Đáng lẽ ra hôm nay phải là một ngày vô cùng nhàn nhã với Vĩnh Dạ, Lâm Lục Dạ thực sự.
Nhưng đó là cho tới khi một vài thông tin tình báo được đem lên bàn của cô.
Phụt!
Vĩnh Dạ không nhịn được mà phun toàn bộ nước trà, làm ướt những tờ giấy ghi chép thông tin tình báo được đặt trên bàn.
Đã một tháng trôi qua kể từ khi Diệp Hiên đại náo kinh thành của đế quốc Phương Đông.
Nhưng đến giờ, thông tin mới được truyền tới tay Vĩnh Dạ.
Đây không phải là do cổ đại xã hội thông tin liên lạc kém phát triển.
Thực tế, đủ loại ma pháp đạo cụ, các loại truyền âm phù có thể liên lạc từ mặt đất tới không gian một cách dễ dàng.
Đây là do 2 đế quốc cố gắng ngăn chặn tất cả thông tin nhằm tránh việc khủng hoảng không cần thiết.
Phải nói 2 đế quốc này bảo mật thông tin rất tốt, thậm chí một tổ chức tình báo trải rộng khắp nơi như Hắc Vũ cũng khó mà nghe được chút tiếng gió nào.
Mãi đến khi phía Tiên Phủ và Pháp Sư Tháp ngỏ lời mời muốn "Lâm Lục Dạ" đi tới kinh thành của đế quốc Phương Đông.
Vĩnh Dạ mới biết được có một vết nứt không gian cực lớn xuất hiện trên kinh thành.
Một nơi có thể nói là trái tim của đế quốc, ấy vậy mà lại xuất hiện vết nứt không gian, điều này chắc chắn không hợp lý.
Vĩnh Dạ biết thủ đoạn của đám pháp sư và luyện khí sĩ này thần kỳ như thế nào, việc tạo ra trận pháp gia cố không gian nghe có vẻ rất khó, nhưng với đám người này, đó chính là một chuyện nhỏ.
Việc Pháo Đài Phương Bắc tại sao không xuất hiện vết nứt không gian, dù rất gần khe nứt cực bắc chính là nhờ những trận pháp này.
Chúng có thể ngăn cách rất hiệu quả mọi loại xâm lấn qua không gian.
Nên việc công phá từ bên ngoài rất khó.
Nhưng nếu như trận pháp bị công phá từ bên trong đâu?
"Xem ra có kẻ nào đó đã giở trò với trận pháp ở kinh thành, có vẻ ngay bên trong lãnh thổ nhân loại cũng có nội gián.
Nếu như vậy không thể qua loa chuyện này được."
Ngay sau đó, Vĩnh Dạ đã tập hợp tất cả các thành viên đang có mặt của Hắc Vũ.
Sau nhiều tháng phát triển, quy mô của tổ chức này đã đạt tới mức khó tin.
Ngoài 1 vạn người nhân bản giống y hệt Lâm Lục Dạ ra, tổ chức còn chế tạo thêm 9 vạn người nhân tạo, đủ mọi hình dáng, thâm nhập vào đủ mọi ngành mọi nghề trong đời sống, phân bố khắp cả 2 đế quốc.
Đương nhiên những người mà Vĩnh Dạ, Lâm Lục Dạ hàng thật gọi tới đều là những nhân bản của cô.
Khoảng 100 nhân bản của cô sẽ ở lại Bắc Địa, còn phần nhân viên hạch tâm còn lại của tổ chức sẽ di chuyển cùng với "Lâm Lục Dạ" đi tới kinh thành của đế quốc Phương Đông.
Trong suốt một tháng qua, Vĩnh Dạ đương nhiên cũng đã có tiến bộ không hề nhỏ.
Từ Thần Thể cảnh, cô đã chế tạo ra một cảnh giới mới gọi là Luyện Thể cảnh.
Nhưng do cảm thấy gọi Luyện Thể cảnh giống như mấy cảnh giới thấp, vì vậy Vĩnh Dạ đã đổi tên cảnh giới mới.
Vĩnh Dạ phát hiện ra, từ khi đột phá tới Thần Thể cảnh đỉnh phong, đủ loại thần thông pháp tắc trong cơ thể cô liên tục vận chuyển, đan vào với nhau tạo thành một loại lực lượng kỳ lạ.
Cô nàng phát hiện ra điều này khi cố thử nghiệm trộn mọi loại lực lượng mình có.
Khí huyết, thần thông, tinh thần lực, khí cơ,... tất cả mọi loại lực lượng cô đang có được hòa chung một chỗ.
Nói chung là cô trộn lẫn tinh, khí, thần và thêm một số loại năng lượng khác làm phụ gia.
