Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 568: Chỉ vậy thôi sao? cô như một vị đế vương ở tít trên



CAO??

Khi thấy không phải là ma quỷ do mình tưởng tượng ra, Hoàng Bưu ngồi bệt xuống đất.

“Mẹ cậu chứ, l1àm tôi sợ chết mất!” Thấy Hoàng Bưu không thể đứng dậy nổi, Tần Nguyễn mím môi để không cho mình bật cư0ời.

Cô đi tới trước tủ tivi, muốn cúi người lấy đồ nhưng lại vướng cái bụng.

“Để tôi làm cho.”
Nếu muốn giết cô, vậy phải xem cô ta có khả năng đó không.

Ánh mắt lạnh lùng của Tần Nguyễn nhìn từ đầu đến chân nữ quỷ: “Cô là cô gái được kẻ thù của Hoàng Bưu đưa tới hả?”

Hoàng Bưu đã bò đến cửa và ra sức vặn cửa.
Tần Nguyễn đoán rằng đó là miệng của cô ta. Một chiếc lưỡi màu đen thò ra từ miệng nữ quỷ, nó cố gắng vươn ra và càng ngày càng dài. Nó dài đến mức khiến người ta nghĩ rằng có một con rắn đang ẩn giấu ở bên trong.

Không chỉ như vậy, từ trên mặt nữ quỷ, hai con mắt màu đen như mực cũng rơi xuống.

“Lạch cạch!”
Khuôn mặt này đã không thể nhận ra những đường nét cơ bản, nó phẳng lì, chảy ra những dòng máu tanh hôi rồi nhỏ xuống đất.

“Tí tách... Tí tách...”

Tiếng máu nhỏ xuống đất, lặp đi lặp lại rất nhịp nhàng.
Nữ quỷ cúi đầu, mái tóc dài màu đen che khuất khuôn mặt.

Giọng nói của đối phương khàn khàn, trung tính và đầy ma quái: “Đừng xen vào việc của người khác, nếu không tôi sẽ giết cô!”

Tần Nguyễn bật cười, không thèm để ý đến lời đe dọa của nữ quỷ.
Tần Nguyễn có thể thấy đôi mắt đen đó hơi chuyển động khi nhìn chằm chằm vào cô, giống như một người bình thường đang dò xét thứ gì đó.

Tần Nguyễn bình thản nhìn nó, khóe môi cô nhếch lên thành một đường cong, dường như đang chế nhạo sự ngu dốt của nữ quỷ.

Vẻ mặt cô rất thờ ơ, không hề có một chút e ngại nào.
Thấy Tần Nguyễn không sợ mình, nữ quỷ dừng động tác của mình ở trong tivi.

Cô ta còn đang do dự, nhưng Tần Nguyễn thì đã bắt đầu hành động.

Tần Nguyễn đưa tay xuyên vào tivi và lôi con quỷ đang giở trò ở bên trong ra ngoài.
Tần Nguyễn đóng cửa sổ lại, đi tới trước mặt Hoàng Bưu rồi uể oải hỏi: “Ông có giấy bút không?”

Nướ7c mắt và nước mũi tèm lem trên mặt Hoàng Bưu, gã ngẩng đầu nhìn Tần Nguyễn.

Hoàng Bưu chỉ vào ngăn kéo dưới tủ 2tivi: “Có, ở dưới ngăn kéo.”
Trên sàn nhà tăm tối là một vũng máu.

Hình ảnh này khiến người xem phải rùng mình.

Hoàng Bưu và thuộc hạ nhìn thấy cảnh này thì trợn to mắt.
Tiếng thịt mềm rớt xuống đất vang lên.

Cái thứ to hơn viên bị một chút từ từ lăn đến dưới chân Tần Nguyễn.

Tần Nguyễn rũ mắt xuống, đúng lúc này đôi mắt kia cũng đang quan sát cô.
Đột nhiên, nữ quỷ bay lên.

Bàn tay toàn xương trắng của cô ta hướng thẳng vào mặt Tần Nguyễn

Ánh mắt Tần Nguyễn lạnh lùng, đôi môi đỏ khẽ hé mở: “Muốn chết!”
Nhiều tiếng chó sủa như vậy, có thể thấy sức ảnh hưởng của nữ quỷ trong phòng là thế nào.

Tần Nguyễn cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt trong phòng.

