Những đội quân ác quỷ đông như thể phủ kín không gian, khí thế chúng tỏa ra giống như muốn nhấn cả thế giới chìm vào trong hỗn loạn.
Không chỉ có một giống loài quỷ ở đây, mà nhìn vào màu sắc của chúng, có thể dễ dàng nhận ra trận chiến này có tới 4 đạo quân quyến tộc của 4 thực thể siêu thoát đã có mặt trên chiến trường này.
Nơi đây chính là chiến trường đã chứng kiến một cuộc xâm lấn của tận 4 ngoại thần vào trong Liên Minh Nhân Loại.
Đương nhiên, theo lịch sử, cả 4 ngoại thần này đã b·ị đ·ánh lui khỏi lãnh thổ của con người.
Bạch Hồn nhìn qua và thở phào cảm thấy may mắn không thôi.
Những thứ mà hắn và đám người bên phía hắn đang chứng kiến không phải là sự thật hay thực thể, mà chỉ là hình chiếu của trận chiến từ 5000 năm trước mà thôi.
Nhưng dù là hình chiếu chăng nữa, chúng vẫn là dư ba do cuộc chiến của những kẻ đã siêu thoát để lại, nếu kẻ nào có cấp độ dưới Thánh Giả cấp, hoặc cảnh giới dưới Độ Kiếp Nhân Tiên, thứ hình chiếu như huyễn ảnh này cũng sẽ nghiền nát chúng, như thể những kẻ xấu số ấy lỡ rơi vào một cuộc chiến thực sự.
Đương nhiên với sức mạnh tương đương Tiên Đế cảnh hiện tại, Bạch Hồn sẽ không nằm trong nhóm bị nghiền nát kia.
Đối nghịch với những quân đoàn quỷ dữ xâm lấn từ dị giới là 5 vị Chủ Thần của phe Liên Minh Nhân Loại.
Bạch Hồn nhìn qua nhưng hắn cũng cảm thấy khó có thể tin nổi, khi hắn đã chứng kiến, trong số các vị Chủ Thần kia, có tới tận 3 gương mặt quen thuộc.
Dẫn đầu năm thực thể đang vây đánh khe nứt này là một thanh niên trong một bộ áo choàng đen thần bí, phần trên gương mặt của thanh niên ấy hoàn toàn bị che khuất bởi một chiếc mũ trùm đầu, và một biểu tượng hình con mắt được trang trí tinh xảo bằng vàng và hồng ngọc.
Bạch Hồn nhìn qua tạo hình này chỉ muốn chửi bậy, khi cái biểu tượng và cả mũ trùm kia đã che hết tầm nhìn của người mặc trang phục ấy.
Nhưng khi hắn nhìn thấy cái biểu tượng trang trí kia giống như đang sống, Bạch Hồn lập tức lật đổ tất cả những suy nghĩ trước đó của hắn.
Đồng thời, hắn cũng từng nhìn thấy hình ảnh của người này ở đâu đó.
Sau một hồi xem xét lại, hắn đã nhớ ra từng nhìn thấy bức tượng của người này được dựng lên trong thị trấn của các mạo hiểm giả.
Đó là bức tượng của một trong những vị đạo sư của thị trấn ấy, đồng thời cũng là người đã đưa cho hắn và Lâm Lục Dạ 3 cuốn sách, Thông Quá Khứ, Thấu Hiện Tại, Dự Tương Lai.
Nhìn thấy đạo sư tiên tri có mặt trong trận chiến này làm cho Bạch Hồn có cảm giác mình giống như đã bị cuốn vào trong một kế hoạch nào đó.
Ngay khi nhìn thấy tên đó, Bạch Hồn đã lập tức lên một kế hoạch chuẩn bị hai tay.
Có lẽ hắn không nên để tầm nhìn của mình giới hạn trong Liên Minh Nhân Loại này.
Hắn nghĩ mình nên chuẩn bị một vài hóa thân tới dị giới cắm rễ để làm phương án dự phòng tương lai có biến, sau này biết đâu được hắn sẽ cần dùng tới những hóa thân ấy để có thể trùng sinh, một lần nữa gây dựng lại tất cả.
Hắn tiếp tục đảo mắt, nhìn về đội hình phía Liên Minh Nhân Loại.
Gương mặt thân quen tiếp theo là một thánh hiệp sĩ trong bộ giáp hoàng kim chói lóa, Ghế Số 2 trong hội Chủ Thần của liên minh.
Bạch Hồn vẫn nhớ một hình chiếu của người này đã dùng búa chiến để gõ lên đầu hắn như nào.
Còn một gương mặt quen thuộc nữa là gương mặt của một tên kiếm sĩ nào đó.
Bạch Hồn nhìn qua mà phải dụi dụi mắt, lần này hắn nhìn nhầm rồi hay sao?
