Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 92: Vài đường cơ bản.



Chương 91: Vài đường cơ bản.

Từ trên bầu trời, hai điểm đen càng rơi xuống càng trở nên to lớn.

Khi chúng tới gần, mới thấy đó là hai con yêu thú giống như hai con khỉ đột khổng lồ, trên đầu chúng là cặp sừng đầy dữ tợn đang phát sáng giống như dung nham.

Lâm Bạch nhìn qua dữ liệu về hai con thú đang lao tới, hắn không nhịn được mà nói ra một vài thông tin mình chứng kiến.

"Nhìn cặp sừng kia, giống như là sừng rồng, hai con yêu thú này có lẽ là long thú, sức chiến đấu của chúng khá mạnh đấy, có lẽ cũng phải ngang Nguyên Anh hậu kỳ."

Long thú là một chủng loại hung thú bình thường được lai tạp với loài rồng, dù sao thì long tính bản dâm, đám này ở tu tiên giới có thể ngang bằng với thần Zeus bên Hy Lạp.

Thực lực của đám long thú thường mạnh hơn hung thú bình thường rất nhiều lần, có lẽ vì vậy, hai con khỉ đột lai rồng này có thể dễ dàng đột phá cấp 4, sánh ngang Nguyên Anh cảnh, không cần phải lo đám Kim Đan hung thú khác vây đánh.

Lâm Lục Dạ với ánh mắt đầy nghi ngờ quay sang nhìn Lâm Bạch đang phát biểu.

Rốt cuộc thì cô có Phân Tích Vạn Vật hay là hắn có Phân Tích Vạn Vật?

Hoặc là Lâm Bạch có thể sử dụng "phần mềm hack" của người khác?

Nhận thấy được ánh nhìn đầy nghi ngờ kia, Lâm Bạch biết mình nói quá nhiều rồi, hắn vội chuyển chủ đề.

"Chúng ta nên tách chúng ra, mỗi người đơn đấu một con, đừng để lúc đánh nhau lại làm b·ị t·hương con mồi của nhau."

Lâm Lục Dạ nghe vậy gật đầu.

Một lần nữa cô nàng chọn phía bên phải.

Một cú bật nhảy, Lâm Lục Dạ bay lên như một viên đạn pháo, v·a c·hạm thẳng vào con yêu thú.

Con khỉ đột cũng nhận thấy được sự nguy hiểm từ sinh vật nhỏ bé kia, nó chào hỏi cô nàng với một cú đấm có uy lực của một thiên thạch đánh tới.

Nhưng Lâm Lục Dạ chỉ nở nụ cười nhẹ, khoảng cách giữa cô và con khỉ đột này đột nhiên được rút ngắn.

Không phải vì một trong hai bên tăng tốc, mà là Lâm Lục Dạ rút kinh nghiệm, cô dùng lực hút cực mạnh từ thiên phú Hắc Ám, kéo cái thứ to xác kia về gần phía mình.

Con khỉ đột muốn phản ứng cũng không kịp, nắm đấm của nó giờ đã lệch xa so với dự tính ban đầu, không kịp thu tay lại rồi.

Nắm đấm của sinh vật nhỏ bé kia ngày càng phóng to trước mắt nó.

Oanh!

Nắm đấm nhỏ bé của Lâm Lục Dạ dễ dàng làm biến dạng khuôn mặt của con khỉ đột với cái đầu to bằng tòa nhà 10 tầng.

Sóng xung kích của vụ v·a c·hạm lan tỏa, tạo thành một cái lỗ lớn trên tầng mây.

Con quái thú b·ị đ·ánh bay không biết đi đâu về đâu, còn Lâm Lục Dạ đuổi đánh nó về phía đường chân trời.

Còn về con khỉ đột còn lại, Lâm Bạch không thèm nhìn nó một mắt, một bàn tay khổng lồ từ tinh thần lực xen lẫn linh khí được ngưng tụ trong không gian.

