Lâm Bạch giờ này nhìn màn hình mà cảm thấy buồn ngủ.
Lâm Lục Dạ có thể nói đã hoàn thành xuất sắc thế giới giang hồ cao võ.
Giờ hắn đang suy nghĩ nên cho Lâm Lục Dạ sang thế giới mới kiểu gì, thế giới này đã không thể giúp con bé trở nên mạnh hơn nữa.
Hắn đang suy tính chế tạo ra cái thượng giới gì đó, hoặc là thế giới khác xâm lấn.
Cứ để cho con bé c·hết già một cách tự nhiên có thể nói là khá lâu.
Lâm Bạch dự đoán, Thần Ý cảnh của Lâm Lục Dạ có thể giúp con bé có 10000 năm tuổi thọ, đó còn chưa kể đủ loại năng lực vặn vẹo quy tắc, pháp tắc, khái niệm...
Nếu thích thì con nhóc đó có thể vĩnh sinh, nhưng như vậy thì đến bao giờ nó mới có thể tốt nghiệp và đi đánh nhau với Diệp Hiên ngoài thế giới thực được.
Phải biết những gì Diệp Hiên thể hiện trong cái thế giới giả lập kia cũng chỉ là một vài chiêu thức hắn từng bộc lộ qua ở thế giới thực, hoàn toàn không phải thực lực chân chính của hắn.
Trong lúc Lâm Bạch nên quyết định hủy diệt thế giới giang hồ cao võ như thế nào, hắn chợt nhớ ra một việc.
"Số 5! Gõ xong code cho thế giới tiếp theo chưa?!"
Lúc này Số 5 mới thò mặt ra, hai con mắt thâm quầng vì khó ngủ.
Nhìn nhân viên của mình chăm chỉ như vậy, Lâm Bạch cũng yên tâm.
Nhưng đáng tiếc.
"Khụ khụ, em xin lỗi chủ thể, tại thằng Số 4 nó rủ em xem anime nên em quên mất."
Nếu Số 5 không phải là phân thân của chính hắn, thì chắc chắn Lâm Bạch sẽ đuổi việc thằng này ngay lập tức.
"Xem ra kế hoạch cho Lâm Lục Dạ vào thế giới mới phải tạm dừng một chút, giờ Số 4, Số 5, đi mà gõ code đi, hai ngày nữa phải xong cho ta."
Một ngày sau đó, cũng là gần một năm trôi qua trong thế giới giả lập.
Lâm Lục Dạ lúc này cũng đã 22 tuổi, vẫn đang trong tuổi cưới gả.
Nhưng các trưởng lão của Lâm gia lại cực kỳ lo lắng, vì cô cháu gái này rất có thể sẽ không lấy được chồng.
Còn một vấn đề nữa rất nghiêm trọng.
Đó là gần như không có ai có thể tiếp cận Lâm Lục Dạ chứ đừng nói có thể nắm tay cô.
Trong trạng thái thu liễm toàn bộ sức mạnh, tất cả mọi sinh vật khi tiến vào phạm vi 5 mét quanh người cô đều sẽ không thể di chuyển, kể cả có là võ tướng mạnh nhất trong đế quốc chăng nữa.
Điều này giống như một bản tuyên án, Lâm Lục Dạ đến kiếp thứ 3 vẫn sẽ ế chồng.
Đây là một lời đồn lan rộng khắp cả hoàng cung lẫn trong quần chúng.
Đương nhiên những lời đàm tiếu này cũng đến tai Dạ Đế, khiến cô hết sức bực mình.
Cô quyết định sẽ tổ chức một cuộc thi tuyển chồng trên danh nghĩa, còn người kế vị của đế quốc sẽ là người được lựa chọn sau, có thể là một trong những người thuộc thế hệ trẻ của Lâm gia.
