Nam tử nghiến chặt răng, huyết dịch trong ao máu giống như đàn kiến, nhanh chóng bò lên cơ thể nam tử, chẳng mấy chốc biến hắn thành một người máu, từng sợi máu nhớp nháp giống như một nắm bùn lầy.
Bộ dạng con người đã bị thay đổi thành một hình dáng gớm ghiếc, từng dòng chảy nhớp nháp. Hắn giơ hai tay ra, giống như gầm thét. Chỉ thấy huyết dịch đang nhanh chóng khô quắt lại, hoặc nói đúng hơn là những dòng nước này đã chui vào cơ thể nam tử.
Cơ thể của nam tử dần dần hiển lộ ra ngoài, hình dáng không quá khác biệt, chỉ là làn da đã hóa thành màu đỏ thẫm, răng nanh phía trên dài ra, xương ngón tay ngón chân hóa nhọn hoắt, cơ bắp thắt chặt lại.
Tuy vẫn hình dáng là người, nhưng trông có chút kỳ dị.
Hơn nữa trên làn da đỏ thẫm của nam tử vậy mà có không ít hoa văn đen kịt ngoằn nghèo, cũng không hoàn toàn giống người nữa.
Lý Quân Thiên nhìn toàn bộ quá trình tên này biến hóa, hơi ngưng mi. Huyết dịch trong ao máu kia thật sự đã chui vào trong cơ thể của nam tử, hơn nữa là cưỡng ép chui vào, sau đó ẩn nấp ở cả trăm huyệt vị trên cơ thể, từ đấy kết hợp với công pháp cưỡng ép ngưng luyện cơ thể ra cái hình thái kỳ dị này.
Trông giống như một cái bí thuật thi triển tức thời nhưng thực ra thủ đoạn còn rất cao minh, kích thích cơ thể một cách lâu dài, sự tăng cường này cũng được tính toán cẩn thận để không gây ra tác dụng phụ quá lớn, thời gian duy trì được lâu hơn, từ đấy đẩy lực lượng cơ thể đạt đến một cấp bậc kinh khủng, vượt xa võ giả thông thường.
Lấy ý cảnh làm dẫn để ngưng hình, lấy huyết dịch làm nguyên liệu, lấy cơ thể làm gốc rễ, cuối cùng rèn đúc là cỗ thân thể như thế. Không có gì phải nghi ngờ, nam tử này chính là sử dụng một “con đường võ đạo” khác biệt để đột phá khỏi cực hạn.
Cũng chính là một kẻ đột phá mở đường đây mà.
Biện pháp tuy có cực đoan, hay nói đúng hơn là muốn đốt cháy giai đoạn để tốc thành, nhưng không thể không nói một con đường này cũng khá thú vị, phát triển cơ thể lên một tầm cao mới.
Lý Quân Thiên cháy bừng hứng thú, không nghĩ đến trong thời gian ngắn như vậy đã gặp được kẻ mở đường rồi, hơn nữa nhìn bố cục cùng chuẩn bị này, có lẽ còn sớm hơn thời gian Kiếm Ma vấn thiên nhiều năm, thật sự là kẻ có tài đấy.
Biến thành bộ dáng kỳ dị này, nam tử liền có thể chống đỡ được áp lực của Lý Quân Thiên, Lý Quân Thiên cũng triệt tiêu tường khí, dù sao đó chỉ là trò bắt nạt kẻ yếu thôi, đối mặt với người mạnh một chút thỉ chẳng có tác dụng gì. Lượng chân khí mà hắn hao tổn cũng không đáng nhắc đến, dù sao chân khí của hắn cũng thừa thãi quá nhiều.
Nam tử giương ra tay hai tay, bàn tay thành trảo, cổ tay chụm lại đồng loạt đẩy về phía trước.
Long Vũ Chiến Pháp – Song Long Trục Nguyệt.
Hư ảnh song long uốn lượn xoay tròn lao về phía Lý Quân Thiên. Vừa ra tay, Lý Quân Thiên liền có thể nhận ra chiêu thức này, rõ ràng chính là Long Vũ Chiến Pháp của Long Vũ Môn.
Long Vũ Môn có mấy môn tuyệt học vang danh thiên hạ, thứ nhất chính là Hóa Long Quyết, thứ hai chính là Long Vũ Chiến Pháp, thứ ba chính là Long Vũ Hành Bộ.
Trong đó, Long Vũ Chiến Pháp lại chia ra Long Trảo, Long Thoái, Long Lân, Long Ngâm. Song Long Trục Nguyệt chính là một trong hai chiêu thức cường đại nhất bên trong Long Trảo của chiến pháp.
