Diệp Hiên đi theo đoàn người của tà giáo, hắn vẫn biểu hiện mọi thứ rất bình thường, giống như không biết chuyện gì xảy ra.
Cả đoàn người rất nhanh chóng rời khỏi căn cứ, bay trên những tầng mây cao nhất, tiến vào lãnh thổ đế quốc Phương Tây.
Nhưng đang bay được nửa đường, tên tà giáo dẫn đầu giống như nhận được một mệnh lệnh mới.
"Rất xin lỗi các vị, kế hoạch có biến.
Thần giáo chúng ta đã liên lạc được với tên pháp sư kia, và hắn cũng đồng ý giao dịch, nên có vẻ kế hoạch lần này của chúng ta phải hủy bỏ."
Nhưng Diệp Hiên biết, đây chỉ đơn giản là cái cớ.
Ma kiếm trong trạng thái ngủ đông cung cấp cho Diệp Hiên rất nhiều thiên phú, một trong số đó chính là nghe được những điều khó mà nghe thấy.
"Trưởng lão, ngài muốn những cung phụng còn lại hợp nhau t·ấn c·ông Diệp Hiên, c·ướp lấy thanh ma kiếm trên tay hắn sao?
Được ta đã hiểu rồi, có lẽ phải chờ đến đêm nay hoặc rạng sáng mai kế hoạch này mới có thể hoạt động."
Đây là thần niệm truyền âm, tu sĩ bình thường chắc chắn không thể nào nghe được, nhưng dựa vào ma kiếm, cái thứ là một phần của một sinh linh cấp độ 8, việc Diệp Hiên có thể nghe rõ tiếng lòng của đám cấp 6, cấp 7 rất dễ dàng.
Đương nhiên, tên tà giáo đồ dẫn đầu vẫn chưa biết được chuyện này, hắn vẫn giả bộ như không có chuyện gì xảy ra.
"Các vị, chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở ngọn núi phía trước, rồi chúng ta sẽ trở về tổng bộ vào ngày mai."
Biết được kế hoạch sắp xảy ra, Diệp Hiên quyết định muốn tiên phát chế nhân, hắn đánh bất ngờ xử lý tất cả cung phụng.
Hắn lấy thanh ma kiếm ra, rồi sau đó rút kiếm mà không hề để lại bất cứ động tĩnh nào, không ai có thể cảm nhận được bọn họ đã b·ị c·hém trúng.
Kiếm khí Diệp Hiên để lại trên người chúng vẫn còn ở đó, và sẽ bùng nổ khi được Diệp Hiên kích hoạt.
Trong lúc Diệp Hiên đang sử dụng thủ đoạn của mình.
Tên tà giáo và đám cung phụng dẫn đầu đã bàn bạc với nhau kế hoạch thủ tiêu Diệp Hiên, nhưng chúng không biết được rằng, Diệp Hiên đã cảm nhận được rất rõ sát khí của chúng.
Không cần phải chờ đến đêm tối làm gì, hắn sẽ xử lý mọi thứ ngay trong chiều nay.
Xoẹt! Xoẹt!
Ngay khi đang bay, đám cung phụng của tà giáo bỗng nhiên xuất hiện vô số những vết kiếm chằng chịt, ngang dọc khắp cơ thể.
"Không thể nào..."
"Ngươi ra tay từ lúc nào chứ?"
"Tại sao ngươi lại biết được chúng ta..."
Còn chưa kịp nói lời trăn trối, tất cả bọn chúng đã máu bắn trời cao, bị chặt thành vô số khối.
Khả năng bất tử bất diệt của Hợp Đạo luyện khí sĩ và Thượng Nhân pháp sư giống như biến mất, chúng dễ dàng bị Diệp Hiên chém g·iết như những con người bình thường.
Toàn bộ sợi dây liên kết giữa chúng và đất trời đã bị cắt đứt, làm sao có chuyện chúng có thể hồi sinh được.
Ngay lúc này, trước mặt Diệp Hiên, chỉ còn mỗi một tên tà giáo đồ đang co ro sợ hãi.
"Ngươi, ngươi không được qua đây a!
Diệp Hiên cung phụng! Ngươi biết việc phản bội thần giáo sẽ có kết cục như thế nào không!
Chắc chắn thần giáo sẽ khiến ngươi sống không bằng c·hết!"
Nhưng Diệp Hiên chỉ lạnh lùng nhìn hắn, nhìn tên tà giáo đồ đang mở hết tốc lực chạy trốn.
"Chính là tà giáo các ngươi muốn phản bội ta trước, nên từ giờ trở đi, ta sẽ chặt bất cứ tên tà giáo nào mà ta nhìn thấy, đừng tưởng ta không biết các ngươi đang bàn bạc gì sau lưng ta."
