Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 296: Nhận chức.



Chương 295: Nhận chức.

Trước cửa ngõ của Tiểu Tu Chân Liên Minh, một nơi từng là một vùng không gian vắng lặng, không có một bóng tàu thuyền nào đi qua.

Nhưng đó chỉ là quá khứ mà thôi.

Hiện giờ, một cánh cổng không gian vô cùng to lớn đã được dựng lên ở nơi đây, một trạm không gian hình chiếc nhẫn khổng lồ màu ngọc bích, với phần khoảng không ở chính giữa có thể cất chứa bên trong là cả một hệ sao.

Nhờ cánh cổng ấy, mỗi giây mỗi phút, có thể có hàng chục ngàn con tàu không ngừng di chuyển qua lại.

Bình thường cánh cổng ấy đã vô cùng đông đúc, nhưng ngày hôm nay, số lượng những con tàu ở xung quanh cánh cổng này còn đông hơn gấp nhiều lần so với trước.

Đơn giản vì ngày hôm nay, có một người đã được Liên Minh Nhân Loại cử tới trở thành người lãnh đạo trực tiếp của khu vực Tiểu Tu Chân Liên Minh này.

Một người vô cùng đặc biệt khi vừa nắm trong tay chức quyền của một thống đốc, nhưng đồng thời cũng nắm luôn trong tay lực lượng trị an và quân sự như cục quản lý Siêu Phàm.

Đây là một điều vô cùng hiếm có ở Liên Minh Nhân Loại này.

Ngoài lãnh địa của các vị Chủ Thần ra, có rất ít những nơi trên liên minh có một người nắm trong tay cả quân sự lẫn chính trị như vậy.

Điều này càng khẳng định người tới chắc chắn không phải một kẻ tầm thường, hoặc là người đó có thân phận vô cùng đặc biệt.

Bên ngoài cánh cổng, hàng trăm ngàn t·àu c·hiến của những thế lực lớn nhỏ khác nhau khắp Tiểu Tu Chân Liên Minh đã có mặt, bọn họ ở đây để chứng kiến nhân vật có sức ảnh hưởng lớn nhất khu vực này trong tương lai.

Không để cho đám người phải đợi chờ lâu hơn nữa, từ phía cánh cổng không gian, những đợt sóng không gian bắt đầu xuất hiện, báo hiệu có thứ gì đó sắp đi qua cánh cổng này.

Ánh sáng chói lóa lóe lên rồi vụt tắt trong nháy mắt.

Trong vùng không gian trống trải nằm giữa kết cấu khổng lồ kia, một hạm đội hàng trăm chiến hạm đột ngột xuất hiện sau một bước nhảy thời không.

Đây là một hạm đội gồm hàng trăm những chiến hạm khổng lồ, mỗi một chiếc đều có kích thước nhỏ nhất tương đương với một lục địa cỡ nhỏ, lớn nhất có thể so với một hành tinh.

Ở chính giữa của những chiến hạm ấy là một con tàu có kích thước khá là khiêm tốn, khi nó chỉ lớn hơn những chiến hạm nhỏ nhất đôi chút.

Con tàu ở trung tâm ấy chính là chiến hạm chính của Bạch Hồn, tàu Spectre, một con tàu sống.

Và vì là một chiến hạm sống, nên kích thước của con tàu ấy hoàn toàn không được cố định, mà nó có thể thay đổi hình dạng tùy vào số lượng vật chất mà Bạch Hồn có thể cho nó “ăn”.

Nếu bỏ đói con tàu ấy quá lâu, kích thước của nó vẫn sẽ giữ nguyên, nhưng cũng có thể sẽ liên tục teo nhỏ lại.

Sau khi có được một vài bản thiết kế, cộng với quyền được truy cập vào kho tàng tri thức cấp cao của Liên Minh Nhân Loại.

Bạch Hồn đã lập tức thiết kế ra những phương án nâng cấp cho con tàu của mình, nhưng do thời gian có hạn, nên con tàu của hắn mới chỉ to lên được như vậy.

Nếu cho con tàu ấy thêm thời gian để tiêu hóa những gì nó đã ăn, kích thước dự kiến của nó có thể to lên gấp 10 lần chiến hạm lớn nhất trong hạm đội Liên Minh Nhân Loại này.

Từ đài chỉ huy, ánh mắt của Bạch Hồn phóng mắt ra khu vực xung quanh nơi đây.

Một cảm giác kỳ lạ nảy lên trong lòng hắn.

Vẫn là một khu vực nơi ngày trước hắn và Lâm Lục Dạ cùng nhau ngồi xổm, muốn úp sọt đánh cho Diệp Hiên một trận.



Hiện tại mọi thứ xung quanh đều đã thay đổi, vùng không gian trống trải ngày nào giờ này đã trở nên vô cùng đông đúc nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy thật trống vắng.

