Hứa Nhược Mộng thân là người đẹp nổi tiếng của Lâm Xuyên, thiên kim tiểu thư của nhà họ Hứa, thế mà lại nói ra những lời khó nghe như vậy…
Lý An không nhịn được mà nhăn mặt, ánh mắt có chút khinh bỉ.
Còn tự xưng là người đẹp nổi tiếng nhất Lâm Xuyên nữa chứ.
Nếu như tổng giám đốc Lệ thực sự kết hôn với Hứa Nhược Mộng, thì những lời của Hứa Nhược Mộng nói với trợ lý Anna mà được truyền đi mới thực sự làm cho tổng giám đốc Lệ mất mặt.
Mặt Hứa Nhược Mộng đã từ xanh chuyển sang đỏ.
Hứa Nhược Phi nói thẳng như vậy, Hứa Nhược Mộng hoàn toàn không thể bắt bẻ được.
Cô ta thực sự không được phát đánh cô hay sao?
Lệ Đình Nam vẫn đang ở đây.
Nếu như Lệ Đình Nam tận mắt thấy cô ta đánh người, như vậy thì sợ rằng cô ta sẽ mất đi thân phận vợ chưa cưới của Lệ Đình Nam.
Hứa Nhược Mộng tức giận đến nghiến răng, khăng khăng ép Hứa Nhược Phi xin lỗi cô ta!
“Cô Hứa, xin hỏi cô có hài lòng với những lời xin lỗi này không?” Giọng nói của Hứa Nhược Phi vô cùng chân thành.
Cô cứ như là sợ Hứa Nhược Mộng cứ tiếp tục giở tính tiểu thư đó ra, thấy Lệ Đình Nam vẫn đang nhìn, nên cô liền tủi thân mà bĩu miệng: “Tổng giám đốc Lệ, anh thấy lời xin lỗi của tôi có được không? Nếu như anh không hài lòng, cô Hứa đây không hài lòng thì tôi có thể xin lỗi lại.
”
Hứa Nhược Phi nói xong, vàng mắt hơi phiếm hồng.
Cô giống như là một cô gái nhỏ bị Hứa Nhược Mộng bắt nạt vậy.
Cô rụt rè mà nhìn về phía Lệ Đình Nam, không dám nhìn vào Hứa Nhược Mộng nữa.
“Được rồi.
” Lệ Đình Nam nhíu mày, trầm giọng mà nói Hứa Nhược Phi dừng lại.
“Hứa Nhược Mộng, cô hài lòng với lời xin lỗi này chưa?”
Mặc dù là câu hỏi, nhưng trong lời nói lại ngầm ám chỉ, nếu như Hứa Nhược Mộng còn cảm thấy không hài lòng thì cũng không có tác dụng gì.
Hứa Nhược Mộng nghe ra được lời ám chỉ của Lệ Đình Nam, sắc mặt trở nên rất khó coi.
Nhưng cô ta không thể làm gì được nữa rồi.
Nếu như cô ta cứ làm loạn tiếp thì cho dù là dùng Lệ phu nhân ra uy hiếp, thì chắc chắn Lệ Đình Nam cũng không giúp cô ta.
Hơn nữa…
Hứa Nhược Mộng biết rõ quan hệ giữa hai mẹ con Lệ phu nhân và Lệ Đình Nam không tốt.
Hứa Nhược Mộng không cam tâm, nhưng cũng không thể làm được gì, chỉ đành siết chặt tay mình, khẽ thở dài một hơi rồi làm bộ rộng lượng mà cười một tiếng.
“Đố là đương nhiên rồi, sao tôi lại so đo với cấp giới của Đình Nam chứ? Nếu đã xin lỗi rồi, vậy thì bỏ qua chuyện này đi.
Nhưng trợ lý Anna à, phiền cô nhớ kỹ lấy những lời hôm nay, sau này mà gặp tôi thì thái độ phải tôn kính!”
Cuối cùng Hứa Nhược Mộng vẫn khó mà nuốt được cơn giận này, nên chỉ đành dùng lời nói của Hứa Nhược Phi để dằn mặt cô.
Hứa Nhược Phi vẫn giữ nguyên nụ cười trước đó: “Tổng giám đốc nói tôi làm như thế nào thì tôi sẽ làm như thế đấy.
”
Hứa Nhược Mộng lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó cầm chiếc túi Hermes của mình lên, đi đôi giày cao gót mà bước trên nền gạch tạo ra một âm thanh rất vang vọng.
Sau khi Hứa Nhược Mộng rời đi, Hứa Nhược Phi mới thở phào một hơi.
Chẳng biết từ lúc nào mà Lý An đã biết điều rời đi trước rồi.
Hứa Nhược Phi cũng quay người định rời khỏi phòng làm việc.
Dù sao thì hôm nay cũng là thứ bảy, làm thêm giờ cũng không có lương.
“Ai cho cô đi?”
Hứa Nhược Phi vừa mới quay người, thì người đàn ông phía sau đã trầm giọng mà nói một câu.
Hứa Nhược Phi: “! ”
Chuyện này vẫn chưa kết thúc sao?
Anh không thích Hứa Nhược Mộng, cô cũng giúp anh áp chế lại Hứa Nhược Mộng rồi.
Cô chưa đòi tiền phí dịch vụ là may rồi ấy chứ!
Hứa Nhược Phi suy nghĩ một chút, vẻ mặt vẫn mang theo nụ cười, không nhanh không chậm mà quay người lại: “Tổng giám đốc Lệ, xin hỏi anh có gì dặn dò sao?”
Khuôn mặt trái xoan trắng trẻo sạch sẽ của người phụ nữ này đang cười, nhưng bên trong không hề cười, rõ ràng là đang cố kiềm chế.
Lê Đình Nam thích thú mà nhìn người phụ nữ không dám thể hiện sự tức giận ra ngoài này, khóe môi hơi nhếch lên.
.