Lý Quân Thiên đánh giá một phen, cuối cùng biết cảm giác quen thuộc kia từ đâu tới. Hiển nhiên chính là nam tử cầm rìu tranh đấu cùng Thôn Thiên Kình mà hắn đã gặp lúc trước, cũng chính là Long Quân.
Bên cạnh Long Quân chính là Tiên Nương, nhưng đại đạo đầu nguồn hóa thành tinh điểm nâng đỡ cùng thủ hút hai người lại cách nhau quá xa, vừa mới rời khỏi đại lục liền đem hai người chia tách đến khoảng cách vô biên.
Lý Quân Thiên không biết đây là chuyện gì, hắn cũng không nhận ra Tiên Nương, dù sao cảm giác quen thuộc bởi vì đã gặp chứ đôi bên cũng chẳng có giao tình gì, có thể nói là người lạ thôi, không đến mức để Lý Quân Thiên đi chú ý hay cố ý truy tìm nguồn gốc cặn kẽ.
Hắn thu hồi tầm mắt, cảm ứng trạng thái hiện tại của bản thân.
Không phải trạng thái có lạc quan hay không, hắn không biết tại sao đại đạo của bản thân lại bị đặt ở nơi này, giống như ngưng tụ lại thành tinh điểm, hóa thành đầu nguồn của đại đạo đặt ở nơi này.
Điều này đồng nghĩa với một phần bản thân của Lý Quân Thiên bị đính tại vùng không gian hiện tại, lưu lại một dấu ấn không thể xóa nhòa. Hơn nữa dấu ấn này trực tiếp in vào thời không, nối liền với thiên địa cùng thời không này không thể bóc ra ngoài.
Lý Quân Thiên ngẫm nghĩ một chút liền hiểu ra, đây chính là “bọt khí” quá khứ mà hắn đang truy tìm. Không nghĩ đến đặt ở chính nơi này, đến thời điểm này đột nhiên hiện ra chứ không phải mất công đi tìm.
Nhưng “bọt khí” không tách ra khỏi Thời Gian Trường Hà thì hắn làm sao có thể luyện hóa vào trong đại đạo, hoàn thành siêu thoát thời không được?
Lý Quân Thiên lại lâm vào trong suy tư, muốn giải quyết vấn đề thì phải hiểu rõ vấn đề. Nếu như không thể giải quyết vấn đề...Lý Quân Thiên lại suy nghĩ mình phá hủy vùng thời không này liệu có thể giải quyết được vấn đề hay không...
Đúng lúc này, Lý Quân Thiên có thể cảm giác được vị trí của mình đang thay đổi, vùng thời không giống như đang bị sắp xếp lại, hắn chậm rãi cất cao lên, tinh điểm của đại đạo dần dần dâng lên cao, bay thẳng tắp lên trên, cũng không biết hướng về vị trí nào.
Không chỉ có vị trí đại đạo của hắn xảy ra biến hóa, đúng ra là tất cả mọi người đều xảy ra biến hóa, có người nâng lên có người chìm xuống, có người xê dịch trái phải trước sau, giống như có một bàn tay vô hình đang xáo trộn tất cả, sắp xếp theo thứ tự mà đối phương mong muốn.
Lý Quân Thiên có thể cảm nhận được mấy luồng đại đạo đang dâng lên ngang bằng với vị trí của hắn rất mạnh, không thua kém gì chính bản thân hắn.
Lý Quân Thiên thử cảm ứng một chút, dò xét mấy người này, trong đó có một khí tức để Lý Quân Thiên khá là kinh ngạc. Đó là một loại đại đạo mờ ảo, cực kỳ phiêu miểu giống như khói sương để người khó mà nắm bắt được.
Như tồn tại chân thực lại giống như mộng huyễn, không thể nắm bắt, không thể trói buộc, tự do tự tại.
“Mộng Ảo Đại Đạo?”