Năm màu sắc, 5 nguyên tố ngũ hành liên tục lưu chuyển trên bàn tay ấy.

Con khỉ đột còn lại mở to mắt nhìn về phía bàn tay to bằng cơ thể nó, trước khi nó bị một cái tát đánh bay về phía bên trái cả ngàn dặm.

Ngay sau đó, Lâm Bạch cũng biến mất tại chỗ, hắn đi đối phó với đối thủ của mình.

Ở phía Lâm Lục Dạ.

Con khỉ đột kia đã bay được hơn 1 phút mà không hề rơi xuống.

Cứ mỗi lần muốn tiếp cận mặt đất, nắm đấm của sinh vật nhỏ bé kia lại truyền thêm động lực, đánh cho nó bay cao bay xa.

Dù có là Nguyên Anh yêu thú, nhưng khỉ đột vẫn là sinh vật lục địa, nó không quen với việc không chiến.

Trời đất cứ quay cuồng liên tục khiến nó khó mà tìm được sinh vật nhỏ bé kia.



Con yêu thú này nhìn vậy thôi nhưng nó vẫn rất sung sức, những cú đấm của Lâm Lục Dạ tuy làm nó b·ị t·hương nhưng lại không đủ để chém g·iết nó.

Dù sao, con khỉ đột này có huyết thống của long tộc, sức chịu đựng, khả năng phòng thủ và hồi phục mạnh hơn các yêu thú cùng giai bậc quá nhiều.

Dù có Nguyên Anh cảnh hậu kỳ tới cũng chỉ có thể đánh bại con yêu thú này, chứ muốn chém g·iết nó rất khó.

Lại một lần nữa bị nắm đấm của sinh vật nhỏ bé kia đánh bay, con khỉ đột giờ không thể nhịn nổi rồi.

Rống!

Một tiếng gầm vang lên như muốn xé nát bầu trời, linh lực được con yêu thú giải phóng ra tạo thành từng đợt sóng năng lượng lan tràn trong không gian.

Không gian uốn lượn như muốn tới giới hạn, có thể đổ vỡ bất cứ lúc nào, sóng năng lượng lan tràn, núi đá đổ sập, cây cối bên dưới bị nghiền thành cát bụi.

Lâm Lục Dạ bó tay trước những đợt sóng năng lượng này.

Cô không thể tiếp cận con quái vật trong trạng thái cuồng bạo ấy.

Tuy đã cách xa con yêu thú ấy hơn 10 dặm nhưng những đợt sóng năng lượng cuồng bạo của nó vẫn khiến Lâm Lục Dạ b·ị t·hương nặng.

Nhìn bề ngoài Lâm Lục Dạ có vẻ không có bất cứ vấn đề gì, nhưng do dùng thân thể đối đầu trực tiếp với đợt sóng năng lượng hủy diệt do một Nguyên Anh yêu thú phát ra nên lúc này, bên trong thân thể cô đã bị tàn phá cực nặng.

Nội tạng bị nghiền nát, xương cốt đang nứt ra, linh khí tràn vào phá nát kinh mạch trong cơ thể.

Những thương tích đặt ở bất cứ tu tiên giả nào cũng là những thương tích ảnh hưởng tới căn cơ.

Tuy b·ị t·hương nặng là vậy, đây lại là điều Lâm Lục Dạ mong muốn.

Sức mạnh của cô nàng đã đạt tới Nguyên Anh cảnh, nhưng đáng tiếc, cường độ thân thể cô lại chỉ ở mức độ Kim Đan cảnh.

Và giờ, chính là lúc để tiến hóa.

Tẩy Tủy cảnh nhanh chóng khai thác tiềm năng của máu thịt, điều chỉnh cơ thể có thể chịu đựng sức công phá cấp độ Nguyên Anh.

Cảm nhận được thân thể đang khôi phục, Lâm Lục Dạ cười rồi.

Chỉ cần không thể g·iết c·hết cô ngay lập tức thì càng b·ị t·hương, cô nàng sẽ ngày càng trở nên mạnh mẽ.

