Khi bắt đầu làm công việc nội trợ bán thời gian, tôi được gia đình Idol của trường để ý lúc nào không hay

Chương 73



Enjoy!

          ________________________________________________________________________________________

Thành thật với bản thân

Cả phòng khách bị sự im lặng bao trùm.

Bà và Haruto ngồi đối mặt với nhau qua chiếc bàn.

Cậu nói ra lời nói dối mà bản thân đang giữ trong lòng.

Cậu không dấu giếm bất cứ thứ gì và kể cho bà nghe mọi chuyện.

Nghe xong, bà nhắm mắt một lúc, nhìn xuống rồi chậm rãi nói.

“Đó là mọi chuyện rồi sao Haruto? Không còn gì nữa phải không?”

“Vâng. Hết rồi ạ. Ayaka, chỉ đang đóng vai người yêu giả của cháu.”

Trước sự xác nhận lại của bà, Haruto gật đầu với vẻ nghiêm túc.

“…Haruto, lời nói dối của con thật sự rất kinh khủng và ngu ngốc. Kể cả khi nó là vì bà.”

Bà nói với cậu bằng một giọng trầm.

“Sự thật luôn gắn liền với lời nói dối. Nói dối rất dễ. Nhưng một ngày nào đó, chắc chắn sẽ bại lộ. So với sự thật, nó mỏng manh đến lố bịch. Bên thà ta không nói dối ngày từ đầu còn hơn.”

Bà nhìn thẳng vào Haruto.

“Vâng. Con thực sự xin lỗi.”

Haruto cúi đầu thật sâu và mở miệng, vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị bà đáp.

“Người con cần xin lỗi không phải là bà. Con hiểu điều đó, phải không? Điều tồi tệ nhất trong lời nói dối của con chính là đã làm liên lụy đến Ayaka-san. Con đã đùa giỡn với cảm xúc của cô bé. Đây là điều không thể chấp nhận được.”

“Vâng…”

Haruto gật đầu thất vọng.

Nhìn cháu trai mình như vậy, cảm thấy sự ăn năn từ cậu, sắc mặt bà dịu đi phần nào.

“Hãy xin lỗi Ayaka-san. Một cách thực tâm và chân thành.”

“Vâng. Con sẽ làm vậy.”

Bà gật đầu nhẹ trước câu trả lời của Haruto.

“Con người là một sinh vật yếu đuối nên rất khó để sống mà không mắc sai lầm. Thế nên, điều quan trọng là phải thừa nhận những lỗi lầm mình mắc phải tránh phạm phải lần hai. Haruto, từ nay về sau, hãy hứa là sẽ không nói dối bà những chuyện tương tự nữa nhé.”

“Vâng, con hứa. Con sẽ không bao giờ làm vậy nữa.”

Khi Haruto nhìn vào mắt bà mình và tuyên bố một cách rõ ràng, bà cuối cùng cũng nở một nụ cười nhẹ.

Bà nói với giọng điệu nhẹ nhàng và ấm áp.

“Haruto, con không nên nói dối người khác. Nhưng hơn thế nữa, con cũng không nên lừa dối chính mình. Điều đó sẽ khiến con đánh mất chính mình và không bao giờ tin vào bản thân nữa. Hãy luôn luôn, thành thật với chính mình, dù có ra sao đi nữa.”

Cho đến bây giờ, Haruto đã tự lừa dối chính mình.

Cậu cứ trốn chạy khỏi cảm xúc của chính bản thân, né tránh trái tim mình.

“Ngoài ra, Haruto nè. Con cần phải xin lỗi Ayaka-san, nhưng sau đó hãy cẩn thận lắng nghe câu chuyện và cảm xúc của con bé nhé. Đừng bao giờ tự cho là bản thân mình đúng và tự tiện xin lỗi.”

Haruto gật đầu sâu sắc khi bà cẩn thận nhắc nhở cậu.

“Con định sẽ gặp trực tiếp và nói chuyện đàng hoàng với cổ.”

“Hãy làm thế nhé. Được rồi, chuyện này kết thúc tại đây. Ta ăn tối nào.”

“Vâng, con sẽ phụ bà.”