Cảnh cũng không còn, và người cũng chẳng còn nốt, cho dù có là người yêu hay là kẻ thù chăng nữa, tất cả đều đã không còn ở nơi đây, chỉ còn lại hắn với chiến hạm này.

“Mọi thứ đã đổi thay quá lớn, ta cũng không tin nổi nơi đây chính là nơi ta đi ra nữa rồi.”

Sau tiếng thở dài của Bạch Hồn, phán quan Julius có nhiệm vụ hộ tống hắn tới cũng đi tới đứng ngay cạnh hắn.

“Sao vậy, ngài thống đốc, cảm thấy nơi đây đã thay đổi quá nhiều hay sao?

Hãy yên tâm, vì khu vực này đã kết nối với Liên Minh Nhân Loại, càng ngày nó sẽ càng trở nên phát triển hơn nữa.”

Biết là tên Julius này đã hiểu lầm ý của mình, nhưng Bạch Hồn cũng không có gì nhiều để nói với vị phán quan này, nên hắn cũng chỉ gật đầu cho có.

Lúc này, ánh mắt của hắn cũng để ý tới phương xa, nơi mà vô số những chiến hạm đã phủ kín cả một vùng không gian.

Sự xuất hiện của những con tàu này lập tức làm Bạch Hồn phải nheo mắt lại.

Hắn có thể cảm nhận được nhàn nhạt ác ý tỏa ra từ những con tàu ấy, từ trên những con người bên trong nó.

Những con tàu buôn ít vũ trang thì hắn không nói, nhưng mà hàng trăm ngàn t·àu c·hiến có vũ trang tập trung ở nơi này làm gì chứ?

Nhìn vào đội hình các chiến hạm đủ mọi thể loại đông đảo như vậy, người nhìn qua còn tưởng đám người trong khu vực này muốn chuẩn bị tạo phản.

Dù cho về chất lượng, tàu của những thế lực thuộc Tiểu Tu Chân Liên Minh này toàn là những con tàu đồng nát, được chế tạo ra từ những công nghệ đã lạc hậu hơn 5000 năm.

Nhưng về số lượng, hàng trăm ngàn chiến hạm vẫn là một con số quá lớn.

Trong lúc Bạch Hồn còn đang cảm thấy nghi hoặc, bên cạnh hắn, vẻ chán ghét của phán quan Julius khi nhìn những con tàu kia đã được viết lên trên mặt ông ta.

“Hừm, chỉ là một đám thối cá nát tôm, thế mà cũng đòi dọa dẫm chúng ta bằng mấy đống sắt vụn biết bay của bọn chúng.”

Vị phán quan lúc này cũng quay sang phía Bạch Hồn, bắt đầu giải thích cho hắn về tình hình của Tiểu Tu Chân Liên Minh này.

“Dù sao đồng chí cũng là người quản lý khu vực này rồi, nên cũng cần biết một số thông tin cơ bản về các thế lực nổi lên ở nơi đây sau 3 năm.”

Từ trong không gian trữ vật, Julius lấy ra một máy chiếu hologram, một thiết bị đang chiếu một bản đồ 3 chiều về khu Tiểu Tu Chân Liên Minh này.

“Ngoài Liên Minh Nhân Loại chúng ta ra, còn có 4 tổ chức phi chính phủ đang âm thầm chi phối thế cục của khu vực biên giới này.

Vì vậy, công việc cải tạo lại vùng này gặp rất nhiều khó khăn.”

Bạch Hồn cầm trên tay bản đồ ba chiều ấy, bên trong bản đồ này không chỉ đánh dấu vị trí của các thế lực lớn nhỏ, mà nó còn có đầy đủ ghi chú, các thông tin tình báo khác được tập hợp đầy đủ.

Tiếp theo đó, Julius đặt cuốn sách Sổ Hộ Khẩu ngang trước mặt, và hắn bắt đầu lôi kéo hai bên trang sách ấy như thể muốn xé đôi cuốn sách ấy ra.

Ánh sáng hoàng kim rực rỡ như mặt trời, chói lòa khiến người ta khó có thể nhìn thẳng.

Bạch Hồn biết vị thẩm phán này đang làm trò gì, Julius đang muốn phân tách Thần Khí phân thân này ra để tạo một Thần Khí phân thân mới.

Đây cũng là một thao tác mà Bạch Hồn từng làm với Áo Choàng Thần Ẩn nên hắn cũng chẳng lấy làm kỳ.



Đây chính là đặc tính vô hạn của một Thần Khí, nó có thể phân tách ra làm vô hạn các phần khác biệt, thậm chí có thể trang bị cho tất cả mọi người cũng không phải là vấn đề.

