Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 62: Cảm giác bất an.



Chương 61: Cảm giác bất an.

Diệp Hiên và dàn hậu cung của mình rời khỏi bí cảnh khe nứt Thần Vẫn Cốc.

Ngoài trời nắng chói chang, đã vậy xung quanh là sa mạc chỉ toàn cát là cát.

Trong tay của hắn đang cầm một thanh kiếm nhìn có vẻ rất bình thường, người khác sẽ nghĩ hắn điên rồi mới cầm món v·ũ k·hí này là v·ũ k·hí chính.

Nhưng hắn làm tất cả mọi thứ cũng chỉ để lấy được thứ v·ũ k·hí này.

Trong tương lai, hắn từng chứng kiến một thiên tài khác cũng đi ra từ Hoàng Tinh V643, người này cầm một thanh kiếm bình thường nhưng có thể đối kháng trực diện với Thần Khí.

Một thanh kiếm có thể trưởng thành theo thời gian.

Cơ duyên như vậy làm sao hắn có thể bỏ lỡ.

Sẽ không ai có thể nhìn thấy đoàn người này, vì xung quanh nơi đây đã được bày sẵn một tầng cấm chế.

"Diệp Hiên tiểu hữu, xem ra ngươi gần tới Kim Cương cảnh rồi, chúc mừng."

Thống đốc của hành tinh đang đứng sẵn ngoài cửa, dù sao hắn cũng nhận tiền của người ta rồi, nên đành phải bảo hộ tốt cho tên thiên tài này.

Với lại, đề cử một tên thiên tài vào trong Liên Minh Nhân Loại cũng là một phần công trạng không hề nhỏ.

Drak gật gù nghĩ về tương lai tươi sáng.

"Giờ chúng ta về học viện thôi, tình hình thế giới bên ngoài hiện giờ thực rất loạn, ta cũng không thể đảm bảo an toàn cho các ngươi mãi được."

Từ cơ thể của thống đốc hành tinh, một ma pháp trận bành trướng, bao phủ tất cả mọi người, ánh sáng chói lóa lóe qua, tất cả đều biến mất không một dấu vết, như thể chưa từng có bất cứ ai đi qua nơi đây.

Nhưng đến một kẻ có thể dự đoán tương lai như Diệp Hiên cũng không thể ngờ rằng, cát bụi được dính trên người hắn và dàn hậu cung lại chính là công cụ để Số 2 theo dõi chúng.

Bình thường loại cát bụi này chẳng khác nào cát bụi thông thường.

Nhưng khi tập trung lại với một số lượng đủ lớn, đây sẽ là một thiết bị theo dõi cực kỳ bí ẩn.

Đây là thứ cát bụi được chế tác từ một lượng lớn linh hồn cô đặc lại thành vật chất.

Về độ cứng chúng không khác kim cương là bao, kích thước siêu nhỏ, đã vậy lại còn mang đặc tính ẩn nấp nữa.

Khi phân tán trong không khí, đến cả một Thánh Giả đang ở ngay trước mặt cũng khó mà nhận ra điểm đáng ngờ.

Trong khuôn viên của Đệ Nhất học viện, ánh sáng lóe lên mang theo một đoàn người xuất hiện.

"Yeah! Cuối cùng cũng trở về rồi, ở sa mạc nóng c·hết đi ấy!"

"Khí vận của Diệp ca kinh người thật chỉ vì trong ô chứa đồ có một đạo cụ bỏ đi là Đồng Hồ Ngày Cũ, vậy mà có thể đưa chúng ta về c·hiến t·ranh chúng thần cả vạn năm về trước."

"Phó bản này thật quá lợi hại rồi, đủ loại trang bị, sách kỹ năng, đồng vàng nhiều không đếm xuể, đã vậy kinh nghiệm còn nhiều nữa chứ."

Diệp Hiên đi phía trước, dàn hậu cung của hắn oanh oanh yến yến đi phía sau.

Cuối cùng là hắn được hơn mười cô em gái hôn từ biệt trước khi trở về biệt thự, điều này khiến Lâm Bạch đang thông qua cát bụi linh hồn theo dõi hắn mà cũng phải thèm khóc.

Sau khi tách khỏi dàn gái, Diệp Hiên một mình trở về nơi ở của mình, nhưng hắn không biết phía sau hắn đang có một đám cát bụi vô hình bám theo sau.

Thống đốc của hành tinh, Drak Stormbreak nhìn về phía Diệp Hiên với ánh mắt nghi ngờ, rõ ràng giác quan của hắn phát hiện có ai đó đang bám theo Diệp Hiên nhưng hắn nhìn kiểu gì cũng không ra.

Giống như tất cả chỉ như ảo giác thoáng qua.

Lúc này biểu hiện của Diệp Hiên khác hẳn với những gì biểu hiện ở ngoài kia.

