Thậm1 chí con quỷ số hai còn bị kích thích bởi cái tên Tiểu Quang này.
Đôi mắt nó mở to, có màu đen chảy ra từ trong mắt nó. Con quỷ số năm ở gần tên kia nhất, nó nằm rạp xuống đất và đưa một đoạn chân gãy cho con quỷ số hai.
Nó nói lời thấm thía: “Đừng có ngốc nữa, mày đã chết từ lâu rồi, muốn sống cũng không có cơ hội đầu.”
Con quỷ số hai nghe vậy thì càng khóc to hơn. “Ông đây bị thằng chó chết kia hại chết!”
Con quỷ số hại vừa mới nói lời dạo đầu này thì bốn con quỷ khác đã vội vội vàng vàng tránh xa nó.
Con quỷ số hai nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi đã từng là Vương giả trăm sao, đứng tốp đầu thi đấu đỉnh cao, chuyên chơi Hàn Tín, sắp chuẩn bị thi đấu chuyên nghiệp rồi, chức quán quân đang ở trong tầm tay rồi! Thì bị thằng chó chết kia nhốt ở chỗ này mấy tháng, bao nhiêu tâm huyết độ xuống sông xuống biển hết! Ông đây muốn làm thịt thằng chó kia!!” Mà Tiểu Quang cũng chưa hề nói hắn chết như thế nào.
Hắn nói giúp Lâu Hoằng xử lý rất nhiều việc bí mật.
Bao gồm cả việc nhằm vào Hoàng Bưu lần này, cũng bởi vì chị gái của Tiểu Quang bị tên tóc vàng hãm hiếp, sau đó gặp phải một loạt những chuyện khác, trở thành ngòi nổ khiến Hoàng Bưu gần chết. Cô nói, giọng lạnh nhạt: “Các người đi hết được rồi.”
“Cô làm gì với tôi vậy?”
Toàn thân con quỷ số hai đều đang run rẩy, nó cảm giác hồn thể của mình giống như bị người ra nghiền ép, sắp tành thành mây khói đến nơi. Phải biết Trăn Phẩm Quán là câu lạc bộ tư nhân của nhà Nam Cung, người có thể ra vào nơi đó đều đã được kiểm tra nghiêm ngặt.
Hầu hết họ đều có quan hệ sâu sắc với nhà Nam Cung.
Lâu Hoằng chỉ mà một sinh viên bình thường, anh ta làm thế nào vào được Trần Phẩm Quán. Tần Nguyễn lười để ý đến hai con quỷ dở hơi này.
Cô nhấc chân khỏi cái chi bị gãy của đối phương, rồi đi về phía con quỷ số năm, cô trầm giọng hỏi: “Anh biết bao nhiêu về Tiểu Quang?”
Con quỷ số năm bò dậy, chẳng có chút hình tượng quỷ trăm năm nào mà ngồi bệt dưới đất. Còn cả năm con quỷ trước mặt này nữa, trên tay chúng đều không dính tới mạng người. Bọn họ không phải là những ác ma bán mạng cho Lâu Hoằng mà Tiểu Quang đã kể. Chị em Tiểu Quang, Trần Phẩm Quán, Hoàng Bưu, gã tóc vàng đã chết, Lâu Hoằng. Người giật dây, thật ra đã nổi lên mặt nước rồi.
Tần Nguyễn cau mày trầm tư, vẻ mặt trở nên ảm đạm.
Tại sao hai chị em Tiểu Quang lại muốn lừa cô. Trong lúc Tần Nguyễn đang trầm tư, thì năm con quỷ lặng yên không một tiếng động bao vây xung quanh cô.
Bọn chúng liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó dùng tốc độ rất nhanh từ các hướng khác nhau đánh về phía Tần Nguyễn.
Tần Nguyễn ngước mắt lên, ánh mắt hung ác nhìn về phía bọn họ, khỏe môi cô cậu lên thành một nụ cười khinh miệt. Hai kẻ này, một tên thẹn quá hóa giận, một tên đầu óc sáng suốt hơn, không dám dễ dàng đắc tội với Tần Nguyễn.