Tên này là ai mà biết được Song Long Trục Nguyệt?
Là người của Long Vũ Môn sao?
Kinh ngạc là kinh ngạc, nhưng Lý Quân Thiên xuất thủ cũng không hề chậm, tay trái lại một lần đánh ra một kiếm, hời hợt nhẹ nhàng. Nhìn chỉ giống như một cái phẩy tay, nhưng thực tế lại không phải vậy, mỗi chiêu mỗi thức của Lý Quân Thiên đều mang theo uy lực cực lớn, biến hóa tùy ý mà không bị bó buộc trong chiêu thức, chính là cảnh giới vô chiêu trong truyền thuyết.
Chỉ đơn giản là dùng bao nhiêu lực lượng và đánh ra mạnh bao nhiêu, mọi thứ lòe loẹt còn lại là không cần thiết.
Đối mặt một kiếm này, Song Long Trục Nguyệt lập tức bị xẻ ra làm đôi, kiếm nhận không ngừng, chém thẳng vào nam tử. Nam tử đã bắt chéo hai tay, cơ bắp trên người co rút lại, làn da nổi gồ lên giống như lân phiến, chính là Long Lân Giáp Thức để phòng thủ.
Phanh!!!
Giống như kim loại v·a c·hạm, nam tử hứng trọn một kiếm, toàn bộ ao máu đều lật sóng, hóa thành một bức tường cao, dạt về phía sau. Thân hình nam tử cũng rút lui, kéo theo cả tường sóng máu dạt hết về một bên, nâng cao như s·óng t·hần. Cũng không biết cần bao nhiêu người mới có thể tạo ra lượng huyết dịch lớn như thế.
Bị đánh bay, cũng không có nghĩa b·ị t·hương. Nam tử hứng trọn một đòn này nhưng cũng không thương tổn gì. Hắn vận lực vào tường máu phía sau, cơ thể nổ bắn ra, lao thẳng đến Lý Quân Thiên.
Hiển nhiên, cơ thể tăng mạnh, hắn quyết định áp sát dùng lực lượng cơ thể giao chiến với Lý Quân Thiên.
Gầm!!!
Long Ngâm!
Nam tử nhe nanh gào rú, tiếng gầm trầm thấp mà âm vang, giống như tiếng trâu kêu lại bén nhọn hơn một chút, âm lượng cũng lớn hơn rất nhiều, nghe rất khó chịu. Long Ngâm trong Long Vũ Chiến Pháp, sử dụng âm thanh công kích người khác, tác dụng chủ yếu q·uấy n·hiễu suy nghĩ, khiến cho tinh thần hỗn loạn, không thể duy trì được ý cảnh. Mà bản thân người thi triển Long Ngâm thì cũng lợi dụng cỗ âm thanh này, khiến cho nội lực của bản thân sôi sục lên, cường hóa thân thể tăng sức mạnh lên mấy phần.
Là một môn võ kỹ vừa công phạt, vừa tăng phúc, rất tinh diệu.
Tiếng gầm có hơi chói tai nhưng Lý Quân Thiên không bị ảnh hưởng gì, đừng nói là hắn đã tụ ý cảnh cùng nội lực hòa thành chân khí, cho dù chỉ đơn thuần là bất bại kiếm ý cũng không phải tiếng gầm này có thể rung chuyển. Cho nên Long Ngâm chỉ có thể tăng phúc lực lượng của nam tử lên một chút, khiến cho huyết dịch sôi trào mà tăng mạnh, giống như thủ đoạn thiêu đốt huyết dịch.
Nam tử đã đến gần Lý Quân Thiên, tay trái hóa trảo đánh ra, thân thể có long ảnh ẩn hiện, một vuốt bắt ra, long phù thiên hạ, tiểu lâm nhược khống.
Móng vuốt bao trùm trực diện, khó mà tránh thoát được. Dù sao trảo công mạnh nhất về mặt cầm nã, khả năng khống chế mạnh, cho nên chiêu thức đánh ra đã phong tỏa các phía, khóa chặt mục tiêu.
Lý Quân Thiên xoay kiếm, cũng không rút Vĩnh Dạ, chỉ là cầm Vĩnh Dạ đâm thẳng ra ngoài. Kiếm khí sắc bén như gió lốc, vải bọc xung quanh bị kiếm khí cắt tan ra từng mảnh nhỏ, vỏ kiếm chỉ thẳng vào lòng bàn tay long trảo.
Oanh!!!
