Chương 1758
Chấp Kiếm Nhân đã khôi phục vẻ lạnh nhạt thường ngay, quay đầu đi chỗ khác: “Không liên quan gì tới ngươi cả, đừng nên nghĩ nhiều”.
Diệp Quân bất chợt vươn tay nắm chặt tay Chấp Kiếm Nhân, Chấp Kiếm Nhân muốn giật ra nhưng tay hắn giống như gọng kìm, giữ chặt tay nàng ta, nàng ta không sao thoát được.
Diệp Quân nhìn cô gái trước mặt, lòng phức tạp vô cùng, nhưng thứ cảm xúc mạnh mẽ nhất chính là cảm động. Hắn biết tình cảm của Chấp Kiếm Nhân dành cho Chân vũ trụ sâu sắc nhường nào, nhưng vừa rồi, để có thể đường đường chính chính giúp mình, nàng ta lại chủ động buông bỏ thân phận thống lĩnh quân cận vệ.
Thấy ánh mắt Diệp Quân chứa chan tình cảm, trong lòng Chấp Kiếm Nhân chợt luống cuống chẳng biết làm sao, nàng ta không dám nhìn thẳng vào mắt hắn nữa mà vội quay đi, cố tỏ ra lạnh nhạt: “Ngươi chớ có suy nghĩ nhiều, mọi hành vi của ta đều không liên quan gì đến ngươi cả… Ngươi đừng có nghĩ nhiều quá, hiểu không?”
Diệp Quân lắc đầu, định nói gì đó thì vị Vĩnh Sinh Đại Đế bên kia đã ngắt lời: “Nếu ngươi đã đại diện cho chính mình thì việc này dễ giải quyết rồi”.
Vừa dứt lời, ông ta đã tung một quyền cực mạnh về phía Chấp Kiếm Nhân.
Ầm!
Một quyền này, mang sức mạnh khủng khiếp ập về phía Chấp Kiếm Nhân mãnh liệt như sóng thần, luồng sức mạnh này vừa xuất hiện, thời không bốn phía đã vỡ vụn và mai một trong khoảnh khắc.
Chiêm Đài Nguyệt Già trông thấy thế, sắc mặt trở nên nặng nề, lùi lại phía sau mấy vạn trượng.
Cảm thụ được sự khủng bố của luồng sức mạnh đó, đáy mắt Chấp Kiếm Nhân lóe lên một tia sáng lạnh, nàng ta dấn tới một bước, vung kiếm chém ra, trong tích tắc, một vùng kiếm quang vạn trượng xé toang không trung, lao đi.
Nhưng vùng kiếm quang này vừa tiếp xúc với luồng sức mạnh của Vĩnh Sinh Đại Đế thì đã ầm ầm nát vụn, hóa thành hư vô, dư ba của nó đẩy Chấp Kiếm Nhân lùi xa mấy nghìn trượng. Khi dừng lại được, khóe miệng nàng ta đã lại trào máu tươi, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
Thấy vậy, Chiêm Đài Nguyệt Già căng thẳng liếc nhìn Vĩnh Sinh Đại Đế.
Tộc Chiêm Đài sống ở Huyền Ngoa Giới, cách biệt với vũ trụ bên ngoài nên không có nhiều hiểu biết về thế giới ngoài đó, lúc này, Chiêm Đài Nguyệt Già đã phát hiện, cường giả bên ngoài quả thực quá đông.
Vĩnh Sinh Đại Đế không tiếp tục tấn công, ông ta chỉ khẽ cười: “Thực ra ta cũng không có hứng thú gì với Chân vũ trụ các ngươi, tất nhiên là trừ vị Chân Thần – tín ngưỡng của Chân vũ trụ các ngươi, thật tình ta rất muốn gặp nàng ta một lần, xem xem thực lực của nàng ta có mạnh như lời đồn chăng”.
Chấp Kiếm Nhân lau vệt máu trên khóe miệng, lại hóa thành nghìn vạn kiếm quang, trong nháy mắt, vô số kiếm khí tràn về phía Vĩnh Sinh Đại Đế.
Đối mặt với nghìn vạn kiếm khí hùng hậu đó, Vĩnh Sinh Đại Đế chỉ khẽ cười, tay phải nắm thành quyền, đánh ra một đòn…
Ầm!
Thoáng chốc, nghìn vạn kiếm khí vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh nhỏ lao về phía chân trời rồi tan biến.
Chấp Kiếm Nhân một lần nữa bị đánh bay ngược trở lại.
Vĩnh Sinh Đại Đế dùng một quyền đã đẩy lùi Chấp Kiếm Nhân, nhưng ông ta không tiếp tục ra tay mà chỉ nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Từ khi chúng ta gặp mặt đến giờ, ngươi vẫn luôn được người khác che chở, sao hả, ngươi vô dụng đến mức chỉ có thể núp bóng phụ nữ sao?”
Diệp Quân không để tâm đến những lời khiêu khích của Vĩnh Sinh Đại Đế, hắn lao tới trước mặt Chấp Kiếm Nhân, lấy ra một viên đan dược cho nàng ta nuốt, sau đó nhẹ nhàng lau vết máu trên khóe miệng nàng ta rồi mới quay đầu nhìn về phía Vĩnh Sinh Đại Đế: “Ông đã sống được bao nhiêu năm rồi?”
Vĩnh Sinh Đại Đế híp mắt, không đáp.