Từ một thiếu niên nhiệt huyết tươi sáng đã biến thành một thanh niên trải đời với ánh mắt thâm trầm.



Lúc này hắn bắt đầu đếm những đồng tiền trong túi của mình, vừa vặn 50000 đồng vàng, đủ để hắn có thể mô phỏng một lần nữa.

Hắn nói nhỏ trong lòng mình.

"Hệ thống, thực hiện một lần mô phỏng."

"Ai, số tiền cần để mô phỏng càng ngày càng nhiều, không biết bao giờ ta mới có thể thoát được kết cục phải c·hết nữa."

Diệp Hiên có nằm mơ cũng không ngờ rằng, những suy nghĩ trong lòng của hắn đều bị Lâm Bạch nghe được.

Đây cũng không phải kỹ năng cao siêu gì, đây chỉ là do chỉ số tinh thần của Lâm Bạch quá cao mang lại thôi.

Giống như một khi ngươi nói ra tên thật của một Thánh Giả, trong phạm vi một hành tinh, ngươi sẽ lập tức bị hắn để ý.

Nói ra tên thật của một vị Chủ Thần trong Liên Minh Nhân Loại, dù có ở bất cứ nơi đâu trong vũ trụ, ngươi đều sẽ bị nhìn chăm chú.

Đây chính là những tác dụng do tinh thần lực quá cao mang tới.

Chỉ số Tinh Thần không phản ánh chính xác tinh thần lực của Lâm Bạch, vì điểm Tinh Thần của hắn được chuyển hóa thành Tử Vong Hiệp Sĩ, Bạch Hồn Tinh Linh, nhưng nếu cần thiết, hắn vẫn có thể tập trung những lực lượng này vào cùng một chỗ.

Trong quá trình mô phỏng, Diệp Hiên sẽ đơ người trong khoảng 1 đến 2 giây.

Đáng tiếc là Lâm Bạch không có ở đây, nếu không hắn đã có thể bóp c·hết kẻ thù của mình ngay lập tức.

Ngay sau đó, Diệp Hiên tỉnh lại trong trạng thái vô cùng hoảng hốt, như thể hắn vừa mới tỉnh dậy khỏi một cơn ác mộng kinh hoàng nhất.

"C·hết tiệt, máy mô phỏng có vấn đề sao?

Tất cả những kí ức trước đó đều rất rõ ràng, nhưng kể từ khi gặp cô gái thần bí kia, mọi kí ức của ta giống như bị che đậy, Lâm Lục Dạ cô gái này chắc chắn có vấn đề.

Với lại ở trận chiến cuối cùng đó, ngoài cô ta ra còn một gã khác cũng tham gia chiến đấu, hai đánh một, ta không thể nào địch nổi hai người.

Đáng c·hết!

Làm thế nào mới có thể thoát khỏi kết cục này, ta còn 6 tháng nữa, nhưng trước tiên ta phải loại bỏ vài nguy cơ bị á·m s·át trước đã."

Toàn bộ suy nghĩ trong lòng Diệp Hiên đều đã bị Lâm Bạch bắt được, xem ra kế hoạch của Lâm Bạch rất thành công, trong tương lai, hắn và Lâm Lục Dạ đã dồn được Diệp Hiên vào chỗ c·hết.

Nhưng Lâm Bạch còn chưa mừng được bao lâu, hắn đã cảm nhận được một ánh mắt dò xét sắp quét qua nơi đây, đó dĩ nhiên là thống đốc của hành tinh.

Rất nhanh chóng, số cát bụi đã tản ra khắp nơi, thủ đoạn dò xét của Drak không thể tìm được bất cứ thứ gì kỳ lạ trong phòng của Diệp Hiên.

Phát hiện ra tinh thần lực của Drak, Diệp Hiên lúc này thở dài một hơi.

"Phù, ngày nào cũng phải diễn như thế này, mệt c·hết mất."

Diệp Hiên nở một nụ cười nhạt.

Tất cả những gì hắn vừa biểu hiện ra chỉ đơn giản là hắn cố ý bày ra, hắn dựa vào kết quả trong tương lai đã thừa biết mình đang bị người giá·m s·át.

Nhưng việc hắn gần như không thể ghi nhớ lại trận chiến với Lâm Lục Dạ là thật, nhưng có lần mô phỏng hắn chiến thắng, có lần mô phỏng hắn thất bại.

Thực tế, kể từ ngày Lâm Bạch tự xóa đi sự tồn tại của mình, một tương lai hoàn toàn khác đã hiện ra sau khi Diệp Hiên mô phỏng.

Diệp Hiên nhận ra được kí ức của mình đã bị một thứ gì đó bóp méo, rất có thể đó là một người của Lâm gia còn sống sót đang che giấu mình, chuẩn bị cho một kế hoạch báo thù.

