Hùng Ca Đại Việt

Chương 24: Đại Chiến.



Lời Hầu Chính vừa nói ra, Sỹ Huy công tử cũng gật gù không nói gì, hiển nhiên Hầu Chính là người của Sỹ Gia, là tay chân trung thành, nếu như tùy tùy tiện tiện lấy đi quyền hành của hắn, sẽ khiến nhân tâm không phục, mất lòng bề tôi trung thành.

Ngay lập tức phía sau Hầu Chính bước ra một tráng hán lực lưỡng, khí độ được tính là không tồi, tuy trên người là một bộ quần áo trang nhã của tử đệ vọng tộc, nhưng lại là một thân lưng hùm gấu thô kệch vô cùng.

" Xin công tử! cho ta được chiến!" gã hán tử này không ai khác chính là Hầu Hùng đường đệ Hầu Chính, là người đang giữ chức phó quân trong Trấn Mê Linh.

" Không biết ý phu tử thế nào ?" Sỹ Huy không có trực tiếp trả lời thuộc hạ mà chắp tay hỏi La Sơn Phu Tử.

" Tốt! cứ đánh một trận rồi sẽ biết! Học trò của ta tuy từ nhỏ đã đọc sách, nhưng võ nghệ cũng không hề tồi chút nào!" hỏi La Sơn Phu Tử vô cùng tự tin.

Rất nhanh sau đó, bên dưới sảnh tầng một đã dọn ra một cái lôi đài. Ánh mắt tất cả các khách quan đều chăm chú lê hai người đang đứng tại hai góc trên lôi đài.

Một người là tráng hán vạm vỡ, một người cao lớn, thân hình mảnh khảnh.

" Tiểu tử! lông còn không mọc đủ mau cút trở về! bổn đại gia không rãnh chơi với bọn con nít" Hầu Hùng giọng ồm ồm đầy khinh miệt.

Đối mặt mới thái độ của Hầu Hùng, Phạm Long vẫn sắt thái như thường, hắn chỉ ôm quyền rồi đứng tấn đưa về thế thủ.

Tay trái vung lên bốn ngón tay xếp lại hợp với ngón tay cái tạo thành hình thù một cái đầu chim, tay phải thủ ở phía sau, ngoắc thành hổ trảo. chân khụy xuống vững như bàn long.

Đây chính là thế trong Ngọc Trản Quyền, một bộ quyền phát cực kỳ dũng mãnh của võ Tây Sơn. Bao gồm ba chiêu 15 thức, kết hợp chiến đầu của kê hổ xà mà hình thành môn kỹ năng này.

" ha ha ha!" Hầu Hùng cười trừ một cái thân hình như một con gấu lớn xông lên, muốn một quyền oanh Phạm Long văng ra khỏi lôi đài.

Hầu Hùng vô cùng có tự tin bời vì không lâu trước đây hắn đã phục dụng một gốc huyết nhân sâm, thuận lợi đột phá cảnh giới Võ Sư. Mà trong cái trấn Mê Linh này, kẽ luyện võ đa phần là võ sĩ, võ sư ít đến hầu như là không có.

Còn đối với Phạm Long một tên nhãi nước mũi còn chưa sạch hình làm sao đạt tới cảnh giới võ sư cho được. nghĩ thế Hầu Hùng vô cùng tự tin, hắn ngạo mạn xông đến.

Nhưng hắn nào biết được Phạm Long cũng đạt cảnh giới võ sư, nhưng hắn lại không biết cấp bậc phân chia võ giả tại thời kỳ này, nên hắn không hề ý thức được, hắn xông lên đánh hết sức của mình.

Thấy Hầu Hùng muốn cường công Phạm Long ngay lập tức đổi thế tấn công từ Kê Hổ sang song xà lướt tới.

Liên đả sát túc – tọa hồi mai phục, Phạm Long lướt tới không muốn cứng đối cứng mà theo thế lao tới của đối phương tấn công dưới chân đối thủ.

Hầu Hùng cũng không phải tay vừa, hắn khẽ gập người xuống , đồng thời chân đá lên cao, muốn một cú lên ngực Phạm Long.

