Hôn Ý Triền Miên: Vợ Yêu Của Tổng Tài Rất Thích

Chương 138



Cô biết, chỉ cần anh ở đây, có thể dựa vào suy nghĩ của bản thân mà làm, không tốt, anh sửa.

Đây là cảm giác được yêu thương, cô khẽ giương khóe miệng lên, cảm động nhìn anh, trong lòng ấm áp.

Nhưng mà...

“Lần này anh đừng ra tay, nếu chỉ là 1 triệu, có nghĩa là cô ấy bỏ đi sự quen biết, vấn đề các anh quan tâm trước đây cũng không tồn tại, em cũng không cần đứng giữa cái mâu thuẫn gọi là chính nghĩa và chức trách, em muốn try.”

Lôi Đình Lệ ý vị thâm sâu cười, không do dự gật đầu.

Sao cô cảm thấy, tất cả, đều nằm sự tính toán anh vậy.

“Anh, đoán được kết quả này?” Trì Ngữ Mặc tò mò hỏi.

“Dựa theo hướng phát triển dự đoán, Hồ Đình là người thiếu tiền. Chỉ cần phương diện nào đó thiếu đi, sẽ trở thành động không đáy.” Lôi Đình Lệ giải thích.

“Cho nên, ý anh là, 1 triệu không thể lấp được sự thiếu thốn của cô, đến lúc đó cô ta lại tiếp?” Trì Ngữ Mặc đoán.

“Đó không liên quan đến em nữa, vật gấp tất phản, em chỉ cần hoàn thành 1 triệu này thôi, nếu cô ta còn đến tìm em, em có thể trực tiếp cự tuyệt.” Lôi Đình Lệ nói.

Trì Ngữ Mặc đoán anh đã làm chuyện gì sau lưng cô mới có kết quả này, càng tiếp xúc với Lôi Đình Lệ, càng cảm thấy lợi hại.

Sự lợi hại của anh không phải lời đồn, anh chỉ cần nhấc tay là có thể giải quyết chuyện rất phiền phức.

Người lợi hại như vậy, lại là bạn trai cô.

Cô có cảm thấy không thực tế, như là bong bóng nước, lúc nào cũng có thể biến mất.

Cơm xong, Lôi Đình Lệ về làm việc, cô cũng hoàn thành văn án, lên mạng liên hệ Trương Vân Huệ.

“Sư phụ, con gửi văn kiện cho người, phiền người giúp con đóng dấu của công ty, rồi gửi đến địa chỉ của tập đoàn Hồ thị.”

“Muốn kiện sao? Nếu muốn kiện, thực ra sẽ có rất nhiều tác hại, con nghĩ kĩ chưa?” Trương Vân Huệ cảnh báo.

“Gửi qua uy hiếp mà thôi, Hồ Đình yêu cầu bên đó cho 1 triệu, mai con mới về giao thiệp, nếu có thể nói riêng thì càng tốt.”

“Cô ấy từ 10 triệu còn 1 triệu, 1 triệu không nhiều, với lại, với thân phận con riêng, lấy của Hồ thị 1 triệu, quá ít.”

“Có lẽ cô ta cần tiền, với lại, rất gấp, cho nên, mới hạ giá, cụ thể, mai trước khi đàm phán con sẽ gặp cô ấy.”

“Con có thể nói với Hồ Đình, nếu con giúp cô ta lấy thêm 1 triệu, con có thể nhận thêm được 30% như vậy, vậy đối với Hồ Đình cũng không lỗ, đối với con có thể kiếm tiền chút, đối với công ty, cũng có lợi nhuận.” Trương Vân Huệ dạy bảo.

Trì Ngữ Mặc do dự, hỏi: “Làm vậy được không? Không phải nói chỉ có thể nhận 5% thôi sao?”

“Đây là quy tắc ngầm của ngành, rất nhiều vụ ly hôn đều hơn 20%, càng khó càng cao, có thể nhận được nhiều nhất, tất cả đều có thể thương lượng, trước đây con không hiểu, sắp được làm chính thức, nên tiếp xúc dần với cái này, đừng quên, chúng ta là nhà phán đoán chuyên nghiệp.”

Trì Ngữ Mặc hiểu rồi, “Con thử, cảm ơn sư phụ, đợi con về mời người ăn cơm.”

“Được, bây giờ ta giúp con chuyển.”

Trì Ngữ Mặc bận xong, nhìn sang Lôi Đình Lệ, anh còn đang bận, chú tâm với máy tính, càng thêm phần lạnh lùng và nghiêm túc.

Cô nằm dài trên bàn nhìn anh.

Năm nay đúng tuổi mà nói, Lôi Đình Lệ mới 27.

