Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 558: Xin chỉ thị của tam gia, muốn tam thiếu phu nh n ra tay?



Sắc mặt đạo trưởng Ô dữ tợn, gã nghiến răng, tức giận trừng mắt nhìn Nam Cung Vân Long.

Sự khủng hoảng tràn ngập trong lòng Nam Cu1ng Vân Long, từng thớ thịt toàn thân ông ta đều căng thẳng.

Dưới ánh nhìn sắc bén như chim ưng của đạo trưởng 0, trong lòng ông t2a ngoài sợ hãi ra thì còn có cả sự mưu tính. Miệng ông ta lẩm bẩm, ngay sau đó một chiếc lồng dệt từ ánh sáng vàng áp xuống đầu của Lý Mạn Ninh và đạo trưởng Ô.

Khi hai con quỷ muốn trốn chạy, chiếc lồng ánh sáng vàng đã giam cầm chúng.

Linh Hư Tử nhìn chằm chằm vào ánh mắt như lưỡi dao của đạo trưởng Ô.
Vừa nãy ở ngoài cửa, qua thiết bị giám sát ông ta đã hiểu rõ nguyên nhân hai con quỷ này đối đầu với nhau.

Đạo trưởng Ô muốn dựa vào nhà Nam Cung để sống lại.

Còn nữ quỷ này có thù oán với đạo trưởng ô, nên muốn thừa cơ báo thù.
Đôi người và quỷ này đã đạt được thỏa thuận.

Nhưng trước lúc bọn họ rời khỏi phòng, một dự ảnh vụt qua, chắn ngang cửa.

“Các người không thể đi!”
Đạo trưởng ô thuận thế chế ngự Lý Mạn Ninh, ôm cô ta vào lòng.

Ngay cả lúc này, gã vẫn không quên giở trò lợi dụng.

Dùng cái thứ yếu kém, làm cho người ta buồn nôn của gã đi trêu đùa cơ thể Lý Mạn Ninh.
Đột nhiên, Lý Mạn Ninh bỗng quay đầu lại, há mồm cắn mạnh lên người đạo trưởng Ô.

“A!”

Vì đau đớn nên đạo trưởng Ô thả tay ra.
Nam Cung Vân Long bước lùi lại, cũng không còn cách nào duy trì được vẻ bình tĩnh trên mặt nữa.

Đạo trưởng ô đi đến t2rước mặt và vươn tay bóp cổ Nam Cung Vân Long.

Đúng lúc này, trong đầu Nam Cung Vân Long lóe lên một ý nghĩa
Gã nhanh chóng lao về phía Lý Mạn Ninh, lần này chuẩn bị giết cô ta bằng một đòn.

“Bum!”

Đúng lúc này, cửa phòng bị đá văng từ bên ngoài.
Câu trả lời này của cô ta đã chỉ ra rõ ràng, đạo trưởng Ô là đàn ông nhưng vốn liếng lại quá yếu kém.

Gã là một thằng đàn ông không có biện pháp làm cho phụ nữ được sung sướng.

Dù đạo trưởng Ô là quỷ thì gã cũng là đàn ông.
Các ám vệ không thể ứng phó được với những chuyện liên quan đến linh dị như thế này, nhưng Linh Hư Tử lại là tay lành nghề.

Lúc Linh Hư Tử đến đã mở Thiên Nhãn.

Ánh mắt của ông ta hết nhìn đạo trưởng Ô lại đến Lý Mạn Ninh.
Đạo trưởng Ô đúng là bị ông ta đánh động.

“Được, nếu ông dám lừa tôi, tôi sẽ nuốt sống ông!”

Đạo trưởng Ô đi lên trước, xách cổ áo Nam Cung Vân Long đi ra ngoài cửa.
Con quỷ này có sát nghiệp quá nặng, đã biến thành ác quỷ.

Gã có thể trốn thoát khỏi Địa Phủ thì cũng có chút bản lĩnh đấy.

Chiếc lồng ánh sáng vàng của Linh Hư Tử không thể giam cầm hai con quỷ được lâu.
“Mày nằm mơ!”

Lý Mạn Ninh vuốt miệng một cái, ghét bỏ mà nhổ một ngụm nước bọt.

Trên gương mặt dữ tợn vặn vẹo của cô ta thể hiện sự hận thù đáng sợ.
Linh Hư Tử mặc bộ áo đạo sĩ, chân đi giày thập phương bước vào.

Chuyện đêm nay đám người anh Lục sẽ hành động đã sớm nằm trong lòng bàn tay của ám vệ nhà họ Hoắc.

Sau khi phát hiện tình thế không ổn, ám vệ đã báo cáo cho Hoắc Nhị gia để mời đại sư Linh Hư Tử tới.
Lý Mạn Ninh vung tay, hất bàn tay bẩn thỉu của gã ra.

Cô ta nhìn đạo trưởng Ô từ trên xuống dưới, càng nhìn, vẻ chế nhạo và khinh bỉ trên gương mặt của cô ta ngày càng tăng.

Một lúc lâu sau, Lý Mạn Ninh bật cười: “Mày á? Mày mũi nhỏ, tay nhỏ, khoảng cách giữa ngón cái và ngón trỏ ngắn, bàn chân vừa nhỏ vừa ngắn, bà đây nhìn mãi cũng thấy mày không phải là mẫu người tạo thích.”
Tộc Pháp sư?

Đạo trưởng ô biết tộc Pháp sư, nhưng bọn họ sống ẩn cư ở phía nam đã nhiều năm.

