Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 80: Tái sinh ác ma.



Chương 79: Tái sinh ác ma.

Trận chiến ở kinh thành đế quốc Phương Đông đã kết thúc.

Có thể xem như Hắc Vũ là những người chiến thắng.

Thế lực của Tiên Phủ bị tổn thất nặng nề, tuy vậy, đám người Tiên Phủ cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Lâm Lục Dạ hiện tại không phải là một quân cờ mà họ có thể tùy ý bài bố, chính xác hơn thì ngay từ đầu, cô ta vốn là một người chơi cờ.

Điều đó còn chưa nói đến, hiện tại thực lực của Lâm Lục Dạ quá kinh khủng, cô ta đã có thể ngồi chung mâm để nói chuyện cùng với các Pháp Thần, và Chân Linh cảnh.

Trước khi rời đi, Lâm Lục Dạ đã làm một điều cuối cùng.

Cô nàng đã đích thân ra tay, chế tạo ra một cây thương băng giá khổng lồ, thứ có chiều dài 3 cây số, cắm thẳng vào cánh cổng kết nối với Dị Ma Minh Thổ ở kinh thành.

Kết quả, bán kính 3000km xung quanh đều hóa thành một khu vực băng giá vĩnh cửu.

May mắn là xung quanh kinh thành vốn đã trở thành khu vực không người.

Khí lạnh từ cây thương đóng băng tất cả những con quái vật dám bước chân đến thế giới này, đồng thời cũng ngăn chặn luôn sự ô nhiễm lan tràn.

Đối với Tiên Phủ và hoàng thất của đế quốc Phương Đông, cây thương này giống như một sự sỉ nhục.

Nhưng đối với thế giới.

Cây thương này giống như một loại băng dán y tế, giúp cầm máu cho thế giới.

Ngay sau trận chiến, Lâm Lục Dạ đã lập tức trở về lãnh địa của mình ở Bắc Địa.

Việc đầu tiên cô làm sau đó là trục xuất tất cả thành viên của Tiên Phủ.

Nhưng ngay sau đó, người của Pháp Sư Tháp cũng rời đi.

Tuy Tiên Phủ không thể trực tiếp đánh nhau với Hắc Vũ, nhưng việc q·uấy r·ối ở vùng Bắc Địa thì bọn họ vẫn có thể làm.

Còn về Pháp Sư Tháp, dù sao lợi ích khi hợp tác với Tiên Phủ vẫn tốt hơn hợp tác với Lâm Lục Dạ, nên họ lấy lý do Bắc Địa đã an toàn để rút lui.

Đương nhiên thỏa thuận lúc trước của Lâm Lục Dạ với thế lực này vẫn còn hiệu lực.

Hiện tại, công việc kiểm soát khe nứt ở vùng cực bắc của thế giới giờ này được toàn quyền giao cho tổ chức Hắc Vũ.

Ở một nơi khác, căn cứ của tà giáo ở dãy núi ngăn cách lục địa.

Trong một hang động tăm tối, Diệp Hiên đang không ngừng vung lên cây ma kiếm của mình.

Mục tiêu để hắn vung kiếm chính là một vách đá có ghi 3 chữ.

"Lâm Lục Dạ."

3 chứ này đang phát sáng, đủ mọi thứ hỏa diễm, băng sương, lôi điện,... liên tục xuất hiện nhằm xóa sạch sự hiện diện của 3 chữ này.

Kể từ khi Lâm Lục Dạ tự biến mình thành một sinh linh cấm kỵ, mọi thông tin về cô giống như bị xóa sạch khỏi thế giới.

Nhưng Diệp Hiên khắc 3 chữ này lên trên vách đá không phải là chuyện vô nghĩa.

Chỉ thấy mỗi lần Diệp Hiên vung kiếm, đủ thứ nguyền rủa trên vách đá sẽ biến mất trong một thời gian ngắn, rồi lại xuất hiện ngay sau đó.

Thứ Diệp Hiên đang chém là một thứ vô hình là một sợi nhân quả, thứ khiến vách núi này liên tục bị nguyền rủa.



Cuối cùng, Diệp Hiên dường như đã nhìn ra thứ gì đó, hắn chém ra một đường kiếm rất nhanh, nhưng cũng rất nhẹ.

Nhẹ tới nỗi nhát kiếm không phát ra bất kỳ âm thanh nào, không có bất kỳ dù chỉ là một cơn gió nhẹ nhất, như thể lưỡi kiếm của hắn không hề chém qua không gian.

Một đường kiếm không dính nhân quả, nhưng lại có thể chém đứt hoàn toàn sợi dây nhân quả vô hình.