Tại sao tên Diệp Hiên kia lại có thể có mặt ở nơi đó được?
Nhưng sau khi thấy người mang gương mặt đó lại là một tử linh pháp sư, Bạch Hồn mới thở dài một hơi.
Xem ra hắn cũng có lúc nhìn nhầm a, có lẽ chỉ là một người có gương mặt, dáng người giống y hệt mà thôi, trên người pháp sư ấy còn chẳng có nổi một tia kiếm ý.
Hắn có một làn da trắng giống như tro tàn sau khi đồ hàng mã đã cháy đến không còn gì để cháy, một vài mồi lửa vẫn còn cháy âm ỉ ngay trên làn da xám trắng ấy.
Với lại, người này cũng không phải là một trong số 5 người dẫn đầu chặn lại khe nứt không gian kia.
Hắn chỉ là một phần trong quân đoàn tro tàn của một thiếu nữ với làn da xám trắng y như hắn.
Nhìn vào đôi tai tinh linh, mái tóc đỏ như một ngọn đuốc đang rực cháy, bộ áo giáp đỏ và cả lá cờ phượng hoàng mà cô ta đang cầm trên tay, tay còn lại hiên ngang cầm một thanh rapier được trang trí hoa lệ.
Đặc biệt, đôi mắt rực lên ngọn lửa của c·hiến t·ranh không bao giờ tắt.
Dựa vào những đặc điểm này, Bạch Hồn có thể đoán được cô nàng tinh linh kia là ai.
Liên Minh Nhân Loại, 12 Chủ Thần, Ghế Số 4, Chúa Tể Tro Tàn.
Đây cũng là một trong số ít những Chủ Thần được nhiều người biết tới.
Dù sao Liên Minh Nhân Loại có 12 ghế nhưng chỉ có Ghế Số 2 và Ghế Số 4 thường xuyên lộ mặt, còn tất cả những cá nhân khác đều là những người vô cùng thần bí.
Nhìn sang một hướng khác, đây là lần đầu tiên Bạch Hồn chứng kiến một người nhìn có vẻ bình thường xuất hiện trên chiến trường này.
Đó là một thanh niên tóc bạch kim dài, gương mặt trẻ tuổi trong một bộ quân phục màu đen cao cấp, bên cánh tay phải đang chống một chiếc gậy batoong, áo choàng đen tung bay trong chân không vũ trụ.
Thần thái của người này lại vô cùng nặng nề, cho người ta cảm giác đây hẳn là một vị tướng lĩnh có kinh nghiệm sa trường.
Nhưng nhìn kỹ hơn lại thấy vị chỉ huy này có vẻ là một người tàn tật, khi mà một bên mắt trái, cả cánh tay trái đều đã được thay thế bằng những chi tiết máy móc.
Hắn vẫn nhìn rất giống con người cho tới khi thứ sức mạnh đặc trưng của hắn được thả ra.
Từ không gian, vô số những con quái vật dữ tợn ẩn hiện trong hư không.
Bạch Hồn cảm nhận được trong chúng là những hồn ma điên loạn và cực kỳ cuồng chiến, những bóng ma đỏ như máu nhưng xen lẫn trong những linh hồn ấy lại là những dấu vết cải tạo hoàn mĩ giữa linh hồn và máy móc.
Những tạo vật được cải tạo đến nỗi một dân chơi linh hồn như Bạch Hồn cũng khó có thể hiểu nổi, làm sao có thể kết hợp hoàn mĩ giữa linh hồn và vật chất đến như vậy.
Sát khí mà mỗi ác quỷ tỏa ra vô cùng kinh khủng, nhuộm đỏ cả không gian.
Dù không biết người này là ai, nhưng đứng được trên chiến trường này thì chắc chắn, thanh niên ấy chính là một vị Chủ Thần.
Ánh mắt Bạch Hồn nhìn về thực thể cuối cùng bên phía Liên Minh Nhân Loại.
Đó là một con tàu vũ trụ cực lớn đang không ngừng không nghỉ thay đổi hình dạng, liên tục cập nhật vô số những công nghệ mới.
Càng nhìn nhiều, con tàu ấy sẽ cho người ta một cảm giác nó là một chiến hạm có kích thước to lớn đến vô cùng vô tận.
Nhưng trong tầm nhìn của Bạch Hồn, thực thể đó không chỉ đơn thuần là một tạo vật thuần khoa kỹ.
Hắn nhìn thấy được, bên trong hạch tâm của con tàu ấy, có bóng hình của một cô gái, một linh hồn nhưng lại tồn tại giống như một đám mây dữ liệu cô đặc.
Những thứ tồn tại trên chiến trường này lại một lần nữa làm dân chơi linh hồn cảm thấy khó hiểu, không thể phân biệt nổi liệu cô gái đó là linh hồn của một con người hay là một trí tuệ nhân tạo.