Năm nay cô 23, 4 năm sau, cô có thể đạt được ⅓ sự lợi hại của anh không?

Thực ra, được ⅕ của anh, cô đã rất lợi hại rồi.

Lôi Đình Lệ chú ý đến ánh nhìn của cô, nhìn cô, rồi nhìn đồng hồ đeo tay, “Nửa tiếng sau chúng ta ra ngoài, cần kêu người lại trang điểm cho em?”

Trì Ngữ Mặc nghĩ đến chuyện anh dẫn cô đến salon.

Cô là bạn nhảy anh, không thể nhìn quá nghèo túng được.

Cô nghèo túng, sẽ mất mặt anh.

Cô lắc đầu: “Em tự trang điểm, vậy em đi trước, nửa tiếng cũng vừa đủ giờ.”

Lôi Đình Lệ gật đầu, tiếp tục nhìn máy tính, bận rộn.

Trước khi Trì Ngữ Mặc vào nhà vệ sinh nhìn anh 1 cái.

Lôi Đình Lệ quả thật khá lạnh nhạt, đối với bạn gái không quá nóng bỏng, lạnh lùng, cao quý, như là không thuộc người trần mắt thịt.

Nhưng lúc trên giường, lại rất tà mị, nghĩ đến chuyện anh làm lúc đó, tim đập như trống.

Cô đỏ mặt vào nhà vệ sinh, nhìn bản thân đang xấu hổ trong gương, nhìn lung tung, loạn đến bản thân cũng không rõ, lang mang, không rõ, lại ẩn hiện chút kỳ vọng.

Cô cột tóc lên, tạo kiểu cổ điển, trang điểm tinh tế, gắn lông mi giả, mặc đồ đẹp nhất trong vali, còn là cái anh tặng trước đây.

Cô hít sâu 1 hơi, mở cửa nhà vệ sinh.

Lôi Đình Lệ nhìn cô, mắt lướt qua tia kinh ngạc.

Cô hiếm khi ăn diện, ngay cả lần đầu gặp lúc cô giả làm bạn gái anh, thợ trang điểm cũng trang điểm đại cho cô thôi.

Nhưng bây giờ, cô rất muốn làm cô tốt nhất trước mặt anh.

“Đồ trang sức anh mua lần trước em nên lấy.” Lôi Đình Lệ ý vị thâm sâu nói.

Trì Ngữ Mặc cười, cô biết cô nghèo, dù sao, cô không có trang sức đắt tiền, nhưng lấy của anh, trong lòng cô không thoải mái.

“Tài không lộ ra ngoài, mới là khiêm tốn hoa lệ, đúng không?” Trì Ngữ Mặc cười híp mắt nói.

Lôi Đình Lệ hết cách với cô, đưa card cho cô, cô không dùng 1 lần, “Đi thôi.”

Anh lái xe, cô luôn nhìn ra ngoài, trời hôm nay u ám. vào thời tiết nóng của mùa hạ mà nói, ngược lại là thời tiết tốt.

Lái xe nửa tiếng, vào trung tâm thế giới buôn bán Bác Lãm.

Trì Ngữ Mặc không hiểu về buôn bán, đi theo anh lên lầu 21.

Trước cửa có 6 người xinh đẹp tiếp đón, mặc áo hai dây đồng nhất, có người đến, liền dẫn vào.

Bộ dạng của bọn họ, đều là người trong giới buôn bán, người nổi tiếng trong giới bọn họ đều biết, Lôi Đình Lệ mới xuất hiện, mắt họ liền hiện lên tia sáng, nếu được Lôi Đình Lệ nhìn trúng, sau này vào giới điện ảnh, nhất định sẽ nổi tiếng.

Lập tức 3 vị tiếp đón đến hoan nghênh.

Lôi Đình Lệ không thèm nhìn họ, nắm tay Trì Ngữ Mặc đi vào.

Trì Ngữ Mặc khẩn trương, cô không cự tuyệt Lôi Đình Lệ, cũng có nghĩa thừa nhận quan hệ với anh.

Bọn họ nắm tay công khai như vậy, không tốt.

Nhưng, nhiều người phụ nữ nắm vào anh như vậy, cô không nắm tay anh. không phải là mặc cho anh bị vấy bẩn sao?

Cô biết suy nghĩ hiện giờ không lý trí, nhưng, cô không thể gạt bản thân, từ khi anh xuất hiện ở Tần Châu, cô đã để tâm trên người anh rồi.

Cho nên, mang theo may mắn, Lôi Đình Lệ không phải Tần Minh Hải, bi kịch của mẹ cô sẽ không phát sinh trên người cô.

Hoặc là cô, thật sự, có thể theo đuổi tình yêu của bản thân.