Tả Hoàng song sát- tả hữu đột. Phạm Long lướt người sang bên thuận thế tấn công vào hai bên sườn.

Hầu Hùng cũng không phải kẻ yếu thế. Khủy tay đưa xuống đỡ được thế mỏ xà tấn công. Tay trái vũng vương ra muốn chộp vào tay còn lại của Phạm Long.

Huỳnh Long Quyển Địa – Đồng Tử Dương Thân. phạm long nào có thể để đối phương nguyện ý, chân phải quét ngang, chân trái làm trụ nhúng thẳng lên cao, cả thân hình bay vọt lên, xoay người đá một cú như trời giáng lên đỉnh đầu Hầu Hùng.

Hầu Hùng ngay lập tức giơ tay phải lên trên đỉnh đầu phòng thủ,

" Uỳnh!" một cước này Phạm Long vận lực rất mạnh, tuy Hầu Hùng dùng tay đỡ được, nhưng dư lực vẫn còn khiến tay hắn tê rần, chân không nhịn được phải lùi ba bước.

" ha ha ha! Tốt! tiểu tử! ngươi đã chân chính chọc giận bổn gia gia!" Hầu Hùng cảm giác cánh tay tê rần nhưng miệng vẫn cứng, càng tỏ ra thái độ hung thần ác sát của mình.

Phạm Long cũng không hề phí lời miệng lưỡi với tên kia, cả người lướt tới, lấy công thay thủ. Hoành Tấn Đả Liên Hoàn – Hồi Tả Bạch Xà Lang Trung Lộ. Tả Hoành Sát Thanh Long Biên Giang – Kim Kê Điển Thủ. Liên tiếp xuất ra hai sát chiêu trong Ngọc Trản Quyền. Phạm Long tấn công cực kỳ mãnh liệt.

Hơn nữa mục tiêu đều nhằm vào cánh tay phải vừa bị kích thương kia của Hầu Hùng.

Trung lộ, hạ bộ, đầu ngực, cổ vai đều là mục tiêu công kích chí mạng, thế nên Hầu Hùng phải cố hắn né tránh hay đỡ đòn.

Nhưng tay phải khi nãy bị kích thương không nhẹ, tuy có thể chiến đấu như bình thường, nhưng một khi bọ đánh hoài vào chỗ đó chấn thương là chuyện không thể tránh khỏi.

Hầu Hùng liên tiếp lùi lại ba bước, nhất thời chân phải bị bộ cú Bàn Long Cước đá trúng khớp gối, thân hình hắn lắc lư muốn khụy xuống. Phạm Long chớp lấy thời cơ. tay trảo hòa thành vuốt móc vào xương quai xanh của Hầu Hùng, nhất thời tên kia rống lên một tiếng thảm thiết, hai tay không nhịn nỗi mà đập xuống sàn.

" bộp bộp bộp!" chỉ thấy trên lầu hau Sỹ Huy không ngừng vỗ tay.

" tốt! đánh tốt! võ nghệ thật không tồi! ha ha ha ha!" Sỹ Huy vỗ tay tán thưởng.

" Hầu Hiệu Úy! Ta xem cái chức Phó Quân thuộc về Phạm Long huynh đệ rồi!"

Hầu Chính sắc mặt âm trầm không nói gì, nhưng ánh mắt oán độc lại nhìn chòng chọc Phạm Long.

" ha ha ha! Hầu Hầu Chính! ngươi yên tâm, tại Giao Chỉ còn một chức giáo quan đang còn trống, Ta thấy Hầu Hùng kia thân thủ cũng không tệ chút nào! Vào vị trí kia cũng rất hợp!" Sỹ Huy vừa lấy đi con cá của Hầu gia, ngay lập tức lại cấp cho bọn họ một khối thịt mỡ.

" Tạ ơn công tử chiếu cố!" Hầu Chính vui mừng như gặp bảo, không ngừng cung kính lạy tạ.

Phạm Long cũng buông Hầu Hùng ra, tuy rất đau nhưng Hầu Hùng cố nén giận, hắn biết lúc này có giận cũng không có tác dụng gì.

