Lý Mạnh Ca uống xong chén rượu trên tay, hắn lại quay đầu nhìn về phía đám người Trần Thất Dạ phía sau nói rằng:
- Lần sau nếu như ta lên tiếng thì các ngươi hãy mở miệng. Còn nếu không thì không cần phải lắm lời với bọn chúng. Nhớ kỹ hoàng tộc có một câu nói. Hoàng tộc g·iết người không cần bằng chứng, cũng không cần giải thích.
Nghe Lý Mạnh Ca nói vậy. Trần Thất Da và đám Cấm Vệ Quân đứng sau, mồ hôi đã ướt hết áo. Đừng ai nghĩ rằng Lý Mạnh Ca chỉ có 10 tuổi nên lời nói của hắn không đáng giá.
Mà càng đi hầu hạ những vị tiểu chủ nhân nhỏ tuổi như thế này. Đám người Trần Thất Dạ lại càng hoảng sợ. Một phần vì bọn chúng nắm giữ quyền lực và thân phận quá lớn . Một phần khác tính tình của chúng chính là trẻ con nóng giận không lộ.
Mà trong cái xã hội mà mạng người không bằng rác rưởi như lúc này. Làm các tiểu chủ nhân của mình bực tức. Thì thân làm bề tôi như bọn họ, bị đ·ánh c·hết là nhẹ nhất . Thậm chí có thể khiến người nhà mình chịu tội cùng.
Nghĩ đến những điều đáng sợ này, Trần Thất Dạ, cùng đám hộ vệ vội vàng chắp tay nói với Lý Mạnh Ca rằng:
- Hoàng tử xin yên tâm. Chúng ta lần sau không dám tái phạm nữa.
Lý Mạnh Ca nghe vậy thì gật đầu, cũng không nhắc lại việc này nữa . Hắn biết kẻ cầm quyền thì cần có thái độ của kẻ cầm quyền. Nếu như cứ à ơi với đám thuộc hạ . Sợ rằng sau này chúng sẽ dễ dàng gây loạn.
Đám người Lý Mạnh Ca chờ đợi cũng không lâu lắm. Khoảng hơn một canh giờ thì lúc này một người thanh niên tướng mạo đường hoàng, đi vào trong phòng.
Khi hắn nhìn về phía Lý Mạnh Ca, trên mặt mang theo mặt nạ. Phía sau hơn chục tên hộ vệ cũng đều đeo mặt nạ . Lập tức khiến hắn hơi nhướng mày. Sau đó hắn chắp tay nói rằng:
- Tại hạ Trưởng Tôn Trùng, con trai của Trưởng Tôn Vô Kỵ. Bách Hoa lâu là sản nghiệp của chúng ta. Vậy nên ta không biết hôm nay chúng ta đã đắc tội với vị quý nhân nào.
Nghe Trưởng Tôn Trùng nói vậy, Lý Mạnh Ca lúc này ồ lên một tiếng nói rằng:
- Thật không nghĩ đến họ Trưởng Tôn, vậy mà cũng có sản nghiệp liên quan đến kỹ viện.
Trường Tôn Trùng nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng:
- Vị huynh đệ này nói đùa rồi . Đã là người làm ăn thì tất nhiên chỉ cần kiếm được tiền . Nghề gì chúng ta cũng làm. Có điều nếu vi phạm luật lệ của Đại Đường thì cho chúng ta 10 lá gan cũng không dám.
- Hiện nay Hoa Nương đã nói rằng các vị đến đây dò hỏi tin tức . Sau đó ngài lại muốn chúng ta giao ra 500 lượng bạc, đây không biết là tại sao.
Trưởng Tôn Trùng vừa nói vậy. Lý Mạnh Ca cũng không cùng hắn lắm lời, chỉ đạm bạc lên tiếng nói rằng:
- Bản hoàng tử muốn đến đây hợp tác làm ăn. Nhưng mà người của Trưởng Tôn ngươi khinh người quá đáng. Vậy nên ta muốn lấy 500 lượng bạc làm phí bồi thường. Trưởng Tôn Trùng ngươi là cho, vẫn là không cho.
Trường Tôn Trùng nghe vậy đầu tiên là sững sờ, sau đó là sắc mặt tối đen. Đừng nghĩ cô mẫu của hắn là hoàng hậu. Mấy vị huynh đệ của hắn không phải hoàng tử, cũng là công chúa. Thậm chí vợ hắn lúc này cũng là công chúa. Mà nghĩ rằng gia tộc Trưởng Tôn có thể một tay che trời.
Tại Đại Đường này thế lực đầu tiên không ai dám đụng vào chính là Hoàng Tộc. Thứ hai là thất tinh ngũ vọng. Thứ ba mới là đến đám khai quốc công thần bọn họ.
Bây giờ kẻ trước mặt này nói rõ hắn là hoàng tử. Còn là hoàng tử nào thì đeo mặt nạ như vậy, Trưởng Tôn Trùng cũng không đoán được. Nhưng ở Đại Đường này, Trường Tôn Trùng còn chưa thấy kẻ nào muốn c·hết đến nỗi dám g·iả m·ạo hoàng tử.
Có điều trong lúc hắn còn đang phân vân. Lúc này Lý Mạnh Ca nghĩ rằng hắn không tin. Cho nên đánh mắt ra hiệu cho Trần Thất Dạ. Thấy cảnh này Trần Thất Dạ hiểu ý . Vội vàng lấy ra một tấm lệnh bài, thể hiện thân phận là Cấm Vệ Quân cho Trưởng Tôn Trùng nhìn.
Vừa thấy tấm lệnh bài này . Trường Tôn Trùng tuy rằng hiểu tấm lệnh bài này chỉ là đại diện cấp bậc một đô úy. Nhưng nó đích thật là lệnh bài của Cấm Vệ Quân.
