Hoa Và Máu Họa Sơn Hà

Chương 11: Tâm bệnh



Chương 11: Tâm bệnh

Lý Thế Dân nghe vậy thì gật đầu. Từ lúc hai người con trai lập phủ, hắn đã bắt đầu giá·m s·át động tĩnh của chúng. Đối với Lý Âm thì có thể nói vẫn thường thường không có gì khác lạ.

Nhưng Lý Mạnh Ca lại khiến cho Lý Thế Dân cảm thấy có chút thú vị ở trong này. Đứa trẻ này không những bỏ tiền ra mua thức ăn cho công tượng, lại trả công cho họ.

Nhìn từ ngoài đây rõ ràng là thu mua nhân tâm . Nhưng khi quan sát kỹ lại phát hiện ra vị con trai thứ bảy này của hắn. Cho tiền công tượng, mua thức ăn cho họ. Thì hắn lại yêu cầu bọn họ làm ngày làm đêm, để hoàn thành công việc đã giao cho.

Từ đây có thể thấy, người con trai của hắn cũng chả thiện tâm đến đâu. Hắn mua chuộc lòng người là có. Nhưng hắn bỏ tiền ra cũng yêu cầu hồi báo là điều chắc chắn.

Đến ngày hôm nay, đứa trẻ này khi thiếu tiền. Hắn vậy mà đi đến kỹ viện kiếm tiền. Hay nói đúng hơn là đi khiến cho kẻ khác ngứa mắt, sau đó lộ ra thân phận của mình, để t·ống t·iền . Thật sự khiến Lý Thế Dân mở mang tầm mắt.

Trầm tư một lúc, Lý Thế Dân lên tiếng nói rằng:

- Thiên Cương ngươi thấy đứa trẻ Mạnh Ca này, đầu óc của nó rốt cuộc đang nghĩ cái gì hay không.

Viên Thiên Cương nghe vậy thì nhìn về phía Lý Thế Dân, sau đó chắp tay nói rằng:

- Bẩm bệ hạ thất hoàng tử chỉ 10 tuổi mà thôi. Ngài ấy lúc này đang thiếu tiền, nên chắc chắn sẽ nghĩ cách để kiếm tiền. Còn về việc ngài ấy đắc tội với nhà Trưởng Tôn. Cỏ lẽ đây là do ngài ấy cũng không biết sản nghiệp Bách Hoa Lâu là của nhà Trưởng Tôn.



- Ngoài ra lúc hành sự ngài ấy không chỉ thay đổi quần áo. Cũng bắt thuộc hạ và bản thân đều đeo mặt nạ, từ đây đã hoàn toàn giấu kín thân phận. Cho dù nhà Trưởng Tôn muốn điều tra việc này, thì trong thời gian ngắn cũng không làm được.

- Quan trọng nhất mặc dù g·iết ba tên thám tử của nhà Trưởng Tôn. Là do đám Cấm Vệ Quân kia tự ý hành động. Nhưng theo thám tử của chúng ta báo cáo. Thất hoàng tử khi biết việc này chỉ nhẹ nhàng gật đầu, cũng không nói quá nhiều.

- Với cái nhìn của vi thần, một đứa trẻ 10 tuổi. Lại có sự lạnh giá và coi thường mạng sống như vậy, thực sự có chút khó hiểu.

Viên Thiên Cương nói vậy, Lý Thế Dân lúc này cũng có chút nhíu mày. Hắn cũng đang bắt đầu xem xét hành động của Lý Mạnh Ca trong thời gian qua, rốt cuộc là đang xảy ra việc gì.

Trong lúc Lý Thế Dân còn đang suy nghĩ . Lúc này Phòng Huyền Linh đến đây muốn xin gặp hắn. Thấy cảnh này Lý Thế Dân lông mày lập tức giãn ra. Hắn cho gọi Phòng Huyền Linh vào.

Vừa tiến vào phòng, Phòng Huyền Linh sau khi hành lễ định bắt đầu nói đến chính sự . Thì Lý Thế Dân lúc này ra hiệu cho hắn im lặng. Rồi để Viên Thiên Cương, giải thích rõ vụ việc của Lý Mạnh Ca cho Phòng Huyền Linh nghe.

Đợi khi hắn hiểu hết mọi vấn đề. Lúc này Lý Thế Dân bắt đầu đưa ra nghi vấn của hắn cho Phòng Huyền Linh. Phòng Huyền Linh khi hiểu hết mọi việc thì suy nghĩ đắn đo một lúc lâu. Thấy hắn như vậy, Lý Thế Dân cũng không phá hắn. Mà để cho tên này ngồi ở một bên bắt đầu suy nghĩ.

Qua một lúc Phòng Huyền Linh lúc này nở một nụ cười. Sau đó hắn chắp tay với Lý Thế Dân nói rằng:

- Bẩm bệ hạ hành động của thất hoàng tử vi thần đã hiểu.



- Ồ, nói thế nào.

- Bệ hạ xin hãy nghe vị thần giải thích. Đầu tiên hành động của thất hoàng tử rõ ràng phân ra hai việc.

- Đầu tiên đó là trong vấn đề xây dựng phủ đệ. Thất hoàng tử thể hiện ra một mặt mềm yếu. Đó là thương tiếc những công tượng làm việc không công, theo chế độ lao dịch của Đại Đường. Mà đã cho bọn họ cơm ăn, cũng như thưởng thêm cho họ tiền làm việc.