Diệp Hiên thu kiếm vào bao, rồi rời đi ngay sau đó, như thể hắn thực sự không quan tâm tới tên tà giáo đang chạy trốn.
Nhận thấy được Diệp Hiên rời đi, tên tà giáo thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Thật may mắn a, uy nghiêm của thần giáo vẫn còn ở đó, tên Diệp Hiên này vẫn không dám đối đầu trực diện với thần giáo chúng ta."
Ngay sau đó gương mặt hắn nhăn nhó vì tức giận, sự phẫn nộ biến ngũ quan của hắn giống như biến dạng.
"Tiểu tử! Cứ chờ đấy, sau này ngươi chắc chắn sẽ bị thần giáo chúng ta t·ruy s·át không ngừng không nghỉ, đến khi ngươi c·hết mới thôi."
Nhưng vừa nói xong câu đó, gương mặt đầy phẫn nộ của tên tà giáo đã bị chia tách thành hai nửa, một vết cắt cực kỳ cân đối.
Tên tà giáo có c·hết cũng không biết mình c·hết như thế nào.
Diệp Hiên phát hiện ra còn một vật đang rơi xuống cùng với cái xác của tên tà giáo, một mảnh vỡ của Hắc Ám Đại Ma.
Hắn xòe bàn tay ra, một lực hút vô hình kéo lại thứ đen sì ấy.
Ma kiếm và Diệp Hiên giờ này giống như là một người có hai linh hồn, Diệp Hiên cảm nhận được khát khao mãnh liệt từ ma kiếm.
Nó muốn cắn nuốt thứ vật chất này.
Không chần chờ, Diệp Hiên đưa mảnh vỡ của Hắc Ám đại ma lại gần thanh ma kiếm.
Quả nhiên, thứ vật chất kỳ lạ này lập tức hòa tan vào bên trong thanh ma kiếm.
Khí tức của ma kiếm dâng lên, áp lực khủng kh·iếp làm biến dạng không gian, khiến những vết nứt kết nối với Dị Ma Minh Thổ xuất hiện.
Đám quái vật một lần nữa xâm lấn thế giới này, nhuộm đỏ cả một vùng quê yên bình bên dưới, biến chốn đào nguyên trở thành địa ngục.
Kỳ lạ là, đám quái vật không hề quan tâm Diệp Hiên, giống như hắn là một phần của bọn chúng.
Tuy hơi bất ngờ trước những gì mình đã gây ra, nhưng Diệp Hiên không quan tâm, hắn không còn là con người nữa.
Giờ này, hắn quan tâm hơn là ma kiếm trên tay có biến đổi như thế nào.
Thanh ma kiếm đỏ như máu giờ đang bị nhuộm đen một phần, khí tức phát ra vô cùng kinh khủng.
Giống như Diệp Hiên đang cầm trên tay một người tu luyện đã đạt đến cảnh giới thứ 7.
Diệp Hiên cảm thấy, ma kiếm đang truyền vô số thông tin vào trong đầu hắn.
Thì ra ma kiếm này có rất nhiều chức năng khác nhau, nhưng do thiếu thốn quá nhiều phần quan trọng nên chỉ có thể cường hóa thể chất của Diệp Hiên.
Nhưng ngay sau khi lấy lại được một phần sức mạnh, ma kiếm đã thức tỉnh một khả năng vô cùng bá đạo.
Đó chính là nó có thể truyền cho chủ nhân mọi tri thức của kẻ đã gục ngã dưới ma kiếm.
Hiện tại, số tri thức vốn đã tích tụ bấy lâu nay được truyền vào cho Diệp Hiên, khiến hắn có cảm giác như một người đã tu luyện cả vạn năm.
Vì cảnh giới đột phá quá nhanh, Diệp Hiên còn chưa kịp đánh bóng cảnh giới, đặt vững căn cơ, thì hắn đã đột phá tới cảnh giới mới.
Điều này khiến hắn không kịp rèn luyện, cảm ngộ cảnh giới.
Nhưng giờ đây, với vô số tri thức, vô số kinh nghiệm, Diệp Hiên cảm nhận được lực khống chế của mình đã tăng lên đáng kể.
Giờ này, cùng một sợi kiếm khí, hắn có thể g·iết c·hết 10 cái hắn trước đó.
Rời khỏi tà giáo, Diệp Hiên giờ không còn nơi để về, hắn đã trở thành một kiếm khách lang thang.
Giờ này, đế quốc Phương Tây, đế quốc Phương Đông, và cả tà giáo, các thế lực ngầm đều treo thưởng cho cái đầu của hắn.
Để khiến đám tà giáo phải khó chịu, Diệp Hiên cũng đã công bố một vài bí mật của tổ chức này ra bên ngoài.