Vừa rồi Tần Nguyễn mới ra tay một cái mà lũ quỷ đã không chịu nổi.
Con quỷ số năm cũng là quỷ giá trăm năm rồi, nó chưa bao giờ thấy một Thiên sư nào có năng lực kinh người như vậy cả. Tần Nguyễn mím chặt môi, bên trong đôi mắt đen kịt lóe lên một tia nhìn kỳ lạ.
Tiểu Quang và người phụ nữ kia vậy mà lại không phải là chị em.
Con quỷ số một, số ba và số bốn bay qua. Năm con quỷ không có vấn đề.
Thuật sưu hồn của cô sẽ không xảy ra vấn đề.
Ngón tay của Tần Nguyễn rời khỏi mi tâm của con quỷ số hai, cũng thả lực Minh Thần đang quấn quanh người nó. Sắc mặt vốn trắng bệch của nó càng thêm tái nhợt, môi cũng từ xanh chuyển sang trắng.
“Thuật sưu hồn, tôi không xác định được cậu có nói thật hay không, hay là đang lừa gạt thôi.” Giọng Tần Nguyễn lạnh lùng.
Sau khi bị Tiểu Quang và nữ quỷ kia lừa một lần, lần này cô không dám xem thường nữa. “Cái gì mà chị gái, đó là bạn gái của hắn đấy! Chúng tôi bị giam ở chỗ này, thường xuyên nghe thấy tiếng bọn họ vận động ở bên ngoài!”
Câu này do con quỷ số hai đã ghép đủ cơ thể nói.
Nó vẫn có ý thù địch rất lớn với Tần Nguyễn, nó nhìn cô bằng đôi mắt phủ đầy ánh sáng đỏ. Cô xuyên thấu qua linh hồn của con quỷ số hai nhìn thấy được lúc đối phương chơi game thì bị Lâu Hoằng đang bị Tiểu Quang nhập bắt đến nơi này.
Cô còn nhìn thấy quá trình con quỷ thứ hai, thứ ba, thứ tư và thứ năm ở chung với nhau.
Tiểu Quang đã nhập vào người Lâu Hoằng từ lâu, vụ Lâu Hoằng bị tai nạn xe cũng là do hắn thao túng. Gã có thủ đoạn tàn nhẫn, mới xuất hiện ở thủ đô chưa lâu, đang muốn đánh vào các thế lực mafia ngầm ở thủ đô.
Còn theo như Hoàng Bưu kế, thì Lâu Hoằng còn mạnh hơn gã, là một địch thủ mà gã không thể không cẩn thận.
Nhưng Lâu Hoằng mà chính mắt Tần Nguyễn trông thấy lại là một sinh viên rất bình thường. Cô nói với con quỷ số hai: “Thế cậu đi đi, mấy tháng thôi mà, Vương giả trăm sao còn đang chờ cậu đi xông xáo đấy.”
Niềm vui tới quá bất ngờ khiến con quỷ số hai nhìn chằm chằm vào Tấn Nguyễn bằng ánh mắt nghi ngờ.
“Cô không phải cùng một bạn với tên chó chết kia à?” Cơ thể con quỷ số hại lại bị tách ra một lần nữa, nó khóc ầm lên: “Hu hu hu hu hu!!!”
Nó khóc rất to, như mình bị oan ức lắm.
“Ông không sống được nữa rồi! Bắt nạt quỷ quá đấy!” Tần Nguyễn bị lây nhiễm oán niệm của con quỷ số hai, nhưng không thể thông cảm cho sự cố chấp của nó.
Cái tên thiếu niên tự cho mình là nhất này quá say mê trò chơi điện tử, nhưng dường như cũng không có cảm giác không hài hòa nào.
Khóe miệng Tần Nguyễn giật giật, cô tránh cơ thể ra chỗ khác. Tần Nguyễn từ trên cao nhìn xuống bọn chúng, cô lạnh giọng hỏi: “Các người bị giam ở chỗ này bao lâu rồi?”
