Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 286: Ngâm



Chương 286: Ngâm

Ổn định được Vũ Nhu, để Vũ Nhu lui ra, Lý Quân Thiên liền đi vào trong Ma Hê Thủ La Thiên. Đã một thời gian tương đối lâu Lý Quân Thiên không đi vào nơi này, mấy lần trước Lý Quân Thiên còn không sử dụng lực lượng đại đạo.

Nhưng lần này Lý Quân Thiên vận dụng đại đạo vô tướng, thân hình trực tiếp biến mất khỏi thế gian, chân thân đi vào trong Ma Hê Thủ La Thiên. Không đơn thuần là chân thân đi vào, Lý Quân Thiên trực tiếp cụ hiện đại đạo vào trong Ma Hê Thủ La Thiên, trong chớp mắt đem Ma Hê Thủ La Thiên hoàn thiện không ít.

Càng trở nên chân thật, càng trở nên vững chắc cùng to lớn.

Lý Quân Thiên biến mất khỏi thế giới đi vào Ma Hê Thủ La Thiên, kỳ thực thế giới trong mộng này là do Lý Quân Thiên tạo dựng, nhất niệm tạo hóa nhất niệm diệt thế, quyền năng so với thế giới bên ngoài còn mạnh mẽ hơn.

Nhưng Ma Hê Thủ La Thiên sớm đã ở trong trạng thái nuôi thả, để cho Vị Ương cùng Tường Vi quản lý, hắn không hề nhúng tay vào, mặc dù quyền năng không hề suy giảm nhưng đối với thế giới cũng thoáng lạ lẫm một chút xíu.

Thoáng lạ lẫm không phải là vấn đề, Lý Quân Thiên trực tiếp đi tìm Vị Ương. Vị Ương không ở Ma Hê Thủ La Thiên cho nên Lý Quân Thiên trực tiếp xuyên qua lực lượng mộng ảo đi vào trong thành Hà Tiên.

Đi vào thành Hà Tiên, Lý Quân Thiên cảm ứng một hồi.

“Không thấy?”

Lý Quân Thiên kỳ quái, Vị Ương sao lại không ở thành Hà Tiên? Dù sao đây mới là căn cơ của nàng, làm sao lại không hề có tung tích.

Lý Quân Thiên lần này dùng Thiên Mộng Huyền Công cảm ứng Vị Ương, thông qua công pháp cảm ứng lực lượng mộng ảo mơ hồ liền có thể biết được vị trí của Vị Ương.

Đại đạo thoáng rung động, dọc theo lực lượng mộng ảo chạy đi, chớp mắt liền biến mất khỏi thành Hà Tiên, đi đến một phương thế giới.

“Vị Ương?”



Lý Quân Thiên xuất hiện ở bên cạnh Vị Ương, tùy ý gọi lại đánh giá cảnh vật xung quanh sau đó..sau đó thoáng nhíu mày.

Băng Tâm Hàn Đàm?

Nơi này, đúng là ấn tượng sâu sắc.

Vị Ương đang ngâm mình trong Băng Tâm Hàn Đàm, nước hàn đàm ngâm đến ngang vai lộ ra xương quai xanh trắng mịn đẹp đẽ. Tường Vi ngồi ở một bên đốt hương thưởng rượu, yên tĩnh nhẹ nhàng lại vũ mị hừng hực.

Vị Ương gọi không tỉnh, chỉ có Tường Vi nghe thấy động tĩnh liền quay đầu nhìn sang, trong ánh mắt thoáng qua vẻ nghi hoặc mờ mịt nhưng rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh.

“Tướng công!”

Còn tốt Lý Quân Thiên đã đánh ra ấn ký đại đạo, nếu không Tường Vi thật sự sẽ quên lãng luôn Lý Quân Thiên, dẫu thế theo Lý Quân Thiên đến gần còn kích phát một chút lực lượng đại đạo cũng khiến Tường Vi mờ mịt trong chớp mắt.

Tiếng nói của Tường Vi kiều kiều mị mị, giống như một cơn gió nhẹ vuốt ve lòng người, quyến rũ giống như rót mật vào tai.

Lý Quân Thiên không đổi sắc mặt, bước ra một bước liền ngồi về phia đối diện bàn rượu của Tường Vi, Lý Quân Thiên nghi hoặc hỏi.

“Vị Ương đây là ra vấn đề gì?”

Lý Quân Thiên đã nhìn ra được Vị Ương lúc này là một người sống đường đường hoàng hoàng. Không phải điều khiển phân thân, giả thân, hóa thân gì mà là một một người sống sờ sờ, có thân thể, có linh hồn, có chân linh.

Quan trọng nhất chính là chân linh, là hạch tâm của linh hồn, nếu không có chân linh thì không sinh ra linh, làm sao có thể gọi là sinh linh.



Vị Ương đúng là có chân linh, nhưng chân linh của Vị Ương là ở trong thành Hà Tiên kia, tồn tại ở trong giấc mộng kia, cũng không biết chủ nhân của Vị Ương dùng cách nào làm ra được.

Lý Quân Thiên vẫn luôn muốn đem chân linh của Vị Ương đem ra ngoài thế giới hiện thực chứ không phải để chân linh của nàng tồn tại mãi ở trong mộng, như thế Vị Ương mới thật sự trở thành người sống bình thường.