Nói cách khác người thiếu niên trước mặt này tuyệt đối là hoàng tử. Nghĩ đến đây Trưởng Tôn Trùng biết rằng mình cũng đắc tội không nổi. Cho nên phải dùng tiền tài để đuổi tên ôn dịch này đi đã. Sau đó mới cùng Hoa Nương hỏi rõ về vấn đề này.
- Bái kiến điện hạ, không biết điện hạ giá lâm là lỗi của Trưởng Tôn gia tộc. Ta bây giờ sẽ sai người chuẩn bị hậu lễ để tạ tội với điện hạ.
Nghe Trưởng Tôn Trùng nói vậy. Lý Mạnh Ca lúc này gật đầu. Sau đó vẫy tay để hắn ra ngoài. Thấy cảnh này Trường Tôn Trùng có chút khó xử, nhưng cũng chỉ biết theo lệnh mà rời đi.
Đợi khi hắn ra ngoài, lúc này Hoa Nương đang đứng ngoài. Nhìn về phía hắn, vội vàng đi tới nói rằng:
- Đại nhân kẻ kia rốt cuộc là ai, mà lại hống hách như vậy.
Hoa Nương vừa nói xong, Trưởng Tôn Trùng lập tức cho bà ta một cái tát . Khiến ba ta ngã lăn ra đất rồi lên tiếng trách móc.
- Ngươi đây là vừa bước qua tử môn quan có hiểu không. Ta mặc dù không biết đó là ai. Nhưng cho dù là Trưởng Tôn gia tộc ta cũng không muốn dây vào. Hiện giờ ngươi đi cầm cho ta 500 lượng bạc đến đây.
Hoa Nương nghe vậy biết mình đắc tội với đại nhân vật. Vậy nên bà ta cũng không dám kêu ca một tiếng, mang theo khuôn mặt đau rát . Vội vàng đi đến phòng kho lấy 500 lạng bạc, đưa cho đám người lý Mạnh Ca.
Một lúc sau, khi đã ra khỏi thành Trường An . Lý Mạnh Ca lúc này nhìn về phía Trần Thất Dạ sau đó nói rằng:
- Phía sau có ai theo dõi hay không.
- Bẩm điện hạ có mấy kẻ theo dõi. Nhưng ta đã phái vài huynh đệ đi trừ khử rồi.
- Được rồi tìm một chỗ vắng vẻ, sau đó đổi quần áo.
- Tuân lệnh.
Sáng ngày hôm sau, trong phủ nhà Trưởng Tôn . Hai cha con Trưởng Tôn Vô Kỵ nhìn về phía ba bộ t·hi t·hể, đang để trong phòng. Cả hai người lúc này đều sầm mặt không nói gì. Không biết qua bao lâu Trưởng Tôn Trùng mới thở dài sau đó nói rằng.
- Phụ thân không tra được rốt cuộc kẻ đó là ai . Nhưng hành động tàn ác như thế này, thật sự khiến cho con lo lắng.
Trưởng Tôn Vô Kỵ nghe vậy thì cũng gật đầu. Mặc dù phái người theo dõi là không đúng . Nhưng giữa các đại thế lực với nhau, việc này bất quá chỉ là bình thường mà thôi. Cho nên có thể chặn đánh một chút là được, nhưng việc g·iết c·hết ba người thám tử của nhà Trưởng Tôn. Thật sự Lý Mạnh Ca đã làm quá mức.
Trầm tư một lúc, Trưởng Tôn Vô Kỵ lên tiếng nói rằng:
- Cho người điều tra đi. Ta muốn biết hôm qua trong cung có vị hoàng tử nào xuất hành hay không. Thậm chí dò hỏi xem các vị hoàng tử được phân phủ ở ngoài hoàng cung, hôm qua đang làm gì.
- Trong mấy ngày tới ta muốn biết rốt cuộc chúng ta đang bị ai nhắm vào . Hay nói đúng hơn là rắc rối này từ đâu mà ra.
Trưởng Tôn Vô Kỵ vừa nói vậy thì Trưởng Tôn Trùng gật đầu, sau đó rời đi . Thấy vậy Trưởng Tôn Vô Kỵ chỉ biết thở dài. Sai người chôn mấy t·hi t·hể này, bản thân lại phải xử lý các công việc của gia tộc.
Mà tại trong hoàng cung Lý Thế Dân đang nghe Viên Thiên Cương đọc báo cáo ngày hôm qua hoạt động của Lý Mạnh Ca.
- Bẩm bệ hạ tối ngày hôm qua. Thất hoàng tử đi đến Bách Hoa Lâu, sản nghiệp của nhà Trưởng Tôn. Đầu tiên hoàng tử dò hỏi một số hoạt động kinh doanh của nơi này. Sau đó trưởng quỹ ở đây không muốn tiết lộ bí mật. Vậy là hoàng tử không vui trực tiếp đòi Trưởng Tôn gia tộc 500 lượng bạc.
- Một lúc sau Trưởng Tôn Trùng đi đến. Trải qua ngắn gọn giao lưu, xác nhận thân phận thất hoàng tử là một hoàng tử của Đại Đường. Thì Trưởng Tôn Trùng lập tức giao ra 500 lượng bạc bồi tội.
- Khi thất hoàng tử rời khỏi Bách Hoa Lâu, Trưởng Tôn Trùng phái ba người theo dõi. Khi ra khỏi thành Trường An được hơn 5 dặm thì bị thuộc hạ của thất hoàng tử g·iết c·hết.
- Hiện giờ Trưởng Tôn Vô Kỵ vô cùng tức giận. Đang vận dụng tai mắt để tìm hiểu xem rốt cuộc là vị hoàng tử nào ra tay.