Chương 12: Tự Đoạn Lục Căn, Lục Căn Thanh Tịnh, Bán Bộ Phật Đà
Cơn mưa máu từ trên trời xối xả rơi xuống thế gian.
Từng hạt mưa giống như từng tia chân khí của Ma Vương hòa quyện cùng với đàn khí của Cầm Thánh tạo thành vậy.
Mội hạt mưa khi rơi xuống, rơi trúng cơ thể, lại giống như kim châm sắc nhọn, đâm xuyên thấu qua cơ thể, cảm giác cự kì đau đớn, hơn nữa nó còn làm cho cơ thể tê dại, việc vận công trở nên khó khăn.
Tiếng của ma quỷ đang kêu khóc càng lúc lại càng to.
Trong những tiếng kêu đó, còn ẩn chứa cầm âm của Cầm Thánh và t·iếng n·ổ vang từ Phá Thiên Thần Quyền của Ma Vương.
Tiếng ma quỷ kêu khóc có tác dụng giống như âm thanh của Âm Ba Công vậy, nhưng lại có uy lực khủng kh·iếp hơn rất nhiều.
Người nào có nội công không đủ là sẽ trực tiếp thổ huyết mà c·hết.
Nhẹ hơn thì tâm thần bị ảnh hưởng, điên điên dại dại, sau này khó mà bình phục được.
Từ lúc trận quyết đấu bắt đầu cho đến bây giờ, người ngoài cuộc không ai lên tiếng nói một câu nào, thậm chí cũng không dám thở mạnh, vì bọn họ sợ rằng sẽ bỏ lỡ những chi tiết đặc sắc trong trận chiến này.
Nhưng hiện tại, uy lực của Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc là cực kì đáng sợ, đem lại một cảm giác tuyệt vọng cho thế nhân.
Ba vị tuyệt thế cao thủ phải dốc hết toàn bộ sức mạnh, mới có thể yểm hộ cho nhân sĩ giang hồ rút lui ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc.
Lúc này, làm sao mà có thể tránh khỏi một trận náo động?
Nhân sĩ giang hồ chen lấn, xô đẩy lẫn nhau, hô hoán nhau bỏ chạy: “ Chạy, chạy đi, nếu không chạy sẽ phải c·hết đó “
Có rất nhiêu người ích kỷ, xô đây chen lên chạy trước, miệng luôn nói: “ Tránh ra, tránh ra, lão tử chém ngươi bây giờ “.
Quả nhiên, không lâu sau bọn họ đã động thủ với nhau. Có người vừa vung đao chém c·hết người ở phía trước, phía sau lại có một kiếm đâm xuyên qua tim hắn.
Tuệ Hải đại sư từ bi, lấy thân che chắn cho chúng nhân, nhìn thấy một màn này, nỗi lòng không khỏi chua xót, miệng tụng niệm một câu Phật hiệu: “ A Di Đà Phật “
Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc của Ma Vương và Cầm Thánh không những uy lực đáng sợ, nó còn khiến cho con người lộ bản chất xấu xa trong tâm.
Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc đáng sợ là như vậy, mà Tâm Giác đại sư vẫn là người đứng trong trung tâm của trận mưa máu.
Tuy rằng đã có Kim Cang Bất Hoại Thần Thông hộ thể, Tâm Giác đại sư vẫn cảm nhận được sự đau nhói trên cơ thể, như là hàng ngàn hàng vạn mũi kim châm đang đâm vào người, khi từng hạt mưa đang liên tục rơi xuống trên người ông ta.
Tâm Giác đại sư vẫn cảm nhận được sự choáng váng của đầu ốc khi nghe những tiếng kêu khóc của ma quỷ.
Phải biết rằng, khi luyện Kim Cang Bất Hoại Thần Thông đến đại thành, không những có được cơ thể cứng chắc như kim cương, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, mà còn luyện ra được một tâm trí vô cùng kiên định, tinh thần mạnh mẽ, công kích thần thức bình thường không thể nào làm lay động tinh thần của người luyện được, đừng nói đến chuyện làm tổn thương.
Từ đó có thể thấy, uy lực của Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc đã vượt qua giới hạn của võ công thần thông mà con người có thể đạt được rồi.
Nếu Tâm Giác đại sư cứ đứng im như vậy mà không có hành động gì, sớm muộn kinh mạch của ông ta cũng bị đứt hết, do từng tia chân khí giống như kim châm sắc nhọn, hóa thành những hạt mưa máu, đang rơi xuống trên người ông ta.
Ở bên trong Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, hai phu phụ Ma Vương và Cầm Thánh hoàn toàn nắm thế chủ động.
Cả hai người thoắt ẩn thoắt hiện ở khắp mọi nơi, cứ giống như là quỷ mị vậy.
Tâm Giác đại sư đã rất cố gắng, nhưng không có cách nào xác định được quỹ đạo di chuyển của hai người được.
