Lâm Lục Dạ bước ra khỏi phòng thay đồ, cô gái trẻ như được lột xác.
Từ một đứa ăn mày, giờ cô nàng đã hóa thành một mỹ nhân mắt phượng mày ngài sống mũi cao, làn da trắng bệch của người bị bệnh cũng khó mà làm giảm đi nhan sắc của cô gái này.
Nhưng do cơ thể lâu ngày không có dinh dưỡng tẩm bổ nên thân thể vô cùng gầy yếu, trước sau như một.
Lâm Bạch đang ở đó chờ cô từ trước, gương mặt hắn không khác so với thực tế cho lắm, thanh niên gương mặt gầy gò, mắt thâm quầng như thức đêm quá lâu, hắn mặc một bộ y phục màu lam viền đen đặc trưng của tạp dịch viện.
Dáng vẻ của hai người lúc này nhìn qua, người ta sẽ không nói trai tài gái sắc gì cả, họ sẽ chỉ nói là hai con ma bệnh mà thôi.
Cả hai người đến trước quầy quản sự, một tạp dịch khác đang ngồi ở đó.
Người này hoàn toàn trái ngược với hai người họ, cả người béo tốt, sắc mặt hồng hào, tư thế đi làm như mò cá.
Nhìn qua cũng biết là người có quyền trong cái tạp dịch viện này rồi.
"Quản sự ngài khỏe chứ ạ."
Tên béo này quay lại nhìn hai người họ.
Đầu tiên mắt hắn sáng lên khi thấy nhan sắc của Lâm Lục Dạ, nhưng rất nhanh chóng, hắn lại tắt hứng khi thấy làn da nhợt nhạt của cô, còn cái dáng vẻ thiếu dinh dưỡng và bộ ngực như sân bay kia nữa.
"Có việc gì nói mau."
Lâm Bạch cười lạnh khiến người nổi da gà.
"Không có gì đâu thưa ngài quản sự, tiểu muội ta thực sự quá yếu, ta muốn ở cùng một chỗ với nàng để tiện chăm sóc.
Vì vậy, mong quản sự có thể đẩy nhẹ một tay."
Nói rồi Lâm Bạch để một viên linh thạch lên trên bàn.
Khi chiến thuyền đáp xuống Bạch Vân tông, tất cả những người thuộc tạp dịch viện đã được phát một bộ y phục, hai khối linh thạch và một bản công pháp.
Sau khi phân tích kết cấu của linh thạch, dựa vào khả năng của Chuyển Đổi Vật Chất, Lâm Bạch đã tạo ra được 10 viên linh thạch khác.
Nhưng việc chuyển đổi này không diễn ra quá nhanh chóng, phải tốn 1 giờ, đá mới có thể hóa thành linh thạch.
Nhìn thấy một viên linh thạch đặt trên mặt bàn, tên béo vẫn ngồi yên ở đó, như thể hắn không nghe thấy bất cứ thứ gì.
Lâm Bạch lộ vẻ như bị cắt thịt, hắn đặt thêm một viên linh thạch nữa lên trên bàn, tên béo liếc nhìn một chút, nhưng hắn vẫn ngồi ở đó.
Đến khi Lâm Lục Dạ phía sau góp thêm một viên linh thạch, hắn mới chịu mở sổ sách.
"Được rồi, ta biết yêu cầu của hai ngươi rồi, ở khu phía nam, căn số 51, có một căn phòng cho ai kết làm đạo lữ vẫn còn trống."
Hắn ném một chiếc chìa khóa vào tay hai người.
Nghe thấy đây là căn phòng dành cho đạo lữ, gương mặt trắng bệch của Lâm Lục Dạ xuất hiện một vài ánh đỏ.
Tuy Lâm Bạch có thể cảm nhận được những biến đổi của Lâm Lục Dạ, nhưng hắn chẳng quan tâm cho lắm.
Ở phòng nào mà chẳng là phòng, cô ta còn có thể lên giường ngủ với hắn sao?