Dù sao thứ ô nhiễm có thể ăn mòn cả một vũ trụ cũng bị Tẩy Tủy cảnh do Lâm Lục Dạ phát minh thích nghi tiến hóa.

Dăm ba cái công kích của Nguyên Anh cảnh là cái thá gì?

Sau khi giải phóng năng lượng xong, thân thể con khỉ đột xảy ra biến đổi rất lớn.

Chỉ thấy phần lông rậm rạp trên thân thể nó đang dần bị thay thế bởi những chiếc vảy rồng vàng óng.

Cặp sừng trên đầu cũng trở nên lớn hơn, dữ tợn hơn rất nhiều.

Lúc này, con khỉ đột Nguyên Anh cảnh yêu thú đã toát ra khí tức tiếp cận Hóa Thần cảnh.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Lục Dạ biết chuyện gì đang xảy ra, cô nàng nhíu mày lại đầy tức giận.

Nhờ có Phân Tích Vạn Vật, cô nàng có thể thấy rõ ràng con khỉ đột kia đang thiêu đốt huyết mạch của nó, huyết mạch của long tộc.

"Đáng c·hết! Con khỉ đáng c·hết!

Mẫu huyết mạch long tộc cứ như vậy mà bị mày phá hủy rồi!"

Lâm Lục Dạ điên cuồng lao lên, nắm đấm của cô nàng ẩn chứa kình lực khổng lồ làm vặn vẹo không gian.

Đối diện, yêu thú kia không biết tại sao động vật hai chân trước mặt nó lại phát cuồng, nhưng nó cũng không quan tâm.

Nắm đấm như quả núi nhỏ xé rách không gian mà tới, lôi điện vờn quanh như thể cú đấm này có thể xé nát đại địa.



Sức mạnh của con khỉ đột đó hiện tại có thể tương đương với Hóa Thần cảnh tiện tay đánh một đòn.

Nhưng Lâm Lục Dạ cũng không kém, thân thể của cô nàng vừa mới hoàn thành tiến hóa, chính cô ta cũng không biết hiện tại mình mạnh như thế nào.

Oanh!

Sóng xung kích từ vụ v·a c·hạm tỏa ra bốn phía, san bằng mọi loại địa hình.

Hiện tại cả một khoảng trời đã bị nhuộm đỏ bởi máu.

Con yêu thú với ánh mắt đầy sự sợ hãi hoảng loạn khi chứng kiến cánh tay trái của nó bị nghiền nát bởi kình lực và lực lượng thuần túy.

Lâm Lục Dạ bay xuyên qua đám sương máu.

Toàn bộ thân thể của cô nàng hiện đang được phủ bởi một màu đỏ, hơi nước nóng rực đang bốc lên bởi dòng máu có nhiệt độ khoảng 500 độ của con yêu thú đang sôi trào.

Con khỉ đột khổng lồ sợ hãi khi thấy sinh vật hai chân này, nó vội lui nhanh về phía sau.

Nhưng không kịp rồi, sinh vật kia đã bay đến trước ngực nó, và tung ra hàng trăm cú đấm... không đau không ngứa?

Tuy có cảm nhận được có gì đó đang chui vào trong thân thể nó qua mỗi cú đấm, nhưng quả thực, mấy thứ đó không hề tạo thành bất cứ thương tổn nào.

Đó là cho tới khi Lâm Lục Dạ tung ra một cú đấm cuối cùng, chạm vào vị trí trái tim của nó.

Giờ này, con yêu thú đã biết những thứ chui vào thân thể nó là gì.

Toàn bộ kình lực được Lâm Lục Dạ đánh vào người con yêu thú vốn rất bình tĩnh, cho tới cú đấm cuối cùng.

Nó giống như một ám hiệu, kêu gọi tất cả kình lực đã b·ị đ·ánh vào trước đó đồng loạt bộc phát, nghiền nát tất cả những kinh mạch trong cơ thể con yêu thú.