Như vậy, thì làm sao mà Tâm Giác đại sư có thể chiến thắng được đây?
Nhất định là phải tìm ra được chân thân của Ma Vương và Cầm Thánh trong những ảo ảnh đang ẩn hiện ở khắp mọi nơi này, như vậy Tâm Giác đại sư mới có thể giành được chiến thắng.
Trúc Lâm Tự có một môn tuyệt kỹ vừa có khả năng t·ấn c·ông trên diện rộng, vừa có khả năng đối kháng với âm thanh ma quỷ đang kêu khóc, đó chính là Sư Tử Hống.
“ Gầm ” một tiếng, nội công chân khí trong cơ thể Tâm Giác đại sư thoát ra, hình ảnh một con kim sắc sư tử khổng lồ đang gầm lên hiện ra, những hạt mưa do chân khí của Ma Vương và Cầm Thánh hóa thành bị chấn cho tiêu tán, những tiếng kêu khóc của loài ma quỷ cũng bị lấn át bởi tiếng gầm của sư tử.
Chân khí của Tâm Giác đại sư quét qua một vòng, những ảo ảnh của Ma Vương và Cầm Thánh bị quét qua lập tức biến mất, chỉ là chân thân của hai người vẫn chưa bị lộ.
Một chiêu sư tử hống vừa rồi là loại chiêu thức bộc phát trong thời gian ngắn, khi mà chân khí của Tâm Giác đại sư lan đi đủ xa và tiêu biến hết, cũng là khi cơn mưa máu lại tiếp tục rơi, ma quỷ tiếp tục kêu khóc.
Lặp đi lặp lại một chiêu sư tử hống này ba lần, Tâm Giác đại sư vẫn không tìm ra chân thân của Ma Vương và Cầm Thánh.
Ở bên trong Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, Ma Vương và Cầm Thánh vừa giống như là không hề tồn tại, vừa giống như là tồn tại ở mọi nơi vậy.
Nếu như Tâm Giác đại sư có được phép Lục Thông của Phật Môn, sử dụng Thiên Nhãn Thông và Thiên Nhĩ Thông thì đã không phải tiêu hao nhiều nội lực như vậy, mà vẫn không đạt được kết quả gì.
Tuyệt kỹ Sư Tử Hống có thể duy trì lâu dài hay không?
Có! Chỉ là nếu phải tiêu hao duy trì như vậy, không biết phải duy trì đến khi nào?
Mà Sư Tử Hống lại là một môn tuyệt kỹ tiêu tốn rất nhiều nội lực.
Nếu như dùng cách tiêu hao chiến, Tâm Giác đại sư sẽ là người bị tiêu hao hết nội lực đầu tiên.
Chỉ là Tâm Giác đại sư muốn thử trước một chút.
Hình ảnh kim sắc cự sư vỡ ra, hóa thành vô số những con sư tử nhỏ hơn, đang chạy khắp bốn phương tám hướng.
Dưới cơn mưa máu do chân khí hóa thành, đám sư tử này quả nhiên cũng sớm bị tiêu tan.
Tuyệt kỹ Sư Tử Hống đã không có tác dụng, Tâm Giác đại sư lại phải chuyển sang sử dụng một môn tuyệt kỹ khác.
Thiên Phật Thủ được Tâm Giác đại sư sử dụng.
Tâm Giác đại sư đánh ra một chưởng. Chưởng này trông thì giống như một chưởng bình thường được đánh ra tùy tiện.
Nhưng khi chân khí thoát ra bên ngoài, một chưởng đó của Tâm Giác đại sư lại từ một hóa hai, từ hai hóa bốn, từ bốn hóa tám, từ tám hóa mười sáu,… cho đến khi chưởng ảnh đã che lấp cả bầu trời, mà vẫn chưa ngừng lại.
Từng hạt mưa do chân khí hóa thành còn chưa kịp rơi xuống, đã bị chưởng ảnh chặn lại.
Cũng không còn nhìn thấy hình ảnh của Ma Vương và Cầm Thánh xuất hiện ở đâu nữa.
Chỉ là trong không gian vẫn còn những tiếng ma quỷ kêu khóc, làm ảnh hưởng đến tâm trí của Tâm Giác đại sư.
Nhưng nếu Ma Vương và Cầm Thánh chiwr dựa vào tiếng ma quỷ kêu khóc thì làm sao có thể đánh bại Tâm Giác đại sư?
Bên trong những vũng nước ở trên mặt đất, rõ ràng là chân khí của hai người vẫn còn tồn đọng lại, không hề bị biến mất đi.
Một chiêu biến hóa nữa trong Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc được sử dụng, từng ma trảo màu đỏ như máu nhô lên từng trong những vũng nước đó, t·ấn c·ông vào người Tâm Giác đại sư.
Trên trời thì có mưa máu do chân khí hóa thành đang rơi xuống, dưới đất lại có những ma trảo đang ngoi lên từ những vũng nước mưa.