Với Lâm Bạch, hắn vẫn coi cô là em gái của hắn, dù cho hắn biết hai người không có chung huyết mạch.
Nhưng Lâm Bạch nghĩ như cắm cờ.
Viện tạp dịch, khu phía nam, căn số 51.
"Căn nhà này chỉ có một giường như thế này, chẳng lẽ tối nay chúng ta sẽ phải ngủ cùng một chỗ sao?"
Lâm Lục Dạ mặt đỏ bừng, cô nàng chỉ vào chiếc giường duy nhất được đặt ở giữa nhà.
Ngay sau đó, đầu cô đã bị Lâm Bạch gõ cho nổi một cục u.
"Nghĩ cái gì vớ vẩn vậy?"
Nhìn cô em gái đang ôm lấy cục u, Lâm Bạch cảm thấy đau đầu.
Vì sợ Lâm Lục Dạ sẽ làm phản vào một ngày nào đó.
Vợ chồng Lâm Hà đã cài sẵn vào trong tiềm thức của Lâm Lục Dạ sẽ luôn có hảo cảm với Lâm Bạch.
Nhưng ai ngờ được, trong đầu con bé giờ lại nảy sinh những suy nghĩ không đáng có.
Lúc này, một vài tên tạp dịch khác đi ngang qua, đám người thấy căn phòng vốn bỏ hoang này nay lại có người, mấy tên đó thì thầm vào tai nhau.
Nhưng dù có nói nhỏ, những tiếng chúng bàn luận vẫn đến tai hai người.
"Hình như kia là người mới sao? Chưa gì đã thành gia thất, thật làm ta hâm mộ quá đi."
"Hahaha, ngươi hâm mộ cái gì chứ, hai đứa người mới đó chắc không đọc kĩ quy định của tạp dịch viện chúng ta, nếu không chúng đã không mua nhà sớm như vậy."
"Đúng vậy, người một nhà này sớm muộn cũng phải hối hận mà thôi, không có tu vi thì cả đời cũng chỉ là tạp dịch, là nô lệ."
Lâm Bạch và Lâm Lục Dạ nhíu mày, họ nhìn lại vào bản công pháp được phát cho tất cả tạp dịch.
Mở ra phần đầu tiên, không phải là hướng dẫn tu tiên gì cả, mà là một vài phần lưu ý.
Là đệ tử tạp dịch của Bạch Vân tông không có nghĩa cả đời là tạp dịch.
Nếu trong vòng 1 năm có người đột phá đến Luyện Khí tầng 3, chắc chắn người đó sẽ được thăng lên làm đệ tử ngoại môn.
Còn không, kẻ đó có thể chọn trở về nhân gian, hoặc ở lại tông môn, làm tạp dịch cả đời.
Xem xong phần lưu ý này, hai người cũng hiểu rồi.
Đây là một căn nhà dài 5 mét, rộng 3 mét.
Đừng nhìn căn nhà này nhỏ, nhưng nhìn nhà của đệ tử tạp dịch khác, không phải túp lều do vài tấm mái tranh đơn sơ lợp lên, cũng chính là một cái chuồng ngựa.
Không phải do các đệ tử tạp dịch này không muốn ở căn nhà tốt hơn, mà giá một căn nhà tốt cũng phải từ 1 viên linh thạch trở lên.
Mà 1 viên linh thạch đặt ở nhân gian lại đáng giá ngàn vàng.
Dùng ngàn vàng chỉ để mua một căn nhà bé như cái chuồng gà?
Nghĩ kiểu gì cũng là thua lỗ.
Nên giờ này, mọi người đều dùng linh thạch để tu luyện hết rồi.
Khi đột phá tới Luyện Khí tầng 1, mỗi tháng đám tạp dịch có thể nhận được 1 khối linh thạch.
Còn 2 khối phát ra khi xuống thuyền?
Đó là để dùng cho tu luyện, ai lại dùng để mua nhà?
