Khống Thiên Ma Công

Chương 13: Nhất Tôn Đấu Nhị Tuyệt



Chương 13: Nhất Tôn Đấu Nhị Tuyệt

Thế Tôn dung mạo như vầng nguyệt

Lại như mặt trời phóng quang minh

Hào quang trí tuệ chiếu muôn phương

Hỷ xả từ bi đều thấm nhuận

Tâm Minh đại sư xuất hiện, thể hiện ra võ công kinh thế hãi tục, thực lực đã có thể xếp vào hàng cao thủ tuyệt thế trên Tuyệt Thế Bảng rồi.

Tuyệt kỹ hợp bích Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc của Ma Vương và Cầm Thánh thật là làm cho quỷ khóc thần sầu, có thể làm khó được cao thủ tuyệt thế như Tâm Giác đại sư.

Vậy mà khi Tâm Minh đại sư ra tay, Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc lại gần như bị phá, khiến cho Ma Vương và Cầm Thánh hết sức chật vật.

Có lẽ, chỉ cần Tâm Minh đại sư muốn, đánh bại hai người là chuyện dễ dàng như là dơ tay nhấc chân mà thôi.

Khi Huyết Ảnh Ma Long bị Phật Trảo của Tâm Minh đại sư tóm lấy, Ma Vương và Cầm Thánh đã gặp phải nguy hiểm, có hai người ở ngoài dù biết thực lực không đủ nhưng vẫn ra tay.

Là Tần Phá Thiên và Trần Như Ngọc.

Hai người bọn họ có thể quan sát trận đấu ở cự li gần, không phải vì thực lực của bọn họ cao, mà là vì cả Tâm Minh đại sư và Tâm Giác đại sư đều không muốn làm tổn thương đến người ngoài cuộc, luôn khống chế công lực của mình, không t·ấn c·ông về phía hai người.

Còn Ma Vương và Cầm Thánh đương nhiên cũng không để cho Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc gây ra ảnh hưởng đến con trai và đệ tử của mình.

Thực lực riêng lẻ của Tần Phá Thiên và Trần Như Ngọc vốn dĩ đã không đủ để can thiệp vào trận đấu này.

Muốn can thiệp vào trận đấu này, ít nhất cũng phải có thực lực đạt tới cảnh giới tương tự Thập Kiệt Cao Thủ trên Hào Kiệt Bảng trở lên.

Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc – tuyệt kỹ hợp bích của Ma Vương và Cầm Thánh, lại được Tần Phá Thiên và Trần Như Ngọc thi triển ra.

Hai người là truyền nhân của Ma Vương và Cầm Thánh, cho nên trong thiên hạ, nếu muốn thi triển tuyệt kỹ hợp bích của Ma Vương và Cầm Thánh, ngoài chính chủ ra, hai người là có khả năng nhất.

Chỉ là để thi triển ra cái gọi là tuyệt kỹ hợp bích, hai người thi triển phải có tâm linh tương thông với nhau, mới có thể đánh ra thực lực thật sự của tuyệt kỹ.

Trần Như Ngọc trước giờ đều không hề muốn phối hợp cùng Tần Phá Thiên, làm gì có chuyện phối hợp ăn ý giữa hai bên.

May mắn vào lần này, trong lúc cả hai đều vội vàng cứu người, trong đầu không suy nghĩ đến điều gì khác, vô tình đã khiến cho sự phối hợp của hai người trở nên ăn ý, nhịp nhàng, Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc vô tình lại được sinh ra.

Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc cũ của Ma Vương và Cầm Thánh phối hợp thi triển vẫn chưa hoàn toàn biến mất, nay lại có thêm một Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc mới vừa được tạo ra.

Dù không đạt được đến trình độ uy lực như của Ma Vương và Cầm Thánh. Nhưng với Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, Tần Phá Thiên và Trần Như Ngọc đã đủ thực lực can thiệp vào trận đấu này rồi.



Phật vốn dĩ khắc chế Ma, giống như dòng nước mát có thể dập tắt được lửa.

