Chương 1973
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Thì ra là thế, bây giờ Kiếm Đạo Viện có mấy học viên?”
Hiên Viên Lăng chớp mắt: “Đi xem thử không?”
Diệp Quân cười nói: “Ừ”.
Hai người rời đi.
Chẳng mấy chốc, Hiên Viên Lăng đã dẫn Diệp Quân đến Kiếm Đạo Viện. Kiếm Đạo Viện rất lớn nhưng lại hơi cũ, có vài thanh kiếm cũ được trưng bày quanh Kiếm Đạo Viện, có lẽ có mấy trăm thanh kiếm, tất cả đều bị rỉ sét.
Diệp Quân chỉ thấy có hai người ở trong Kiếm Đạo Viện rộng lớn này, một nam một nữ, cô gái đó chính là Song Song đã từng mài giũa với hắn trước đó.
Một người đàn ông khác khoảng mười bảy, mười tám tuổi, vóc dáng hơi mập mạp, đeo đôi mắt kính, trông khá thật thà.
Diệp Quân bước đến trước mặt hai người, người đàn ông hơi ngờ vực: “Người anh em này, anh cũng đến học kiếm à?”
Song Song nói: “Anh ấy là giáo viên đấy”.
Giáo viên!
Người đàn ông khẽ sửng sốt, mặt đầy vẻ ngạc nhiên: “Anh là giáo viên hả?”
Diệp Quân gật đầu, sau đó lấy thư mời ra.
Nhìn thấy thư mời, người đàn ông vội cúi người chào: “Em là Mục Vân, chào thầy”.
Song Song nhìn Diệp Quân không nói lời nào.
Diệp Quân cười nói: “Không cần khách sáo đâu”.
Hắn nhìn hai người kia, sau đó nói: “Cả Kiếm Đạo Viện chỉ có hai học sinh thôi sao?”
Mục Vân gật đầu: “Vâng”.
Diệp Quân im lặng không nói gì, Kiếm Đạo Viện này suy tàn thật đấy.
Lúc này Hiên Viên Lăng bỗng cười nói: “Ba người chứ”.
Diệp Quân nhìn Hiên Viên Lăng: “Cô ư?”
Hiên Viên Lăng cong môi cười: “Đúng thế”.
Mặc dù cô ấy cũng dùng kiếm nhưng không phải để tu kiếm, chẳng qua trước đây, khi biết được Diệp Quân muốn làm giáo viên cho Kiếm Đạo Viện, cô ấy quyết định thay đổi chuyên ngành, gia nhập vào Kiếm Đạo Viện.
Ba người!
Diệp Quân gật đầu: “Ba người thì ba người”.
Hiên Viên Lăng ngồi sang một bên, sau đó cười nói: “Tiết học đầu tiên của chúng ta sẽ học về cái gì?”
Diệp Quân nhìn ba người, cuối cùng hắn nhìn sang Mục Vân: “Cậu dùng kiếm gì?”
Mục Vân hơi lúng túng, lấy một thanh đại kiếm rất dày từ trong chiếc nhẫn ra: “Thầy à, em thích trọng kiếm”.
Trọng kiếm?
Diệp Quân cười nói: “Một kẻ khỏe hơn người, đánh thắng mười người biết võ, được”.
Mục Vân gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân nhìn Song Song, hắn đánh giá Song Song một hồi rồi nói: “Cô thì sao?”
Song Song lắc đầu: “Không biết”.