Lý Quân Thiên không nghĩ đến ở đây sẽ cảm ứng được loại đại đạo quen thuộc này. Hắn tạo nghệ ở lực lượng mộng ảo cũng không kém, cũng coi như nửa chân bước vào Mộng Ảo Đại Đạo, hơn nữa còn cực kỳ quen thuộc với Vị Ương cho nên muốn dò xét xem đầu nguồn là ai.
Đáng tiếc, không thể nhìn rõ. Đối phương giống như chỉ là một cái bóng mờ, ẩn núp ở trong mê vụ, ngăn cách tất cả ánh mắt.
Lý Quân Thiên không cho rằng bản thân bị đại đạo của đối phương ngăn cản, đối phương giống như không ở nơi này, chỉ là đầu nguồn đại đạo bị cố định ở đây không thoát ra được, cho nên đây chỉ là “một cái bọt khí”.
Bản thân của đối phương đã không biết chạy đi nơi nào, tạm thời Lý Quân Thiên không biết được.
Không tiếp tục dò xét Mộng Ảo Đại Đạo, Lý Quân Thiên lại nhìn xung quanh một lượt, xem xem mấy người này sở dụng đại đạo gì.
Lý Quân Thiên đưa mắt nhìn đến một người, đại đạo rực rỡ như mặt trời, chói lọi lại cứng cáp như bạch kim. Lý Quân Thiên cảm thấy có một loại tuần tự kỳ quái, chia nhỏ thời không kết hợp sinh cùng diệt, diễn hóa lại là điều tất nhiên, xuất hiện đã chú định kết quả.
“Vận Mệnh Đại Đạo?”
Lý Quân Thiên có thể nhận ra được loại đại đạo quen thuộc này, chính là thủ đoạn nhỏ mà hắn dùng để công kích Vương Thiên. Đây chỉ là một xíu da lông không thể tính là Vận Mệnh Đại Đạo, nhưng vẫn có một loại cảm giác tương tự dễ dàng phân biệt được.
Kỳ thực thủ đoạn công kích này chính là lúc trước Lý Quân Thiên chém ra một kiếm ở Thời Gian Trường Hà lại bị thanh mang đánh rụng mặt trời khỏi Tam Thiên Đại Thế Giới.
Từ lúc Lý Quân Thiên cảm thấy thời gian trêu đùa mình cùng với tốc độ không thể ngăn cản của thanh mang, hắn liền âm thầm học xong loại công kích này. Không thể xuất ra đại chiêu nhưng tiểu chiêu thức vẫn có thể sử dụng được.
Mà loại công kích này, thuộc về thủ đoạn thô thiển nhất của Vận Mệnh Đại Đạo. Lúc này hắn lại đụng độ đến đầu nguồn của Vận Mệnh Đại Đạo, sao có thể không kinh ngạc. Nhưng người này giống như Lý Quân Thiên nhìn đến thì hắn mới xuất hiện, một khi di rời sự chú ý liền biến mất, hết sức kỳ quái.
Còn mờ mịt hơn cả Mộng Ảo Đại Đạo.
Nhưng Vận Mệnh Đại Đạo có người ở nơi này, không giống như Mộng Ảo Đại Đạo cho nên Lý Quân Thiên có thể nhận ra được diện mạo của đối phương.
Lý Quân Thiên không lưu ý diện mạo của đối phương cho lắm, lập tức di rời sự chú ý đến người khác.
Những khí tức đại đạo khác không có quen thuộc như vậy, Lý Quân Thiên dùng đại đạo đi cảm ứng liền có thể biết được những đại đạo này biểu hiện là cái gì.
Thời Gian, Không Gian, Bản Nguyên, Trật Tự, Diễn Hóa, Tử Vong, Chân Lý cùng với Vận Mệnh và Mộng Ảo.
Tổng cộng có chín đầu đại đạo vô cùng cường đại.