Tâm Giác đại sư không thể không phòng thủ bất kì phía nào dù ở trên hay ở dưới được.
Hai tay vẫn tiếp túc thi triển Thiên Phật Thủ đánh lên bên trên, ngăn chặn cơ mưa máu tiếp tục rơi xuống.
Hai chân thi triển tuyệt kỹ Liên Hoàn Cước liên tục đá xuống bên dưới.
Ma trảo từu những vũng nước ngoi lên dù có đáng sợ đến đâu, một cước không phá được thì hai cước, hai cước không phá được thì ba cước, … cứ như vậy ma trảo cũng không làm gì được Tâm Giác đại sư.
Lúc này, Ma Vương cuối cùng cũng chịu xuất hiện bên trong trận mưa máu, tay phải của Ma Vương cầm thanh hắc đao, xoay người một vòng rồi mới chém xuống.
Tà Ảnh Ma Đao lúc này không hóa thành hàng ngàn đao ảnh chém về phía Tâm Giác đại sư nữa.
Chân khí của Ma Vương khiến cho thanh hắc đao như được biến lớn lên hàng ngàn lần, hóa thành một thanh huyết đao khổng lồ chém xuống, chém về phía Tâm Giác đại sư.
Lúc này, Tâm Giác đại sư làm sao có thể phân thân ra được? Vừa đỡ công kích trên dưới của Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, vừa tập chung đỡ một đao tà ảnh của Ma Vương, Tâm Giác đại sư dù có là tuyệt thế cao thủ cũng không thể làm được.
Sauk hi phân tích nặng nhẹ trong một thoáng, Tâm Giác đại sư quyết định tập chung đỡ một đao của Ma Vương, mưa máu và ma trảo chỉ có thể dựa vào Kim Cang Bất Hoại Thần Thông chống đỡ.
Tuyệt kỹ Đại Từ Đại Bi Chưởng được Tâm Giác đại sư thi triển ra. Hai bàn tay của Tâm Giác đại sư hóa thành hai Phật chưởng to lớn, khóa cứng lại ma đao khổng lồ của Ma Vương.
Nếu như không có tâm đại từ đại bị, làm sao có thể luyện thành Đại Từ Đại Bi chưởng?
Nếu như không dùng tâm đại từ đại bi để luyện, Đại Từ Đại Bi chưởng sẽ trở thành Ma Chưởng đoạt mạng chúng sinh.
Đức Thế Tôn có tâm đại từ đại bi bao la rộng lớn, như ánh trăng rằm chiếu khắp vạn vật, bình đẳng, không có phân biệt, không có điều kiện. Ngài đã từng nói: “ Nếu ta không vào địa ngục thay thế và cứu vớt chúng sinh thì ai thay ta vào ”.
Ngài Địa Tạng Vương Bồ Tát có tâm đại từ đại bi chẳng hề thua kém Đức Thế Tôn, ngài đã từng phát nguyện: “ Địa ngục chưa trống không, ta thề không thành Phật ”.
Vậy còn Tâm Giác đại sư, tâm đại từ đại bi của ông ấy to lớn đến cỡ nào, liệu rằng có đủ để hóa giải được ma khí trong thanh ma đao của Ma Vương hay không?
Câu trả lời đã có, Ma Vương lại một lần nữa biến mất, cây ma đao lại hóa trở về thành cây hắc đao, cắm trên mặt đất.
Chỉ là mưa máu từ trên trời rơi xuống, vẫn rơi lên trên cơ thể Tâm Giác đại sư. Ma trảo từu những vũng nước nhô lên, vẫn đánh vào người Tâm Giác đại sư.
Dù có Kim Cang Bất Hoại Thần Thông hộ thể, cơ thể Tâm Giác đại sư vẫn xuất hiện những lỗ máu do ma trảo cắm vào người gây ra.
Trước khi Kim Cang Bất Hoại Thần Thông bị phá, một chiêu Chấn Kình Bách Lí dử dụng cả mười thành công lực phát ra.
Mưa máu bị chặn lại, ma trảo bị chấn nát, nội lực của Tâm Giác đại sư hong khô cả một vùng đất bán kính trên một trượng.
Từ trên bán không, Tâm Giác đại sư hạ xuống, ngồi xếp bằng lại.
Một hình ảnh kim chung xuất hiện, che chắn Tâm Giác đại sư ở bên trong.
Bên trong sự bao bọc của kim chung, Tâm Giác đại sư giữ dáng ngồi kiết già thẳng lưng, tháo chuỗi tràng hạt trên cổ xuống, vừa lần tràng vừa tụng niệm: “ Ma Ha Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh ”.
Theo từng tiếng, từng tiếng tụng kinh của Tâm Giác đại sư, trên thân kim chung như được khắc lên từng chữ một vậy.
Đây chính là tuyệt kỹ Bát Nhã Tâm Chung của Trúc Lâm Tự.