Trong lúc Lâm Lục Dạ đang chuẩn bị cho việc chọn chồng, cô nàng không biết rằng, ở khắp nơi trên thế giới bắt đầu xuất hiện những vết nứt không gian, vô số đám quái vật háu đói đang sẵn sàng gặm nát thế giới này.
Kế hoạch dọn dẹp thế giới của Lâm Bạch đã sẵn sàng, đây chính là một quá trình không thể ngăn cản, cho dù Lâm Lục Dạ có mạnh mẽ thế nào chăng nữa.
Lâm Bạch bày ra cái trò này cũng chỉ là để Lâm Lục Dạ có thể vắt kiệt tiềm năng của võ đạo, thứ dựa trên cơ quan đan điền kỳ lạ kia.
Trong hoàng cung của Lâm Dạ đế quốc.
Lâm Lục Dạ đưa ra một bức chân dung cho cung nữ.
"Đại hội tuyển đế phu sắp tới, ta không quan tâm có thể tìm được một vị phu quân tu vi cao cường như thế nào, đơn giản vì chẳng có ai mạnh bằng ta cả.
Nhưng ta muốn tìm người có dung mạo như thế này."
Lâm Bạch ngoài đời nhìn thấy bức chân dung hắn không nhịn được mà phun nước ngọt đang uống thẳng vào máy tính trước mặt.
Đơn giản vì người trong bức chân dung đó, tiêu chuẩn của Lâm Lục Dạ... chính là hắn!
Lâm Bạch vội vàng lôi đống số liệu về Lâm Lục Dạ ra.
Hắn phát hiện vợ chồng Lâm Hà đã cài một số thiết lập vào trong tiềm thức của cô nàng.
Một trong số đó chính là cô phải luôn trung thành với Lâm gia, luôn nghe lời vợ chồng hai người.
Và cuối cùng là luôn có thiện cảm với Lâm Bạch.
Nhưng có vẻ thiện cảm của Lâm Lục Dạ đang ngày càng biến chất khi tâm lý cô nàng thay đổi theo thời gian.
Nó có vẻ đang dần hóa thành luôn yêu Lâm Bạch.
Nhưng cô nàng còn chưa mơ mộng được bao lâu, bên ngoài xuất hiện vô số những tiếng thét chói tai, tiếng pháo phòng không khai hỏa, tiếng máy bay gầm rú trên bầu trời.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Trong nháy mắt, Dạ Đế đã xuất hiện ở bên ngoài hoàng cung.
Khung cảnh bên ngoài chẳng thể nói gì hơn ngoài hai từ hỗn loạn.
Bầu trời giống như đang nứt vỡ, vô số các thể loại quái vật bắt đầu xâm lấn thế giới này.
Dù cho Lâm Dạ đế quốc binh hùng tướng mạnh đến đâu cũng khó lòng đấu lại đàn quái vật vô cùng vô tận.
Lâm Lục Dạ đạp không bay lên trời, từng sợi tinh thần lực màu đen như những sợi tóc bắn ra, biến mọi thứ tuôn ra từ khe nứt thành hư vô.
Thậm chí những sợi tóc này còn đi qua khe nứt, tới thế giới bên kia, ăn mòn hoàn cảnh sống của đám quái vật, khiến vô số bầy đàn quái vật c·hết ngay lập tức.
Nhưng đám quái vật này sao lại có thể yếu đuối như vậy, dù sao chúng cũng là những thứ được lập trình để hủy diệt thế giới.
Tuy đã hủy diệt phần lớn các bầy đàn quái vật, nhưng trong số chúng vẫn còn có vô số những con quái vật sống sót.
Sau khi kết hợp với khí tức vặn vẹo, sức mạnh của đám quái vật giống như thăng lên một tầm cao mới.
Những con quái vật biến dị điên cuồng ăn xác c·hết của đồng loại, đám này có khả năng tự tách đôi cơ thể ra để sinh sản vô tính, nên rất nhanh chóng, bầy quái vật hùng mạnh lại một lần nữa khôi phục số lượng y như trước.
