Đại thế uy áp từ trên người Lý Quân Thiên bùng nổ, trấn áp xuống đám người còn lại. Lực lượng mấy trăm vạn cân theo cương khí hóa thành thực chấn trấn áp toàn trường, khiến cho đám người muốn đứng lên cũng không được, ép cả đám nằm rạp xuống mặt đất.
Chiêu dùng uy thế trấn áp người khác này không phải giống như đám người Hộ Thiên Thuẫn, điều động thiên địa đại thế cùng linh khí mang đến lực lượng.
Lý Quân Thiên là dùng đại thế của bản thân đi tóm vào đại thế của thiên địa, mạnh mẽ đoạt đến một phần lực lượng, lại không thông qua linh khí mà thông qua cương khí của bản thân làm vật dẫn dắt tác động củ thể ra ngoài.
Tiêu hao không lớn bởi vì cương khí trong quá trình này sẽ cấp tốc phân tán trở thành nội lực để đại thế có thể sắp xếp. Mà lấy một nghìn lần chênh lệch về chất lượng, một sợi cương khí có thể hóa thành một nghìn sợi nội lực, một con số vô cùng khổng lồ.
Mặc kệ một đám người kêu rên, thất khiếu chảy máu. Lý Quân Thiên nhìn Vũ Nhu một cái. Vũ Nhu gật đầu tiến lên, bắt đầu từng người tra hỏi.
Trước hết g·iết kẻ cứng miệng uy h·iếp, về sau lại dùng thủ đoạn tàn nhẫn, đem một đám binh linh này hỏi tường tận.
Tất nhiên nàng cũng không hỏi vấn đề gì mấu chốt mà hỏi những thường thức về Thần Quang Đại Lục. Cho dù như thế cũng tiêu hao nửa giờ đồng hồ.
Lý Quân Thiên cùng Vũ Nhu cũng rất tuân thủ hứa hẹn, trả lời thành thật mười câu có thể để cho bọn hắn sống rời đi.
Không đáng g·iết, Lý Quân Thiên cùng Vũ Nhu cũng không phải kẻ cuồng sát, g·iết bọn hắn có ích lợi gì đâu. Nếu như để đạt đến mục đích nào đó thì bọn hắn không ngần ngại g·iết người, thậm chí g·iết nhiều người cũng không sao.
Thả đám người này đi có thể sẽ tiết lộ hành tung?
Cũng không quan trọng, mấy người vốn không có ý định che giấu tung tích của mình.
Lý Quân Thiên chỉ cảm thấy hiếu kỳ với Thần Quang thôi, những chuyện khác hắn mới lười quan tâm đến. Kẻ nào không có mắt đi khiêu khích hắn, vậy thì g·iết là được.
Sợ đánh không lại?
Không tồn tại.
Mạc Nhất Đình có thể trấn thủ nơi trọng yếu thế này, thực lực tất nhiên không thấp, ít nhất cũng có thứ tự ở trong những người mạnh nhất. Mà Mạc Nhất Đình yếu hơn ba người Mạc Thần Võ nhiều lắm, từ đấy có thể suy tính ra chiến lực ở thế giới này.
Lại thông qua tra khảo đã nắm rõ cách tu luyện của thế giới này, cũng biết được Mạc Thần Võ, Bùi Thành Cảnh, Mạc Trường Phong là ba cao thủ mạnh nhất của Thần Quang Đại lục.
Trong đó Mạc Thần Võ mạnh nhất, chính là thiên kiêu của Mạc gia, tuổi chưa đến bốn mươi đã đạt đến bốn đoạn cực hạn, vô địch thiên hạ.
Thần Quang Đại Lục tu luyện Thần Quang, mỗi người khi sinh ra đều sẽ tự mang ngân quang, đây là quà tặng từ thiên địa, trời sinh đã có.
Nếu như sinh ra không có ngân quang, vậy chính là kẻ bị thiên địa vứt bỏ, xác định là không thể sống được, chắc chắn phải c·hết. Trừ khi có cao thủ cường đại dùng tính mạng làm đại giới cấy ghép thần quang lên người, nếu không không thì hết cứu.