Đối mặt với đội hình của Liên Minh Nhân Loại chính là hóa thân của 4 vị ngoại thần cùng với 2 tên Tiên Đế cảnh không đáng nhắc tới.
Hai bên đối mặt với nhau, có vẻ họ đã buông lời giao tiếp, muốn giải quyết mọi thứ trong hòa bình, nhưng bên phía các ngoại thần có vẻ đã không đồng ý với lại Ghế Số 1.
Và trận chiến đã nổ ra.
Bạch Hồn cũng rất muốn nhìn xem uy lực của những chiến lực cấp cao nhất của Liên Minh Nhân Loại có thể mạnh đến ngưỡng nào.
Ghế Số 1 là người dẫn đầu, đương nhiên hắn phải là người đầu tiên ra tay.
Chỉ thấy không gian xung quanh vị Chủ Thần này vụn vỡ ra như những tấm gương, mỗi một mảnh gương đã vỡ vụn lại nhanh chóng diễn hóa làm một thực tại song song mới.
Từ những thế giới gương ấy, vô số “hắn” bước ra ngoài để chiến đấu với kẻ địch.
Tuy cảm thấy khá kỳ lạ khi Bạch Hồn tự lấy mình làm đơn vị đo, nhưng mỗi một dị bản của Ghế Số 1 này đều có thể dễ dàng treo Bạch Hồn lên đánh.
Đó là còn chưa kể một đội ngũ cực kỳ đông đảo các quyến tộc đi ra từ những thế giới gương kia nữa.
Ghế Số 2 vững bước tiến về phía trước như một cỗ xe tăng không thể cản phá.
Hào quang mà chiếc khiên trên người thánh hiệp sĩ này tỏa ra giống như một cục tẩy xóa sạch mọi đòn t·ấn c·ông dám tiến gần chân thân của Chủ Thần này.
Chỉ cần vị thánh hiệp sĩ đi tới đâu, Nhân Đạo Đại Trận khuếch trương đến đó, áp chế lại toàn bộ thực lực của tất cả những kẻ xâm lấn.
Đồng thời, Nhân Đạo Đại Trận có thể dùng để phòng ngự đối phương, thì giờ cũng có thể đem ra làm một cái lồng kính khổng lồ, vây chặt không để cho bất cứ ai, bất cứ đòn t·ấn c·ông nào có thể rời khỏi chiến trường này.
Vị chỉ huy q·uân đ·ội gõ gậy batoong vào hư không, một lĩnh vực sát khí bao trùm toàn bộ chiến trường, lấy sát ngăn sát, không để cho thứ ô nhiễm đầy b·ạo l·ực của đối phương có thể tùy ý làm loạn.
Cả đội quân ma quỷ phía sau lưng hắn cũng được xuất động, đủ thể loại quái vật trùng trùng điệp điệp lao lên, chém g·iết đối thủ.
Ghế Số 4 bước đến đâu, không gian của cả thế giới cháy đến đó, cháy đúng nghĩa đen.
Mặc kệ là năng lượng, vật chất hay kể cả không gian, dưới bước chân của vị Chủ Thần này, mọi thứ đều bùng cháy.
Và sau những đ·ám c·háy ấy, chỉ còn lại một màu tro tàn tồn tại trên thế giới.
Từ trong tro tàn, vô số những binh sĩ trỗi dậy, bọn họ lao tới chiến trường, hóa thành những mồi lửa, thiêu đốt vạn vật thành tro tàn, tiếp tục khuếch tán sức mạnh của vị Chủ Thần này ra thế giới.
Còn bản thân Ghế Số 4 cả người giống như đã hóa thành một con phượng hoàng tung hoành cả chiến trường này.
Một đôi cánh đỏ lửa bùng cháy phía sau lưng, từng tàn lửa trên thân thể tro tàn cũng bắt đầu rực cháy.
Ánh mắt, kiếm chỉ về hướng nào là lửa cháy đến đó.
Còn về thực thể cuối cùng và là một Chủ Thần cuối cùng hiện diện trong trận chiến lần này, một kẻ đang không ngừng lập trình vô số các thế giới giả lập, mỗi một thế giới giả lập ấy đều hóa thành các chi tiết, bộ phận góp phần tăng cường sức mạnh cho chiến hạm vũ trụ khổng lồ.
Nâng uy lực của thứ v·ũ k·hí c·hiến t·ranh này trở thành một thứ v·ũ k·hí không có giới hạn cao nhất, càng lúc nó lại càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Quân đội của hai phe liên tục xuất hiện, phủ kín không gian.
Số lượng của họ khiến người ta cảm nhận một cảm giác giống như thể đám người này nhiều tới vô cùng vô tận.
Hai bên rất nhanh chóng đã giao chiến với nhau.