Chỉ là quy luật tương sinh tương khắc chỉ đúng khi không có sự áp đảo về số lượng, nếu như nước không đủ, không những không thể dập tắt được lửa, mà ngược lại sẽ còn bị lửa làm cho sôi lên và bốc hơi.

Trong trận đấu của cao thủ, chỉ một chi tiết nhỏ không diễn biến ra theo đúng quy luật của trận đấu, sẽ làm ảnh hưởng đến kết quả của cả trận đấu.

Cà Sa Phục Ma Công của Tâm Minh đại sư vốn dĩ đủ để che hết Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc của Ma Vương và Cầm Thánh, chỉ là hiện tại lại có thêm một Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc khác can thiệp vào.

Con ngựa nếu chỉ đủ sức gánh một nghìn cân lúa gạo, thì tối đa cũng chỉ là một nghìn cân lúa gạo, dù chỉ có thêm một cọng rơm cũng sẽ khiến cho con ngựa ngã xuống.

Nếu như Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc của Ma Vương và Cầm Thánh giống như một trận m·ưa b·ão, có thể cuốn bay đi tất cả mọi thứ ở trên thế gian.

Thì Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc của Tần Phá Thiên và Trần Như Ngọc lại giống như một cơn mưa phùn, không đáng để người ta mặc vào áo mưa.

Nhưng nếu một cọng rơm thêm vào là đủ để đè c·hết con ngựa, vậy một cơn mưa phùn cũng đủ làm cho người ta ướt áo.

Cà Sa Phục Ma Công của Tâm Minh đại sư cứ như vậy mà bị phá.

Ma Vương và Cầm Thánh khôi phục lại tự do, không còn bị áp chế. Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc vì vậy mà lại trút xuống xối xả.

Khi Tần Phá Thiên và Trần Như Ngọc can thiệp vào trận chiến, trong đám nhân sĩ giang hồ bắt đầu có tiếng hô hào càng lúc càng to:

-Ma giáo đúng là lũ tiểu nhân không nói đạo lí, ban đầu là hai người hợp lực đánh với Tâm Giác đại sư. Bây giờ lại thành bốn người vây công Tâm Minh đại sư.

Chỉ là nhóm nhân sĩ giang hỗ cùng chỉ dám hô hào như vậy, uy lực của Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc là quá đáng sợ, có được mấy người ở đây là thực sự có khả năng can thiệp vào trận chiến này.

Cho nên chó dù có hô hào cỡ nào, cũng không ai dám hô một tiếng : “ xông lên ”.

Chỉ đến khi Tâm Giác đại sư phải lên tiếng:

-A Di Đà Phật, đa tạ các vị đã lên tiếng giúp đỡ Trúc Lâm Tự. Nhưng đây là nhân quả của hai huynh đệ bần tăng. Mong các vị không can thiệp vào.

Lúc này, nhóm nhân sĩ giang hồ mới chịu dừng việc hô hoán lại.

Bên trong trận chiến, Tâm Minh đại sư lại một lần nữa thi triển ra Lục Tự Chân Ngôn Công, dù bên phía Ma Vương có là bốn người kết hợp cũng vẫn rơi vào thế bị động.

Có thể thấy, cho dù có thêm Tần Phá Thiên và Trần Như Ngọc can thiệp vào, nhưng cũng chỉ làm cho trận chiến thêm phần khốc liệt hơn mà thôi, còn Tâm Minh đại sư vẫn đủ khả năng để một mình giành lấy chiến thắng.

Trong vòng hai mươi chiêu, nhất định hai bên sẽ phân thắng bại.



Không để cho trận đấu kéo dài đến mai mươi chiêu nữa, nắm bắt cơ hội khi nhóm người Ma Vương bị đẩy lùi, Tâm Giác đại sư một lần nữa tham gia vào trận chiến.

Chỉ thấy Tâm Giác đại sư thi triển khinh công bay đến bên cạnh Tâm Minh đại sư.

Sau lưng Tâm Giác đại sư xuất hiện một chữ “ Vạn ” khổng lồ đang xoay tròn, hai tay Tâm Giác đại sư kết ấn xuất chưởng.

