Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 295: Tê! Ta? Làm quan á?



Chương 294: Tê! Ta? Làm quan á?

Sau một hồi xem xét lại tất cả những tội trạng của Bạch Hồn được ghi trên hồ sơ.

Phán quan Julius, một trong những lãnh đạo tối cao của Sở Thẩm Phán cũng đưa ra phán quyết cuối cùng cho Bạch Hồn.

Không cần tổ chức bất cứ một phiên tòa xét xử nào ở đây, vì một thành viên của Sở Thẩm Phán đều là những người có quyền lực phán xử tối cao, vừa là người điều tra, vừa là quan tòa, đồng thời họ cũng là những đao phủ.

Người của Sở Thẩm Phán đăm chiêu một lúc, ngay sau đó, chỉ thấy người này gõ nhẹ lên bàn làm việc, biên bản xử phạt từ trước đó lập tức bị hủy bỏ, dù cho chúng có là một tờ giấy được tách ra từ phân thân của Thần Khí Sổ Hộ Khẩu.

Tiếp theo đó, vị thẩm phán giáp đen này lấy ra một trang giấy mới từ Sổ Hộ Khẩu.

“Quả thực, tờ biên bản nộp phạt từ trước đó đúng là đã quá làm khó ngài rồi.

Phạt đi sung quân chỉ phù hợp với những người từ Bạch Kim cấp trở xuống mà thôi, từ Bạch Kim cấp trở lên, ai mà chẳng có một vài thủ đoạn liên quan đến hóa thân, hoặc thần niệm.

Nên chuyện ném một người như ngài đi gia nhập vào trong một quân đoàn ở tiền tuyến như vậy vừa là một sự lãng phí, vừa khiến cho ngài bó tay bó chân.

Nên Sở Thẩm Phán chúng ta, với đại diện là Julius ta sẽ bổ nhiệm ngài trở thành một trong những người sẽ quản lý khu vực Tiểu Tu Chân Liên Minh.”

Biểu lộ của Bạch Hồn sau khi nghe những lời này chỉ có: Tê! Ta? Làm quan á?

Bên trên tờ giấy ấy không còn là một tờ biên bản nộp phạt nữa, thay vào đó, nội dung trên tờ giấy này đã hóa thành một tờ giấy bổ nhiệm, trực tiếp đem Bạch Hồn từ một kẻ có tiền án tiền sự trở thành một nhân vật quyền cao chức trọng.

Bạch Hồn nghe vậy ngay lập tức ngẩn người, Liên Minh Nhân Loại tuyển người qua loa như vậy hay sao?

Thậm chí còn đi tuyển cả người có tiền án tiền sự về làm quan chức nhà mình nữa, không sợ chơi sập bàn hay sao?

Nhìn vào gương mặt đầy vẻ mộng bức đến khó có thể tin nổi của Bạch Hồn, phán quan Julius không giải thích gì nhiều, thay vào đó, ông ta liên tục lật Thần Khí Sổ Hộ Khẩu ra, như thể đang tra cứu một cuốn từ điển.

Sau một hồi lật sách, người này cũng tìm ra được thông tin ông ta muốn tra tìm.

“Đây rồi, chính là một trang sách này.

Tuy lần này ngài đã phạm phải một tội lỗi, nhưng không sao cả, vì trong quá khứ, chính ngài cũng là một người đã có công với Liên Minh Nhân Loại này.”

Julius chủ động mở trang sách ấy cho Bạch Hồn nhìn qua.

Bên trong trang sách này lại là tình báo vô cùng chi tiết về trận chiến đã xảy ra tại Xích Phong giới vào 3 năm về trước.

Xích Phong giới vốn chính là một thế giới thù địch với Liên Minh Nhân Loại từ trước đó, là một thế giới vốn bị liên minh liệt vào trong danh sách đen, gặp là hủy diệt, không cần phải nói nhiều.

Vì vậy, ba người là Lâm Bạch, Lâm Lục Dạ và Diệp Hiên có công hủy diệt thế giới ấy chính là những công thần của Liên Minh Nhân Loại.

Họ chính là những người đã có công rửa sạch nhục nhã cho liên minh.

Nên dù cho trước đó, Lâm Bạch và Lâm Lục Dạ có phạm tội khi tập kích các chiến hạm trong hạm đội của học viện Nghịch Thiên, bọn họ cũng được xóa bỏ tất cả những tội trạng từ trước đó.

Công tội bù nhau, mà công còn lớn hơn tội, nên Bạch Hồn giờ nhìn qua cũng đã hiểu được lý do tại sao một t·ội p·hạm như hắn lại lắc mình trở thành một lãnh đạo.