Sát khí do nữ quỷ tỏa ra rất mạnh.
Ánh mắt của Tần Nguyễn rất lạnh lùng, cô bình thản nhìn nữ quỷ.

Tần Nguyễn đã miễn dịch với những hình ảnh kinh dị như thế này.

Cơ thể nữ quỷ khẽ lắc lư, hàm dưới bê bết máu hiện ra một lỗ đen.
“Gâu gâu... Gâu gâu gâu!!!”

Tiếng chó sủa vang lên bên ngoài.

Tiếng chó sủa từ xa đến gần, như thể bị đánh động bởi ma quỷ trong bóng tối.
“A!”

Tần Nguyễn cười lạnh, khinh thường nhìn nữ quỷ trước mặt: “Chỉ vậy thôi à?”

Giọng nói đầy khinh thường, giống như một vị vua đang nhìn con kiến.
“A a a!!! Có quỷ!!!”

Tiếng gào thảm thiết của Hoàng Bưu lại vang lên lần nữa.

Gã nằm co ro trên mặt đất, móng tay bấu chặt vào lòng bàn tay và hoàn toàn không thể cử động.
Một người phụ nữ ma quái mặc đồ màu đỏ xuất hiện trên màn hình.

Cô ta cúi đầu, mái tóc dài che hết khuôn mặt.

Cảnh tượng xuất hiện trên tivi tối om, giống như một căn phòng đóng kín.
Nhưng gã phát hiện không tài nào mở được.

Nghe thấy Tần Nguyễn nhắc đến mình ở phía sau, Hoàng Bưu đứng ở cửa chậm rãi quay đầu.

Di chứng của việc dùng Lâm Hạo làm môi giới vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Sau khi kéo con nữ quỷ ra, Tần Nguyễn ném nó xuống sàn nhà.

Cô ném giấy và bút trong tay xuống đất, rồi lạnh lùng nhìn nữ quỷ toàn thân đầy sát khí đang từ từ bò dậy.

Tần Nguyễn kiêu ngạo nhìn nữ quỷ áo đỏ, cô cất giọng nói đầy lạnh lẽo: “Cô là ai? Mau nói tên ra.”
Nhưng bây giờ đối phương lại xuất hiện trên tivi, nhờ thể cũng khiến cô đỡ lãng phí thời gian.

Hoàng Bưu và thuộc hạ bò về phía cửa phòng, bọn họ muốn rời khỏi chỗ có vấn đề này.

Tần Nguyễn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nữ quỷ trên tivi.
Cô ta từ từ tiến lại gần màn hình, như thể muốn bò ra khỏi tivi.

Tần Nguyễn cảm thấy giấy và bút trong tay mình không có đất dụng võ rồi.

Tần Nguyễn đã học vẽ phác họa đơn giản, cô định về nữ quỷ tóc dài xuất hiện dưới lầu để Hoàng Bưu xác nhận.
Thái độ của Tần Nguyễn khiến nữ quỷ tức điên, tóc cô ta tung bay trong không khí.

Sát khí trong phòng đã lên đến đỉnh điểm, nó dày đặc đến mức khiến người ta ngạt thở.

“Gâu gâu!!!”
Lâm Hạo đứng trước mặt Tần Nguyễn, anh ta bình thản nhìn thẳng vào tivi.

Tần Nguyễn cầm lấy giấy và bút trong tay Lâm Hạo, ánh mắt liếc về phía nữ quỷ trên tivi.

Dường như nhận thấy ánh mắt của Tần Nguyễn, nữ quỷ ở bên trong có cử động.
Hoàng Bưu nhìn thấy nữ quỷ đáng ra phải ở trong tivi thì bây giờ lại đứng trước mặt Tần Nguyễn.

Nữ quỷ không trả lời Tần Nguyễn, bàn tay toàn xương trắng của cô ta vén mái tóc đen trước mặt.

Một khuôn mặt máu me be bét hiện ra.
Cây roi vàng xuất hiện trong tay, và dùng khí thế như chẻ tre mà quấn quanh cổ nữ quỷ.

“Ô ô ô...”

Do bị ngạt thở, nữ quỷ cất tiếng kêu nghẹn ngào.

Cây roi vàng trong tay Tần Nguyễn siết chặt, nữ quỷ lập tức bị cô kéo đến trước mặt.

Tần Nguyễn bóp mặt nữ quỷ, cô không hề quan tâm đến vết máu dinh dính mà chỉ nhanh chóng hấp thu sát khí của đối phương.