So sánh với Kim Cương Bất Hoại Thần Thông cũng thiên về phòng ngự, thì mỗi một môn tuyệt kỹ đều có điểm mạnh và điểm yếu riêng.
Mưa máu từ trời rơi xuống, rơi vào tâm chung, không những không làm ảnh hưởng được đến tâm chung, mà tâm chung lại càng lúc càng kiên cố hơn, Phật lực từ tâm chung tỏa ra còn thanh tẩy đi sự ô uế của huyết khí xung quanh.
Ma trảo đánh vào tâm chung, không những không làm tổn hại được tâm chung. Mà khi ma trảo đánh vào tâm chung, lại tan vỡ, hóa thành vô số những cánh hoa xinh đẹp.
Những tiếng kêu khóc của loài ma quỷ vang vọng đến, làm cho tâm chung ngân vang, tiếng vang của tâm chung lan tỏa đến khắp mọi nơi, động đến lòng người, khiến cho lòng người cảm thấy thư thái, lại khiến cho loài ma quỷ cảm thấy hoảng loạn sợ hãi.
Thi triển ra Bát Nhã Tâm Chung, Tâm Giác đại sư đã ở vào thế bất bại rồi.
Nhưng bất bại cũng không phải đồng nghĩa với việc giành được thắng lợi, Bát Nhã Tâm Chung của Tâm Giác đại sư vẫn chưa đủ để đánh bại Ma Vương và Cầm Thánh.
Đáng lí ra, để thi triển tuyệt chiêu hợp kích có uy lực mạnh mẽ như Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, Ma Vương và Cầm Thánh phải tiêu tốn rất nhiều nội lực.
Nhưng từ đầu đến giờ, Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc lại không hề có dấu hiệu bị yếu đi, mà càng lúc lại càng mạnh lên, cứ như là Ma Vương và Cầm Thánh đều có nguồn nội lực dùng không bao giờ hết, vô cùng vô tận vậy.
Về phía Tâm Giác đại sư, Bát Nhã Tâm Chung chỉ tiêu tốn nội lực lúc đầu thi triển mà thôi, bản thân tâm chung sẽ luôn được gia trì bởi Phật lực hấp thu ở xung quanh.
Càng ở nơi trang nghiêm thanh tịnh, Bát Nhã Tâm Chung sẽ càng kiên cố.
Mà hiện tại, mặc dù không gian xung quanh đã bị Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc bao phủ, nhưng nơi đây vẫn là Trúc Lâm Tự.
Bát Nhã Tâm Chung cũng vì thế mà sẽ không bao giờ biến mất.
Cả hai bên đều có thể duy trì thời gian vô hạn, lại càng lúc càng lớn mạnh, như vậy trận đấu chẳng lẽ sẽ không bao giờ kết thúc?
Bên phía Ma Vương và Cầm Thánh lại tăng cường Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc thêm phần lợi hại hơn.
Trong cơn mưa máu, bóng quỷ chập chờn ẩn hiện, đang hướng tới Bát Nhã Tâm Chung của Tâm Giác đại sư để công kích đến.
Đủ loại chiêu thức võ công của Ma Vương và Cầm Thánh được những con quỷ mà bọn họ triệu hồi thi triển ra.
Nhưng như vậy, vẫn không thể nào làm lung lay được sự kiên cố của Bát Nhã Tâm Chung.
Về phía Tâm Giác đại sư, bản thân ngài hoàn toàn có thể ngồi đó tụng niệm tâm kinh để duy trì tâm chung cả đời.
Chỉ là phạm vi ảnh hưởng của Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc càng ngày càng lan rông.
Tâm Giác đại sư lo lắng cho chúng sinh cả ở trên và dưới núi, ngài quyết định dừng việc tụng niệm duy trì tâm chung lại, thi triển một môn tuyệt kỹ khác.
Miệng của Tâm Giác đại sư dừng việc tụng niệm tâm kinh lại, Bát Nhã Tâm Chung cũng từ từ biến mất.
Không còn giữ dáng ngồi kiết già, Tâm Giác đại sư từ từ đứng dậy, hai tay chắp lại kết ấn, sau đó lại dang rộng hai tay sang hai bên.
Toàn thân Tâm Giác đại sư bỗng nhiên tỏa ra hào quang ánh sang tường hòa.
Những vòng tròn được tạo ra bởi vô số chữ vạn, đang nối tiếp nhau xoay quanh cơ thể Tâm Giác đại sư.
Đây chính là Như Lai Thần Chưởng thức thứ bảy – Phật Quang Phổ Chiếu.
Phật Quang Phổ Chiếu bao bọc toàn thân, giúp cho Tâm Giác đại sư không cần thi triển thêm chiêu thức phòng thủ nào nữa.
Phật quang chiếu khắp muôn nơi, xua tan vạn ác ở trên thế gian.
Những con quỷ do Ma Vương và Cầm Thánh triệu hồi ra, khi bị Phật quang của Tâm Giác đại sư chiếu đến, ngay lập tức biến mất khỏi thế gian.
