Trước cánh cổng không gian, nơi giao giới giữa Đại Uyên Tinh Vực và Tiểu Tu Chân Liên Minh.
Những chiến hạm cỡ nhỏ vẫn nằm lỳ chắn giữa đường, còn những chiến hạm cỡ lớn của Liên Minh Nhân Loại vẫn tiến thẳng về phía trước.
Với số lượng chiến hạm của các gia tộc đông đảo như vậy, chắc chắn trên mỗi chiến hạm sẽ cần một lượng nhân lực khổng lồ mới có thể vận hành.
Và trong tầm nhìn của Bạch Hồn, bên trong những con tàu của đối phương đúng là có rất nhiều nhân lực, nhưng phần lớn trong số chúng đều được vận hành bởi một phần rất nhỏ là con người.
Mỗi chiến hạm cũng chỉ có từ 10 đến 20 tử sĩ của các gia tộc.
Còn lực lượng đang vận hành những con tàu này phần lớn lại là những chủng tộc từ dị giới, có người thằn lằn, người bọ chét,… và đủ các thể loại dị tộc khác đến từ những thế giới được đám thế gia kiểm soát.
Nên đám thế gia hoàn toàn không hề tiếc khi sử dụng đám pháo hôi này để làm quan mới đến phải buồn nôn.
Đây chắc chắn chính là một lời đe dọa, sau này vị thống đốc mới tới muốn hoạt động ở khu vực này phải nhìn sắc mặt các thế gia mà làm việc.
Nếu những con tàu đang chắn đường kia chỉ là mồi nhử, là cái bẫy thô thiển được đám gia tộc quyền quý bày ra, thì hiện tại, những con tàu thực sự của đám người này lại là những con tàu buôn đang đỗ hai bên sườn.
Chúng tụ tập cùng nhau, muốn nhìn cuộc vui sắp diễn ra trước mắt.
”Đâm vào! Đâm vào! Đâm vào!”
“Đâm vào rồi! Haha! Bằng chứng xác thực như thế này, ta xem vị thống đốc mới tới này sẽ giải thích như thế nào với lại búa rìu dư luận!”
“Mới bị khiêu khích có chút xíu mà vị quan mới tới này đã dùng chiến hạm tông thẳng về phía trước như vậy, xem ra người này chỉ là một tên mãng phu, không đáng để lo.”
“Hừm! Nếu là ta bị đám dân đen cản đường, ta sẽ dùng súng năng lượng bắn cháy chúng thành tro tàn, đỡ phải dính một thân máu tươi.”
Đám người thế gia hân hoan ăn mừng khi chứng kiến hai hạm đội bắt đầu v·a c·hạm cùng một chỗ.
Các phóng viên từ những tòa soạn báo do các thế gia đứng sau bắt đầu bấm máy, vô số các thiết bị ghi hình nhắm thẳng về hiện trường.
Cảnh tượng này cũng bắt đầu được phát tán trên tất cả các phương tiện truyền thông.
Các tay viết cũng bắt đầu nghĩ ra đủ các thứ tiêu đề, tất cả là để hạ bệ, khiến cho hình ảnh của vị quan mới đến trở thành một kẻ tàn bạo bất nhân.
Nhưng rất tiếc đám người này đã chọn nhầm đối tượng để gây sự.
Khi mọi người tưởng chừng hàng trăm ngàn những con tàu cản đường, cùng với lại hàng tỉ sinh mạng trong những con tàu ấy sắp sửa bị nghiền nát không thương tiếc, một cảnh tượng khó tin đã xảy ra.
Không hề có một vụ v·a c·hạm nào đã xảy ra.
Tàu Spectre và những con tàu của Liên Minh Nhân Loại giống như những bóng ma, dễ dàng đi xuyên qua hàng trăm ngàn con tàu của đối phương, như thể hai bên không hề tồn tại ở cùng một chiều không gian.
