Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 298: Đây đúng là một cái hố to.



Chương 297: Đây đúng là một cái hố to.

Nữ cố vấn hơi thẫn thờ một lúc khi nghe Bạch Hồn nói vậy.

“Ý của ngài là sau lưng đám thế gia nhìn như tản mạn ấy lại có người đứng phía sau chúng hay sao?”

Bạch Hồn không nói gì nhiều mà chỉ gật đầu nhẹ, xác minh cho những suy đoán của cô nàng cố vấn.

“Vậy nên ta mới nói đám thế gia này vẫn chưa thể bị diệt ngay lúc này được.

Nếu ta vì nhất thời hủy diệt chúng thì chỉ là vô nghĩa, chỉ cần còn có kẻ đứng sau, thì khi thế gia cũ bị hủy diệt, vô số các thế gia mới sẽ trỗi dậy, diệt mãi không hết được.

Nên ta vẫn cần đám thối cá nát tôm ấy tồn tại, từ đó tìm ra được những kẻ đứng sau thao túng thế cục của khu vực này.”

Bạch Hồn nói xong, hắn quay người lại mà nhìn chằm chằm vào vị cố vấn của mình.

Nhưng ngay lập tức hắn lại có cảm giác không ổn rồi.

Dù cho làn da của tên này có hơi nhợt nhạt như n·gười c·hết chăng nữa, cũng không thể phủ nhận được cái nhan sắc do Thần Mộc Quan Tưởng Pháp đắp nặn lên đúng là quá xuất sắc rồi.

Đến cả một cô nàng nhìn có vẻ lạnh lùng cũng phải tan chảy ngay từ cái nhìn đầu tiên, sắc mặt của cô nàng cố vấn bắt đầu ửng hồng ngay khi thấy được nhan sắc của Bạch Hồn.

“Thôi, xong rồi.”

Nhìn vào cái sắc mặt của cô nàng kia, Bạch Hồn chỉ có thể nói là hết cứu rồi.

Hắn chỉ có thể lấy tay vỗ trán mình vì sự thất trách này.

Quả nhiên, ngay khi cô nàng cố vấn nhìn thấy nhan sắc của Bạch Hồn, cô ta đã lập tức mơ về viễn cảnh ngôi nhà và những đứa trẻ.

Đồng thời, lời nguyền mà Lâm Lục Dạ đặt lên trên người Bạch Hồn cũng đã được kích hoạt ngay lập tức.

Ánh mắt của cô cố vấn lập tức biến đổi, không còn là ánh mắt đầy vẻ mơ mộng của người bắt gặp mối tình đầu nữa, thay vào đó là một đôi mắt tím đầy vẻ yêu dị.

Chỉ cần liếc qua, Bạch Hồn cũng có thể nhận ra được đôi mắt ấy, đó chính là Con Mắt Của Hắc Thần, đồng thời cũng là đôi mắt của Lâm Lục Dạ.

“Chậc chậc! Đạo lữ của ta, mới rời xa ta 3 năm mà ngươi đã nghĩ tới việc có thêm người mới rồi sao?”

Giọng nói quen thuộc này, nó không thuộc về Lâm Lục Dạ thì thuộc về ai chứ.

Bạch Hồn cũng chẳng biết nói gì hơn vào lúc này ngoài một cái thở dài.

“Lục Dạ, ta nói mình là vô tội, em tin chứ?”

Nghe thấy lời này của Bạch Hồn, Lâm Lục Dạ trầm ngâm suy nghĩ một lúc, ngay sau đó cô ta bắt đầu lục tung kí ức của cô nàng cố vấn này lên, và quả thực Lâm Lục Dạ không tìm ra được bất cứ vấn đề nào ở chỗ Bạch Hồn cả.

“Ờm, ta cũng đã xem qua kí ức của cô gái này rồi, nên ta tin.”

Ngay tiếp theo đó, một bên mắt của Lâm Lục Dạ lập tức trở lại bình thường, đây không phải là do cô nàng đang muốn rời đi, mà là có một lực đẩy từ trong linh hồn của cô nàng cố vấn này, chống lại khả năng đoạt xá từ lời nguyền của Lâm Lục Dạ.

“Xem ra cô gái mà ta đang đoạt xá cũng không phải hạng người đơn giản a, bên trong thậm chí còn có bảo hộ linh hồn ở cấp độ siêu thoát này.

Có lẽ thời gian để hai ta trò chuyện cũng không thể kéo dài lâu hơn được nữa, nên có gì để nói qua với ta không, đạo lữ của ta?”



Bạch Hồn nghe vậy lắc đầu, hắn biết được Lâm Lục Dạ cũng đã hiểu được tình hình hiện tại của hắn như thế nào, nên hắn cũng thực sự muốn biết được cô đang ở đâu.