Chúng sinh được Phật quang chiếu vào, ác tâm trong người biến mất, chỉ còn tâm hướng về Phật Pháp, và lòng vui sướng vô bờ khi được độ hóa.
Muốn phá giả được Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, phải tìm cho ra được chân thân của Ma Vương và Cầm Thánh.
Phật quang đã chiếu liên tục vài vòng, làm cho Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc trở nên suy yếu lung lay, nhưng chân thân của Ma Vương và Cầm Thánh vẫn không tìm thấy đâu.
Như vậy thì Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc sẽ nhanh chóng được khôi phục lại thôi.
Thi triển Như Lai Thần Chường cần tiêu hao không ít nội lực, nhiều lần Phật quang liên tục chiếu đi khắp nơi, đã đến giới hạn của Tâm Giác đại sư.
Lúc này, Tâm Giác đại sư lại thi triển ra tuyệt kỹ mà trước đó đã từng sử dụng, Tam Pháp Thủ Ấn, ấn thứ ba – Vô Ngã Ấn.
Kim Thân Phật Tổ được che chắn bảo vệ bời Hộ Pháp Kim Long một lần nữa hiện ra.
Trong cơn m·ưa b·ão, Hộ Pháp Kim Long bay lượn khắp nơi, mục đích tìm kiếm kẻ đã tạo ra cơn mưa quái dị này.
Hộ Pháp Kim Long quả nhiên là không phụ sự kì vọng, Ma Vương và Cầm Thánh đều đã hiện thân.
Lúc này đây, chính là lúc phân ra thắng bại.
Tuy rằng đã lộ ra chân thân, Ma Vương và Cầm Thánh vẫn không hề loạn.
Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc là tuyệt kỹ dung hợp võ công của hai người. Bên trong không gian chịu ảnh hường của Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, ma công của cả hai uy lực tăng lên gấp bội.
Ma Vương thi triển ra Ma Long chưởng pháp, Huyết Ảnh Ma Long trùng hiện nhân thế, đối kháng lại với Hộ Pháp Kim Long.
Cầm Thánh ở bên cạnh Ma Vương gảy đàn, đàn khí sắc bén như bảo đao lợi kiếm không hề xuất hiện, lần này cầm âm phát ra là kêu gọi và tăng sức mạnh cho những con quỷ ẩn hiện bên trong cơn mưa máu.
Đội quân ma quỷ chia làm hai, một bên phối hợp với Huyết Ảnh Ma Long đối kháng với Hộ Pháp Kim Long, một bên trực tiếp t·ấn c·ông Kim Thân Phật Tổ đang bảo về Tâm Giác đại sư ở bên trong.
Hộ Pháp Kim Long chuyển động linh hoạt, sống động như là có linh hồn.
Kim Thân Phật Tổ lại nhắm nghiền hai mắt, bất động, để mặc cho chúng quỷ t·ấn c·ông.
Ban đầu, Hộ Pháp Kim Long áp chế Huyết Ảnh Ma Long.
Nhưng dưới sự ảnh hưởng của Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, Hộ Pháp Kim Long càng lúc càng suy yếu đi, mà Huyết Ảnh Ma Long lại càng lúc càng lớn mạnh.
Cộng thêm với đội quân ma quỷ sinh ra càng lúc càng đông.
Đến cuối cùng, Tâm Giác đại sư cũng không chịu đựng được, Hộ Pháp Kim Long từ từ biến mất, Kim Thân Phật Tổ dưới cơn mưa máu như bị hàng ngàn mũi kim châm xuyên thủng.
Tâm Giác đại sư thổ huyết lui lại phía sau.
Nhưng bốn bề đều là quỷ, Tâm Giác đại sư dù lui hay tiến cũng đều gặp phải.
Đã không còn kịp để thi triển Bát Nhã Tâm Chung, Tâm Giác đại sư chỉ có thể một lần nữa vận khởi Kim Cang Bất Hoại Thần Thông để tự bảo vệ.
Ma quỷ khắp nơi bao vây lấy Tâm Giác đại sư, liên tục cắn xé cơ thể Tâm Giác đại sư.
Dù có Kim Cang Bất Hoại Thần Thông hộ thể, Tâm Giác đại sư tạm thời không phải chịu tổn thương, nhưng ngài cũng không thể duy trì được bao lâu nữa.
Từng giọt mưa máu rơi xuống cơ thể, giống như từng mũi kim châm đang châm vào cơ thể.
Hơn nữa còn có một con Huyết Ảnh Ma Long khổng lồ cũng đang lao đến.
Đến khi mà Kim Cang Bất Hoại Thần Thông bị phá, cũng chính là khi Tâm Giác đại sư sẽ bại.
Tâm Giác đại sư lúc này, cũng đã bắt đầu tụng niệm vãng sinh chú cho chính bản thân mình.