Kết quả là một loại lực lượng giống như mang theo quy tắc của thế giới ra đời.
Thứ mà chỉ cần một tia năng lượng được thả ra ngoài, nó có thể biến ngàn dặm thành đêm tối, âm khí mịt mù, hoặc đóng băng đại dương, tạo thành một lục địa băng giá.
Vì cảnh giới trước được đặt tên là Thần Thể cảnh, vậy Vĩnh Dạ gọi thứ năng lượng mới tạo ra là thần lực.
Thần Lực cảnh từ đó mà ra.
Ngay sau khi đột phá cảnh giới này, Vĩnh Dạ cảm thấy cả thế giới giống như là một tờ giấy, bởi vì cô chỉ cần di chuyển nhẹ cũng đã gây ra những vết rách không gian.
Giờ cô đã hiểu tại sao, các Pháp Thần và các Chân Linh cảnh luyện khí sĩ không dám xuống thế giới.
Vì mọi hành động của bọn họ đều sẽ gây ra thương tổn không cần thiết cho thế giới.
Đối với họ, thế giới quá yếu đuối như một ngôi nhà bằng giấy, dù có muốn hay không nhưng bọn họ buộc phải rời xa nơi này.
Và giờ, để tránh bị người để mắt đến, cũng như không gây ra phiền phức không cần thiết.
Vĩnh Dạ đã phải tự nhốt mình trong phòng thí nghiệm.
Không gian trong món bảo vật này vững chắc hơn hẳn so với thế giới bên ngoài, nơi cô nàng có thể vận động thoải mái mà không sợ gây ra không gian tan vỡ.
Tuy không thể ra ngoài xông xáo, nhưng tổ chức Hắc Vũ có thể làm việc đó thay cô.
Hiện tại, thực lực của tổ chức Hắc Vũ cực kỳ đáng gờm, có lẽ sức mạnh của tổ chức này chỉ xếp sau Pháp Sư Tháp và Tiên Phủ.
Thực lực của 1 vạn thành viên chủ chốt hiện tại đều có thể sánh ngang với các Hợp Đạo chân quân.
Không những vậy, đây còn là những kẻ không bị ảnh hưởng bởi ô nhiễm, có thể thỏa sức sử dụng sức mạnh mà không lo dị hóa.
Xét theo góc nhìn về chiến lực có thể thi triển, Hắc Vũ chính là tổ chức mạnh nhất thế giới.
Tất cả các thành viên chủ lực đều đã đột phá tới Thần Thể cảnh, và mỗi người đều ngưng tụ một loại thần thể khác nhau.
Mọi thứ chỉ để Vĩnh Dạ có thêm nhiều tư liệu hơn, nghiên cứu, tạo ra cảnh giới mới.
Hiện tại, phòng thí nghiệm bỏ túi đang được một thành viên của Hắc Vũ mang theo trên người, hướng thẳng về phía kinh đô của đế quốc Phương Đông.
Trong bóng đêm, hàng ngàn cô gái mặc áo đen bay qua tầng mây, vượt qua dãy núi ngăn cách hai bên lục địa, hướng thẳng về phía khe nứt.
Vài ngày sau đó.
"Lâm Lục Dạ" đã tới kinh thành, nơi hiện tại bị nhuộm bởi một màu đen.
Bầu trời bị những đám mây chứa đầy linh khí ô nhiễm che khuất, mặt đất cũng biến thành một màu đen do ô nhiễm từ máu của đám quái vật.
Đến cả tòa thành cũng bị nhuộm bởi màu đen do khói lửa c·hiến t·ranh.
Kinh thành giờ nói là một tòa thành bị bỏ hoang người ta cũng tin.
Hơn 90% dân số c·hết chỉ sau vài phút khi khe nứt không gian được mở ra.
Những người còn sống sót sau đó, nếu không c·hết bởi quái vật thì cũng bị dị hóa, trở thành một phần của quân đoàn xâm lấn thế giới.
Phải may mắn lắm mới có người sống sót, họ được những luyện khí sĩ trú đóng trong thành che chở, cuối cùng được chuyển tới những trại tị nạn cách xa kinh thành.
Giờ tòa thành hàng tỉ dân trở nên vô cùng trống trải.
Thi thoảng có thể nhìn thấy bóng dáng vài con quái vật ẩn hiện như chuột chạy qua đường.
Tuy đã tái chiếm lại tòa thành này, nhưng thực sự kinh thành quá rộng lớn, số người bị dị hóa đông khủng kh·iếp.
Đã vậy, ngay phía bên dưới kinh thành còn có một hệ thống địa đạo vô cùng phức tạp, nơi bình thường là cống thoát nước của thành phố, nhưng đồng thời cũng là một thành phố ngầm, không biết có bao nhiêu kẻ lang thang sinh sống.