Lúc này, vách đá có ghi ba chữ "Lâm Lục Dạ" hoàn toàn trở lại bình thường, không có bất cứ nguyền rủa nào xuất hiện nhằm xóa đi cái tên được khắc lên đá.

Đây cũng là lúc, sự tồn tại của vách đá này không còn cần thiết nữa.

Diệp Hiên thu kiếm vào bao, lạnh lùng rời đi.

Lúc này, vách đá bắt đầu xuất hiện vô số các vết kiếm, chém nát hoàn toàn ba chữ được ghi trên đó.

Diệp Hiên nhìn về một cái hang khác, nơi chẳng có gì ngoài bóng tối.

"Vào đi, ngươi chờ ở đó được 10 phút rồi."

Cộc cộc.

Tiếng bước chân vang lên trong không gian u tối, một tên tà giáo che kín toàn bộ cơ thể trong chiếc áo choàng đen bước vào.

"Diệp khách khanh, giáo chủ mời tất cả cao tầng trong giáo và các vị khách khanh khác tới họp ở sảnh chính."

Nghe vậy, Diệp Hiên lạnh lùng gật đầu.

"Ta biết rồi."

Ngay sau đó, hắn và tên tà giáo đồ biến mất trong bóng đêm.

Kể từ khi Diệp Hiên náo loạn kinh thành của đế quốc Phương Đông, hắn đã trở thành một kiếm khách lang thang không biết đi đâu về đâu.

Trong lúc hắn đang không còn mục đích sống, tổ chức tà giáo tôn thờ Dị Ma Minh Thổ đã xuất hiện.

Chúng biết chuyện Diệp Hiên đã gây ra t·hảm h·ọa tại kinh thành, vì vậy, chúng rất thành tâm mời hắn gia nhập vào tà giáo, cái tổ chức người người kêu đánh này.

Diệp Hiên ngay lập tức đã đồng ý, dù sao hắn đã không còn coi mình là con người nữa rồi, Diệp Hiên đ·ã c·hết ngay sau khi vung ra đường kiếm xé tan bầu trời kia.

Tất cả những gì còn lại chỉ là một con quái vật đang khoác lớp da của tên kiếm sĩ thất bại.

Đại sảnh của căn cứ, một hang động rộng lớn trong lòng núi.

Phong cách trang trí của nơi này chỉ có thể nói một câu, đó chính là âm phủ.

Tường của đại sảnh được ốp bằng xương người, treo trên đó là những tác phẩm nghệ thuật được sáng tạo từ da người, ngọn nến thắp sáng căn phòng được dùng từ mỡ của t·hi t·hể đ·ã c·hết.

Một mùi tanh nồng trong không khí, mùi tanh của máu bắt nguồn từ một đài phun nước được đặt ở giữa căn phòng.

Bước vào bên trong căn phòng, có thể nghe thấy một vài âm thanh rất nhỏ, có tiếng khóc thút thít, có tiếng la hét trong đau khổ, có tiếng nguyền rủa quát mắng, cũng có tiếng những bài cầu kinh của đám tà giáo.

Căn phòng này nếu để người bình thường đặt chân vào, chắc chắn họ sẽ giảm thọ, hoặc phải ốm vài ngày mới khỏe.

Nhưng với một đám biến thái hết đường cứu chữa, và những kẻ đã hóa thành quái vật, nơi này lại đem đến cho chúng sự thoải mái.

Bước vào trong đại sảnh, Diệp Hiên chứng kiến ở chính giữa đại sảnh, có 20 tên trưởng lão của tà giáo đang quỳ xuống trước một hàng các bức tượng kỳ lạ.

Đây chính là những kẻ đã đào tẩu khi kế hoạch tiêu diệt Lâm Lục Dạ thất bại.



Còn các bức tượng chúng đang quỳ trước mặt, đây chính là những kẻ thực sự đứng sau tà giáo.

Gồm 12 Chân Linh luyện khí sĩ, và 11 Pháp Thần.

"Các vị đại nhân! Không phải là chúng ta không cố gắng, mà do con nha đầu đó quá giảo hoạt rồi!"

"Đúng vậy, ai mà có thể nghĩ ra, ngay từ đầu, nha đầu họ Lâm mà cả thế giới biết đến chỉ là một thế thân, còn bản tôn đã trốn ở tận nơi nào đó, tự mình tu luyện đến mức sánh ngang với Chân Linh cảnh."

"Bọn thuộc hạ đã chuẩn bị rất cẩn thận là đằng khác, để bắt một con nhóc được dự đoán mạnh ngang với Nguyên Anh cảnh, bọn thuộc hạ đã điều động cả một lực lượng hàng trăm người, gồm toàn Hợp Đạo cảnh."