Hàng ngàn hàng vạn bàn tay giống như đang thi triển đủ loại tuyệt kỹ của Trúc Lâm Tự hiện ra. Đây chính là chiêu Vô Thường Ấn trong Tam Pháp Thủ Ấn.

Còn hơn thế, mỗi một bàn tay trong vô số bàn tay đó lại từ một hóa hai, từ hai hóa bốn, … Đó chính là tuyệt kỹ Thiên Phật Thủ.

Tâm Giác đại sư cùng một lúc thi triển hai tuyệt kỹ đan xen kết hợp. So sánh với việc tay trái thi triển ra một tuyệt kỹ, tay phải thi triển ra một tuyệt kỹ khác. Tâm Giác đại sư làm như vậy còn tinh diệu hơn hàng ngàn lần.

Vô Thường Ấn và Thiên Phật Thủ đều là tuyệt kỹ thiên về biến hóa, lấy số lượng để áp đảo đối thủ.Được thi triển ra bởi Tâm Giác đại sư, chúng nhân đã có thể thấy được vô biên vô số trong lời Phật dạy.

Chưởng ảnh ngập tràn thế gian, kết hợp với Lục Tự Chân Ngôn Công của Tâm Minh đại sư, Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc lần này đã thực sự bị phá.

Bốn người nhóm Ma Vương đồng loạt thổ huyết, ngã bay ra sau.

Mây đen hoàn toàn bị xua tan hết, không gian vốn đang chìm ngập trong u tối lại được những ánh nắng chiếu rọi, cả một khoảng không gian trong khu vực Trúc Lâm Tự như bừng sáng.

Toàn thân hai vị thần tăng vẫn đang tỏa ra những ánh sáng tường hòa, giống như là hai bị Phật sống đem lại ánh sáng về cho thế gian vậy.

Nhưng khoảng không gian quanh Trúc Lâm Tự chỉ vừa bừng sáng trong phút chốc. Ngay lập tức, mây đen lại một lần nữa kéo đến, che kín cả bầu trời. Cuồng phong cũng đã nổi lên, sấm chớp cũng nổ vang từng đợt, mưa rào cũng lại rơi xuống.

Đây không phải là Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, nhưng chắc chắn cũng không phải một cơn m·ưa b·ão bình thường. Là Thiên Địa Thần Thông trong Khống Thiên Ma Công của Tần Phong.

Thì ra, Tần Phong sau khi đấu với Bá Đao – Liễu Đỉnh thì không hề bỏ đi, hắn vẫn lên Trúc Lâm Tự trước khi trận quyết chiến bắt đầu.

Tần Phong đã dựa vào Phong Thần Thông và Vân Thần Thông, giúp bản thân hắn ẩn thân trên bầu trời, quan sát hết thảy mọi việc từ trên cao.

Khi mà chứng kiến Trần Như Ngọc b·ị t·hương, dù biết rằng nàng không yêu mình, Tần Phong vẫn không nhịn được mà ngay lập tức ra tay.

Khi Tâm Minh đại sư và Tâm Giác đại sư còn chưa kịp không chế nhóm bốn người Ma Vương, một đạo lôi điện màu vàng to như cơ thể một người trưởng thành đánh xuống.

Tâm Minh đại sư đã kịp thời điều động sáu chữ của Lục Tự Chân Ngôn Công để cản lại.

Một t·iếng n·ổ vang trời, khiến cho không gian như vỡ vụn, thiên địa không ngừng rung chuyển.

Tần Phong bị bật ngược lại, lộn nhào một vòng rồi mới đáp xuống đất, quanh cơ thể hắn vẫn còn những tia điện quang màu vàng bao quanh.

Một đòn lôi điện dốc toàn lực của Tần Phong từ trời đánh xuống như vậy, thế như chẻ trẻ, vậy mà Tâm Minh đại sư vẫn có thể dễ dàng đỡ được, đủ thấy Tâm Minh đại sư vẫn còn chưa dốc toàn lực.