Ngay lúc này, bên trong Tàng Kinh Các của Trúc Lâm Tự, bỗng nhiên phát ra tiếng long ngâm hổ gầm.
Đó là một chiêu thứ trong Hàng Long Phục Hổ Công – tuyệt kỹ của Trúc Lâm Tự, so sánh với Sư Tử Hống còn có phần mạnh mẽ hơn.
Công kích âm ba mang theo uy lực hàng long phục hổ thập phần mạnh mẽ, khiến cho Huyết Ảnh Ma Long đang t·ấn c·ông Tâm Giác đại sư bị đẩy lui lại, những loài ma quỷ xung quanh cũng bị Phật âm vang đến làm cho tiêu tán.
Từ trong Tàng Kinh Các lại phát ra tiếng nói:
-Sư đệ, chuyện năm xưa xuống núi cũng không phải chỉ có một mình đệ. Đoạn nhân quả này, sư huynh cũng có trách nhiệm gánh vác một phần.
Lời vừa mới dứt, bên cạnh Tâm Giác đại sư đã xuất hiện thêm một vị hòa thượng nữa.
Vị hòa thượng này có thân thể cường tránh, nhưng đôi mắt đã bị mù, miệng lúc nào cũng ngậm chặt lại, vậy mà có thể phát ra tiếng nói:
-Tuệ Hải đại sư, ngờ ngài chăm sóc cho Tâm Giác sư đệ giúp ta.
Lời vừa dứt, vị hòa thượng này đã đẩy ra một chưởng, đưa Tâm Giác đại sư đến chỗ Tuệ Hải đại sư.
Vị hòa thương này không cần đoán cũng biết chính là Tâm Minh đại sư – người đứng đầu Hào Kiệt Bảng.
Tâm Giác đại sư là cao thủ trên tuyệt thế bảng, còn không thắng được Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc.
Tâm Minh đại sư làm sao có thể một mình giành thắng lợi được đây?
Chỉ là, từ lúc Tâm Minh đại sư xuất hiện, gương mặt của Tâm Giác đại sư vẫn luôn lộ vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng.
Cao thủ giao đấu, vốn dĩ không nên nói chuyện, lời nói chuyện không biết có làm cho đối thủ phân tâm hay không, bản thân đã phân tâm trước rồi. Hơn nữa, khi nói sẽ làm ảnh hưởng đến việc vận công trong cơ thể, xuất chiêu sẽ không đủ lực. Điều này đúng với tất cả mọi người, dù cho có là cao thủ tuyệt thế cũng không có ngoại lệ.
Tâm Minh đại sư không những vừa nói chuyện, mà còn có vẻ không phải dùng miệng để nói, mà là dung đan điền để nói.
Toàn thân Tâm Minh đại sư phát ra vầng hào quang sang chói, giống như là mặt trời.
Mưa máu ở trên trời không thể rơi xuống trúng người Tâm Minh đại sư dù chỉ một giọt.
Đoàn quân ma quỷ cũng không dám tiếp cận t·ấn c·ông.
Đến cả Huyết Ảnh Ma Long do Ma Vương điều khiển cũng không thể lại gần.
Tâm Minh đại sư từng bước, từng bước đi đến bên cạnh cây hắc đao do Ma Vương để lại, nhẹ nhàng rút đao lên, rồi tùy tiện chém ra một đao.
Là tuyệt kỹ của Trúc Lâm Tự - Phá Giới Đao Pháp.
Chỉ thấy một đao chém ra, vô số đao ảnh xuất hiện ở khắp mọi nơi, đoàn quân ma quỷ b·ị c·hém cho tan tác, ngay cả Huyết Ảnh Ma Long cũng b·ị c·hém cho tan biến.
Phá Giới Đao Pháp, rõ ràng là một đao phá giới, vậy mà lại mang theo Phật lực vô biên, trấn áp ma quỷ.
Ma Vương và Cầm Thánh cũng lại một lần nữa ẩn thân bên trong Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, muốn tiêu hao đi công lực của Tâm Minh đại sư trước đã.
Thực lực của Tâm Minh đại sư vừa thể hiện ra lúc này, đã không thua kém gì cao thủ tuyệt thế trên Tuyệt Thế Bảng rồi.
Không những khiến cho Ma Vương và Cầm Thánh kinh ngạc, nhân sĩ giang hồ bất ngờ, mà đến cả Tâm Giác đại sư cũng đang không tin vào mắt mình.
Ma Vương và Cầm Thánh ẩn thân bên trong Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, có lẽ có thể làm khó tất cả cao thủ tuyệt thế trên Tuyệt Thế Bảng.
Nhưng Tâm Minh đại sư lại là một ngoại lệ. Tâm Minh đại sư lại lên tiếng:
-Hai vị thí chủ, nên dừng lại ở đây thôi, tuyệt kỹ hợp bích của hai vị đúng là có uy lực vô cùng to lớn, chỉ là đối với bần tăng thì lại không có mấy phần tác dụng.