Với lại, hắn hiện giờ vẫn chưa biết phải làm gì, nên gia nhập vào bộ máy chính quyền có vẻ là một lựa chọn khá tốt.



Dù sao mặc kệ có là gia tộc, hoặc công ty hay bất cứ tổ chức nào ở thế giới này đều khó có thể sánh được với chính phủ.

“Ờm ta đồng ý về chuyện này nhưng tên ta là Bạch Hồn mà, tại sao trên đó lại ghi là Lâm Bạch thế này?”

Julius nghe vậy lập tức nhún vai.

“Cái đó thì ta cũng không rõ lắm, nhưng đứng trước Thần Khí Sổ Hộ Khẩu này, ngài có sử dụng tên giả chăng nữa, mặc cho ngài có tự gọi mình là Bạch Hồn hay Hắc Hồn, những trang sách này sẽ luôn hiển thị ra tên thật của ngài.”

Tới đây thì Bạch Hồn cũng chẳng có gì để có thể nói luôn, tên thật từ sâu tận linh hồn của hắn quanh đi quẩn lại, vẫn chính là Lâm Bạch mà thôi.

Nhưng hắn hiện tại đã có ác cảm với cái tên này vì Lâm gia thiếu chủ, nên hắn cũng không muốn sử dụng cái tên này làm gì nữa.

“Khụ khụ, nếu như vậy, liệu ngài thẩm phán có thể giúp ta đổi tên được hay không?”

Nghe Bạch Hồn nói vậy, Julius bắt đầu không ngừng thao tác với Sổ Hộ Khẩu, chẳng mấy chốc, tên Lâm Bạch được ghi chép bên trong đã được đổi thành Bạch Hồn.

Thấy vậy, Bạch Hồn vô cùng hài lòng, nên hắn cũng đi thẳng vào vấn đề chính được vị thẩm phán này nhắc tới.

“Được rồi, về chức vụ mà ta phải nhận ở khu Tiểu Tu Chân Liên Minh, không biết ta được an bài ở một vai trò như thế nào đây?”

Thấy đối phương cuối cùng cũng vào vấn đề chính, Julius lập tức tra cứu thông tin trên Sổ Hộ Khẩu, Bạch Hồn nhìn qua cũng cảm thấy hoài nghi, chẳng lẽ cuốn sách kia thực chất là một cái máy tính xách tay được ngụy trang?

“Có kết quả rồi, giờ công việc ở phía Tiểu Tu Chân Liên Minh đã được sắp xếp gần như đầy đủ, nhưng vẫn còn hai vị trí quan trọng đang trống chỗ.

Một là thống đốc tối cao của đặc khu.

Thứ hai là cục trưởng của Siêu Phàm Cục chi nhánh Tiểu Tu Chân Liên Minh.”

Bạch Hồn nghe vậy thì trầm ngâm, hắn biết được chức vị thống đốc phải nên làm gì và phải làm gì, nhưng cục trưởng của Siêu Phàm Cục là gì thì hắn chưa từng nghe thấy bao giờ.

Vì vậy, hắn cũng không ngần ngại hỏi ý kiến từ Julius, và đáp án nhận lại làm hắn cảm thấy khá bất ngờ.

Có thể coi Siêu Phàm cục giống như một lực lượng cảnh sát trong cái thời đại người người siêu phàm, nhà nhà là siêu nhân này.

Đó là cơ quan đối nội chuyên nhằm vào các thể loại t·ội p·hạm, tà giáo… tất cả những yếu tố có thể gây mất trật tự trong Liên Minh Nhân Loại này.

Ngay lập tức, Bạch Hồn đã có hứng thú với chức cục trưởng này, nhìn qua đây có vẻ là một chức vụ nhàn tản hơn chức thống đốc rất nhiều lần, và đặc biệt, hắn cũng không cần phải vướng vào chính trị nhiều hơn cái chức thống đốc kia.

Phải biết tất cả các chỉ số trí tuệ về não bộ hắn đã ném hết vào khoản nghiên cứu phát triển, chỉ có một phần nhỏ hắn mới điểm vào trên đoạn tính toán sắp đặt.

Nhưng vẫn có một vài điều Bạch Hồn không hiểu khi chứng kiến chức vụ này.

Đó là tại sao nó vẫn còn để trống đến tận bây giờ?

Phải biết là Liên Minh Nhân Loại chính thức mở đường liên kết với Tiểu Tu Chân Liên Minh đã là chuyện của 2 năm trước rồi.

“Thì ra Siêu Phàm Cục là như vậy sao, nhưng tại sao một chức vụ tốt như vậy đến giờ vẫn còn để trống chứ?”

Khác với những lần trước, lần này Julius trầm mặc hơn rất nhiều, ông ta hoàn toàn không trả lời câu hỏi này của Bạch Hồn.