"Nhưng ai có thể nghĩ, tổ chức Hắc Vũ lại mạnh như vậy, bọn thuộc hạ làm sao có thể đánh lại 5000 người cùng cảnh giới a!"

Những tên này đang bàn luận về Lâm Lục Dạ nhưng không dám nhắc đến tên cô, bởi vì cô ta hiện tại là một cấm kỵ.

"Dù sao thất bại là thất bại, tội c·hết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, từ giờ trở đi các ngươi phải đi tìm những khí tức này cho ta."

Mấy tên trưởng lão ngẩng mặt lên, chúng chứng kiến một luồng khí màu đen đang lơ lửng trong không trung, thứ này khi thì như sương khói, lúc lại chuyển hóa thành một dòng nước đen, có lúc lại hóa thành một quả cầu kim loại.

Đám tà giáo cảm nhận được có một sức hút rất đặc biệt phát ra từ thứ vật chất ấy, nó giống như đang thu hút bọn họ, muốn bọn họ dâng ra mọi thứ, máu thịt, linh hồn, tri thức.

Nếu không phải thực lực cao cường, đám tà giáo đồ này sẽ giống như những con thiêu thân lao đầu vào lửa, không ngần ngại dâng hiến hết thảy.

"Thật đáng sợ, trong một thoáng chốc, ta lại có suy nghĩ muốn hòa nhập làm một với thứ vật chất kia."

"May mà thực lực chúng ta có thể ngang với Hợp Đạo chân quân nên vẫn có thể kiềm chế lại xúc động, nếu là những kẻ yếu hơn, có lẽ chúng sẽ bị ăn đến mảnh vụn cũng không thừa đi."

Một thứ vật chất biến đổi liên tục, trái ngược hoàn toàn với những quy tắc vật lý thông thường.

Đơn giản vì thứ này cũng không phải thứ vật chất tồn tại trên thế giới này, nó có nguồn gốc từ Dị Ma Minh Thổ.

"Các ngươi nhớ Hắc Ám Đại Ma, một sứ giả đã bị Pháp Thần Auras đánh bại chứ."

Mọi người nhớ lại những hình ảnh ấy, một đại ác quỷ đi ra từ khe nứt khổng lồ nơi cực bắc, vì bị thế giới bài xích mãnh liệt nên chỉ có một nửa người tiến vào thế giới.

Đó là một đại ác quỷ cấp độ 8, cấp độ còn mạnh hơn Chân Linh luyện khí sĩ và Pháp Thần.

Nếu không phải thực lực suy yếu khi bị thế giới áp chế, con ác quỷ bóng tối đó đã không bị một Pháp Thần như Auras đánh bại.

Nhưng Hắc Ám Đại Ma chỉ b·ị đ·ánh bại chứ không hề bị tiêu diệt.

Dù cho thế giới này đã cố gắng tiêu hóa ác ma, nhưng những mảnh vỡ của nó đã thích nghi được với quy tắc của thế giới mới.

Việc một trong hàng ngàn mảnh vỡ của Hắc Ám Đại Ma ở đây chính là minh chứng rõ ràng nhất.

"Đây chính là nhiệm vụ chuộc tội của các ngươi, việc các ngươi cần làm rất đơn giản, đó chính là đi thu thập những mảnh vỡ còn lại."

"Như các ngươi đã cảm nhận được rồi đấy, những mảnh vỡ này có sức hút cực kỳ mạnh với những người đi theo thần giáo như chúng ta."

"Đi và thu thập 1000 mảnh vỡ như thế này, chúng ta có thể hồi sinh Hắc Ám Đại Ma, một trong những chúa quỷ của Dị Ma Minh Thổ!"

Giọng nói cuồng nhiệt phát ra từ phía bức tượng đá, như thể một kẻ đã tìm ra chân lý.

Ngay sau khi truyền lệnh xong, mấy tên trưởng lão và đám hộ pháp đạt tới Hợp Đạo cảnh đã lên đường đi hoàn thành nhiệm vụ được giao.

Diệp Hiên đứng ở một bên, hắn nhìn mọi thứ một cách lạnh lùng.

Nhưng thực tế, qua ma kiếm, hắn lại nghe được những bí mật động trời.



"Kế hoạch của chúng ta diễn ra rất tốt, thật không nghĩ tiểu nha đầu Lâm Lục Dạ đó còn nóng tính hơn cả chúng ta nghĩ nữa."

"Haha, ngươi dùng nguyền rủa hạ thấp trí thông minh của đám người Tiên Phủ đó, dù đã cả chục vạn tuổi như ta cũng khó mà nhịn được không đánh đám luyện khí sĩ bị hàng trí ấy."