Khi ánh sáng tan biến, một cuốn sách Sổ Hộ Khẩu mới đã được phân tách thành công.

“Đây là phân thân của Thần Khí Sổ Hộ Khẩu, còn bản gốc của Thần Khí này đang nắm trong tay của một trong các vị Chủ Thần, Anh Hùng Của Những Anh Hùng, Ghế Số 2.”

Ngay khi giới thiệu về vị Chủ Thần của mình, có thể thấy rõ được vẻ hưng phấn toát lên trên mặt phán quan này.

Bạch Hồn cũng không ngạc nhiên lắm khi người này ca ngợi Ghế Số 2 tới vậy, dù sao thì khí tức thần thánh mà kẻ này phát ra giống y hệt với khí tức của vị thánh hiệp sĩ kia.

Là một người đã từng bị vị Chủ Thần của nhân loại gõ búa lên đầu, Bạch Hồn chắc chắn sẽ không nhận lầm.

Bạch Hồn nhận lấy Sổ Hộ Khẩu từ tay Julius, hắn chính thức nhận chức trở thành người quản lý cao cấp nhất của khu vực biên giới này.

Cầm lấy Thần Khí phân thân này trong tay, Bạch Hồn cảm thấy khá ngạc nhiên khi hắn có thể sử dụng được quyền hạn từ Thần Khí này nhiều hơn hắn nghĩ rất nhiều lần.

Nghĩ lại những ngày tháng trước đây, khi còn sở hữu Áo Choàng Thần Ẩn, dù cố gắng đến mấy hắn cũng chỉ sử dụng được khả năng che lấp thiên cơ từ Thần Khí của Spherias.

Lúc này, Bạch Hồn chỉ muốn chửi bậy Spherias một trận vì đã cho hắn quá ít quyền hạn khi sử dụng Thần Khí, nhưng hắn lập tức dập tắt cái ý nghĩ ấy.

Dù sao Spherias cũng chính là Lâm Lục Dạ, là vợ hắn, nên dù cay cú đến mấy cũng phải nhịn.

“Được rồi, ngài thống đốc, giờ nhiệm vụ hộ tống cũng đã kết thúc, ngài cũng đã an toàn tới Tiểu Tu Chân Liên Minh này, nên ta cũng xin phép rời đi trước.”

Nói rồi, thẩm phán Julius lập tức hóa thành những hạt ánh sáng rồi biến mất ngay giữa không trung.

“Ngươi cũng là nửa bước siêu thoát rồi, chỉ có một cái Tiểu Tu Chân Liên Minh ở vùng biên giới mà cũng có thể dọa sợ ngươi sao?”

Bạch Hồn lắc đầu không hiểu khi thấy đối phương chạy nhanh như một làn khói.

Khi Julius rời đi, Bạch Hồn lập tức nhìn vào tất cả những gì mà Liên Minh Nhân Loại giao cho hắn.

Họ không chỉ cho hắn một cái chức vụ, mà còn kèm theo đó là một Thần Khí, và cả một hạm đội hơn 100 t·àu c·hiến.

Với 90 tàu cỡ lục địa, 9 tàu cỡ hành tinh, và 1 soái hạm siêu lớn với kích thước khổng lồ, to gấp 10 lần cỡ hành tinh.

Dù sao Liên Minh Nhân Loại cũng có ý định sát nhập lại khu vực này vào lãnh thổ của mình một lần nữa, nên họ không thể nào để cho một mình Bạch Hồn lo cho quân sự của cả một khu vực được.

Nên 100 chiến hạm đi kèm này và tất cả nhân viên có trên đó đều là quân tiếp viện cho khu vực Tiểu Tu Chân Liên Minh, đồng thời, họ cũng là những binh lính dưới trướng Bạch Hồn.

Bên trong lực lượng ấy có cấp độ phổ biến từ Kim Cương cấp đến Thánh Giả cấp.

Mà Thánh Giả cấp đặt ở khu vực Tiểu Tu Chân Liên Minh này đúng là cao thủ hàng đầu, một người có thể trấn áp tất cả các thế lực nhỏ một cách dễ dàng.

Nếu là lúc trước, Bạch Hồn sẽ cảm thấy đội quân này mạnh mẽ vô địch.

Nhưng sau khi trở về từ Xích Phong giới, sức mạnh của hắn cũng đã tăng thêm vô số lần, và khi Bạch Hồn mạnh lên cũng đồng nghĩa với những quyến tộc của hắn cũng đang không ngừng trở nên mạnh mẽ.



Giờ này, tùy tiện lấy ra một quyến tộc trong thế giới của hắn cũng là Thánh Giả cấp, hoặc Độ Kiếp Nhân Tiên, ngang bằng với những chiến binh mạnh nhất trong quân đoàn được Liên Minh Nhân Loại giao cho hắn.