Với tầm mắt của các thế gia ở khu Tiểu Tu Chân Liên Minh này, bọn họ chưa bao giờ thấy qua được thủ đoạn không gian có thể bao trùm ở một phạm vi lớn như vậy.
Dù sao thì sức mạnh của các gia chủ hoặc các lão tổ của những gia tộc này cũng không quá mạnh mẽ, chỉ quanh quẩn trong khoảng Vương Giả cấp hoặc Hợp Thể cảnh là cùng.
Nên hành động của các gia tộc này giờ chẳng khác nào một trò cười.
Với lại, Bạch Hồn là một người khá hiền lành đối với người phe mình, nhưng hắn cũng là một người không ngần ngại hủy diệt cả một thế giới để trả thù.
Nên mọi chuyện vẫn chưa thể kết thúc nhanh như vậy được.
“Báo cáo thống đốc, tất cả các kênh liên lạc ở khu Tiểu Tu Chân Liên Minh này đều đang phát trực tiếp tất cả hành động của t·àu c·hiến của phe ta.”
Bạch Hồn ngồi trong đài chỉ huy, ánh mắt của hắn cũng nhìn lên vô số các màn hình có mặt trước mắt mình, đây chính là những kênh truyền thông đang phát hình trực tiếp tình hình hiện tại.
Còn chưa kể một lực lượng khổng lồ những streamer đang phát trực tiếp hiện trường trên nhiều nền tảng khác nhau.
“Tất cả các tàu chuẩn bị vào trạng thái chiến đấu, đội tác chiến điện tử hack vào trong hệ thống của tất cả những kênh truyền thông của đối phương.
Chúng ta sẽ hành động ngay khi đi xuyên qua hạm đội của đối phương.”
Ánh mắt của Bạch Hồn giờ này tràn đầy vẻ nghiền ngẫm.
“Có lẽ chút nữa ta nên sắp xếp lịch đi gặp đám thế gia này một chút, để xem trong đầu bọn chúng liệu có bệnh hay không.”
Chỉ sau 10 giây ngắn ngủi, những chiến hạm của Liên Minh Nhân Loại đã hoàn toàn đi xuyên qua hàng trăm ngàn chiến hạm như chưa có chuyện gì xảy ra.
Thấy vậy, nhiều con tàu vẫn không từ bỏ ý đồ khiêu khích của chúng.
Một số tàu như những con chó điên theo đuôi không bỏ, theo sát ngay phía sau tàu của Liên Minh Nhân Loại.
Nhưng do không gian chồng chất ở nơi đây khiến cho tầm nhìn trước đó bị giảm mạnh, các tàu đang phóng nhanh không quan sát kịp phía trước mình còn có người.
Nên đám người này giờ muốn phanh lại cũng không kịp nữa rồi.
Trên sóng truyền hình, người ta không hề thấy cảnh tượng những t·àu c·hiến của q·uân đ·ội nghiền nát t·àu c·hiến của các thế gia mà đi qua.
Thay vào đó, bọn họ chứng kiến được những t·àu c·hiến của các thế gia lại quay ra đâm vào nhau, gây ra những thiệt hại cho chính hạm đội đông đảo kia.
Không dừng lại ở nơi đó, vẫn có một vài chiến hạm thoát ra được khỏi một đám đông lộn xộn ấy.
Chúng không ngừng đuổi theo t·àu c·hiến của chính phủ đang dần rời xa.
Các tàu của Liên Minh Nhân Loại giờ này mới bắt đầu giảm tốc, từng tàu cứu hộ nhanh chóng được thả ra.
Nhìn kiểu gì cũng giống như q·uân đ·ội đang muốn tới để cứu hộ t·ai n·ạn.
Lúc này các gia chủ của các thế gia cảm thấy có gì đó không ổn rồi.