“Đây là một chuyện cực kỳ bí mật với Liên Minh Nhân Loại, rất xin lỗi ngài nhưng tôi không thể nào tiết lộ thông tin này với một người còn chưa chính thức trở thành một quan chức của liên minh được.”



Bạch Hồn nghe vậy thì đã hiểu, hắn lập tức điểm chỉ, ký tên, đồng ý trở thành cục trưởng của Siêu Phàm cục.

Ngay sau khi đã ký xong tên của mình, tờ giấy xác nhận kia đột ngột bùng cháy.

Đồng thời Bạch Hồn cũng cảm nhận được một cảm giác vô cùng đặc biệt, hắn lại cảm nhận được có thêm một tầng nhân quả đang bám lên trên người hắn, trói buộc lấy hắn.

Nếu là lúc trước, Bạch Hồn sẽ rất e ngại những thứ được gọi là nhân quả này, nhưng sau khi chứng kiến được tên Diệp Hiên có thể dùng thực lực tuyệt đối để chém đứt nhân quả, thay đổi vận mệnh.

Nên hắn cũng rất thoải mái mà đón nhận tầng nhân quả này, chỉ cần mạnh lên thì chẳng có thứ gì có thể trói buộc hắn.

Phán quan Julius thấy Bạch Hồn giờ đã thành người của chính phủ, thái độ của người này lập tức trở nên vui vẻ hơn hẳn.

Từ khi bước vào trong căn phòng này, Julius lúc nào cũng cảm nhận được áp lực mà tên Bạch Hồn kia tỏa ra mạnh như thế nào.

Dù có cùng là những kẻ đã đạt tới nửa bước siêu thoát chăng nữa, vị phán quan cảm nhận được một quyến tộc của Ghế Số 2 như hắn cũng khó có thể chống lại được Bạch Hồn, đủ để biết được kẻ này cực kỳ nguy hiểm.

Nếu cứ để hắn tự do đi lại trong Liên Minh Nhân Loại, tên đó chắc chắn sẽ trở thành một mối nguy hại cực lớn.

Nhưng giờ, mối nguy hại ấy đã hoàn toàn được kiểm soát, trật tự của thế giới này lại một lần nữa được đảm bảo.

Lúc này, Julius bắt đầu giải thích cho Bạch Hồn những nghi hoặc mà hắn thắc mắc từ trước đó.

“Hiện tại chúng ta đều đã cùng là đồng chí, nên tôi nghĩ anh cần phải hiểu một vài thông tin về khu vực Tiểu Tu Chân Liên Minh.”

Cách xưng hô của phán quan này với Bạch Hồn đã thay đổi, nhưng Bạch Hồn cũng không chú ý đến chi tiết nhỏ nhặt này cho lắm.

Dù sao người ta gọi hắn là ngài cũng chỉ vì lịch sự khi giao tiếp với một cường giả, một mối nguy hiểm tiềm tàng, nên gọi như vậy là để tránh xung đột không cần thiết, không phải là vì người ta sợ hắn hay kính trọng hắn như thế nào.

Những thông tin tiếp theo đó khiến cho Bạch Hồn cảm giác khó có thể tin nổi, giống như thể một cơn giông bão sắp xuất hiện, bao phủ toàn bộ Liên Minh Nhân Loại này.

“Nếu như đồng chí cũng từng đi chinh chiến ở Xích Phong giới, ắt hẳn cũng đã gặp mấy tên phá đám thuộc về Diệt Thần Hội đi.”

Nhắc tới Diệt Thần Hội này, Bạch Hồn lập tức cảm thấy vô cùng áp lực, vi hắn giờ này còn đang nghi ngờ chính mình cũng là một thành viên của cái tổ chức ấy.

Hắn ngơ người ra một lúc nhưng cũng phản ứng vô cùng nhanh chóng, khi hắn gật đầu trong tích tắc.

“Vào khoảng 3 năm về trước, sau khi Xích Phong giới bị hủy diệt không bao lâu.

Không hiểu tại sao Nhân Đạo Đại Trận của Liên Minh Nhân Loại chúng ta lại xuất hiện vấn đề, khiến cho xuất hiện một lỗ hổng lớn trong hệ thống phòng thủ.

Nhân cơ hội đó, có vô số các thế lực đã xâm nhập vào trong chủ thế giới của chúng ta, trong đó cũng có không ít hóa thân của đám Diệt Thần Hội này lẫn vào trong.”

Đến lúc này, Julius lại một lần nữa trở nên yên lặng.

Bạch Hồn biết người này nói nhiều như vậy là đã rất nể mặt hắn rồi.

Có được quyền hạn truy cập vào những dữ liệu cấp cao hơn từ mạng lưới của Liên Minh Nhân Loại, Bạch Hồn cũng đã nhanh chóng kết nối và thu thập được rất nhiều thông tin, tri thức mới.



