Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5784: Bọn họ này, tất nhiên là chỉ Tam Kiếm!



Nhị Nha lại rất nghiêm túc, cảm thấy cách này rất khả thi.

Nếu là người khác, chắc chắn Dương ca sẽ tức giận, nhưng cô bé biết, Dương ca cực kì thích đứa cháu bảo bối này, chỉ cần đứa cháu bảo bối này nhắc tới, đảm bảo Dương ca sẽ không giận, đương nhiên, có khả năng sẽ bị đánh cho một trận, nhưng không quá nặng đâu!

Cô bé càng nghĩ càng thấy chuyện này đáng tin, sau đó không khỏi cười hì hì, cô bé và Tiểu Bạch cuối cùng cũng có thể đi chơi khắp nơi rồi.

Diệp Quân không từ chối, vì hắn biết, nếu bây giờ không đồng ý với Nhị Nha này, e là Nhị Nha sẽ gây rắc rối mất.

Cứ dùng kế hoãn binh trước đi!

Sau khi xoa dịu Nhị Nha xong, hắn nhìn chủ nhân bút Đại Đạo và Diệp Thanh Thanh ở nơi xa, Diệp Thanh Thanh lại chém một kiếm về phía chủ nhân bút Đại Đạo.

Kiếm đạo của Diệp Thanh Thanh cũng giống như tính cách bà ấy, đơn giản, thô bạo, nhưng lại chứa sức mạnh khủng bố vô cùng.

Chủ nhân bút Đại Đạo vẫn đứng yên như núi, dù kiếm đạo của Diệp Thanh Thanh mạnh, nhưng vẫn không thể làm gì được ông ta.

Đại Đạo của ông ta rất thần bí, mọi người ở đó đều chưa từng thấy, nhưng có thể cảm nhận được sự đáng sợ của nó, mấy cường giả đã rời xa khỏi khu vực này, hoàn toàn không dám tới gần.

Cạnh Diệp Quân, Toại Cổ Kim nhìn chằm chằm vào chủ nhân bút Đại Đạo ở nơi xa, trong âm thanh lộ vẻ nghiêm trọng: “Có lẽ đạo của ông ta là đạo ngoài Đại Đạo trong truyền thuyết.”

Diệp Quân quay đầu nhìn Toại Cổ Kim: “Đạo ngoài Đại Đạo?”



Toại Cổ Kim gật đầu.

Diệp Quân quay đầu nhìn Nhị Nha: “Nhị Nha, ngươi biết không?”

Nhị Nha lấy ra một xiên hồ lô rồi liếm láp, sau đó nói: “Không biết!”

Diệp Quân: “…”

Nhị Nha nhìn chằm chằm vào chủ nhân bút Đại Đạo ở nơi xa: “Cho dù ông ta là đạo gì, hôm nay cũng phải nện ông ta!”

Tiểu Bạch cũng vung chân, khuôn mặt hung dữ, nhưng cho dù hung dữ, trông cũng cực kì đáng yêu.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, tiếp đó, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt tối thui, thì ra khu vực mà bọn họ nhìn thấy đã sụp đổ hoàn toàn rồi.

Lúc này cả Giới Vực bắt đầu tan tành!

Giới Vực này, đã không thể chịu được sức mạnh của hai người nữa.

Kiếm quang của Diệp Thanh Thanh như mưa, chém hết nhát này tới nhát khác về phía chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng chủ nhân bút Đại Đạo vẫn đứng yên như núi, ngăn cản mọi kiếm quang của bà ấy, đồng thời phá hủy chúng.

Kiếm của Diệp Thanh Thanh hoàn toàn không thể khiến ông ta lay động.

Còn lúc này, An Nam Tịnh và đám người Đồ đều đang nhìn trận đấu của hai người.

Cạnh Đồ, Mộ Niệm Niệm đột nhiên nói: “Đạo của ông ta… Có vẻ là đạo ngoài Đại Đạo, nhưng thật ra lại chứa vô số loại đạo.”