Vài ngày sau đó, một trận đại chiến đã diễn ra, chấn động lan tỏa lên toàn thế giới.
6 chòm sao trên bầu trời đã bị hủy diệt, biến mất hoàn toàn trên bầu trời.
Nghe nói cũng có 7 động thiên phúc địa bị phá hủy, đủ thứ tài nguyên tu luyện cứ như thế bay ra rải rác cả ngàn dặm, hoặc bị nghiền nát trong không gian loạn lưu.
Ngay sau đó, có một cuộc thanh trừng đẫm máu đã diễn ra trong nội bộ Tiên Phủ và Pháp Sư Tháp.
Sau vụ này, tiền truy nã của Diệp Hiên được tăng thêm một bậc nữa, biến hắn thành tên t·ội p·hạm bị truy nã gắt gao nhất thế giới.
Bắc Địa, Pháo Đài Phương Bắc.
Một nơi vốn rất nhộn nhịp khi còn là hậu phương chính cho tiền tuyến ở cực bắc.
Nhưng hiện tại, ngoài băng giá và bóng tối, thành phố này đã hoàn toàn bị bỏ hoang.
Cuộc sống ở nơi đây quá khó khăn, nếu không phải do đường trở về đế quốc quá nguy hiểm không biết đã có bao nhiêu người nhân cơ hội mà chạy trốn rồi.
Đã vậy toàn bộ đất đai xung quanh thành phố đều không thể canh tác được, do máu của đám quái vật chảy ra đã làm ô nhiễm mặt đất, không có một cây trồng nào có thể sống được.
Ở lại thành phố này nếu không còn viện trợ nữa thì sớm muộn mọi người cũng phải c·hết.
Không c·hết đói thì cũng phải c·hết rét.
Nhân cơ hội lãnh chúa không có mặt, toàn bộ mọi người đều chạy trốn, họ đi phía sau đoàn quân của đế quốc.
Hiện tại, ngoài người của Hắc Vũ còn trú đóng trong thành phố tồi tàn này, chẳng còn ai ở đây nữa.
Nhưng điều này lại rất hợp ý của Lâm Lục Dạ, dù sao cô ta cũng không muốn quản lý cái lãnh địa hoang vu này.
Ngay từ đầu đám người này cũng không hề trung thành với cô, giữ lại chúng làm gì chứ?
Trong căn phòng thí nghiệm.
Lâm Lục Dạ đang nhìn vào một thứ vật chất kỳ lạ, thứ có tính chất không thuộc về bất cứ nguyên tố nào trên thế giới.
Vài ngày trước, một đội Hắc Vũ tuần tra quanh lãnh địa đã bắt gặp một nhóm người tà giáo.
Hành động của chúng rất kỳ lạ, vừa cố gắng giữ khoảng cách nhưng đồng thời muốn lại gần, như thể một người đang cai thuốc cố không hút thêm một điếu nữa.
Và trong tay mấy tên đó có loại vật chất kỳ lạ này.
Đương nhiên là người của Hắc Vũ làm sao có thể để đám tà giáo chạy lon ton trên lãnh địa của mình.
Một tiểu đội 6 tên tà giáo lập tức b·ị b·ắt sống.
Đây là một đám khá cứng miệng, chúng chịu đủ loại t·ra t·ấn nhưng không hề nói, và sẵn sàng t·ự s·át mỗi khi có cơ hội.
Thành ra Lâm Lục Dạ hiện tại vẫn chưa biết được thứ vật chất này là gì.
"Máy tính, phân tích rõ thành phần cấu tạo của vật chất mới chưa?"
Dù không biết thứ này là gì, nhưng Lâm Lục Dạ có cảm giác, thứ này rất quan trọng với cô, có ảnh hưởng trực tiếp tới tương lai của cô.
"Theo kết quả phân tích, vật chất có 99,96% là năng lượng bóng tối thuần khiết, hoàn toàn thích hợp với thể chất hiện tại của Lâm Lục Dạ."
Lâm Lục Dạ trầm ngâm, cô không nghĩ được rằng thứ này lại thích hợp với mình như vậy, kết hợp với cảm giác của cô.
Cửa kính được mở ra, cô nàng cho tay vào trực tiếp tiếp xúc với thứ vật chất màu đen kia.
Một cảm giác giống như một người mất đi đôi mắt bỗng có lại khả năng nhìn thế giới.
Giống như thứ cô đang cầm trong tay này vốn dĩ thuộc về cô.
Đây chính là thiên phú cuối cùng, cũng là thiên phú mạnh nhất của Lâm Lục Dạ.
Thiên phú Hắc Ám.
Đáng lẽ thiên phú này nên được xuất hiện ở thế giới sau đó, nhưng Lâm Bạch đã khởi động kết hoạch tăng tốc huấn luyện cho cô.