Giờ không ai biết tình huống gì đang diễn ra dưới đó, nhiều tiểu đội do luyện khí sĩ hợp thành đã xuống dưới thành phố ngầm để thăm dò, nhưng họ đều trở về với những v·ết t·hương cực nặng.
Phía bên dưới kinh thành có lẽ cũng đã trở thành một ma quật.
Lần này, phía Tiên Phủ và Pháp Sư Tháp thực sự nghiêm túc, khe nứt phía bên trên tòa thành giờ gần như đã được vá lại.
Nhưng vẫn còn một khe nứt lớn ở phía ngoại thành, mỗi giây, hàng ngàn con quái vật vẫn từ khe nứt đó di chuyển tới thế giới này.
Về thế trận hiện tại, con người phải đề phòng quái vật từ thành phố ngầm và khe nứt có thể tiến công bất cứ lúc nào không hay.
Tình hình vô cùng bất lợi.
"Lâm Lục Dạ" và các luyện khí sĩ tiến vào kinh thành.
Thành phố nhộn nhịp ngày nào đã không còn, chỉ còn lại một bãi chiến trường đổ nát đầy tro tàn.
Dù đã có hơn 10 triệu quân tiến vào đồn trú.
Nhưng cũng chỉ lấp đầy một phần nhỏ trong thành phố có quy mô cả tỉ người.
Đã vậy thành phố này tuy là căn cứ chính đối mặt với cuộc xâm lược của Dị Ma Minh Thổ, nhưng nơi đây lại không hề an toàn chút nào.
Ngay khi đoàn người đang đi được một nửa đường từ cổng thành tới hoàng cung.
Rống! Gào!
Tiếng quái vật gầm rú vang lên làm người ta phải nổi da gà, đơn giản là vì số lượng tiếng động này thực sự quá nhiều và dày đặc, giống như có một đội quân đang lao tới.
Quả nhiên là vậy, đám quái vật tràn ra như lũ gián, chúng có mặt ở khắp mọi nơi, chui ra từ mọi hốc tối.
Một đợt quái vật triều xuất hiện, chúng tới là để chào đón anh hùng của thế giới "Lâm Lục Dạ" tiến vào kinh thành.
"Tất cả mọi người vào vị trí!"
Đội ngũ luyện khí sĩ dàn hàng, bảo vệ tốt hai bên trái phải.
Đủ loại thuật pháp được bắn ra, rơi vào bầy quái vật và gây ra những v·ụ n·ổ lớn, g·iết c·hết hàng ngàn con trong nháy mắt.
Nhưng chừng đó chẳng ăn thua với số lượng kinh khủng của bầy đàn quái vật.
Những con quái vật nhỏ gộp lại thành những dòng lũ, chúng đi tới đâu là nhà cửa, công trình sụp đổ tới đó.
Ở một vài đ·ống đ·ổ n·át không đáng chú ý, một con quái vật với kích thước khổng lồ trồi lên, như thể cả khu phố trước kia vốn được xây dựng trên cơ thể nó.
"Đáng c·hết! Tại sao các pháp thuật dự báo của chúng ta lại không thể thăm dò được sự hiện diện của chúng chứ?"
Ngay lúc này, trên bầu trời xuất hiện hàng trăm bóng người mặc áo đen, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
"Không ổn rồi, đây là mưu kế của đám tà giáo."
Trong lúc c·hiến t·ranh giữa Hỗn Độn giới và Dị Ma Minh thổ diễn ra, có một nhóm người đã đầu nhập vào phía đám quái vật.
Có người vì khát vọng sức mạnh mà chấp nhận sa đọa, có người bị khống chế trở thành con rối của dị giới, có kẻ đau đớn vì dị hóa mà cầu xin sự cứu rỗi.
Tất cả bọn chúng gộp lại đã trở thành một tổ chức tôn thờ Dị Ma Minh Thổ, được gọi chung là tà giáo.
Làn da của chúng hiện tại đều trắng như xác c·hết, ánh mắt đỏ ngòm hoàn toàn vô cảm với sự sống.
Toàn bộ bầy đàn quái vật cực kỳ hung hãn lao tới bỗng dưng dừng lại.
Hàng ngàn luyện khí sĩ đi theo bảo hộ không biết chuyện gì xảy ra, họ quay mặt lại nhìn nhau một cách khó hiểu.
"Lãnh chúa của vùng Bắc Địa, Lâm Lục Dạ.
Tổ chức của chúng ta không có ý xấu, chúng ta ở đây chỉ đơn giản là để mời ngài lãnh chúa đi tới tổ chức của chúng ta ngồi một chút."
Nhìn thấy sắc mặt không hề thay đổi của "Lâm Lục Dạ" tên thủ lĩnh hơi cau mày một chút.