Lời vừa mới dứt, Tâm Minh đại sư liền ngay lập tức chứng minh lời nói của mình.
Một quyền cách không đánh ra, chính là tuyệt kỹ Phá Không Trường Quyền mà trước đó Tâm Giác đại sư cũng đã từng sử dụng.
Quả nhiên, một quyền này đã đánh trúng được nơi ẩn nấp của Ma Vương và Cầm Thánh, hai người bắt buộc phải hiện thân.
Biết rằng không thể nào ẩn thân được nữa, cả Ma Vương và Cầm Thánh cùng dốc toàn lực để t·ấn c·ông Tâm Minh đại sư.
Vô số quyền khí cùng đàn khí giống như mưa rền gió dữ được đánh ra, đan xen với nhau, đan xen với cả từng hạt mưa đang rơi.
Mật độ t·ấn c·ông dày đặc như vậy thì khó mà tránh né.
Tâm Minh đại sư liền cắm đao xuống đất, hai tay chắp lại, dưới chân của ngài xuất hiện một chữ “ vạn ” to lớn đang liên tục xoay tròn, sau lưng của ngài xuất hiện vòng tròn kim sắc bánh xe chuyển pháp luân, từ người của ngài vang lên sáu chữ : “ Án – Ma – Ni – Bát – Mê – Hồng ”.
Đây chính là tuyệt kỹ Lục Tự Chân Ngôn Công được sang tạo ra từ thần chú lục tự chân ngôn.
Hình ảnh sáu chữ cảu lục tự chân ngôn hiện ra trước người Tâm Minh đại sư, mang theo Phật lực vô thượng, có thể hàng yêu trừ ma.
Lục tự chân ngôn biến to, lại chuyển động với tốc độ cao, che chắn trước người Tâm Minh đại sư.
Mọi đòn t·ấn c·ông của Ma Vương và Cầm Thánh đều trở thành vô dụng.
Lục tự chân ngôn, không chỉ có thể phòng thủ, còn có thể t·ấn c·ông.
Tâm Minh đại sư điều động lục tự chân ngôn bay đi, t·ấn c·ông Ma Vương và Cầm Thánh.
Uy lực của mỗi một chữ trong lục tự chân ngôn là không thể nào coi thường được.
Ma Vương và Cầm Thánh dù đã rất cố gắng, vẫn bị ép cho phải liên tục thoái lui.
Đến cuối cùng, lui ra khỏi phạm vị t·ấn c·ông của Lục Tự Chân Ngôn, hai người mới có cơ hội hít thở, điều hòa lại chân khí đang hỗn loạn trong cơ thể.
Tâm Minh đại sư thu lại lục tự chân ngôn, hai tay kết ấn, sau đó đánh thẳng lên trời.
Đây là Như Lai Thần Chưởng thức thứ tám – Phật Pháp Vô Biên.
Phật Pháp Vô Biên lan tỏa ra khắp mọi nơi, uy lực đã vượt xa Phật Quang Phổ Chiếu.
Ma Vương và Cầm Thánh vừa mới ổn định lại chân khí đã b·ị đ·ánh cho thổ huyết, đến cả Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc thiếu một chút nữa cũng đã bị phá rồi.
Sau khi tung ra Phật Pháp Vô Biên, chứng minh bản thân có thể phá được Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, đánh bại Ma Vương và Cầm Thánh, Tâm Minh đại sư thu chưởng thế đang ngày càng lớn mạnh lại, không có ý định ra tay nữa.
Có lẽ, Tâm Minh đại sư không muốn tạo ra thêm sát nghiệp, mà lại muốn độ hóa cho hai người bọn họ.
Chỉ cần Ma Vương và Cầm Thánh chịu dừng tay, Tâm Minh đại sư cũng sẽ không tiếp tục nữa.
Chỉ là, dừng lại không phải là mong muốn của Ma Vương và Cầm Thánh, hai người họ hôm nay chỉ cần là còn có thể tiếp tục, sẽ không bap giờ dừng lại.
Ma Vương lại thi triển Ma Long Chưởng Pháp, Huyết Ảnh Ma Long lần này mang theo Ma Vương và Cầm Thánh bay lượn ở khắp mọi nơi, nhằm mục đích khiến Tâm Minh đại sư khó khăn trong việc t·ấn c·ông, còn hai người lại có thể t·ấn c·ông Tâm Minh đại sư từ mọi phía.
Từ mọi nơi trên mặt đất, những ma trảo đỏ rực lại nhô lên, t·ấn c·ông Tâm Minh đại sư.
Quân đoàn ma quỷ tiếp tục sống lại, cũng liều c·hết t·ấn c·ông Tâm Minh đại sư.
Chỉ là, Tâm Minh đại sư cũng không phải không thể di chuyển, thân pháp của Tâm Minh đại sư là cực kì nhanh, chỉ trong chớp mắt đã thoắt ẩn thoắt hiện ở khắp mọi nơi.