Nổ vang như sấm, hư ảnh móng vuốt giống như một lớp vỏ bóng bay, vừa chạm liền tan, b·ị c·hém thành mấy chục khối vụn, lộ ra cánh tay trần của nam tử, vuốt nhọn cũng chị chém thành mười mấy vết kiếm, sâu đến lộ ra cả xương, long lân không có chút tác dụng ngăn trở nào.
Nam tử giống như không cảm nhận được cơn đau, tay trái b·ị c·hém tan nát, tay phải đã lập tức tụ lực đánh đến, vậy mà không phải trảo công, trái lại nắm tay thành quyền, đấm thẳng tới.
Lý Quân Thiên hờ hững, còn không đón đỡ, trái lại cổ tay hơi lỏng một chút, cầm kiếm phất ngang sang, chân khí cuồn cuộn tuôn ra, kiếm khí kéo dài chém thẳng đến, trước khi nắm đấm của nam tử kịp đánh ra thì kiếm đã chém lướt qua cổ của nam tử.
Uỳnh!!!
Nam tử lại một lần nữa b·ị c·hém bay thẳng ra sau. Sóng máu dâng lên hóa thành bức tường đón đỡ lấy thân thể nam tử, lần này cơ thể hắn trực tiếp b·ị đ·ánh chìm vào trong tường máu, nửa thân thể vặn vẹo. Tay trái rủ xuống, đầu lâu hơi sai lệch với thân thể, trên cổ lộ ra một cái khe, hiển nhiên đã bị Lý Quân Thiên chém đứt.
Một kiếm đứt đầu!
“Không c·hết?”
Lý Quân Thiên kinh ngạc, b·ị c·hém đứt đầu vậy mà không c·hết? Tuy chuyện này nói ra cũng không kỳ quái lắm, dù sao xuyên không cũng xảy ra rồi, chuyện gì mà không xảy ra được nữa. Nhưng nói kỹ lại, cái thế giới này đâu có cao cấp đến vậy đâu, chung quy võ giả đều là người bình thường, sao lại có chuyện chém đầu không c·hết đây?
Không để Lý Quân Thiên thắc mắc lâu, đã thấy nam tử kia chìm trong tường máu, lúc này từng bộ phận bị đứt đoạn lần lượt có các tơ máu kéo dài, đan xen giữa hai nửa vào với nhau, sau đó nhanh chóng lành lại. Vết thương, chỉ lưu lại một tầng da mới đỏ thẫm, ngoài ra không có chút tổn thương gì, vô cùng kỳ dị. Tốc độ khôi phục này rất nhanh, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, mà chỉ tốn thời gian có mấy giây đồng hồ.
“Khả năng tự lành rất nhanh?”
Lý Quân Thiên hơi nhếch miệng, giống như cười, hơn nữa bất giác cao hứng. Khả năng này hắn cũng rất thích, bất kể là bản thân hay kẻ địch sở hữu khả năng tự lành trình độ này, đều đáng giá đánh một trận.
Tất nhiên Lý Quân Thiên cũng không phải người đứng chờ người khác t·ấn c·ông, hắn nâng Vĩnh Dạ lên cao, vận lực chém xuống một đường, kiếm quang xoáy tròn giống như một cái vòi rồng nằm ngang ra, bay thẳng đến thân thể trong tường máu kia.
Xoạt!!
Tường máu bị xẻ ra làm đôi, nhẹ nhàng như cắt qua một lớp mỡ đông, bức tường máu lộ ra hẳn một khe rãnh ở giữa, rộng đến năm mét, chia cắt còn không hợp lại được. Ở nửa bên phải của tường máu, cơ thể của nam tử kia đã mất đi tay trái cùng chân trái, khuôn mặt vặn vẹo tràn đầy kinh hoảng.
Tường máu giống như mất đi lực lượng duy trì, lập tức đổ ụp xuống, tràn vào lại bên trong ao máu, lượng máu trong ao vậy mà đã tổn hao đi một phần năm, rút đi trông thấy. Nam tử theo đó cũng rơi vào trong ao, nửa phần thân thể bị cắt đứt lúc này đang lúc nhúc kéo ra từng sợi tơ máu, chậm rãi ngưng tụ lại hình dáng thân thể.
Giống như có thể mọc lại, nhưng vặn vẹo một hồi, tơ máu kết ra mấy cái bộ phận hết sức dị dạng, cũng không hoàn toàn khôi phục về hình dáng của người thường, trông có chút kinh dị. Lý Quân Thiên híp híp mắt, trong lòng gật gù.