- Nhưng nhận tiền và được ăn cơm, các công tượng lại không phải vui vẻ như vậy. Thất hoàng tử lại bắt bọn họ tăng cao số giờ làm việc. Hay nói đúng hơn là bắt đầu chia làm 3 tốp, làm việc luân phiên ngày đêm. Để đẩy nhanh tốc độ công trường.

- Vấn đề thứ hai là cuộc v·a c·hạm giữa thất hoàng tử và gia tộc Trưởng Tôn ngày hôm qua. Trong vấn đề này, chúng ta lại thấy hai sự kiện rõ ràng tách biệt xuất hiện.

- Đầu tiên là hành động trẻ con của thất hoàng tử . Khi nghĩ rằng muốn sử dụng thân phận của bản thân. Để đi t·ống t·iền một số nơi kinh doanh có chút mập mờ, trong lãnh thổ Đại Đường. Làm giàu cho bản thân.

- Và cùng với đó, là sự sắt đá khi mà biết những thuộc hạ của mình, đã g·iết c·hết ba người theo dõi. Mà ngài ấy không hề có bất kỳ động chạm gì.

- Từ những điều vi thần vừa nói. Bệ hạ lúc này có lẽ cũng đã thấy rõ. Thất hoàng tử lúc này rõ ràng có một bộ phận hồn nhiên ngây thơ của trẻ em, với vô số mưu tính nhỏ nhặt trong đầu. Nhưng hắn lại cũng có một bộ mặt lạnh giá và sắc sảo.

- Nói tóm lại vi thần cho rằng đây là tính cách của thất hoàng tử. Mà không phải là thất hoàng tử đang suy nghĩ cái gì cả.



- Rất có thể bản chất của thấp hoàng tử chính là một đứa trẻ thiện lương và có vô số mưu mô trong đầu. Nhưng thời gian qua, hắn lại bị cung điện lạnh giá này làm tổn thương.

- Đặc biệt thất hoàng tử thiếu đi sự quan tâm của bệ hạ và mẫu thân của hắn. Chính vì vậy đã tạo ra một sự thù ghét với thế giới này, hay nói đúng hơn là sự tàn nhẫn.

Phòng Huyền Linh vừa nói vậy. Viên Thiên Cương và Lý Thế Dân lập tức hiểu ra vấn đề. Không phải thất hoàng tử đáng sợ, hay không phù hợp độ tuổi. Mà là đứa trẻ này đang bị tổn thương, cho nên hành động của nó trở nên quái dị . Vừa thể hiện sự mềm lòng, nhân nhượng, tinh nghịch của trẻ nhỏ. Nhưng hắn lại cũng thể hiện ra một mặt lãnh khốc vô tình của kẻ cầm quyền.

Suy nghĩ hết mọi việc, Lý Thế Dân lúc này cười khổ sau đó nói rằng:

- Thì ra không phải là đứa nhỏ này tâm tính tàn ác hay có một chút vặn vẹo trong tính cách. Mà là bản thân nó đang bị tổn thương . Cho nên nó cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, để che giấu đi v·ết t·hương của mình.

Lý Thế Dân vừa nói vậy. Phòng Huyền Linh và Viên Thiên Cương cũng không dám đối lời. Nói đùa đây là vấn đề của hoàng thất. Bọn họ làm sao có thể đi nói vào được.

Lý Thế Dân thân là hoàng đế, hắn ta phải xử lý trong công làm việc. Làm sao có đủ thời gian để chăm lo cho con cái. Lý Thế Dân cũng không thể nào thể hiện ra yêu thương quá nhiều với một vị hoàng tử nào đó . Bởi vì làm vậy sẽ khiến những hoàng tử khác ghen ghét, từ đây gây ra nội bộ mâu thuẫn của hoàng tộc.

Còn về phần những hoàng tử khác, họ đều có mẫu thân từ nhỏ chăm lo. Cho nên mặc dù chúng thiếu thốn tình cảm của cha. Nhưng chúng vẫn có thể mạnh khỏe lớn lên.

Có điều thất hoàng tử lại khác. Mẫu thân của hắn khi sinh ra đ·ã c·hết. Đã vậy thân phận của mẫu thân hắn đã khiến hắn cũng bị ảnh hưởng. Các vị hoàng tử công chúa lúc nhỏ thường xuyên ỷ vào thân phận của mình. Mà không ngừng nói thất hoàng tử thế nọ, thế kia. Việc này đã dần dần khiến thất hoàng tử tránh xa các vị công chúa, hoàng tử khác.

Đến lúc này mới tạo ra một thất hoàng tử vừa có sự nhân hậu. Cũng như đầy quỷ kế của trẻ nhỏ trong đầu. Nhưng hắn lại có một chút gì đó sắt đá trong tính cách, không quan tâm đến mạng sống của kẻ khác.

Nghĩ đến những vấn đề này, Phòng Huyền Linh chỉ biết thở dài. Bởi vì đây không phải là bệnh thông thường nó là tâm bệnh . Chỉ khi đứa trẻ tự giải phóng lòng mình. Thì nó mới thật sự hòa nhập với thế giới này mà thôi.