Một cặp đôi yêu xa bắt đầu buôn chuyện sau 3 năm chia cắt.

Lâm Lục Dạ cười vào mặt Bạch Hồn vì tên này đã đi lạc trong Đại Uyên Tinh vực tới tận 3 năm trời.

Còn Bạch Hồn cũng đã hiểu qua được tình hình hiện tại của Lâm Lục Dạ.

Giờ cô nàng vẫn đang ngâm mình trong thư viện của học viện Nghịch Thiên, trở thành một giáo sư danh dự, thi thoảng cô vẫn sẽ lên lớp giảng chút bài cho đám học viên ở trong học viện ấy.

Cả hai người không hiểu bằng một cách nào đó đều đã trở thành nhân viên trong biên chế của chính phủ.

Cảm nhận được thời gian không còn lâu nữa, nhưng trước khi rời đi, Lâm Lục Dạ lại nói với Bạch Hồn một câu khiến hắn không thể nào hiểu nổi.

“Đúng rồi, đạo lữ của ta, ta cảm nhận được có khí tức rất quen thuộc đang vất vưởng quanh vùng Tiểu Tu Chân Liên Minh này.”

Nhưng không đợi Bạch Hồn hỏi rõ vấn đề hơn, Lâm Lục Dạ cứ như vậy mà bị ánh sáng từ trong người cô nàng cố vấn khu trục.

Khi cố vấn của Bạch Hồn tỉnh lại, điều đầu tiên cô ta nhìn thấy đó chính là một ánh mắt đầy vẻ phức tạp của Bạch Hồn đang nhìn cô.

Nữ cố vấn do không hiểu tại sao mình lại đau đầu, nên cô ta xin phép Bạch Hồn đi nghỉ ngơi trước.

Bạch Hồn cũng không có gì để nói với người này mà gật đầu cho phép cô ta rời đi.

Nhưng cô nàng cố vấn đâu có biết được, ý thức của cô đã bị một thực thể bóng tối can thiệp, khiến cho cả đời này cô không thể xuất hiện tình cảm với bất cứ ai được nữa.

Một cánh cổng không gian lập tức được mở ra trong tàu Spectre, kết nối với Bạch Sắc Địa Phủ trong khe hẹp giữa thực và ảo.

Bước ra từ cánh cổng ấy lại chính là một gương mặt đã lâu không gặp.

Chỉ huy Số 2 của Bạch Hồn, một Tử Vong Hiệp Sĩ với một bên mắt đã bị một vết kiếm gây ra thương tích không thể nào khôi phục lại được.

“Chủ thể, ngươi gọi ta ra để làm gì đây?”

Bạch Hồn không hề nói gì nhiều, hắn lập tức ném cả một đống tài liệu về văn hóa, chính trị cho hóa thân của mình để tên Số 2 này có thể phân tích và đưa ra cách giải quyết vấn đề.

Chỉ số về tinh thần của Bạch Hồn đúng là cao thật, nhưng điều này không có nghĩa hắn sẽ là một người giỏi về nhìn thời cục hay có khả năng bày mưu tính kế.

Điểm tinh thần của hắn đã được đem đi cộng vào nghiên cứu là chủ yếu, không cộng nhiều vào mặt quyền mưu.

Chỉ có hóa thân Số 2 của hắn là chơi khoản tính toán không bỏ sót này, nên ném cả đống công việc liên quan đến kinh tế, chính trị cho hóa thân này không thể nào hợp hơn được nữa.

Nhìn vào đống tài liệu trước mắt, và nhìn cả vào lịch dead line siêu ngắn, khổ thân Số 2 chưa được hồi sinh vài ngày đã bị Bạch Hồn đem đi làm trâu ngựa.

Cảm nhận được ánh mắt u oán của đối phương, Bạch Hồn giả vờ như hắn không thấy được ánh mắt ấy.

Dù sao thì việc hắn nghiền ép Số 2 cũng chẳng khác nào nghiền ép bản thân mình, chẳng có gì là sai ở đây cả.

Với lại tăng ca mà thôi, c·hết người làm sao được, dù có mệt c·hết đi chăng nữa, Số 2 sẽ một lần nữa được khôi phục và hồi sinh ngay bên trong Bạch Sắc Địa Phủ, tiếp tục thêm một vòng đời tăng ca bất tận mới.

Giao việc cho cấp dưới xong, Bạch Hồn giờ bắt đầu nghiên cứu tất cả những tài liệu mà phán quan Julius đã giao cho hắn.



Bên trong đó cũng có không ít những thông tin có giá trị.