Lần này rất có thể chúng không hạ thấp được hình ảnh của đối phương, thay vào đó, đám người mình chuẩn bị nhiều thứ như thế này lại giống như muốn dát vàng lên mặt vị quan mới tới hơn.
Càng nghĩ, chúng lại càng cảm thấy cay cú.
Một vài người không nhịn được mà bắt đầu gọi điện cho thuộc hạ trên những chiến hạm đồng nát kia.
“Tình hình đã trở nên bất lợi cho chúng ta rồi, mau rút lui!”
Nhưng ngay sau đó, vị gia chủ này đã phải sững sờ khi nghe giọng nói của thuộc hạ mình từ phía bên kia đầu máy.
“Đã rõ thưa gia chủ.
Khai hỏa tất cả những gì chúng ta có, hủy diệt bằng được chiến hạm của đối phương.”
Ngay lập tức, từ tất cả những chiến hạm đang cản đường q·uân đ·ội chính phủ, vô số những loạt đạn pháo được bắn ra, bao phủ hoàn toàn cả trăm chiến hạm của Liên Minh Nhân Loại.
Nhưng cơn bão lửa ấy giống như chỉ là gãi ngứa, không đủ làm lớp lá chắn năng lượng bên ngoài rung chuyển, đừng nói gì tới việc p·há h·oại những con tàu phía sau lớp lá chắn ấy.
Các vị gia chủ lúc này chỉ biết nuốt nước bọt, họ biết vụ này chơi lớn rồi.
Chỉ cần có cái cớ này, vị quan mới tới kia có thể danh chính ngôn thuận mà nhổ bật gốc thế lực của các thế gia, hoặc ít nhất cũng phải khiến các thế gia này bị lột một lớp da.
Nhiều vị gia chủ tay run run, cố gắng ra lệnh cho đám tử sĩ nhà mình trong vô vọng.
"Ta nói các ngươi ngừng bắn! Ngừng bắn cho ta!
Các ngươi bị điếc hay sao!”
Và có vẻ, người nghe đúng là không hiểu ý của người nói thật.
“Là như vậy sao, gia chủ?”
“Lao vào t·àu c·hiến của đám Liên Minh Nhân Loại đó rồi kích nổ lò phản ứng, gây ra được nhiều thiệt hại nhất cho đối phương sao?
Ta đã biết thưa gia chủ.”
“Vì gia tộc vinh quang.”
Đó là những lời cuối cùng mà một vài tên tử sĩ nói ra, trước khi chúng điều khiển các con tàu thế hệ cũ lao vào đối thủ như những quả t·ên l·ửa.
“A! C·hết tiệt a! Đám người này hôm nay bị điên tập thể hay sao?!”
Có vị gia chủ không nhịn nổi, lão lập tức đập nát thiết bị liên lạc trong tay mình.
Giờ thì mọi chuyện xem như đã xong xuôi rồi, với hành động của những con tàu kia, chuyện các gia tộc này bị xem như những tổ chức khủng bố sẽ là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Bên trong đài chỉ huy của tàu Spectre, Bạch Hồi chỉ ngồi và nhìn những chiến hạm loại nhỏ của các gia tộc hóa thành những quả pháo hoa, chúc mừng hắn nhận chức thống đốc của vùng Tiểu Tu Chân Liên Minh này.
Thời đại công nghệ thông tin, có chỗ tốt nhưng cũng có chỗ xấu.
Đám tử sĩ của các gia tộc hành động kỳ lạ như vậy không phải là do chúng bị tẩy não, hay là trúng một thủ đoạn thôi miên tương tự như vậy.
Tất cả chỉ đơn giản là Bạch Hồn đã cho người hack vào hệ thống truyền tin của đối phương mà thôi.
Khoa học kỹ thuật của vùng Tiểu Tu Chân Liên Minh này vẫn dậm chân tại chỗ như 5000 năm trước, nên việc hack vào hệ thống ấy đối với người của Liên Minh Nhân Loại là chuyện quá mức đơn giản.