Thêm Lý Quân Thiên chính là mười người, mười đầu nguồn đại đạo đứng trên rất nhiều đại đạo khác.
Lý Quân Thiên không thể phủ nhận rằng chín loại đại đạo này vô cùng mạnh mẽ, có thể sánh vai cùng hắn đều vô cùng mạnh mẽ. Hơn nữa mỗi loại đại đạo đều huyền ảo vô biên, không giống với Kiếm Đạo của hắn, cốt lõi nhất là sắc bén đơn giản chứ không phải huyền ảo khó hiểu.
Chẳng qua là Kiếm Đạo của hắn bị chồng chất vào rất nhiều thứ, một kiếm diễn sinh vạn vật cho nên mới mạnh đến không hợp thói thường, huyền ảo mạnh hơn những đại đạo khác rất nhiều.
Nhất niệm có thể diễn hóa thế giới, một kiếm có thể sinh có thể diệt, diễn hóa vạn vật lại có thể chung kết vạn vật. Chỗ ý niệm tiến đến chính là đại đạo huyền diệu, những đại đạo khác khó mà sánh vai.
Nói như vậy cũng đồng nghĩa với việc không phải Kiếm Đạo mạnh, mà là Kiếm Đạo của Lý Quân Thiên mạnh mà thôi, đổi lại là người khác thì còn lâu mới có thể tranh phong cùng với chín đại đạo kia.
Lý Quân Thiên dò xét bọn hắn, bọn hắn cũng dò xét Lý Quân Thiên. Kiếm Đạo của hắn giống như một con nhím mọc đầy gai, bất cứ ai thăm dò chạm đến đều sẽ b·ị đ·âm đến cảm giác nhói nhói.
Hoặc là giống như mặt trời ban trưa, mãnh liệt hừng hực để người ta không thể nhìn thẳng. Lý Quân Thiên lúc này đứng trong đầu nguồn của đại đạo, không cố ý che lấp dung mạo nhưng không phải ai cũng có thể nhìn đến. Chỉ có vượt qua cảm giác đau nhói khi nhìn thẳng kia mới có thể thám thính một chút, lại không có đủ năng lực để nhìn được rõ ràng.
Dù sao lực lượng đại đạo của Lý Quân Thiên có thể coi như mạnh nhất ở nơi này, chỉ thiếu một bước là có thể bước vào cấp độ vô thủy, đứng ngang hàng với thiên đạo. Mà chín người kia không biết sống bao nhiêu năm tháng vẫn chỉ có thể đứng dưới Thiên Đạo, không biết có cơ hội sánh vai hay không nhưng trong tạm thời còn không mạnh bằng Lý Quân Thiên.
Không biết cuộc đảo lộn này trôi qua bao lâu, Lý Quân Thiên liền trông thấy đầu nguồn đại đạo của Long Quân chậm rãi di chuyển lên lên, tiếp cận với chín cỗ đại đạo to lớn, áp sát gần như có thể sánh vai, chỉ chênh lệch nửa thân hình, nhìn từ xa có thể bỏ qua sự chênh lệch này.
Lý Quân Thiên vào lúc này mới có thể dò xét kỹ càng đại đạo của nam nhân này. Thần Long Đại Đạo, là long cũng là thần, tràn đầy uy nghiêm cùng thần thánh, cũng mạnh mẽ một cách thái quá.
Chỉ là tương đối đơn nhất, đồng dạng là lực lượng đẩy lên tận cùng chứ không phải huyền diệu đến tận cùng như các luồng đại đạo khổng lồ kia, nói theo một cách nào đó thì tương đối giống với Kiếm Đạo.
Lý Quân Thiên không nói, đã thấy Long Quân hướng về đầu nguồn của Tử Vong Đại Đạo hỏi.
“Đây chính là cơ hội mà ngươi nói?”
Hiển nhiên đầu nguồn của Tử Vong Đại Đạo, chính là Đông Thiên.