Một trong số đó chính là Liên Minh Nhân Loại phát hiện ra có 4 tổ chức phi chính phủ cực kỳ nguy hiểm tồn tại ở Tiểu Tu Chân Liên Minh này trong 3 năm qua.

Một tổ chức trong số đó gần như đã nổi hẳn lên trên mặt nước, tổ chức ấy được gọi với cái tên Tiên Minh, có thể xem như người thừa kế hợp pháp của Tu Chân Liên Minh 5000 năm trước.

Dù sao khu vực này là Tiểu Tu Chân Liên Minh, chỉ nhìn qua cái tên cũng có thể đoán được hệ thống tu luyện phổ biến trong khu vực này là gì.

Tiên Minh tồn tại cũng là một chuyện rất dễ hiểu.

Vì là một thế lực trên mặt nổi, nên đây cũng là một thế lực ít nguy hiểm nhất với Liên Minh Nhân Loại.

Dù cho trên mặt nổi, tổ chức này cũng không mấy thân thiện với chính phủ chăng nữa.

Và theo những tin tình báo khác, còn lại 3 tổ chức hoạt động trong bí mật còn đang tồn tại, chúng rất có thể chính là những người đã đứng phía sau, thao túng các thế gia muốn đối nghịch với người của liên minh.

Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, Bạch Hồn lập tức sử dụng khả năng Tương Lai Linh Cảm, nhìn vào tương lai, hắn muốn có thể điều tra mà chân không cần ra khỏi nhà.

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt của Bạch Hồn đã lập tức biến đổi, trở nên khó coi hơn so với trước rất nhiều lần.

“C·hết tiệt a, cái khu vực bé tí này lại là một cái hố to đùng.

Ta cứ nghĩ nơi đây chỉ là một vũng nước đọng, nào ngờ đâu nó lại là một miệng giếng sâu,

Nước quá sâu đi, sâu hơn ta nghĩ rất nhiều lần.”

Trong một nháy mắt ấy, Bạch Hồn đã nhìn xuyên qua vô số các tương lai khác nhau, thấy được vô số các kết quả khác nhau.

Nhưng tất cả những tin tình báo từ tương lai đều có một điểm chung, đó là chúng rất nhiễu loạn và khó có thể nhìn ra được nội dung trong những tin tình báo từ tương lai gửi về ấy.

Hiện tượng này, Bạch Hồn cũng từng thấy qua nó một lần.

Đó là khi hắn và Lâm Lục Dạ còn phải đối đầu với Diệp Hiên ở Xích Phong giới.

Điều này đối với Bạch Hồn đúng là một tin quá xấu, đó có nghĩa là hắn rất có thể sẽ phải đối đầu với 4 thực thể mạnh ngang hoặc thậm chí còn mạnh hơn cả Diệp Hiên.

Nghĩ tới đây, Bạch Hồn chỉ muốn ngã ngửa chờ c·hết.

Hồi còn ở Xích Phong giới, phải chật vật lắm hắn và Lâm Lục Dạ mới có thể đánh ngang tay với lại Diệp Hiên.

Giờ tưởng chừng trở về tân thủ thôn là có thể đi ngang, nhưng hắn không thể ngờ được nơi đây lại là một phòng boss.

Bạch Hồn lúc này bắt đầu nghĩ tới việc từ chức và bỏ đi.

Nhưng ngay lập tức, một quả cầu linh tính từ tương lai trôi về quá khứ, lập tức khiến cho Bạch Hồn cảm thấy khó có thể tưởng tượng nổi.

Nếu hắn chạy trốn thì tương lai hắn chắc chắn sẽ bị người của Liên Minh Nhân Loại truy đuổi, kèm theo đó là cả 4 thực thể bí ẩn cũng sẽ nhảy ra và đánh hội đồng hắn một trận.

Chỉ có thể nói là lên trời không đường, xuống đất không cửa.

Bạch Hồn cứ tưởng rằng hắn đã tự do, trời cao mặc chim bay sau khi kết thúc nhân quả với Diệp Hiên, nhưng hắn cũng không ngờ được mình vẫn chỉ là một kẻ bị mắc kẹt bên trong lưới vận mệnh này.



Càng nhìn vào vận mệnh, Bạch Hồn càng cảm thấy hắn đã chứng kiến được một sự thật khó tin nào đó.

Những sợi tơ vận mệnh nhìn cách rất xa nhau, nhưng thực tế, những sợi tơ ấy luôn liên kết với nhau, đan vào cùng nhau.

Giờ hắn mới bắt đầu cảm nhận được, có một cái lưới rất lớn đã được bao phủ quanh khu Tiểu Tu Chân Liên Minh này.