Nguyên nhân thần quang quan trọng như vậy là bởi vì bầu trời của thế giới này cực kỳ đặc biệt.
Bầu trời của Thần Quang Đại Lục tổng cộng có bảy sắc màu, mỗi hai mươi bốn giờ đều sẽ thay đổi một màu sắc tương ứng với một ngày, bảy màu luân phiên chính là một tuần.
Mỗi một lần thay đổi màu sắc cũng không phải điềm lành mà đều là tai họa, tất nhiên nói theo cách nói của Thần Quang Đại Lục thì đấy chính là thử thách của trời đất.
Đầu tiên là bầu trời Ngân Sắc, óng ánh như ánh sao, trong trắng áng mây trong nắng. Trong ngày trời có Ngân Sắc, ngân quang trên người sẽ bị hút mất một phần, nếu như không có ngân quang thì thay vào đó sẽ hút sạch tinh khí trên người, biến người ta thành một bộ xác khô.
Cho nên không có ngân quang, chắc chắn sẽ bị hút khô mà c·hết, không có ngoại lệ, cũng không thể chống chọi. Nếu ngân quang trên người cường đại thì phần bị hút đi cũng không đáng kể gì.
Muốn để Ngân Quang trên người mạnh lên thì có thể thông qua ăn uống cùng rèn luyện. Về phần người có ngân quang cường đại thì thậm chí không cần ăn uống gì, sẽ không c·hết đói c·hết khát cho đến khi ngân quang hao hết.
Phân biệt Ngân Quang mạnh yếu cũng rất dễ, tương ứng với hệ thống tu luyện của thế giới này.
Ngân quang có thể chịu đựng được một trăm ngày bầu trời Ngân Sắc là một đoạn nhỏ. Một trăm ngày cũng không ngăn, một ngày Ngân Sắc tiêu hao số ngân quang tương đương với nhịn đói mười ngày thôi.
Một đoạn nhỏ là cảnh giới cơ sở, sau khi thần quang tích lũy đầy đủ chín đoạn nhỏ liền sẽ sinh ra chuyển biến về chất lượng, đạt đến cảnh giới tiếp theo. Người ta gọi là nhị chuyển, bắt đầu từ một đoạn tiếp tục.
Đạt đến nhị chuyển, chất lượng của thần quang chuyển biến mạnh gấp mười lần, cứ thế mà tính lên.
Bùi Thành Cảnh là cao thủ mạnh nhất thế gian suốt mười năm cho đến khi Mạc Thần Võ quật khởi. Mà cảnh giới của bọn hắn đều là tứ chuyển đỉnh phong, đều đi đến chín đoạn nhưng không thể thuế biến bước vào ngũ chuyển.
Không rõ nguyên do.
Lý Quân Thiên đoán chừng là hạn mức cao nhất của thế giới.
Lại nói về bầu trời, ngoài Ngân Sắc ra, những màu sắc khác của bầu trời cũng vô cùng tai hại.
Chẳng hạn như sắc trời hiện tại, đỏ thẫm như nhiễm máu được gọi là Xích Sắc. Một ngày này, toàn bộ Thần Quang Đại Lục đều đổ mưa, không mâu mà mưa, nước mưa tuy không màu không mùi nhưng lại ẩn chứa tính ăn mòn cực mạnh đối với động vật.
Mà không chỉ là mưa, vào ngày này, bất kể nơi nào, chỉ cần có nước là sẽ có ăn mòn, càng nhiều nước thì ăn mòn càng mạnh. Cơ thể sẽ bị gặm nhấm từng chút một, đau xót không quá lớn lại ngứa ngáy khó chịu.
Muốn chống đối loại sắc trời này, bản thân phải tự ngộ ra cách chuyển đổi thần quang của bản thân từ Ngân Quang sang Xích Quang, từ đó dùng Xích Quang hồi phục lại cơ thể của mình, tránh cho bị ăn mòn đến c·hết.