Nghe nói tộc Pháp sư có rất nhiều bảo bối, chưa biết chừng bọn họ thật sự có biện pháp để gã sống lại.
Ông ta đang tìm cách xoay chuyển tình thế tồi tệ này.

Đạo trưởng Ô đứng dậy,7 nhanh chân đi về phía Nam Cung Vân Long.

Đã xác định sự phụ là do người nhà Nam Cung hại chết, bây giờ gã chỉ muốn báo thù mà th7ôi.
“Cậu muốn ho0àn dương phải không, tôi có biện pháp!”

Nói cho cùng thì đạo trưởng ô tìm sư phụ gã cũng là vì muốn hoàn dương.

Chỉ cần có thể giải quyết chuyện này, ông ta sẽ không bị nguy hiểm nữa.
Đạo trưởng Ô là kẻ thù giết con trai cô ta, sao cô ta có thể để đối phương đào thoát được.

Cho dù cô ta không phải là đối thủ của đạo trưởng ô thì hôm nay cũng phải sống mài một trận, giết chết gã ta.

“Cô em, lại tới nữa à!”
Giọng nói chế giễu lạnh lẽo của một người phụ nữ xinh đẹp vang lên.

Người hiện thân chính là Lý Mạn Ninh vẫn luôn âm thầm theo dõi đạo trưởng Ô.

Thấy đạo trưởng ô không những không xử lý hai cha con nhà Nam Cung, mà còn chuẩn bị cấu kết với nhau làm việc xấu, Lý Mạn Ninh không nhịn được nữa.
Nhưng Nam Cung Vân Long quá xảo trá, lão ta âm mưu tính toán hại chết sư phụ gã, ai mà biết lão có lại tính kế gã hay không.

Đạo trưởng Ô dùng ánh mắt độc ác nhìn chăm chú vào Nam Cung Vân Long: “Ông không lừa tôi chứ?”

Giọng của Nam Cung Vân Long rất chắc chắn: “Thánh nữ của tộc Pháp sư có giao dịch với chúng tôi. Tôi sẽ dẫn cậu đến tộc Pháp sư, bọn họ nhất định có biện pháp giúp cậu hoàn dương!”
Đạo trưởng Ô cảm nhận được linh lực mạnh mẽ trên người Linh Hư Tử, người đạo sĩ này còn tài giỏi hơn cả sư phụ của gã.

Gã bất an hỏi: “Ông là ai?”

Linh Hư Tử không lên tiếng mà bắt hai tay vào nhau, nhanh chóng bẩm quyết.
Đạo trưởng ô nhìn Lý Mạn Ninh, hai mắt gã âm u tà ác, trên mặt gã lộ ra biểu cảm thèm muốn.

Nữ quỷ này tốt hơn nhiều so với những nữ quỷ kinh khủng mà gã đã thấy ở tầng Địa Ngục thứ 18.

Nếu như có thể cùng cô nàng này làm chuyện vận động cực hạn trước, sau đó lại nuốt sống cô ta thì quỷ lực của gã sẽ tăng lên nhiều.
Lý Mạn Ninh cũng không nhượng bộ, tiến lên đánh một trận với đạo trưởng 0.

Ban đầu hai người đáng ngang tay, nhưng sau đó, Lý Mạn Ninh bắt đầu cảm thấy bất lực.

Sát khí trên người cô ta càng lúc càng mờ nhạt, rõ ràng là quỷ lực không chống đỡ được nữa.
Khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của Lý Mạn Ninh dần dần biến dạng, các đường nét trên khuôn mặt hóa thành thần thái dữ tợn.

Hai mắt cô ta đỏ bừng, sắc mặt chuyển thành xanh mét, đôi môi đỏ mọng hé mở.

Đạo trưởng ô vẫn đang đắc ý thưởng thức người đẹp tuyệt trần trong tay, nên không phát hiện ra đối phương có gì đó không ổn.
Đạo trưởng Ô buông Nam Cung Vân Long ra, trong nháy mắt gã dịch chuyển đến trước người Lý Mạn Ninh.

“Cô em, em không phải là đối thủ của tôi đâu, ngoan ngoãn thuận theo tôi đi, tôi còn có thể cho em được sung sướng!”

Gã đưa tay muốn sờ khuôn mặt nhỏ của Lý Mạn Ninh.
“Mày giết con trai tao, thù này không đội trời chung! Cho dù có phải chết cùng mày, tao cũng không để cho mày được hoàn dương đâu!”

Có vô số người đã chết trên tay đạo trưởng Ô, làm sao gã biết con trai của Lý Mạn Ninh là ai.

Nếu là tìm tới để trả thù gã, thì nữ quỷ này càng không thể sống.
Gã làm sao chịu được loại nhục nhã như thế này.

“Mày muốn chết!”

Gã cong ngón tay lại, nhanh chóng vồ về phía Lý Mạn Ninh.
Mà ông ta cũng không giết được quỷ của Địa Phủ.

Linh Hư Tử hạ thấp giọng nói với ám vệ nhà họ Hoắc đang đi tới: “Đi xin phép Tam gia, nhà Nam Cung có hai con quỷ của Tam thiếu phu nhân ra tay.”

Tần Nguyễn có liên hệ với Địa Phủ, giao hai con quỷ này cho cô thì không thể thích hợp hơn.

“Vâng, đại sư.”

Ám vệ nhà họ Hoắc quay người rời đi.