Hàng trăm đoàn kình lực men theo kinh mạch, tụ tập vào trong tim của con yêu thú cùng một lúc.

Oanh!

Trái tim của con yêu thú khổng lồ này nổ tung như một quả bom, tạo thành một cái lỗ lớn trên ngực con khỉ đột khổng lồ.

Một Nguyên Anh yêu thú cứ như vậy mà c·hết đi.

Cơn mưa máu từ v·ụ n·ổ xối ướt Lâm Lục Dạ đang thở gấp, rõ ràng đòn vừa rồi cũng khiến cô tiêu hao rất lớn.

Nhưng ngay lúc này, một quả cầu màu trắng đã bay ra khỏi thân thể khổng lồ của con khỉ đột, chính là nguyên anh của nó.

Nó muốn chạy trốn khỏi sinh vật đáng sợ kia.

Không có thủ đoạn để đối phó linh hồn, Lâm Lục Dạ chỉ có thể thử sử dụng thiên phú Hắc Ám của mình.

Một lực hút khủng kh·iếp kéo lại nguyên anh của con yêu thú, khiến nó chui thẳng vào thân thể Lâm Lục Dạ.

Chính xác hơn, giờ nguyên anh của con khỉ đột ấy đã bị nhốt bên trong Khí Hải của cô nàng, và đang dần bị tiêu hóa.

Ánh mắt Lâm Lục Dạ lại sáng lên, cô nàng đã nhìn thấy cảnh giới tiếp theo cho Hư Ảo Thân của mình.

Nhưng trước tiên, cô muốn lấy một số thứ từ cái xác khổng lồ này.

Dùng "phần mềm hack" Phân Tích Vạn Vật, Lâm Lục Dạ nhanh chóng tìm được chỗ huyết mạch của long tộc bên trong thân thể con khỉ đột, một thứ được ẩn chứa bên trong cột sống của con yêu thú.

Với một cú chặt đơn giản, khí áp sắc bén như dao cạo được tạo ra, dễ dàng xé nát lớp da thịt của con yêu thú.

Lâm Lục Dạ lấy ra từ trong túi trữ vật một số đạo cụ, găng tay trắng, khẩu trang, ống nghiệm thủy tinh, và một chiếc áo blouse trắng phủ bên ngoài đạo bào của tu tiên giả.

Cô nàng bắt đầu thu nhặt một chút chiến lợi phẩm...

Ở một nơi khác, Lâm Bạch đã đuổi theo con mồi của mình.



Mây đen trên đầu luôn đi theo mỗi khi hắn di chuyển, bộ dáng này ai nhìn cũng phải nói hắn là nhân vật phản diện.

Nhưng thực tế, đám mây đen đang bao phủ cả vạn dặm này lại chính là pháp thuật của hắn, không lơ lửng trên đầu hắn thì lơ lửng trên đầu ai?

Và thứ pháp thuật Lâm Bạch sử dụng lại là một pháp thuật cơ bản khác, Linh Vũ thuật, loại pháp thuật chuyên dùng để tưới cây.

Mưa sắp rơi xuống rồi, nhưng những thứ rơi xuống từ đám mây không phải nước mưa, mà là hàng ngàn, hàng vạn những thanh kiếm mỗi thanh đều dài 5 mét.

Nước mưa đã được Lâm Bạch thay thế bằng Canh Kim Kiếm Khí, một pháp thuật thường được người ta dùng để cắt gọt rau củ.

Mưa đã rơi, ánh kiếm ngang dọc khắp đất trời.

Trong phạm vi cả vạn dặm này, những thanh kiếm không hề rơi xuống một cách bừa bãi, tất cả chúng giống như đều mọc ra con mắt, tinh chuẩn khóa chặt con yêu thú khổng lồ kia.

Đối mặt với "vạn kiếm quy tông" đang bay tới, con khỉ đột khổng lồ chẳng có thể làm gì hơn ngoài việc sử dụng thân thể cứng rắn của mình, đối cứng với cơn mưa kiếm này.