Con quỷ số hai: “Liên quan gì đến cô!”
Con quỷ số năm: “Mấy tháng rồi, tôi không nhớ rõ thời gian cụ thể.” Nó dùng cánh tay vừa gắn vào để đón lấy cái chân gãy mà con quỷ số năm đưa cho.
Một bàn chân đi giày bệt giẫm lên phần chi bị đứt lìa đầy sương mù đen.
Con quỷ số hai và quỷ số năm cùng ngẩng đầu. Nó cắ2n răng, cả giận nói: “Chính là tên chó chết đó nhốt ông đây ở nơi này mấy tháng rồi, ông đây muốn làm thịt hắn!”
Con quỷ số hai siết 7chặt nắm đấm, không thể kìm nén nổi cơn phẫn nộ và căm hận của mình, như thể nó có mối thù không đội trời chung với Tiểu Quang vậy.
M7ặc dù trông nó rất tức giận, nhưng Tần Nguyễn vẫn thấy được vẻ sợ hãi thoáng qua khuôn mặt tái nhợt của nó. Năm con quỷ tụ lại cùng một chỗ, có vẻ bọn chúng đã có sức lực.
Con quỷ số năm trả lời câu hỏi trước đó của Tần Nguyễn: “Người phụ nữ kia hình như bị bệnh gì đó, cần hấp thu quỷ lực của chúng tôi mới duy trì được mạng sống, nhưng người và quý khác biệt, nên chuyện đó căn bản không thể thực hiện được.”
Tần Nguyễn gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu. Cô đánh giá năm con quỷ: “Các người bị Tiểu Quang bắt như thế nào?” Con quỷ số một: “Nửa đêm tôi ra ngoài kiếm ăn thì bị hắn bắt.” Quỷ cũng phải hấp thu linh khí tinh hoa của đất trời, ban đêm là thời gian bọn họ hoạt động mạnh nhất.
Con quỷ số ba: “Tôi cũng thế.”
Con quỷ số bốn ngượng ngùng nói: “Tôi và người yêu đang đi ra ngoài tản bộ thì bị bắt.” Con quỷ số năm nhìn con quỷ số bốn rồi thấp giọng đáp: “Tôi cũng thế.” Nó ngẫm nghĩ rồi chậm rãi nói: “Lúc Tiểu Quang mang chúng tôi tới đây thì hắn là một con quỷ mới, có lẽ hắn xuất thân từ giới Huyền học, cho nên thực lực hơn hẳn chúng tôi. Nhưng chúng tôi không biết hắn thuộc môn phái nào. Mấy tháng trước hắn bắt chúng tôi rồi nhốt ở chỗ này, sau đó hắn hấp thu quỷ lực cho người phụ nữ bên cạnh hắn. Khoảng thời gian trước người phụ nữ kia không chống đỡ được nữa mà chết đi, nhưng hắn vẫn chưa chịu thả chúng tôi, đáng thương cho chúng tôi bị hắn hút khá nhiều quỷ khí.”
Lúc con quỷ số năm than vãn số mình khô thì đột nhiên mặt nó biến sắc.
Nó ngửa đầu nhìn Tần Nguyễn và hỏi: “Có phải bên ngoài có một thằng ngốc không?” Từ những ký ức của con quỷ số hai, Tần Nguyễn nhìn thấy trạng thái thân mật của Tiểu Quang và người phụ nữ kia và ở giai đoạn trước Tiểu Quang thường xuyên hấp thu quỷ lực của năm con quỷ này. Đại khái là khoảng một tháng trước, Tiểu Quang bắt đầu rất ít khi tìm đến năm con quỷ. Hắn không hấp thu quỷ lực để kéo dài tính mạng cho người phụ nữ kia nữa.
Một tháng trước... Thời gian này có chút vi diệu.
Mọi chuyện trở nên khó bể phân biệt. Năm con quỷ vừa nghe thấy thuật sưu hồn thì đều khựng lại tại chỗ.
Một Thiên sư bình thường thì không thể có loại pháp thuật này được.