Rõ ràng cái lưới này được giăng ra để bắt 4 con cá là những thực thể bí ẩn kia, nhưng hắn lại không hiểu sao cũng bị rơi vào trong cái lưới này.

Và khi cái lưới ấy được thu lại, tất cả cá lớn cá bé đều sẽ bị vớt lên hết, trong đó bao gồm cả hắn.

Lúc này Bạch Hồn mới hùng hùng hổ hổ, thảo nào tên Julius kia cũng nửa bước siêu thoát mà lại chạy trốn nhanh như vậy, chắc hẳn tên đó cũng đã biết được có một đại lão nào đó đang giăng lưới ở khu vực này từ trước rồi.

Thế giới đúng là tràn ngập ác ý mà.

Dù đã rất tự tin với thực lực đã đạt đến nửa bước siêu thoát của mình, nhưng Bạch Hồn cũng không ngờ được, đứng trước vận mệnh, hắn vẫn chỉ là một con cá nhỏ không đáng nhắc tới.

Có lẽ hắn phải tìm được con đường siêu thoát cho mình mới có thể thoát ra khỏi được cái số làm cá trong ao này.

Để tìm được một đường sống, có lẽ hắn cần phải hiểu biết về những đối thủ của mình trước đã.

Rất nhanh chóng, Bạch Hồn đã tổng hợp lại tất cả những tin tức mà hắn thu hoạch được từ tương lai.

Ngay sau đó, hắn đã khoanh vùng được 3 nơi mà những tín hiệu từ tương lai của hắn bị nhiễu nhất.

Nơi thứ nhất chính là Tiên Sơn, một ngọn núi nhân tạo được người của Tiên Minh chế tạo ra, nghe nói đã có hơn 1000 hành tinh tập hợp lại, liên kết với nhau chỉ để đắp nên một kỳ quan nhân tạo ấy.

Nơi thứ hai là ở hệ sao Thanh Mộc, một hệ sao đặc biệt, một khu rừng khổng lồ mọc ra giữa vũ trụ này.

Nguyên nhân hình thành của hệ sao ấy là do một nhánh cây trong một khe nứt đã lan sang lãnh thổ của Liên Minh Nhân Loại.

Nhánh cây ấy đã cuốn chặt lấy mặt trời của hệ sao, cùng với lại tất cả những ngôi sao khác trong hệ cũng bị những nhánh cây khổng lồ xuyên qua không gian, cố định nó ở một chỗ.

Và giờ hệ sao Thanh Mộc chính là một vùng đất rộng lớn giữa không gian này, đồng thời, nó cũng là nơi có dân số đông nhất Tiểu Tu Chân Liên Minh.

Nơi thứ ba lại có vẻ không nổi bật bằng hai nơi trước đó.

Phía rìa ngoài cùng của khu vực biên giới này, nơi đó tồn tại một khu vực với những đám mây bụi vũ trụ dày đặc, một nơi có một lượng lớn các mảnh vỡ thiên thạch gần như bất động do một lực trường kỳ lạ đã cố định chúng.

Nơi đó được gọi là biên giới Đỏ vì màu sắc của những viên thiên thạch dày đặc tại nơi đây.

Một nơi là thiên đường của t·ội p·hạm, với những đám mây thiên thạch dày đặc và hệ thống các tiểu hành tinh nằm san sát nhau trên một phạm vi rộng lớn kéo dài cả năm ánh sáng.

Tất cả biến nơi đây thành một mê cung tự nhiên, đi vào thì dễ nhưng đi ra lại khó vô cùng.

Biên giới Đỏ chính là khu vực đông dân thứ 2 trong Tiểu Tu Chân Liên Minh, đồng thời cũng là một nơi có tình hình khó kiểm soát nhất trong khu vực này, muốn tìm kiếm một thế lực nào đó trong biên giới Đỏ giống như mò kim đáy biển.

Nếu muốn điều tra, Bạch Hồn chắc chắn sẽ lựa chọn biên giới Đỏ làm nơi cuối cùng trong cuộc điều tra của hắn.

Và nơi cuối cùng bị che đậy lại là một nơi mà Bạch Hồn không ngờ tới nhất.

Nơi đó lại là Hoàng Tinh V643, nơi mà hắn đi ra, có thể xem như hành tinh quê nhà của hắn.

Sau khi ngẫm nghĩ một lúc, Bạch Hồn cũng đưa ra quyết định của mình.

Nếu bắt đầu điều tra về 4 thực thể bí ẩn kia từ nơi nào, hắn chắc chắn sẽ lựa chọn Hoàng Tinh V643, dù sao nơi đây cũng là nơi hắn quen thuộc nhất.