"Tốt lắm, giờ tiểu nha đầu kia đã bị cô lập ở Bắc Địa rồi, giờ càng làm thêm vài trò chính trị, khiến con nhóc đó không thèm hợp tác với bất kỳ ai là được."

"Kể ra thì Lâm gia nha đầu đúng là một thiên tài, dù cho tri thức chúng ta gửi cho nó đã bị động tay động chân, ấy vậy mà con nhóc đó vẫn có thể tu luyện được."

Tà giáo có thể nói là tổ chức được duy trì bởi các thành viên cấp cao của Pháp Sư Tháp và Tiên Phủ.

Nếu không có hậu thuẫn phía sau, tổ chức này không có cách nào có thể làm lớn làm mạnh như ngày nay.

Tại cái Hỗn Độn giới này, tất cả các tu sĩ, không kể là luyện khí sĩ hay pháp sư, tất cả bọn họ đều có một điểm chung, đó chính là bị mắc kẹt ở cấp độ 7 quá lâu rồi.

Bọn họ muốn tìm kiếm con đường có thể đột phá tới cấp 8, nhưng thế giới này lại giới hạn bọn họ, bọn họ muốn siêu thoát.

Vì vậy, bọn họ đã nghĩ ra một ý tưởng, đó chính là tìm kiếm một thế giới tồn tại cấp độ 8.

Đây là một kế hoạch cực kỳ bí mật, chỉ có những người đã tồn tại hàng chục vạn năm mới có tư cách biết.

Và thế giới được bọn họ tìm thấy đó không phải là thế giới nào khác ngoài Dị Ma Minh Thổ.

Chính những người mạnh nhất thế giới là những người đã mời gọi ác ma tới thế giới này, vì để có thể đạt cảnh giới cao hơn, bọn họ sẵn sàng bán đứng cả thế giới .

Kế hoạch của những người này gần như đã hoàn tất, Hắc Ám Đại Ma, sứ giả của Dị Ma Minh Thổ đã tới để bàn luận làm ăn với mấy lão già.

Nhưng ai ngờ, Pháp Thần Auras vốn xuất thân ở Bắc Địa, ông ta không muốn quê hương của mình bị hủy diệt, nên đã liều mạng, đánh bại cả một ác ma cấp 8.

Mấy lão bất tử cay cú lắm, nhưng không thể đứng ra chỉ trích Auras được, đã vậy, chúng còn phải diễn một vở kịch, toàn tâm toàn ý vì chống lại sự xâm lấn của Dị Ma Minh Thổ.

Sự xuất hiện của Lâm Lục Dạ trong dòng thời gian cũng là một thứ ngoài ý muốn khác.

Mấy lão bất tử này thực sự muốn tiêu diệt cô nàng nhưng không thể, dù sao không chỉ có thành viên của tà giáo có thể chứng kiến tương lai mà Lâm Lục Dạ giải cứu thế giới.

Nếu chúng thực sự làm vậy, cả thế giới sẽ lập tức quay lưng lại với chúng.

Thế giới này là có thiên đạo, muốn làm phản cũng không dễ dàng gì.

Với lại, đừng quên bầu trời nhiều sao như thế nào.

Hạch tâm của tà giáo cũng chỉ có 23 người, làm sao có thể đấu lại hàng triệu Chân Linh cảnh luyện khí sĩ và Pháp Thần.

Buổi họp ở đại sảnh vẫn được tiếp tục sau đó.

Các cung phụng của tà giáo cũng được giao nhiệm vụ, lần này họ phải đánh c·ướp một vài mảnh vỡ trong phòng thí nghiệm của một Thượng Nhân pháp sư.

Ngay khi các khách khanh cung phụng rời đi, rất nhiều ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm vào Diệp Hiên.

Nhờ có ma kiếm, Diệp Hiên cảm nhận rất rõ sự ác ý từ mấy lão bất tử này.

Một lần nữa, nhờ có ma kiếm kí sinh, Diệp Hiên lại nghe được một bí mật động trời.

"Ngươi có chắc chắn không? Thanh kiếm mà Diệp Hiên đang cầm trên tay chính là ý thức của Hắc Ám Đại Ma?"

"Ta cảm thấy chính xác 90% trở lên."

"Nếu như vậy, chúng ta sẽ xử lý Diệp Hiên, c·ướp lấy ma kiếm ..."

Nhưng mấy lão bất tử đó nào có biết được, Diệp Hiên đã nghe rất rõ kế hoạch của chúng.

Hắn vừa đi vừa lắc đầu.

"Xem ra mục tiêu mới của ta chính là chém c·hết mấy lão già này."