Thậm chí với sức mạnh vặn vẹo của pháp lực, chúng là khắc tinh cứng của tất cả các võ giả.
Mất đi thứ v·ũ k·hí mạnh nhất là võ đạo, mọi người chỉ có thể dựa vào các v·ũ k·hí hiện đại và chiến đấu trong tuyệt vọng.
Những người khổng lồ bằng sắt thép tưởng chừng như bất khả chiến bại bị đẩy ngã, và đè bẹp bởi số lượng quái vật quá khủng kh·iếp.
Máy bay của q·uân đ·ội bị dìm ngập và nổ tung trong những đám mây quái vật đông đảo.
Những chiếc xe tăng vững chắc nhất cũng biến thành một món đồ ăn đóng hộp khi bị mắc kẹt giữa biển quái vật.
Bộ binh tuyệt vọng trước số lượng kẻ địch quá đông đúc, súng bắn có cháy nòng dường như vô dụng.
Số lượng vô cùng vô tận khiến những người lính cảm thấy như mình chưa hề g·iết bất cứ một con quái vật nào.
Lâm Lục Dạ chỉ có thể tuyệt vọng chứng kiến mọi thứ sụp đổ.
Cô giống như phát điên khi chứng kiến mọi người mình quen biết, mọi thứ mình đạt được dần bị hủy diệt.
Tất cả những phụ tá thân tín của cô, những người trong gia tộc đều bị bầy quái vật vô cùng vô tận nhấn chìm.
Trong lúc điên cuồng, cô lại một lần nữa hóa thân thành bóng tối, từng sợi tóc cuồng vũ kéo dài khắp thế giới, đất trời đảo lộn do các quy tắc trở nên vặn vẹo, ngày biến thành đêm đen.
Cô không để lại bất cứ tế bào nào cho đám quái vật còn có thể tái sinh nữa, tất cả những gì chúng có chính là bị hủy diệt tới từng phân tử.
Trong vòng 30 phút, Lâm Lục Dạ đã ngăn được cơn sóng dữ.
Nhưng hậu quả sau trận chiến này thực sự quá tàn khốc.
Nữ đế nhìn lại giang sơn đang chìm trong tăm tối của mình.
Những người sống sót chẳng còn lại bao nhiêu, tất cả thành trì đều chìm trong khói lửa.
Văn minh giờ chỉ còn là đống gạch vụn.
Lâm Bạch đang ngồi trước màn hình, trước khung cảnh thê lương này hắn hoàn toàn không hề bộc lộ chút cảm xúc.
Dù sao đây cũng chỉ là những dòng số liệu.
"Tốt lắm, theo đúng kịch bản thì sau này con bé sẽ không ngừng đột phá tới cảnh giới mới."
Nhưng có vẻ kế hoạch của hắn không đuổi kịp biến hóa.
Chỗ nước ngọt lúc trước bắt đầu chảy vào trong siêu máy tính.
Màn hình hiển thị bắt đầu chập chờn, Lâm Bạch cảm nhận được có gì đó không ổn sắp diễn ra.
Máy tính hỏng rồi, giấc mơ của Lâm Lục Dạ chắc chắn phải bị gián đoạn.
Tất nhiên, Lâm Bạch cũng có cách để ứng phó với tình huống này.
Chỉ thấy hắn ấn vào một nút bấm có hình xe tải trên bàn phím...
Thế giới giả lập, giang hồ cao võ thế giới.
Lâm Lục Dạ lúc này vẫn đang ngơ ngác ngồi trên đ·ống đ·ổ n·át của cung điện, cô vẫn chưa thể tin được rằng mình đã mất gần như tất cả nhanh như vậy.
Trong kinh thành nhờ có cô che chở nên vẫn còn khoảng 20 triệu người sống sót, tất cả mọi người đều giống như cô, đều mê mang chẳng biết đi đâu về đâu.