"Nếu ngài lãnh chúa không đồng ý, vậy chúng ta rất xin lỗi."
Hắn nhẹ nhàng phất tay, quái vật vốn đang tạm dừng nay giương nanh múa vuốt, chúng đã sẵn sàng lao lên xé xác kẻ thù bất cứ lúc nào.
Một thành viên cấp cao trong đoàn bảo vệ Lâm Lục Dạ lúc này là Ngọc Long cau mày.
Ông ta chỉ thẳng tay vào tên đầu lĩnh giận dữ quát lớn.
"Tà ma ngoại đạo, nơi này vốn gần ngay nơi đóng quân của các Hợp Đạo chân quân, vậy mà các ngươi dám ngang nhiên bắt người, không sợ sẽ bị chúng ta hợp nhau t·ấn c·ông sao?"
Đối mặt với sự chất vấn của lão đạo sĩ, tên thủ lĩnh của tà giáo chỉ cười nhẹ.
"Chúng ta đã tới nơi đây, đương nhiên phải có chuẩn bị từ trước."
Oanh!
Tiếng nổ vang dội phát ra từ phía hoàng cung, nơi các thành viên cấp cao của Tiên Phủ đang trú đóng.
"Đáng c·hết! Xích Đồng chân quân! Ngươi lại dám phản bội nhân tộc ta sao?"
"Không thể nào! Bạch Ngọc chân quân, ngươi cũng phản bội!"
Chỉ thấy phía chân trời, đủ loại dị tượng xuất hiện liên tục, mặt đất rung lắc dữ dội, khiến thành phố vốn đã đổ nát nay lại càng hoang tàn.
Từng tiếng mắng chửi càng cho thấy có một cuộc chiến đang diễn ra, nội bộ bên trong Tiên Phủ bất ổn, có kẻ phản bội muốn hủy diệt tương lai của thế giới.
'Xem ra các vị chân quân đã tạo điều kiện cho chúng ta rồi, các vị, mau động thủ thôi!"
Câu nói này giống như một ám hiệu.
Ngay bên trong đoàn người tiếp đón Lâm Lục Dạ, trong lúc bầy quái vật và đám tà giáo đang lao tới, hàng trăm luyện khí sĩ bỗng dưng chĩa v·ũ k·hí vào chính đồng bạn của mình.
Nhiều n·gười c·hết bởi vì đồng đội đâm sau lưng, một c·ái c·hết không nhắm mắt khi họ còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tình hình ngày càng trở nên hỗn loạn, nếu ai đó không làm gì, chẳng mấy chốc cả đoàn người sẽ toàn diệt.
"Hùm! Tà ma ngoại đạo! Sao dám làm càn!"
Lão đạo sĩ Ngọc Long trợn mắt trừng râu.
Pháp tướng sau lưng ông ta từ hư ảo hóa thành sự thật.
Từng vết nứt lan tràn bao phủ khắp mặt đất, hàng trăm ngàn con quái vật xuất hiện, chúng như những ác ma bò lên từ địa ngục, lao lên xâu xé đám tà giáo.
"Ngươi sử dụng binh lính của Dị Ma Minh Thổ, nhưng ngươi đã từng nghĩ tới chuyện, ngươi thực sự sở hữu quyền điều khiển chúng sao?"
Câu hỏi của tên thủ lĩnh tà giáo khiến lão đạo sĩ phải ngẩn người.
Trong khoảnh khắc đó, pháp tướng phía sau lão đạo sĩ biến đổi, không còn là một lão đạo sĩ trấn áp tà ma nữa.
Mà là một biển tà ma đang lao lên cắn xé lão đạo sĩ!
"Không! Không thể nào!"
Lão đạo sĩ thét lên trong đau đớn, pháp tướng phía sau người lão giờ đã hóa thành một con quỷ đỏ dữ tợn, thứ nó đang cầm trên tay là cái đầu bị nhổ khỏi cơ thể của lão đạo sĩ.
Ngay lúc này, cơ thể vật lý của lão đạo sĩ cũng đã biến đổi, cơ thể nhỏ bé gầy gò của lão giờ hóa thành một ác ma khổng lồ cao 3 mét, cơ bắp rắn chắc, sáng lóa như thép nguội.
Đội quân ác quỷ vừa được triệu hồi đang chiến đấu với đàn quái vật, bỗng dưng, chúng quay lại t·ấn c·ông vào những luyện khí sĩ còn lại.
Tình hình ngày càng nguy cấp, các luyện khí sĩ liên tục bị người một nhà đâm lưng, họ sắp không thể chống nổi.
Bầy quái vật giờ này chỉ còn cách "Lâm Lục Dạ" một hàng phòng tuyến.