Tần Phong xuất hiện, giúp đỡ nhóm người Ma Vương, có không ít người cảm thấy vui mừng ở trong lòng.



Dẫu sao thì Ma Vương và Cầm Thánh tung hoành giang hồ nhiều năm như vậy, đúng là có không ít kẻ thù, nhưng cũng có không ít bằng hữu. Lại còn chưa tính đến bằng hữu của Tần Phá Thiên và Trần Như Ngọc nữa.

Chỉ là những người này thân bất do kỉ, không tiện ra tay, cũng không đủ khả năng ra tay giúp đỡ nhóm người Ma Vương.

Khi Tần Phong vừa đáp xuống đất, cả Tâm Minh đại sư và Tâm Gác đại sư đều cùng t·ấn c·ông, không để Tần Phong có cơ hội hồi khí.

Tần Phong chỉ có thể vội vàng quay đầu lại hô lớn:

-Chạy mau!

Nói rồi, Tần Phong lại dùng chính cơ thể của mình cản lại bước chân của hai vị thần tăng.

Trúng hai chưởng của hai vị thần tăng, cơ thể của Tần Phong b·ị b·ắn bay đi, tốc độ còn nhanh hơn cả tốc độ rút lui của nhóm Ma Vương.

Ma Vương và Cầm Thánh định quay lại, Tần Phong lại lao lên trước, miệng lại nói:

-Đừng quay lại!

Thời gian ngắn, chỉ có thể nói ngắn gọn. người nói ít, người nghe hiểu nhiều.

Tần Phong miệng vừa nói, tay vừa xuất chưởng, vì thế không thể nào phát huy hết toàn bộ công lực.

Song chưởng đối kháng với hai vị thần tăng, dù có sức mạnh của Thiên Địa Thần Thông gia trì, Tần Phong vẫn phải chịu thiệt.

May mắn lần này Tần Phong đã thực sự cản lại được bước tiến của hai vị thần tăng, dù rằng hắn vẫn b·ị đ·ánh bật lại phía sau.

Bên phía hai vị thần tăng có lẽ cũng đã nhận ra được thân phận của Tần Phong ngay từ đầu.

Hai bên tạm thời dừng lại, Tâm Minh đại sư tuy không mở miệng được, nhưng từ bụng ngài lại phát ra tiếng nói:

-Thí chủ có lẽ chính là Võ Lâm Chí Tôn – Ma Thánh – Tần Phong.

Tần Phong không nói cũng chính là không phủ nhận. Dù sao ở độ tuổi của hắn, cũng chỉ có duy nhất một mình hắn mới có được năng lực cản lại hai vị thần tăng ở trước mặt này.

Sau trận tỉ đấu với Liễu Đỉnh, Tần Phong nhận thức được rằng bản thân hắn cùng từng người trong Ngũ Tuyệt trên Tuyệt Thế Bảng là không chênh lệch bao nhiêu. Nếu như thật sự đối đầu, bên nào thắng bên nào thua còn chưa biết chắc.

Hôm nay, ở đây, lại có Tâm Minh đại sư thể hiện ra năng lực vượt trội, hoàn toàn có thể xếp vào hàng cao thủ tuyệt thế. Ngũ Tuyệt lần sau nên sửa lại thành Lục Tuyệt. Thậm chí, Tâm Minh đại sư còn vượt lên trên tất cả, có thể cùng với Tần Phong tranh giành danh hiệu Võ Lâm Chí Tôn.

Thấy Tần Phong không hề lên tiếng phủ nhận, Tâm Minh đại sư lại nói tiếp:

-Người xuất gia lấy từ bi làm gốc, hôm nay bần tăng chỉ muốn giữ lại hai vị thí chủ Ma Vương và Cầm Thánh, để hóa giải đi ân oán, sẽ không làm hại đến bọn họ. Mong thí chủ tránh đường.

Tần Phong không nói gì, lập tức xuất chiêu, hành động của hắn đã thể hiện ra thái độ của hắn.
— QUẢNG CÁO —