Nhìn lại trong túi của mình, Lâm Bạch thấy 10 viên linh thạch đã được chuyển hóa hoàn tất, thậm chí linh khí chúng phát ra cực kỳ nồng nặc, chất lượng gần đạt đến trung phẩm linh thạch.
Người khác sợ là do tài lực của họ có hạn, nhưng tài lực của hai người này lại là vô hạn nếu họ muốn.
"Trước tiên nghiên cứu công pháp trước đã."
Không có nỗi lo về tài chính, hai người nhanh chóng tìm hiểu về thể hệ tu tiên của thế giới này.
Để tạo nên thế giới này, Lâm Bạch sử dụng những công pháp tu tiên đã qua kiểm duyệt của Liên Minh Nhân Loại, các công pháp không bị người để cửa sau.
Đương nhiên Lâm Bạch hiểu khá rõ về công pháp tu tiên, nhưng nói ra đáp án cho con bé thì còn có gì là hay nữa, vì vậy hắn lựa chọn thi thoảng nhắc nhở con bé một chút.
Bên trong công pháp này có một bản Nạp Khí Pháp, một môn công pháp cơ sở của cơ sở, lấy lý niệm nạp toàn bộ linh khí trong tự nhiên.
Thứ chỉ giúp người ta tu luyện đến Luyện Khí cảnh tầng 3 là cùng, nếu muốn dùng công pháp này đột phá Luyện Khí tầng 4 chính là t·ự s·át.
Đủ loại linh khí quá mức hỗn tạp, nếu đột phá tầng 4, lượng linh khí thu nạp tăng lên gấp 3 lần, lúc này các loại linh khí trái ngược nhau có thể phản ứng với nhau, khiến người tu luyện nổ banh xác mà c·hết.
Ngoài Nạp Khí Pháp, bên trong bản công pháp bí tịch này còn có 8 loại pháp thuật cơ bản.
Thắp Lửa Thuật, hỏa hệ thuật pháp, cơ bản của cơ bản, tạo ra một ngọn lửa tương đương bật lửa thông thường.
Linh Vũ Thuật, tạo ra nước mưa có chứa chút ít linh khí, chuyên dùng để tưới cây.
Canh Kim Kiếm Khí, có thể dùng đầu ngón tay phát ra kiếm khí, tác dụng chỉ như một con dao gọt quả thông thường.
Linh Mộc Thuật, tiêu tốn rất nhiều linh khí, giúp cây cối sinh trưởng nhanh hơn.
Khống Thổ Thuật, dùng thuật này có thể điều khiển đất đá, biến độ cứng của đất bình thường ngang với gạch xây dựng, chuyên dùng cho tu sĩ nào muốn tự tay xây nhà.
Thanh Tẩy Thuật, là lý do tại sao cả tông môn gần như không có nhà tắm, tại sao người ta chỉ phát cho tạp dịch một bộ đồ duy nhất.
Dùng thuật này mỗi ngày một lần, không cần tắm rửa, giặt quần áo.
Thanh Phong Thuật, tác dụng tạo gió, không có tác dụng gì ngoài việc làm mát.
Chiếu Sáng Thuật, bóng đèn điện phiên bản tu tiên giới, thả ra một con đom đóm với độ sáng tùy vào linh khí cho vào nhiều hay ít.
"Được rồi, tu luyện thôi."
Nhưng Lâm Lục Dạ vừa đứng lên, cô nàng đã lập tức gục ngã vì quá yếu.
"Đừng vận động mạnh, ta dùng linh thạch đổi lấy căn nhà này vốn là để chữa trị cho muội trước đã."
Lâm Bạch lấy ra một túi bánh bao hắn đã lấy sẵn trước khi đi tới đây.
Dù sao ở Bạch Vân tông, đồ ăn bình thường được miễn phí cung ứng, muốn đổi bao nhiêu thì đổi.
Vừa gặm bánh bao, Lâm Lục Dạ vừa nhìn vị đại ca của mình qua con mắt Phân Tích Vạn Vật.
Cô nàng thấy được thuộc tính linh căn của Lâm Bạch.