Lý Quân Thiên còn chưa tìm ra cách động thủ thì Vị Ương đã tự mình có thể chạy ra ngoài, cho nên Lý Quân Thiên muốn biết Vị Ương làm như thế nào, đồng thời trạng thái hiện tại của Vị Ương là như thế nào.

Tường Vi rót một chén rượu cho Lý Quân Thiên, chậm rãi nói.

“Thông qua lượng tinh thần lẫn bên trong dục vọng ở trong lĩnh vực của ta, cũng không biết Vị Ương cải tạo công pháp thế nào nàng có thể chạy đến bên trong đạo tràng này, không đi ra ngoài được”.

Lý Quân Thiên nghĩ nghĩ, ngoài Thiên Mộng Huyền công ra thì Vị Ương còn có công pháp của riêng mình, chính là Dao Nguyệt Phù Sinh Quyết, cùng với công pháp của chủ nhân thần bí kia, Túy Tâm Thiên Ảo Huyễn Sinh Mộng Điển.

Lý Quân Thiên không biết Vị Ương luyện như thế nào, nhưng Lý Quân Thiên có thể đảm bảo lực lượng mộng ảo thật sự không thua kém đại đạo, hoặc có thể nói đây là Mộng Ảo Đại Đạo, chỉ là Vị Ương còn chưa đạt đến cấp độ chứng đạo.

Hơn nữa lực lượng mộng ảo đến từ sinh linh, lại không bám vào trong thiên địa, hư vô mờ mịt, độc lập độc hành, hết sức đặc biệt. Cho nên Lý Quân Thiên cũng không biết “chủ nhân” thần bí kia có phải cao thủ đã chứng đạo hay không.

Dù sao không tìm được Mộng Ảo Đại Đạo trong thiên địa.

Vị Ương lúc này đã có thể chạy khỏi thế giới trong mộng, đem chân linh vớt ra ngoài nhưng trong quá trình ngưng tụ linh hồn cùng thân thể gặp phải một chút ngoài ý muốn, cho nên mới phải ngâm mình trong Băng Tâm Hàn Đàm.

Lý Quân Thiên xoa xoa cằm, nghĩ nghĩ hỏi Tường Vi.

“Đạo tràng của ngươi đến bao giờ mới có thể hoàn thiện?”



Tường Vi nghĩ nghĩ một chút lắc đầu nói.

“Không rõ ràng, Hoan Mị Cực Lạc Công của ta giống như có thể tiến thêm một bước”.

Lý Quân Thiên gật đầu, từ khi Tường Vi hứng thú bừng bừng đi nghiên cứu Thiên Mộng Huyền Công cùng Ma Hê Thủ La Thiên thì Lý Quân Thiên đã đoán được sẽ xảy ra vấn đề, không nghĩ đến hiện tại Tường Vi trực tiếp có ý định lại muốn tiến thêm một bước.

Ngoài ý muốn cũng không ngoài ý muốn, Lý Quân Thiên cũng không cần đi can thiệp. Tường Vi có thể tự mở một con đường cho võ đạo của mình, tài tình của nàng không cần phải nghi ngờ.

Tường Vi đã không cần Lý Quân Thiên trợ giúp gì, hắn cũng không có ý định ở lại nơi này, lạnh nhạt bỏ lại một câu.

“Được. Ta mang Vị Ương thử xem”.

Nói xong Lý Quân Thiên cùng Vị Ương đồng thời biến mất, hoàn toàn không có một vết tích nào. Vị Ương không hề bị tỉnh lại, cứ như vậy bị Lý Quân Thiên dùng lực lượng quấn đi, rời thẳng ra khỏi lĩnh vực của Tường Vi, đi về phía bắc bộ của Bắc Cực Châu, tiến đến giếng ngọc.

Tiên Hà Ngọc Tỉnh!

Lý Quân Thiên nhẹ nhàng đẩy một cái, Vị Ương liền bị hắn nhấn xuống Tiên Hà Ngọc Tỉnh, mặc dù đây là căn cơ của thế giới trong mộng của Thành Hà Tiên, nhưng Vị Ương bị vớt ra ngoài thì nhấn vào trong giếng cũng không có tạo nên hậu quả kinh khủng gì.

Hơn nữa Tiên Hà Ngọc Tỉnh đã tương đối cạn, lực lượng mộng ảo cùng tinh thần đều bị tiêu hao đi không ít. Lý Quân Thiên trực tiếp đem số lực lượng bản nguyên còn lại mà Thủy đưa cho đổ vào trong Tiên Hà Ngọc Tỉnh, đem Vị Ương chìm ở bên trong.

Đại đạo tỏa ra, đánh vào trong giếng ngọc. Lý Quân Thiên quyết định trợ giúp Vị Ương một tay. Chỉ thấy một tầng hào quang lạnh nhạt giống như ánh trăng, nhu hòa chiếu xuống mặt nước, chậm rãi thắp sáng lên thân thể của Vị Ương.

Vị Ương giống như ánh trăng chìm đáy giếng, giống như bảo ngọc tỏa ra hào quang, thanh lãnh ở trong nước, nhu hòa nội liễm.

Vị Ương chậm rãi hấp thụ lực lượng bản nguyên, ngưng tụ linh hồn cùng thân thể.

,

p/s: Cầu đề cử!!!