Còn đời thứ năm, cho cô nàng này đi ngang qua sân khấu là được.
Ngay khi chạm vào thứ vật chất màu đen, một lực hút kỳ lạ bên trong Lâm Lục Dạ đã xuất hiện, biến thứ vật chất kia hòa tan vào trong người cô nàng.
Lâm Lục Dạ cảm nhận được sức mạnh của cô trở nên quá mạnh mẽ sau khi hấp thu vật chất đen.
Ăn mòn năng lượng, đồng hóa năng lượng, làm ô nhiễm hoàn cảnh, cắn nuốt vạn vật...
Đây vẫn chỉ là những thứ cơ bản mà cô có được sau khi thức tỉnh thiên phú mới.
Kết hợp với 2 thiên phú mà cô vốn sở hữu, Lâm Lục Dạ muốn bóp c·hết chính mình luôn, mạnh đến quá mức rồi.
Ngay sau đó, cô cảm nhận được có khoảng 998 vật thể đang thu hút mình.
Đây chính là những mảnh vỡ còn lại từ Hắc Ám đại ma.
Và ngoài 998 mảnh vỡ đó, còn có một phần đã gần như mất đi liên kết, đây chính là phần sức mạnh đã bị Diệp Hiên hấp thu.
Dù không biết thứ này là gì, nhưng những mảnh vỡ này, Lâm Lục Dạ muốn tất cả.
Từ khi cô quyết định cùng tất cả người nhân bản của mình chung cái tên Lâm Lục Dạ, nguyền rủa giống như đã trở thành một mạng lưới internet, giúp cô nàng có thể kết nối với tất cả các thuộc hạ của mình.
Nên sau khi Lâm Lục Dạ truyền thông tin lên trên mạng, tất cả các thành viên của Hắc Vũ cũng đã nhận được thông tin về vị trí của các mảnh vỡ.
Vài ngày sau đó.
Đây là lần đầu tiên sau khi quân đoàn viễn chinh rời đi, vùng đất Bắc Địa này mới náo nhiệt trở lại.
Vì con quỷ Hắc Ám đại ma b·ị đ·ánh bại ở nơi đây, nên các mảnh vỡ của nó nằm rải rác khắp vùng đất.
Lúc này không chỉ có Hắc Vũ, Diệp Hiên, tà giáo tham gia tìm kiếm những mảnh vỡ này.
Bên Tiên Phủ và Pháp Sư Tháp cũng nghe được tiếng gió.
Đặc biệt là sau khi có một Thượng Nhân pháp sư đã bị tà giáo tập kích, tất cả chỉ để lấy đi thứ vật chất màu đen kỳ lạ ấy.
Nghe đồn, thứ vật chất màu đen này có chứa bí mật để trở thành cấp độ 8, vượt xa cả Pháp Thần và Chân Linh cảnh luyện khí sĩ.
Cả thế giới trở nên điên cuồng.
Một lần nữa q·uân đ·ội viễn chinh của đế quốc Phương Tây được tập kết, Tiên Phủ cũng cử một số lớn gồm hàng vạn luyện khí sĩ tới để tranh đoạt cơ duyên.
Đủ loại thế lực lớn nhỏ xuất hiện, chém g·iết không ngừng, máu nhuộm đỏ cả băng tuyết.
Trên cánh đồng tuyết rộng lớn, một tên tà giáo đồ chợt cảm nhận được có thứ gì đó đang kêu gọi mình.
Hắn hớn hở đi tới một hốc đá, thứ gần như đã bị tuyết trắng phủ kín hoàn toàn, thò tay vào bên trong hốc đá lạnh buốt, cánh tay nhanh chóng lục soát.
"Ha ha! Ta tìm thấy rồi."
Tên tà giáo đồ cười vui như một đứa trẻ, gương mặt nhìn có vẻ ngây ngô nhìn về phía thứ vật chất màu đen kia, cảm xúc của hắn giống như không khống chế nổi bản thân nữa, hắn muốn nuốt thứ này vào bụng.
Chợt, lý trí trở lại, tên tà giáo đồ lạnh cả sống lưng.
May mắn hắn kịp thời tỉnh lại.
Khác với Diệp Hiên và Lâm Lục Dạ có thể dùng những mảnh vỡ này để tăng thực lực.
Tất cả những người khác nếu không nhịn nổi sự dụ hoặc từ mảnh vỡ, chúng sẽ bị mảnh vỡ tưởng chừng như vô hại ấy cắn nuốt từ thân thể tới linh hồn.
Nhưng ngay lúc này, tên tà giáo đồ cảm thấy lạnh buốt.
Không phải vì thời tiết bên ngoài, mà là hắn cảm nhận được có 3 luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm đang tiếp cận.
"Quả nhiên bám theo mấy con chuột này luôn có thu hoạch mà."