Hắn cũng đã thấy được bản chất của Sở Thẩm Phán là gì.

Đó là một tổ chức bí ẩn xen vào rất nhiều mặt nội bộ của Liên Minh Nhân Loại.

Nên chuyện Julius nói với hắn nhiều thông tin như vậy đó chính là rất nể mặt Bạch Hồn rồi.

Dù sao đã là người của tổ chức bí mật, việc nói ra một số thông tin đã có thể xem là đi quá giới hạn rồi, đừng nói gì tới việc tiết lộ toàn bộ thông tin.

Nhưng chỉ dựa vào những thông tin nhỏ lẻ được vị thẩm phán tiết lộ, Bạch Hồn cũng có thể tạm thời đưa ra được một vài giả thiết về tình hình hiện tại của Tiểu Tu Chân Liên Minh.

Nếu như Nhân Đạo Đại Trận đã xuất hiện một lỗ hổng, khiến cho đủ các thể loại kẻ thù xâm nhập thế giới này, như vậy thì chúng chắc chắn sẽ không lựa chọn những nơi như trung tâm của liên minh làm căn cứ trú ẩn.

Thay vào đó, những khu vực biên giới lạc hậu, vắng bóng người này lại là những mục tiêu hoàn hảo cho những kẻ xâm nhập xây dựng căn cứ.

Nhìn kiểu gì thì Tiểu Tu Chân Liên Minh cũng là một nơi hoàn hảo cho đám người xâm nhập này.

Giờ thì hắn đã đoán được, tại sao một chỗ ngồi tốt như vị trí cục trưởng của cục quản lý Siêu Phàm lại không ai dám nhận.

Từ khi ký tên mình lên tờ giấy đó, Bạch Hồn cũng nhìn thấy được các vị trí trong Liên Minh Nhân Loại này có chỗ tốt chỗ xấu.

Chỗ tốt thì đương nhiên có được quyền lực, chính thức trở thành một người nắm quyền điều hành cả một khu vực rộng lớn.

Ở cái thời đại này, quyền lực ấy lớn chẳng khác nào một lãnh chúa ở trong lãnh thổ của mình.

Chỗ xấu đương nhiên cũng có.

Nếu như khu vực được hắn cai quản mà các chỉ số về dân sinh, xã hội, ổn định, đều giảm sút, thành tích không đạt được như những gì đề ra, thì quan lộ sau này của hắn sẽ nửa bước khó đi.

Nhưng người khác sợ ảnh hưởng đến con đường thăng tiến của họ, nhưng mà Bạch Hồn thì không.

Hắn không hề quan tâm đến quyền lực.

Thứ mà hắn quan tâm nhất lúc này đó chính là tri thức và sức mạnh mà thôi.

Bạch Hồn còn đang suy đoán tình hình hiện tại của Tiểu Tu Chân Liên Minh thì đối diện hắn, sắc mặt của phán quan Julius đã hoàn toàn thay đổi.

Từng trang, từng trang sách của Sổ Hộ Khẩu liên tục được lật tung lên mà không cần người lật sách.

Nhìn thấy vậy, Bạch Hồn cảm giác có gì đó không ổn ở đây thì phải.

Sau một hồi nhăn mặt, cuối cùng thì Julius cũng cho Bạch Hồn một tin tức mà hắn không thể nào ngờ tới được.

“Đồng chí Bạch Hồn, phía trên vừa cho ra một thông báo rất quan trọng đối với vùng Tiểu Tu Chân Liên Minh.

Do hai vị trí quản lý quân sự và chính trị của khu vực này đã bị bỏ trống quá lâu, nên cấp trên quyết định gộp hai vị trí này làm một.”

Sắc mặt của Julius vô cùng niềm nở, bắt tay Bạch Hồn còn đang ngơ ngác không biết có chuyện gì đang xảy ra.

“Chúc mừng đồng chí, từ giờ trở đi, cậu chính là người nắm giữ quyền lực cao nhất của cả khu vực Tiểu Tu Chân Liên Minh này.”

Khác với thái độ niềm nở của Julius, Bạch Hồn lại cảm thấy khá là khó chịu.

Hắn chỉ muốn mò cá để có thời gian nghiên cứu và thu thập tri thức mà thôi, hắn không muốn đi làm a!

Nhưng rất tiếc, cái trách nghiệm cai quản Tiểu Tu Chân Liên Minh lúc này không rơi vào đầu hắn thì rơi vào đầu ai đây?

Lúc này, Bạch Hồn nhìn kiểu gì cũng cảm thấy hắn giống như đã chủ động nhảy vào một cái hố nào đó.