Rất nhanh chóng, Dạ Đế cảm nhận được bầu trời lại xuất hiện dị tượng.
"Lại nữa sao."
Tuy đã mất mát quá nhiều nhưng không vì thế mà cô buông tay.
Rất nhanh chóng, bóng đêm lần nữa bao phủ toàn thế giới.
Nhưng thứ lần này cô phải đối mặt... lại là một khoảng không hắc ám vô tận.
Thế giới dần tan biến trong màn đêm vô tận này, chẳng còn gì tồn tại ở đó ngoài hư vô.
Lâm Lục Dạ bất lực, tất cả những sợi tinh thần lực của cô khi chạm thứ bóng đêm kia lại giống như muối bỏ biển, tất cả đều thành công cốc.
Dù bóng đêm chưa kéo tới nhưng Lâm Lục Dạ cũng bất lực khi nhìn thấy từng người dân mình bảo vệ tan thành cát bụi.
Cuối cùng chỉ còn lại mình cô đang chờ đợi bóng đêm cắn nuốt.
"Píp Píp!"
Lâm Lục Dạ nhíu mày, tiếng xe tải?
Tại sao lại có tiếng xe tải ở đây?
Chẳng phải thế giới chỉ còn lại mình nàng sao?
Trước khi cô nàng bị bóng tối cắn nuốt, một chiếc xe tải có dán dòng chữ công ty isekai xuất hiện, tông thẳng vào người cô trong sự ngỡ ngàng.
Một chiếc xe tải nhìn có vẻ thông thường lại không nhìn thực lực ngươi mạnh bao nhiêu, một tông là ngươi phải chuyển sang thế giới mới.
Thế giới này, tuyệt vọng quá, có lẽ đây là một sự giải thoát.
Và một lần nữa, cô lại chui vào trong chiếc thùng của xe tải này.
Trong một không gian toàn bóng tối vô bờ bến.
"Ta đang thắc mắc một điều, tại sao tất cả mọi người trong thế giới đều đ·ã c·hết rồi mà còn nghe thấy tiếng xe tải?
Thì ra chiếc xe đã tông trúng ta lại là một chiếc xe không người lái, đã thế lại còn dán công ty isekai nữa, không biết ai nghĩ ra cái ý tưởng này nữa."
Lâm Lục Dạ một lần nữa nhìn lại chiếc xe tải đã đem cô đến cao võ thế giới, mọi thứ vẫn như lúc trước, chỉ khác là giờ cô đang mặc long bào của hoàng đế.
"Ngươi lại đến rồi."
Vẫn là giọng nói nghe rợn cả người kia vang lên.
Lâm Lục Dạ nghe thấy giọng nói này, cô lập tức giơ tay ra hiệu.
"Chờ chút!
Trước khi ngươi đưa ta đi tới bất cứ thế giới nào khác, ta muốn biết ngươi là ai!
Mục đích của ngươi là gì?!"
Lần này cô không bị chuyển sinh ngay lập tức như những lần trước đó, kẻ thần bí kia cuối cùng cũng lộ diện trước mặt cô.
Một bộ xương trắng được phủ tấm áo choàng đen, tạo hình giống như tử thần trong truyền thuyết.
Lâm Lục Dạ không hề sợ hãi khi chứng kiến kẻ này.
Cô đã sống cả ba đời rồi, cũng đ·ã c·hết cả ba lần, việc gì còn phải sợ một bộ xương khô chứ?
Lâm Lục Dạ bình tĩnh đối mặt với kẻ có vẻ đã đứng sau tất cả.
"Đây có lẽ là lần đầu tiên chúng ta trò chuyện trực tiếp với nhau đi, quý ngài tử thần."
Cô gái bình tĩnh vươn tay phải ra, dù thái độ với bộ xương khô này không được tốt cho lắm nhưng dù sao gặp người cũng phải bắt tay trước đã.