Đương nhiên Bạch Hồn cũng không có ý coi thường những binh lính này, dù sao ngoài cấp độ cao ra, bọn họ cũng kiêm tu thêm một vài hệ thống siêu phàm khác để gia tăng sức mạnh, nhưng họ vẫn không đủ mạnh để đánh lại quyến tộc của hắn.

Vì vậy, thay vì đem đám người này làm quân chính quy, Bạch Hồn sẽ chỉ điều bọn họ làm công việc trị an cho Tiểu Tu Chân Liên Minh mà thôi.

Sau khi xem xét xong tình hình bên phe mình, ánh mắt hắn lại nhìn về một phương hướng khác, phía những t·àu c·hiến của các gia tộc ở khu vực biên giới này.

Càng nhìn chúng, Bạch Hồn lại càng cảm thấy khó hiểu.

Đám người này lấy đâu ra dũng khí cản đường hạm đội của Liên Minh Nhân Loại chứ?

Một đám muốn công nghệ không có công nghệ, muốn thực lực không có thực lực, ai cho chúng lá gan?

Hạm đội hàng trăm t·àu c·hiến do Bạch Hồn lãnh đạo vẫn bình ổn tiến về phía trước.

Nhưng trước mặt họ, hạm đội do những gia tộc ở Tiểu Tu Chân Liên Minh này vẫn chắn giữa đường như dân ăn vạ chuyên nghiệp.

Hoàn toàn không có dấu hiệu nào cho thấy đám người này muốn nhường đường cho chiến hạm của chính phủ đi qua.

Giống như thể đám người này thà c·hết cũng phải cản cho bằng được tàu vũ trụ của liên minh.

“Các tàu phía trước chú ý, tàu của thống đốc khu vực Tiểu Tu Chân Liên Minh sắp đi qua, yêu cầu tất cả các tàu phía trước dọn đường, không gây cản trở giao thông.”

Đủ các lời cảnh báo đã được phát qua tất cả những kênh liên lạc có thể phát.

Nhưng đám người kia vẫn lù lù bất động, như thể một rạng đá ngầm mặc kệ sóng gió.

Đây rõ ràng chính là lời cảnh báo đến từ những thế gia đã cắm rễ hàng ngàn năm ở vùng Tiểu Tu Chân Liên Minh này.

Nếu như quan mới đến là Bạch Hồn nhượng bộ, chịu chuyển hướng di chuyển của hạm đội rẽ sang một hướng khác, đây sẽ là một biểu hiện của sự mềm yếu.

Đám người của các thế gia sẽ không dừng lại, thay vào đó, chúng sẽ điên cuồng thăm dò, khiêu khích cho tới khi đạt được mục đích mới thôi.

Trường hợp thứ hai, nếu như q·uân đ·ội của Liên Minh Nhân Loại thẳng tay đàn áp, hủy diệt tất cả những chiến hạm cản đường họ để mở đường tiến về phía trước.

Lúc đó, các thế gia ở khu vực biên giới này sẽ dựa vào ưu thế về truyền thông của mình, liên tục kích động dân chúng nổi dậy ở tất cả những hành tinh nằm trong tầm ảnh hưởng của các thế gia này.

Một khi điều này xảy ra, Tiểu Tu Chân Liên Minh vẫn sẽ là một nơi hỗn loạn và bị các thế lực nhỏ lẻ cát cứ như lúc trước, còn mệnh lệnh của thống đốc khu vực lúc đó sẽ hoàn toàn bị vô hiệu hóa, khi mà tất cả các hành tinh đồng loạt đứng lên chống đối.

Đây chính là tất cả những gì Bạch Hồn thu thập được khi quan sát tương lai.

Lúc này, hắn thật sự muốn biết đám người này đang nghĩ những thứ gì trong đầu.

Hiện tại, khoảng cách mà hạm đội của liên minh với hạm đội của các thế gia cũng chỉ cách nhau chưa tới 2000 cây số.

Một khoảng cách có vẻ khá xa.

Nhưng với những chiến hạm có kích cỡ một hành tinh, chỉ cần chúng nhích thêm một chút nữa, khối lượng của chúng cũng đủ để tạo ra lực hấp dẫn, kéo mấy con tàu cỡ 5 đến 10 cây số kia “rơi” về phía mình.

Lúc đó v·a c·hạm rất dễ xảy ra.

Từng báo cáo từ những chiến hạm khác bắt đầu xuất hiện, hỏi ý kiến của thống đốc Bạch Hồn xem nên xử lý thế nào trước những kẻ q·uấy r·ối đang cản đường hạm đội.

Bạch Hồn vô cùng bình tĩnh, hắn ra lệnh đầy vẻ lạnh lùng.

“Không cần lo lắng mấy con tàu đó làm gì, cứ thẳng tiến về phía trước.”