Bọn họ nhìn chằm chằm vào Tần Nguyễn, trong ánh mắt lộ ra sự cảnh giác rất sâu, sợ cô sẽ xử lý bọn họ. Rốt cuộc thì mục đích của họ là cái gì.
Không biết có phải là ảo giác của Tần Nguyễn hay không mà cô giống như đi vào một cái bẫy vậy.
Vòng vòng đan xen nhau, là vì muốn để cô nhảy vào. Ngay khi năm con quỷ sắp chạm vào cơ thể cô, thì một luồng ánh sáng vàng bắn ra từ cô đánh bật bọn chúng.
“Bum!”
Năm con quỷ đập vào tường, trông con nào con nấy vô cùng thê thảm. Tần Nguyễn quay ra nhìn tên thiếu niên này: “Cậu trồng tôi giống à?”
Con quỷ số hai chẳng quan tâm cô có giống hay không, nó chỉ cần biết mình được giải phóng, được tự do rồi.
Nó bay lên và lao về phía cửa. Mục đích của chị em Tiểu Quang chính là cô.
Mặc dù cô không hiểu lắm, nhưng thông qua chuyện chị em Tiểu Quang lừa gạt mình, cô chỉ có thể cho ra kết luận này.
Bọn họ khiêu khích cô, chọc giận cô xong lại nói láo, tự dựng lên bi kịch cho chính mình. Bây giờ nghĩ lại, rất nhiều chi tiết khó mà soi xét được.
Tiểu Quang nói, Lâu Hoằng đã mua hai chị em họ ở hội đấu giá tại Trăn Phẩm Quán.
Nhưng Lâu Hoằng chỉ là một sinh viên, vì sao lại đi đến Trần Phẩm Quán. Từ trong câu nói của Tiểu Quang để lộ ra, Lâu Hoằng vô cùng coi trọng hắn.
Nếu như thế thì tại sao Lâu Hoằng không bảo vệ chị gái hắn cho tốt, mà lại dùng chuyện này để kiểm soát Tiểu Quang.
Lâu Hoằng mà Tiểu Quang kể là một kẻ tà đạo rất có năng lực. Nhưng khi nó đi ngang qua Tần Nguyễn thì bị một sức mạnh ngăn lại. Con quỷ số hai hoảng sợ, tưởng là Tần Nguyễn đổi ý, trong mắt toát lên vẻ lên án.
Tần Nguyễn mỉm cười nhìn nó: “Muốn đi à? Để tôi lục soát hồn phách đã.”
Nói xong, không cho con quỷ số hai cơ hội mở miệng, cô đã dùng đầu ngón tay điểm lên trán đối phương. Từ đủ loại tin tức cho th2ấy, Tiểu Quang mới là kẻ thao túng đằng sau toàn bộ sự việc.
Tần Nguyễn liếm hàm răng trên, đôi mắt lạnh như băng của cô lóe lên tia 0sáng lạnh lẽo, khuôn mặt xinh đẹp toát lên một tia u ám khát máu.
Cô nhớ lại những gì hai chị em Tiểu Quang đã nói với cô. Tần Nguyễn trầm giọng, nói: “Đi thôi, tôi sẽ không xử lý các người.” Năm con quỷ nghe thấy vậy thì điên cuồng lao ra cửa.
Nhưng khi bọn họ sắp xuyên qua cửa phòng thì bỗng bị một sức mạnh nào đó cho bản trở về. Tần Nguyễn thay thế thì đuôi lông mày chau lên, trên mặt lộ ra vẻ quả nhiên là vậy.
Năm con quỷ không thể rời khỏi phòng, chắc chắn là Tiểu Quang đã dùng loại năng lực nào đó giam cầm bọn chúng ở chỗ này.
Giữa những lời mắng mỏ của chúng, Tần Nguyễn bình tĩnh bước ra cửa.
Cô cúi đầu và nhìn thấy trên sàn nhà chỗ cửa phòng có dán một tấm bùa màu vàng.
Trông màu sắc khá cổ xưa, vừa nhìn là biết có niên đại không ngắn.