" không hổ là dũng sĩ xứ Giao Chỉ, là nơi địa linh nhân kiệt!" Sỹ Huy cũng phải tân bốc một phen rồi mới nói tiếp.

" Phạm Long võ nghệ siêu quần, văn võ song toàn, là nhân tài hiếm có, nay ta phong cho Phạm Long giữ chức Phó Quân Trấn Mê Linh đảm nhiệm chức trách an toàn cho trấn Mê Linh cũng như tiêu diệt hang ở sơn tặc!"

" Hầu Hùng cũng là nhân tài hiếm có, ta triệu ngươi về Giao Chỉ đảm nhận chức giáo quan!"

" tạ ơn công tử!" cả hai cùng chắp tay vái tạ, rồi cùng nhau bước lên lầu hai cùng bàn chuyện với Sỹ Huy.

La Sơn Phu Tử không nhịn được cũng cười một cái, tay nâng chén rượu chúc mừng Phạm Long.

" Hầu Hùng! Ngươi giao ấn tính cho Phạm Long! Rồi cùng ta về Giao Chỉ nhận chức" Sỹ Huy cười nói.

Nét mặt Hầu Hùng có chút khó xử.

" Công tử! nếu lúc này chuyển giao chức vụ hơi khó khăn, vào tháng tới trấn Mê Linh sẽ vận chuyển cống nạp về Giao Châu! Nếu như lúc này chuyển giao công tác, sẽ rất khó khăn"

" ồ! Còn có chuyện đó!" Sỹ Huy vô cùng ngạc nhiên, thế nhưng kế bên Phạm Long còn chấn động hơn nhiều lần.

Theo như tin tức của Kim Thiếc, vận cống phẩm sẽ rơi vào hai tháng nữa, nhưng thật không ngờ cống phẩm sẽ chuyển vào tháng sau. Vì thế hắn cố gắng im lặng lắng nghe những tin tức tối cường quan trọng.

" Vâng thưa công tử! năm nay vận cống phẩm sớm hơn, bởi vì quýt năm nay có sớm, nếu như đúng thời hạn cống nạp, thì quýt sẽ hư!" Hầu Chính nói/

" thì ra là thế! Nếu không thì cứ cho Phạm Long vào trong đội, để dễ dàng hành sự sau này!" Sỹ Huy cố gắng kéo theo Phạm Long.

" bẩm Sỹ Công tử! thật sự lúc này ta còn bận khá là nhiều việc, tạm thời không thể nhận chức vụ Phó Quân được!" Phạm Long cũng từ chối khéo.

" ngươi còn bận chuyện gì!" Sỹ Huy cau mày.

" Bẩm công tử, sau khi ta tiêu diệt sơn trại cứu vớt không ít lưu dân, ta cùng bọn họ lập ra một thôn trang mới gọi là Phục Hưng thôn. Lần này ta đến thành trấn chủ yếu là bán một ít thổ san mua một ít lương thực, cùng vải vóc." Phạm Long thật thà nói.

" thì ra là thế! Xem ra ngươi muốn nhận chức phó quân cũng phải sắp xếp ổn thỏa đám người kia! Như vậy cũng tốt! vậy chứ như Hầu Hùng nói! Hai tháng sau hai ngươi sẽ nhận chức mới, còn tạm thời ai cứ về việc nấy!" Sỹ Huy tự cho là đúng nói.

" Tạ ơn công tử!" mọi người lại cùng chắp tay vái tạ.

Không phải tự dưng anh em nhà họ Hầu tốt tính đến như thế, quả thật vận cống phẩm là một món lời béo bở, đầy mỡ nhất. hằng năm cống nạp một lượng lớn tài phú, nhưng cũng có một phần do những tên vận cống phẩm này ăn bớt.

Chưa tính là nô lệ đi theo vận cống phẩm, bọn họ sẽ lấy cớ đường xa chết bớt, bọn họ sẽ lấy ra như tên nô lệ kia bán cho các thương nhân được không ít tiền.

Phậm chí dọc đường lấy cớ tiêu diệt thổ phỉ cướp đoàn vận cống phẩm cướp phá các làng bản quanh đấy.