Ma Vương và Cầm Thánh chỉ đánh trúng được tàn ảnh của Tâm Minh đại sư để lại mà thôi.
Tấn công dù mạnh mẽ đến đâu mà không thể đánh trúng đối thủ, thì cũng đều là vô nghĩa.
Ma Vương và Cầm Thánh lúc này chỉ có thể so sánh tốc độ bay của Huyết Ảnh Ma Long với thân pháp của Tâm Minh đại sư.
Tâm Minh đại sư thấy Ma Vương và Cầm Thánh rõ ràng đã biết là không có cơ hội thắng, mà vẫn chưa chịu dừng lại, Tâm Minh đại sư chỉ có thể tiếp tục rat ay.
Cởi áo cà sa của mình ra và ném lên bầu trời đang mưa. Đây chính là tuyệt kỹ Cà Sa Phục Ma Công.
Trong truyền thuyết, Phật Đà vì thương xót cho loài người bị loài quỷ dữ chiếm đất trồng trọt, đã dùng cà sa của mình che phủ khắp thể gian, xua đuổi loài quỷ dữ phải chạy vào hang tối, giúp cho loài người có được đất trồng của mình.
Hôm nay, cà sa của Tâm Minh đại sư cũng có thể che phủ cả bầu trời, che hết nước mưa từ trời rơi xuống, Phật quang chiếu rọi xuống thế gian, ma trảo đang nhô lên phải quay trở lại mặt đất, quân đoàn ma quỷ cũng biến mất không còn dấu vết.
Cà Sa Phục Ma Công của Tâm Minh đại sư đã vượt qua giới hạn của võ công nhân thế, vượt qua cả tổ sư đã sang tạo ra tuyệt kỹ này.
Tâm Minh đại sư nhẹ nhàng đánh ra một trảo, từ trong cà sa xuất hiện một trảo ảnh khổng lồ màu vàng.
Ý định của Tâm Minh đại sư là muốn bắt lấy con ma long đang bay lượn ở khắp nơi này.
Giống như Tôn Ngộ Không không thể thoát ra khỏi lòng bàn tay của Phật Tổ, con ma long dù vùng vẫy cỡ nào cũng không thể thoát khỏi một trảo của Tâm Minh đại sư.
Nhân sĩ giang hồ vẫn đang từ xa quan sát chăm chú, không ai dám lên tiếng làm ảnh hưởng đến sự tập chung cảu người khác.
Chỉ có bốn vị tuyệt thế cao thủ đang đứng cùng nhau là có thể vừa tập chung quan sát, vừa trò chuyện với nhau. Tuệ Hải đại sư lên tiếng:
-Không ngờ võ công của Tâm Minh đại sư lại có bước tiến lớn đến như vậy, đã vượt qua tất cả chúng ta, có lẽ chỉ có Phổ Đức sư thúc và vị Võ Lâm Chí Tôn kia là có thể so sánh.
Ai nấy cũng đều gật đầu xem như đồng ý với ý kiến của Tuệ Hải đại sư.
Tâm Giác đại sư gương mặt đang thể hiện sự nhẹ nhõm trong lòng, kể lại:
-Sư huynh từ lúc nhập môn đã biểu hiện ra tư chất hơn người, vượt xa cả bần tăng. Chỉ vì năm đó bị Cố Ma Vương làm mù hai mắt, làm cho tâm cảnh lung lay, trước giờ không thể đột phá. Bần tăng cứ nghĩ huynh ấy sẽ cứ mãi như vậy cho đến khi viên tịch. Chỉ là vào một tháng trước, có một đệ tử đến Tàng Kinh Các mượn kinh về học, phát hiện ra sư huynh đang nằm im bất động, dường như không còn kết nối với thế giới này. Bần tăng còn tưởng rằng huynh ấy đã viên tịch. Nhưng khi bần tăng đến, thì thấy tim huynh ấy vẫn còn đập. Chỉ là không chỉ có đôi mắt, mà toàn bộ lục căn ( Nhãn, nhĩ, tỉ, thiệt, thân, ý ) đều đã bị chặt đứt. Hôm nay, thấy huynh ấy xuất hiện, bần tăng cuối cùng cũng đã thông suốt. Có lẽ ngày hôm đó, chính bản thân huynh ấy đã tự đoạn đi lục căn của mình, dùng con đường ngắn nhất tiến vào trạng thái “ lục căn thanh tịnh ”. Từ đó cả tu vi Phật Pháp và tu vi võ công đều tiến thêm một bước dài. Có lẽ huynh ấy đã vượt qua giới hạn cao nhất là cảnh giới tuyệt thế của con người, đặt một bước chân vào cảnh giới của Phật.
Lời của Tâm Giác đại sư vừa dứt, Tuệ Hải đại sư lại lên tiếng :
-A Di Đà Phật, Tâm Minh đại sư đúng thật là đại trí đại dũng.