Hai người nói chuyện xong liền cùng nhau đi vào bếp.

____________________________________________

Sau khi ăn tối xong, Haruto ngồi xuống bàn học rồi thở phào một tiếng để làm dịu nhịp tim đang lo lắng của mình.

Trong kỳ nghỉ hè này, cậu đã đến với gia đình Toujou với tư cách là một người nội trợ.

Tại đó, cậu đã tiếp xúc với Ayaka, bị ngạc nhiên bởi sự khác biệt hình tượng của cô nàng so với khi ở trường, cậu bị thu hút bởi sự thật rằng Ayaka cũng là một cô gái bình thường như bao người.

Khi Haruto nhẹ nhàng nhắm mắt lại, những sự kiện mà cậu đã trải qua khi làm thêm trong mùa hè này hiện lên.

Lần đầu đến với gia đình Toujou, Ayaka đã ngạc nhiên trong khi đặt tay lên cửa trước với vẻ bối rối.

Cậu nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được gọi đến nữa, nhưng trái với điều đó, cuối cùng cậu lại ký hợp đồng định kỳ với gia đình Toujou.

Kể từ ấy, gia đình Toujou càng trở nên yêu quý cậu hơn, đến mức họ ngồi cùng nhau ăn tối cũng không có gì là lạ.

Dù có đôi lúc Ayaka bị trêu chọc nhưng Haruto lại rất thích không khí tươi sáng và sôi động của gia đình cô.

Haruto nhớ lại khoảng thời gian đó và cảm thấy lòng mình dần trở nên ấm áp.

Cậu lấy điện thoại rồi mở ứng dụng nhắn tin và chọn tên Ayaka Toujou.

“Nghĩ lại thì lý do mình trao đổi thông tin liên lạc với cổ là để đi xem phim nhỉ…”

Họ quyết định hẹn nhau bên ngoài để bàn về kế hoạch đến Animal Crossing Park, và rồi Haruto đã được Ayaka mời đi xem phim.

“Đó là lần đầu tiên hai đứa nắm tay nhau…”

Cậu vẫn còn nhớ rất rõ khoảnh khắc lần đầu nắm tay nàng.

Bàn tay xinh đẹp, mảnh khảnh và mềm mại của nàng có chút hơi lạnh. Nhưng khi nắm tay nhau, cậu dần cảm nhận được rõ hơi ấm từ nó, như thể đó là nơi mà nhiệt độ cơ thể của cả hai hòa vào nhau.

“Mình rất ngạc nhiên khi được gắn kết với cô ấy như là người yêu…”

Khi đoạn after credit đang chiếu, Haruto nhớ lại cái cách mà họ chuyển sang nắm tay kiểu cặp đôi, đồng thời cậu cũng nở một nụ cười với đôi má hơi ửng đỏ.

Kể từ đó, cậu đã nắm tay Ayaka rất nhiều lần

Lần nào, nàng trong ký ức của cậu cũng đều mỉm cười rạng rỡ và hạnh phúc.

Không chỉ khi nắm tay nhau, mà khi Ayaka ở bên cậu, nàng luôn nở nụ cười vui vẻ, rạng rỡ.

Ngay cả khi họ đến Animal Crossing Park.

Ngay cả khi trong bữa tiệc nướng tại gia.

Kể cả khi cùng nhau chơi pháo bông và đi tìm kem.

Dù cho cả lúc đi cắm trại và cùng nhau ngắm sao.

Và kể cả lúc tập làm người yêu…

Cậu muốn Ayaka tiếp tục mỉm cười kể từ bây giờ.

Cậu muốn đứng cạnh nàng và ngắm nhìn nụ cười đó mãi mãi.

Vào cái ngày Haruto chạy trốn khỏi Ayaka, nàng đã tỏ ra rất buồn bã và lo âu.

Cậu không nhìn thấy khuôn mặt đó thêm một lần nào nữa.

Cảm thấy có trách nhiệm vì đã khiến nàng trở nên như vậy, Haruto mở điện thoại lên và gõ văn bản.

“Thành thật, với bản thân à?”

Haruto lẩm bẩm một chút và gửi tin nhắn cho Ayaka.

          _______________________________________________________________________________________

もうすぐ