Vô số những thanh kiếm va vào và tan vỡ trước sức phòng thủ đáng kinh ngạc của con yêu thú, nhưng vẫn có hơn trăm thanh kiếm thành công đâm xuyên qua lớp da thịt rắn chắc.

Hiện tại, con khỉ đột khổng lồ như một con nhím, bị găm hàng trăm thanh kiếm trên người.

Nhưng đây vẫn chưa phải kết thúc.

Kiếm mà pháp thuật Lâm Bạch tạo ra không phải là kiếm, cũng không phải thứ khái niệm cao thâm gì cả.

Vì nó cũng là một loại hạt giống, và những hạt giống này đã được gieo trồng thành công.

Lâm Bạch bấm tay đổi pháp ấn.

Linh Mộc thuật, một trong 8 loại pháp thuật cơ bản, thứ chuyên dùng để tăng tốc độ mọc của cây cối.

Những thanh kiếm cắm trên người con yêu thú bắt đầu nứt ra giống như hạt giống nảy mầm, rễ cây là kiếm khí dễ dàng đâm xuyên qua máu thịt, cắn nuốt chất dinh dưỡng.

Khoan đã.

Lâm Bạch suốt ngày ngồi nghiên cứu đủ thứ, hắn luyện kiếm lúc nào mà biết được kiếm ý?

Với Lâm Bạch, kiếm ý trong mắt hắn là một loại tinh thần lực sắc bén, thẳng tiến không lùi, có khả năng xuyên thấu cực mạnh.

Là một dân chơi linh hồn và tinh thần lực, Lâm Bạch có khả năng bắt chước mấy thủ đoạn có liên quan đến tinh thần lực là chuyện rất dễ dàng.

Ngoài việc kiếm ý không thể tinh diệu như Diệp Hiên, kiếm ý của Lâm Bạch chắc chắn là hàng đạt tiêu chuẩn.

Hắn sẽ khinh bỉ tất cả những ai nói kiếm ý của hắn không phải kiếm ý.

Ngươi sẽ nói băng ở bắc cực và băng trong tủ lạnh là hai loại vật chất khác nhau sao?

Chỉ vì một cái hình thành ngoài tự nhiên còn một cái là nhân tạo?

Con yêu thú giờ này gào thét trong đau đớn, khi kiếm ý từ pháp thuật của Lâm Bạch ngày càng thâm nhập vào sâu bên trong kinh mạch.

Khí tức của Nguyên Anh yêu thú nhanh chóng suy yếu, khi máu thịt và linh khí của nó giống như phân bón, nhanh chóng bị loại thực vật kỳ lạ kia hấp thu.

Từng bông sen trắng trong suốt như thủy tinh chui ra khỏi máu thịt của con yêu thú và nở rộ.

Kiếm khí từ những bông sen ấy lan tỏa trong không gian, cắt nát tất cả mọi thứ xung quanh.

Con khỉ đột do suy yếu khi bị kí sinh, sức phòng thủ đã suy giảm quá nhiều, giờ này chỉ có thể trơ mắt nhìn chính bản thân mình bị kiếm khí băm thành mảnh vụn.

Nguyên anh của nó cố gắng chạy thoát trong vô vọng, và b·ị c·hém nát thành vô số mảnh do kiếm ý dày đặc.

Kết quả cuối cùng, chỉ còn lại hoa sen trắng thuần khiết mọc bên trên bùn đỏ tanh mùi máu.

Lâm Bạch không để ý tới những bông hoa sen sắp biến thành thiên tài địa bảo kia.

Hắn xem đồng hồ và phát hiện, mình kết thúc trận chiến chỉ trong vòng 4 phút 50 giây.

Lâm Bạch mỉm cười khi nhìn kết quả của ai đó khiêu chiến hắn, người đã giải quyết đối thủ của mình mất tới 8 phút 38 giây.