Kể từ ngày hôm đó, Diệp Hiên đã tự thôi miên chính bản thân mình, tất cả những thông tin hắn luôn nghĩ trong lòng sẽ luôn là những sự thật đã bị cắt bớt cắt xén.

Tất cả chỉ để có thể câu ra kẻ đứng sau màn.

Giây phút duy nhất mà Diệp Hiên có thể nhớ lại tất cả, đó chính là khi hắn nằm trong tầm mắt của Drak Stormbreak, vì hắn tin kẻ đang theo dõi hắn rất sợ bị thống đốc hành tinh phát hiện.



Vì chiến thắng.

Diệp Hiên làm tất cả mọi thứ để tương lai hướng về phía hắn có thể chiến thắng.

Máy mô phỏng tuy không thể giúp hắn ghi nhớ lại cả trận chiến, nhưng nó vẫn có thể giúp hắn ghi nhớ một phần.

Tích tiểu thành đại, sớm muộn hắn cũng sẽ nhớ được toàn bộ trận chiến định mệnh này, đến lúc đó, hắn sẽ là người chiến thắng cuối cùng.

Ở phía bên kia chiến tuyến.

Lâm Bạch không hề tỏ ra một chút đắc ý nào cả, trái lại, gương mặt hắn còn rất đăm chiêu.

Những đứa trẻ hồi nhỏ thường nghĩ rằng kế hoạch của chúng có thể qua mặt được người lớn, nhưng chúng đâu hề biết rằng, người lớn chỉ cần nhìn cũng đã thấy rõ kế hoạch ngây thơ tràn đầy chỗ hổng của chúng.

Lịch luyện của một con người là thứ biến họ thành những con cáo già.

Diệp Hiên nhìn bề ngoài thanh niên vậy thôi, nhưng xét về tuổi tác, lịch luyện, có lẽ một kẻ chưa bước ra nổi khu căn cứ như Lâm Bạch chỉ đơn giản là cái bào thai.

Lâm Bạch thừa biết tất cả những gì Diệp Hiên biểu hiện chỉ là bom khói mà hắn thả ra, ai tin người đó thua thiệt.

Diệp Hiên có thể dựa vào kinh nghiệm sống cả ngàn năm để bày ra một thế cục lừa g·iết Lâm Bạch.

Nhưng Lâm Bạch chắc chắn không phải là kẻ ăn chay, trí tuệ của hắn là một dạng trí tuệ liên kết của hàng ngàn bộ não.

Đương nhiên không phải lúc nào hắn cũng mượn não của cấp dưới.

Hắn vẫn phải để lại một phần giúp họ có thể phản ứng và chiến đấu.

Tuy vậy, Lâm Bạch vẫn có thể có hàng trăm suy nghĩ cùng một lúc.

"Hahaha! Chủ thể!

Ngươi thấy gì chưa, ta đã dò xét được đến tận chỗ ở của Diệp Hiên rồi!

Từ giờ trở đi, mọi hành động, kế hoạch của hắn đều sẽ nằm gọn trong lòng bàn tay chúng ta!"

Lâm Bạch cười mỉm khi nhìn Số 2 vui như một đứa trẻ nhận được quà.

"Làm tốt lắm Số 2, ngươi biết Số 3 vừa thiết lập xong một căn cứ mới chứ?"

Số 2 gật đầu.

"Vậy ta có một nhiệm vụ mới cho ngươi, đến căn cứ mới, nơi đó đang có vài trăm chiến binh, chức nghiệp và thiên phú đều trong khoảng từ cấp C đến A, đủ mọi loại nghề nghiệp.

Ta hi vọng ngươi có thể quản lý tốt căn cứ đó, có việc gì khó cứ việc liên kết với ta."

Và cứ như vậy, Số 2 ngơ ngơ ngác ngác, không hiểu chuyện gì mà chuẩn bị bước vào cánh cổng dẫn đến căn cứ mới.

Trong lòng hắn liên tục nảy sinh ra vô số cảm xúc không ổn định, một cảm giác bất an luôn khiến hắn cảm thấy bồn chồn.

Bấm ngón tay tính toán một chút, ánh mắt ngơ ngác nay nở rộ trí tuệ ánh sáng.

"Ai. Chủ thể ngươi nỡ lòng nào đem ta ra làm quân tốt thí."

Số 2 hiểu ra được, Lâm Bạch muốn gián tiếp thông qua hắn p·há h·oại kế hoạch đang bị Diệp Hiên che giấu, biến hắn thành viên đá dò đường, đạp vào cái bẫy mà Diệp Hiên đã bày ra.

"Thân là quân sư số 1 của căn cứ, ta làm sao có thể để mình thành con tốt bình thường được, ta muốn đi tới cuối của bản đồ và trở thành quân cờ mạnh nhất."