Tỉ lệ linh căn không đều như thế này, thảo nào người ta lại xác nhận đại ca là tạp linh căn."
Lâm Bạch biết cô em gái đang soi thông tin của mình, nhưng hắn mặc kệ.
"Đại ca, vậy huynh muốn tu luyện như thế nào đây."
Lâm Lục Dạ nhớ lại mấy đời trước của mình, ban đầu cô đều tu luyện như bao người khác, nhưng sau đó, cô càng luyện càng lệch, tuy trở nên mạnh mẽ nhưng đều không còn là con người.
Cô khá tò mò, nếu một nhà khoa học như Lâm Bạch đi tu luyện, hắn liệu có tu luyện lệch đến đường chân trời như cô hay không?
Với một người chuyên dùng hệ tinh thần lực như Lâm Bạch, việc biết Lâm Lục Dạ đang nghĩ gì đúng là quá dễ dàng.
Hắn trầm ngâm một chút, có lẽ hắn cũng nên thử chơi trò chế cảnh giới mới cùng con bé.
"Đời trước ta chủ tu là tinh thần lực, có lẽ ta muốn thử kết hợp với tu tiên, để xem có cho ra thứ gì đó thú vị hay không."
Nói rồi Lâm Bạch bóp nát một phần của chiếc giường gỗ, nghiền vụn gỗ thành bột, sau đó dùng Chuyển Đổi Vật Chất, biến thứ này thành trang giấy.
Trên trang giấy ấy cũng đã ghi chép sẵn một loại quan tưởng pháp có thể tăng tinh thần lực.
Thấy Lâm Bạch hào phóng như vậy, Lâm Lục Dạ cũng xin vài tờ giấy, cô ghi chép lại một vài tri thức đời trước cô đã học được lên.
Bầu không khí khá hài hòa, cả hai trao đổi lẫn nhau, và đều có thêm rất nhiều ý tưởng, kiến thức mới.
Ba ngày sau đó.
Vẫn là căn nhà nhỏ ấy, nhưng hai người sống ở đó đã biến mất.
Nhưng bên dưới nền đất, một căn cứ cỡ nhỏ đã được đào móc, nơi đây chính là phòng thí nghiệm của hai người.
Lâm Bạch hiện tại đang xem Lâm Lục Dạ bước vào Luyện Khí cảnh.
Đây là lần thứ 15 Lâm Lục Dạ nếm thử đột phá.
"Ah! Lại thất bại nữa! Linh khí cứ vô duyên vô cớ bị hút hết! Nếu không phải trên người không có bất cứ trang sức nào, ta phải hoài nghi liệu có cường giả tàn hồn nào đang giở trò hay không!"
Qua ba ngày, hiện tại Lâm Bạch đã đạt tới Luyện Khí 3 tầng, tốc độ tu luyện nhanh như vậy là do Lâm Bạch bật hack, dùng Chuyển Đổi Vật Chất để sửa lại thể chất, linh căn của mình.
Giờ này, tốc độ tu luyện của Lâm Bạch nhanh gấp 2500 lần so với tạp linh căn bình thường, đã vậy thân thể của hắn hiện tại còn mạnh như một Trúc Cơ tu sĩ.
Còn Lâm Lục Dạ vẫn chưa thể bước vào Luyện Khí cảnh.
Tất cả là do thiên phú Hắc Ám giống như một cái động không đáy, nó cắn nuốt mọi loại năng lượng.
Nhưng nói về thực lực, Lâm Lục Dạ cũng không yếu, chỉ là cô bật hack không mạnh bằng Lâm Bạch mà thôi.
Ngay khi biết được thế giới này cũng tồn tại năng lượng gọi là khí huyết, Lâm Lục Dạ đã không ngần ngại tu luyện thần võ đạo mà cô đã phát minh ở đời trước.
Tuy không thể sử dụng Thiên Phú bạo kích, tốc độ tu luyện chậm hàng ngàn lần so với đời trước.