Thậm chí, chấp cả những gia tộc sử dụng ngọc phù truyền tin, một thủ đoạn thuộc về bên tiên đạo cũng không thể nào thoát ra được khỏi lòng bàn tay của Bạch Hồn.
Trong ánh mắt của Bạch Hồn lúc này, hắn có thể nhìn thấy rất rõ có những đợt sóng truyền âm đang truyền từ những tàu buôn ở phương xa về phía những chiến hạm cản đường.
Rõ ràng đám thế gia cũng đã nhận ra được sự bất thường này, về nguyên nhân khiến đám tử sĩ phe mình hành động kỳ lạ như vậy đến từ những thiết bị truyền tin thiếu chính xác.
Nên chúng mạo hiểm bị người phát hiện ra cũng phải ngăn lại đám tử sĩ này cho bằng được.
Lúc này, có một tin nhắn được cấp dưới gửi lên cho Bạch Hồn ngay khi hắn còn đang ngắm pháo hoa.
“Ngài thống đốc, tất cả các gia tộc ở Tiểu Tu Chân Liên Minh này hiện tại đều gửi lời cầu cứu tới chúng ta.
Chúng nói rằng các chiến hạm của các gia tộc này đã bị một đám dị tộc c·hiếm đ·óng, muốn xin q·uân đ·ội của chúng ta trợ giúp chúng tiêu diệt các dị tộc, đồng thời cũng giải cứu những con tin đang b·ị b·ắt giữ.”
Nghe tới đây, Bạch Hồn lập tức nở một nụ cười.
Đám thế gia này đúng là biết cách quăng nồi mà, hắn rất muốn hỏi đám người này ăn gì mà mặt có thể dày đến như vậy.
Nếu là bình thường, Bạch Hồn đúng là sẽ không để ý tới đám người muốn hại hắn làm gì, cứ việc tàn sát tất cả bọn chúng, không cần phải cố kỵ bất cứ điều gì cả.
Nhưng lần này, hắn quyết định sẽ hạ bậc thang với đám người này.
Đám thế gia này chắc chắn sẽ bị diệt, nhưng đó là chuyện của tương lai, không phải chuyện của hiện tại.
“Các đơn vị chống khủng bố vào vị trí đi, dọn dẹp qua qua mấy con tàu ấy thôi, không cần dọn sạch những con tàu ấy làm gì.
Đồng thời cũng giải ấn nô lệ mà đám thế gia kia gieo lên mấy tên dị tộc, để cho đám người kia ăn chút đau khổ, cho chúng nếm mùi của một cuộc phản loạn là gì.”
Mệnh lệnh của Bạch Hồn lập tức được thực thi.
Hàng trăm ngàn tiểu đội ngồi lên những tàu đổ bộ, xuất kích từ những con tàu có kích thước khổng lồ.
Mỗi một tiểu đội đều có một Bạch Hồn Tinh Linh đi theo, phụ trách việc giải phóng nô lệ, còn các binh lính của Liên Minh Nhân Loại phụ trách việc giải cứu “con tin”.
Cùng lúc, tất cả những kênh truyền hình, trên tất cả những phương tiện truyền thông lúc này không chiếu những chương trình do đám thế gia quản lý nữa.
Thay vào đó, cảnh những binh lính của Liên Minh Nhân Loại “chống khủng bố” lập tức được lan truyền.
Những trận chiến thâm nhập này cũng chẳng có gì để nói, khi mà thực lực hai bên đúng là cách quá xa rồi.
Các dị tộc bên trong những chiến hạm cỡ nhỏ kia có thực lực cao thấp không đều, người có cấp độ cao nhất cũng chỉ là Hoàng Kim cấp, còn thực lực phổ biến của những kẻ khác cũng chỉ quanh quẩn ở Hắc Thiết cấp.
Chúng hoàn toàn không phải là đối thủ của những binh lính có cấp độ từ Kim Cương cấp trở lên.