Nhưng tất cả trước tiên phải bắt đầu từ căn cứ mới trước đã.

Căn cứ mới mà Số 2 chuyển tới là một cơ sở được xây dựng ngầm, nằm trong một vách núi giữa sa mạc hoang vắng.



Khi hắn thông qua cánh cổng dẫn tới căn cứ mới, cánh cổng không gian sau lưng lập tức sụp đổ, cắt đứt mọi liên hệ với căn cứ chính.

Một bóng người đã ở đó chờ Số 2 xuất hiện.

"Người anh em, ngươi cần ta trợ giúp gì đây, có con boss nào mạnh mẽ xung quanh đây sao?"

Người đang chờ ở đó là Số 1, người được Số 2 gọi tới trong lúc đang chuyển đồ tới căn cứ mới.

"Cũng không phải chuyện gì quá lớn nhưng cũng không dễ dàng, và cả căn cứ này chỉ có đại ca mới làm được, ta cần ảo thuật cực mạnh từ 72 con mắt sharingan."

Tiến vào đại sảnh, hàng trăm người nhân bản đã có mặt ở đó.

Khác với quân đoàn Tử Vong Hiệp Sĩ, tất cả những người này đều có ngoại hình, nghề nghiệp, thiên phú khác biệt nhau.

Mục đích tạo ra những người này chỉ đơn giản phục vụ công tác tình báo mà thôi.

"Được rồi, tất cả mọi người đã có mặt ở đây đầy đủ, Số 1, làm đi."

Thiên thần hắc ám dang rộng đôi cánh, bay tới trước mặt hàng trăm người nhân bản này.

72 đồ án khác biệt trên 72 con mắt bắt đầu xoay tròn, 72 ảo thuật lĩnh vực được thi triển cùng lúc.

Trong tiềm thức của những người này đều được cài cắm vào một loại suy nghĩ, họ chính là những phân thân khác của Lâm Bạch.

Tất nhiên đây chỉ là một sự lừa dối.

"Ta không chỉ thay đổi tiềm thức của những người này, họ sẽ nghĩ họ là một phần trong chúng ta.

Với lại ta đã trồng sẵn một loại cấm chế, chỉ cần có kẻ dám sưu hồn những người nhân bản này, nhằm tra tìm đầu nguồn, kẻ đó và những người ở gần hắn sẽ phải chịu 72 loại ảo thuật khác nhau phản kích.

Ngươi vừa lòng rồi chứ?

Người anh em."

Nghe Số 1 nói vậy, Số 2 gật đầu rồi giơ ngón tay cái.

Lúc này, Số 2 lấy ra một viên hạt giống linh hồn.

Một gốc cây màu trắng nhanh chóng nảy mầm, thứ này không phải là một phần của Lâm Bạch, nó chỉ là một bản sao với khả năng duy nhất là liên kết linh hồn của những kẻ đứng dưới kia.

Một công cụ dùng để liên lạc không hơn không kém.

Từng sợi rễ mọc ra từ cái cây nhỏ ấy, chúng cắm vào trong linh hồn của từng người nhân bản.

Bên dưới lúc này trở nên cực kỳ nhốn nháo, hàng trăm người khác nhau đồng loạt nghĩ mình là phân thân của một thực thể không thể diễn tả nào đó.

"Để chắc chắn đám người này sẽ không phản bội..."

Số 1 há to miệng, hắn đang sử dụng cắn nuốt khái niệm, hắn đang ăn tất cả khái niệm "phản bội tổ chức" trên người đám người nhân bản này.

Khác với các Tử Vong Hiệp Sĩ gần như không có dục vọng cá nhân, những người này được thiết kế giống người bình thường hơn, nên tồn tại một vài thói hư tật xấu thông thường.

Ngay lập tức, trong ánh mắt tất cả những người nhân bản này đã mất đi một chút sắc thái giảo hoạt.

Thiên thần hắc ám ngay sau đó móc ra từ miệng một hạt giống màu đen, đây chính là kỹ năng Phản Bội mà hắn vừa ngưng tụ.

Với Số 1 và Lâm Bạch, kỹ năng này là một thứ vô dụng, thậm chí là một tai họa ngầm.

Vì vậy hắn điều khiển Số 1, ném bừa hạt giống này đi đâu đó trong sa mạc.

Hang ổ của một đám c·ướp, cách khu căn cứ mới thành lập 450 km về phía tây.

Một hạt giống màu đen từ trên trời rơi xuống, nó vỡ tan tạo thành từng làn khói đen bao phủ ổ trộm c·ướp này.

Rất nhanh chóng, đồng đội tàn sát lẫn nhau, cấp dưới đâm sau lưng cấp trên, anh em dùng v·ũ k·hí chém g·iết lẫn nhau.

Cả một ổ c·ướp xấu số bị hủy diệt bởi n·ội c·hiến.