Nhưng Lâm Lục Dạ là ai?
Cô chính là người đã chế ra thần võ đạo.
Ở đời trước, cô đã thí nghiệm không biết bao nhiêu lần, kinh nghiệm tu luyện của cô đủ để viết ra một bản tuyệt thế thần công.
Nếu không có phương pháp đặc biệt tăng thực lực nhanh chóng, làm sao đám "chuột bạch" có thể phát triển đủ để đạt tới cảnh giới cô yêu cầu thí nghiệm.
Hiện tại, tu vi võ đạo của cô đã đạt tới Trúc Cơ võ thể, đủ để đấm bất cứ Luyện Khí cảnh nào, trừ Lâm Bạch ra.
"Ta muốn thử tu tiên một lúc thôi, ngươi lại không để ta tu luyện, đừng trách ta hung ác!"
Lâm Lục Dạ hiện tại phát cáu với thiên phú Hắc Ám của mình, cô muốn hủy đi linh căn của mình.
Có linh căn mới có thể thu hút thiên địa linh khí, mới có thể tu hành, đây là thường thức tại thế giới này.
Nhưng đối với Lâm Lục Dạ, linh căn cũng chỉ là một thứ công cụ không hơn không kém, nếu không thể sử dụng thì đổi sang công cụ khác.
Dù sao, muốn đột phá tới Luyện Khí cảnh, chỉ cần hấp thu linh khí và để linh khí liên tục vận chuyển tạo thành một loại tuần hoàn, cọ rửa kinh mạch thế là xong.
Nên hiện tại, Lâm Lục Dạ muốn đập đi xây lại, hủy linh căn của mình sau đó sử dụng thân thể đã Trúc Cơ của cô để Luyện Khí.
Lâm Bạch ở bên cạnh biết em gái của mình muốn làm gì, hắn cho con bé vào thế giới này là để đào móc tiềm năng của thiên phú Hắc Ám, không phải để con bé tu tiên.
Chỉ cần thêm một chút nữa, Lâm Lục Dạ sẽ hủy diệt linh căn của mình.
"Lục Dạ, vẫn không tu luyện được sao?
Thử cầm thứ này xem."
Hắn ném cho cô em gái một loại công pháp hắn vừa mới chế ra.
Lâm Lục Dạ cầm lấy cuốn sách, cô mở ra đọc, càng đọc hai mắt càng sáng.
Cuốn sách có ghi ba chữ "Hư Ảo Thân".
Một loại công pháp Lâm Bạch tổng hợp lại từ Phân Thân Thuật của tu tiên giới, hắn kết hợp với các kiến thức về linh hồn, tinh thần lực của mình cộng với Tạo Thần Thuật, cái kỹ năng mà Lâm Bạch dùng để sáng tạo các Bạch Hồn Tinh Linh.
Hư Ảo Thân, dùng tinh thần, linh hồn đắp nặn lên một bộ thân ngoại hóa thân, một loại hóa thân mờ ảo như bóng ma nên mới được đặt tên là hư ảo.
Hóa thân này có thể giúp chủ nhân tự động luyện hóa linh khí, nhưng giới hạn của nó cũng chỉ quang quẩn ở Luyện Khí cảnh.
Dù sao, phân thân này có thể tu luyện nhưng không có máu thịt, không thể Trúc Cơ.
Nếu nó có thể tu luyện được tới cảnh giới cao hơn có lẽ phải chờ Lâm Bạch và Lâm Lục Dạ cập nhật phiên bản mới.
Đối với Lâm Lục Dạ, thứ này là quá đủ đối với cô.
Cô nàng không muốn tu luyện để trường sinh bất tử, thành tiên thành thần gì cả.
Cô chỉ muốn tu luyện để biết mà thôi.
Đây là đời thứ 5 của cô rồi.
Nhưng mấy đời trước, cô đều không sống quá 30 tuổi, luyện đến Trúc Cơ sống thêm 200 tuổi với người có số c·hết sớm quá là vô nghĩa.