Cô nhanh chóng cảm nhận được một bàn tay xương xẩu lạnh buốt đang bắt tay với cô, nhưng bộ xương này lại tiếp tục im lặng.
"Ngươi, hay người đứng sau các ngươi muốn gì ở ta, tại sao ta phải liên tục chuyển sinh giữa các thế giới như thế này?"
Trước câu hỏi này, bộ xương tưởng chừng như câm lặng kia cuối cùng cũng trả lời.
"Đơn giản, có người chọn trúng cô vì cô là một thiên tài, còn là ai thì ta không biết, ta cũng chỉ là một người được nhận trách nhiệm chuyển cô tới các thế giới, nơi cô có thể khai thác sức mạnh thiên phú của mình mà thôi."
Lâm Lục Dạ giật mình.
"Thiên phú? Đó là cái quỷ gì?"
Lúc này, cô nàng chợt cảm giác được, co một loại sức mạnh giống như quy tắc đang chảy xuôi trong cơ thể mình.
"Loại cảm giác này... Là Vạn Ảnh Thần Công!"
Bộ xương gật gù tỏ vẻ hài lòng khi chứng kiến phản ứng của cô.
Nhưng lúc này, Lâm Lục Dạ cảm thấy rất phẫn nộ, cô không thể chấp nhận được mình là một quân cờ của ai đó.
"Vậy ý của ngươi là ta xuyên qua các thế giới chỉ để có thể ngưng tụ thiên phú của mình sao? Đây là nhiệm vụ các ngươi giao cho ta sao?"
Cô nhớ tới đế quốc đã bị hủy diệt của mình.
"Nếu vậy, ở kiếp trước, vì ta đã ngưng tụ ra thiên phú mà không đi sang một thế giới mới.
Nên các ngươi hủy diệt, cho đế quốc của ta chôn cùng với ta chỉ để ta có thể chuyển sinh đúng không?"
Lâm Lục Dạ đằng đằng sát khí, điều này khiến Lâm Bạch đang điều khiển bộ xương ở ngoài thế giới thực cũng phải lạnh người, hắn lo sợ sau này sẽ bị con bé thanh toán.
"Đúng nhưng cũng không hẳn.
Kế hoạch ban đầu của ta vốn chỉ là mở thế giới mới cho ngươi có thể trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng người đã ủy thác chăm sóc ngươi lại muốn ngươi chuyển sinh tới thế giới mới, nên ngươi chứng kiến bóng tối đã cắn nuốt thế giới rồi đấy."
Dù không biết ai là người đã đầu tư Áo Choàng Thần Ẩn nhằm bồi dưỡng Lâm Lục Dạ, nhưng Lâm Bạch biết chắc chắn tên đó có thể sống sót với một Lâm Lục Dạ đang tức giận.
Lâm Lục Dạ ngồi xổm trầm ngâm suy ngẫm, sự hận thù của cô đã dần biến thành kiêng kỵ.
"Vậy ta còn phải chuyển sinh bao nhiêu kiếp nữa?"
Thái độ của cô trở nên lạnh lùng, mọi cảm xúc bị chôn giấu, gương mặt xinh đẹp giờ cũng chỉ như một lớp mặt nạ da người.
"Cô còn cần ngưng tụ hai thiên phú nữa, đến kiếp thứ 6, người đứng phía sau sẽ cho cô tới thế giới nơi hắn cần cô cho kế hoạch của mình."
Lúc này, cô gái ấy vươn tay trái ra như thể đang yêu cầu bộ xương đưa cho cô thứ gì đó.
"Ta không thể chống lại số phận, nên ta đành đi theo những gì các ngươi an bài, nhưng trước tiên ngươi đưa cho ta thứ mà mọi người xuyên việt cần phải có."
Bộ xương nghiêng đầu hơi nghi hoặc.
"Kim thủ chỉ, phần mềm hack cheat, hay bảo vật nghịch thiên đâu?"