Nếu là lúc trước, Bạch Hồn sẽ cho rằng đây là một trận khổ chiến, khi mà bên phía địch có tới 4 hóa thân của các ngoại thần không thể diễn tả, cùng với 2 Tiên Đế cảnh có thể được so sánh với các Chủ Thần.
Nhưng giờ, hắn cảm thấy Chủ Thần đối với đám người bên Liên Minh Nhân Loại chỉ là một danh hiệu, còn sức mạnh thực sự của bọn họ đã vượt rất xa cảnh giới ấy rồi.
Quả đúng là như hắn nghĩ, hai Tiên Đế cảnh do tin vào lời đồn các vị Chủ Thần bên phía đối phương là Chủ Thần cấp nên lập tức ăn thiệt thòi.
Hai Tiên Đế cảnh của Tứ Tượng tông lao vào chiến trường, rồi dễ dàng bị quyến tộc của các vị Chủ Thần giải quyết chỉ sau hai cái tát, hoàn toàn không thể nổi lên được một chút bọt sóng nào trong trận chiến tầm cỡ như thế này.
Nên trận chiến này không những không phải là một trận khổ chiến với Liên Minh Nhân Loại, mà nó còn là một trận chiến rất áp đảo khi là một trận 5 đánh 4, còn chưa kể nơi đây còn là sân nhà của những vị Chủ Thần.
Ghế Số 1 và cái quân đoàn của hắn vô cùng quỷ dị, liên tục thay đổi hoa văn trên chiến trường liên tục, các quân đoàn liên tục hoán đổi vị trí, đánh quân địch nhẹ nhõm như thể đọc một cuốn sách.
Thế công của quân đoàn này chỉ dừng lại khi đối đầu với đám quỷ chuyên về trí tuệ.
Những con quỷ của c·hiến t·ranh cuồng bạo đối đầu trực diện với những quân đoàn ma quỷ kết hợp giữa linh hồn và máy móc.
Tướng hai bên đã dùng sát khí đối đầu với nhau từ trước trận chiến, nên quyến tộc của cả hai bên mặc kệ tất cả mọi thứ mà lao vào chém g·iết lẫn nhau.
Chúng lao vào chiến đấu vì kẻ mà mình tôn thờ.
Trên chiến trường này, sẽ chỉ có một vị thần của c·hiến t·ranh mà thôi!
Đối diện với những quân đoàn chứa đầy những mầm d·ịch b·ệnh ghê tởm.
Ngọn lửa của phượng hoàng đảo qua, tất cả mọi sự sống đều bùng cháy và hóa thành tro tàn, không có sự sống nào có thể trồi lên được từ những đống tro tàn ấy, nếu có thứ gì trồi lên thì đó cũng chỉ là những vong linh tro tàn mà thôi.
Quân đoàn của Chúa Tể Tro Tàn đi tới đâu, mặc kệ cho những đầm lầy, hay các loại ổ bệnh khó có thể giải quyết.
Tất cả đều bị đốt cháy và hóa thành những đống tro tàn phủ đầy không gian này.
Chiến hạm nhìn qua vô cùng vô tận kia cũng hành động, đối đầu trực diện với thực thể tràn đầy quyến rũ và sa đọa.
Đám ác quỷ lần này xem như xui xẻo, khi mà những con quỷ tràn đầy sự sa đọa phải đối mặt với những tạo vật máy móc vô dục vô cầu.
Gặp phải tương sinh tương khắc trên chiến trường này đã khiến cho quân đoàn của những vị thần ngoại lai gặp khó khăn thì không nói, đám người này lại còn phải chiến đấu trong một môi trường thù địch ngay dưới Nhân Đạo Đại Trận nữa.
Chẳng mấy chốc, các ngoại thần này đã b·ị đ·ánh lui về phía bên kia khe nứt.
Bạch Hồn thấy vậy lập tức cho tàu lại gần, hắn vẫn muốn xem tiếp những diễn biến tiếp theo của trận chiến này.
Nhưng rất tiếc, thứ mà hắn vừa chứng kiến cũng chỉ là hình chiếu từ quá khứ, không phải là thực thể, nên hắn chẳng thể nhìn thêm được bất cứ thứ gì sau hình chiếu đó.
Điều này khiến Bạch Hồn vô cùng bực mình, nhìn đi nhìn lại, trận chiến vừa rồi có khác gì trailer của một bộ phim không chứ, hắn muốn xem tiếp nhưng rất tiếc là phim người ta chỉ treo trailer chứ họ không chiếu.
Tuy vậy, không phải không có một tin tốt nào ở nơi đây.
Khi hình chiếu từ trận chiến ở quá khứ tan biến, cũng là lúc tàu Spectre và phi hành đoàn của nó nhìn thấy ánh sáng cuối chân trời.