Đồ nói: “Nguồn gốc của đạo.”

Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Nguồn gốc của mọi đạo, nếu đánh bại ông ta, chỉ có vượt qua nguồn gốc này, hoặc là một đạo căn nguyên khác.”

Đồ nhìn chằm chằm vào chủ nhân bút Đại Đạo: “Ông ta giấu mục đích của mình rất sâu.”

Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Nghĩ từ góc độ khác, thật ra ông ta chưa từng che giấu mục đích của ông ta.”

Đồ quay đầu nhìn Mộ Niệm Niệm, Mộ Niệm Niệm khẽ cười nói: “Cả đời ông ta đều đang làm một chuyện, đó là đối phó với nhà họ Dương, rất rõ ràng, nhà họ Dương đã gây trở ngại cho ông ta.”

Đồ nhẹ giọng nói: “Ý của ngươi là…”

Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Đúng vậy.”

Đồ cau mày.

Mộ Niệm Niệm nói: “Đây không phải là cuộc chiến tranh giành Đại Đạo bình thường, đây là ngươi sống ta chết thật sự, trừ khi ông ta thua, không thể cầu mong gì nữa, nếu không, cuộc chiến này sẽ kéo dài mãi mãi.”

Nói rồi, bà ấy nhìn chủ nhân bút Đại Đạo ở nơi xa: “Thay vì nói ông ta đang đấu với chúng ta, không bằng nói là ông ta đang đấu với bản thân, thật ra, người thật sự đưa mình vào cuộc chơi là ông ta.”

Đồ nói: “Nếu ông ta thật sự sụp đổ, sẽ thế nào?”

Mộ Niệm Niệm nhẹ giọng nói: “Vậy ông ta thật sự sẽ làm gì tùy thích thôi.”

Đồ nói: “Bọn họ sẽ không để ông ta thắng đâu.”

Bọn họ này, tất nhiên là chỉ Tam Kiếm!

Mộ Niệm Niệm đột nhiên nói chuyện khác thường: “Liệu có loại khả năng, sở dĩ bọn họ để ông ta nhảy nhót như vậy, thật ra là đang đợi ông ta thắng không?”

Đồ kinh ngạc.

Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Quân nơi xa: “Lần thăm dò lần trước của thằng nhóc này, có hai mục đích, thứ nhất, là thật sự muốn giết chủ nhân bút Đại Đạo, thứ hai, là muốn xem thử thái độ của Tam Kiếm, rất rõ ràng, bây giờ hắn đã biết thái độ của bọn họ rồi.”

Đồ trầm giọng nói: “Ý ngươi là, họ đang nuôi cổ trùng?”

Mộ Niệm Niệm khẽ cười nói: “Cũng có thể nói như vậy, bấy lâu nay, chúng ta đều cho rằng Tiểu Quân là người mà bọn họ mong đợi, thật ra không phải, chủ nhân bút Đại Đạo cũng vậy, hơn nữa, trước mắt xem ra, chủ nhân bút Đại Đạo có nhiều hi vọng để đạt yêu cầu của bọn họ hơn Tiểu Quân…”

Nói rồi, ánh mắt bà ấy lại rơi xuống người Diệp Quân lần nữa: “Kể từ sau trận đấu lần trước, nhóc con này ở lại trong Tiểu Tháp lâu như vậy, phát triển sức mạnh tín ngưỡng cho tốt, thật ra cũng chứng minh, hắn đã hiểu rõ mục đích thật sự của Tam Kiếm, do đó, hắn bắt đầu dốc hết năng lực kéo dài thời gian cho bản thân, để bản thân trở nên mạnh mẽ, cả chuyện lần này của hắn với vị Toại cô nương kia…”

Đồ nhìn Toại Cổ Kim ở nơi xa: “Bọn họ cùng bày ván cờ này à?”