Ban đầu, những dị tộc này do vẫn bị ảnh hưởng bởi dấu ấn nô lệ, nên chúng vẫn phản kháng kịch liệt theo lệnh của đám thế gia đứng sau.
Nhưng với một Bạch Hồn Tinh Linh ở trên con tàu, tất cả những dấu ấn nô lệ của đám dị tộc đã hoàn toàn được gỡ bỏ.
Chỉ sau 10 giây, trước mặt tiểu đội xâm nhập đã hoàn toàn không còn một bóng dị tộc nào ở lại nữa.
Chuyện còn lại cũng vô cùng đơn giản, đó chính là đi thẳng một mạch tới phòng chỉ huy.
Nơi mà các “con tin” có cấp độ Bạch Kim cấp đang bị trói chân trói tay bởi một đám Bạch Ngân đến Hoàng Kim cấp dị tộc.
Với người không biết, bọn họ sẽ chỉ coi đây đúng là một buổi giải cứu con tin hoàn mỹ, khi mà dị tộc bị tiêu diệt, còn bên ta không ai b·ị t·hương.
Nhưng với những người có chút hiểu biết, bọn họ sẽ hoài nghi, liệu có phải đây chỉ là một màn kịch do vị quan mới đến và đám thế gia đang diễn trò, nhằm nhanh chóng có được niềm tin từ dân chúng hay không.
Nhìn mọi thứ kiểu gì cũng quá là giả đi, các ngươi có thể diễn tốt hơn được hay không?
Người của các gia tộc cùng với những chiến hạm của bọn họ đã lập tức rời đi, ngay sau khi q·uân đ·ội thành công khi chống “khủng bố”.
Trong đài chỉ huy của tàu Spectre, ánh mắt Bạch Hồn vẫn nhìn chằm chằm vào hạm đội đang ngày càng rời xa của đám thế gia.
Ngay lúc này, cửa phòng bên ngoài lập tức hiển thị cảm ứng có người.
“Thưa ngài, liệu tôi có thể vào trong được hay không?”
Bạch Hồn nhận ra được giọng nói này, đây chính là một người được cấp trên cử xuống làm cố vấn cho hắn.
“Vào đi.”
Cánh cửa kim loại được mở sang hai bên.
Một thư kí với mái tóc tím, gương mặt lạnh lùng, dáng người nóng bỏng được tôn lên trong bộ đồ công sở màu đen, cặp kính tròn và đôi mắt đầy vẻ tri thức nhìn về phía Bạch Hồn.
“Thưa ngài thống đốc, dù không hiểu tại sao ngài lại quyết định thả đám thế gia kia đi, nhưng tôi chỉ muốn nói ngài vừa bỏ qua một cơ hội rất tốt để nhổ sạch u nhọt trong khu vực Tiểu Tu Chân Liên Minh này.”
Bạch Hồn không quay người lại mà chỉ cho cô gái này thấy được bóng lưng của hắn, khiến cho vẻ ngoài của vị thống đốc mới nhận chức này khoác lên một vẻ thần bí.
“Nói thẳng, ta cũng muốn diệt đám người đó, nhưng tình hình hiện tại không cho phép ta làm điều đó.
Ngày hôm nay, không phải ngẫu nhiên mà người của các thế gia tới đây nhiều như vậy, mà là sau lưng đám thối cá nát tôm kia có người xúi dục.”
Ánh mắt Bạch Hồn lập tức trở nên ngưng trọng.
Hắn cũng đã từng thử dùng thần thức của mình để quét qua đám người các thế gia, và kết quả nhận được chính là thần thức của hắn bị cản trở.
Rõ ràng, sau lưng đám người này có ai đó đứng sau, những kẻ có thực lực không hề thua kém hắn.
Và cuộc nháo kịch này chính là để những kẻ sau màn thăm dò thực lực của vị quan mới đến như hắn.