Hoặc là sắc trời mang màu vàng nhạt gọi là Kim Sắc, toàn bộ không khí đều trở nên sền sệt tựa như keo dính, đem toàn bộ cơ thể hạn chế, tựa như đem mình vùi vào trong hố cát, không thể di chuyển được.
Tuy có Ngân Quang yểm hộ sẽ không bị ngạt c·hết nhưng cơ thể cũng sẽ lâm vào suy yếu. Một khi linh ngộ ra cách chuyển đổi sang Kim Quang, thần quang sắc bén như kiếm bao bọc quanh thân mới có thể di chuyển thuận lợi.
Còn có Hắc Sắc, chính là bầu trời u tối giống như mây đen che phủ chuẩn bị có giông bão, ánh sáng le lói nhưng không phải là ban đem. Khi sắc trời chuyển thành màu này, vậy thì thế giới cực kỳ nguy hiểm.
Ngoại trừ sinh vật sống, tất cả những thứ khác đều tràn đầy tính sắc bén, vạn vật đều giống thanh kiếm. Cho dù là không khí hít thở cũng giống như mình nuốt dính hạt cát, tràn đày đau xót.
Mà chỉ cần sinh vật sống đụng chạm vào bất cứ thứ gì đều sẽ khiến cho bản thân bị tổn thương. Cho dù là mặc vào quần áo trên người cũng sẽ bị cắt vô số vết từ các sợi vải.
Chỉ có chuyển thành Hắc Quang mới có thể phòng ngự loại tổn thương khắp thế giới này. Đặc biệt, Hắc Quang có thể tạo thành một vòng bảo hộ trong một khu vực, đem thay đổi xấu của ngày này bài trừ.
Cho nên ngày này, các thế lực lớn đều sẽ tạo thành vòng bảo hộ khu vực của mình, cuối cùng vẫn tính là tương đối an toàn. Mà người trưởng thành cũng sẽ thay nhau bảo bọc đám trẻ chưa lĩnh ngộ Hắc Quang, cũng không phải vô giải.
Nhưng đó cũng chỉ là bốn loại thần quang mà người của Thần Quang Đại Lục có thể sử dụng, có thể đối kháng.
Tất nhiên cũng là bốn loại sắc trời kinh khủng nhất, nếu không sinh vật của thế giới này đã sớm diệt tuyệt.
Ba sắc trời còn lại lần lượt là Lục, Lam cùng Tử không có kinh khủng như bốn sắc trời kia nhưng. Lam Sắc chính là ngày mang ân huệ của thiên địa, vào ngày này tất cả người của thế giới đều sẽ nhận được chữa lành.
Bất kể là v·ết t·hương hay bệnh tật cỡ nào đều sẽ được chữa trị, tất nhiên già yếu là ngoại trừ, cùng với thần quang hao tổn cũng không thể hồi phục.
Hiệu quả chữa thương không phải rất mạnh nhưng cũng không yếu, cả ngày tác dụng xuống thì trọng thương như Mạc Nhất Đình có thể khôi phục về đến trạng thái không nguy kịch, miễn cưỡng có thể hoạt động.
Trời hiện Lục sắc thì sẽ khiến người ta gặp ác mộng, sau khi tỉnh dậy sẽ hơi mệt mỏi uể oải. Nhưng chỉ cần không đi ngủ thì sẽ không gặp ác mộng, chỉ là mệt mỏi thì không cách nào tiêu trừ.
Cuối cùng chính là Tử Sắc, ngày này rất yên bình, không có bất cứ tác dụng hay tác hại nào, giống như trời đất cũng mệt mỏi, một ngày nghỉ ngơi.
Sắc trời sẽ lần lượt biến chuyển từ Ngân, Lục, Kim, Xích, Tử, Hắc, Lam tạo thành chu trình từng tuần từng tuần không bao giờ chấm dứt.
Tạo nên một hoàn cảnh vô cùng kỳ quái, khắc nghiệt mà lại là bảo địa bồi dưỡng cường giả.
Chính vì cái thiên địa kỳ quái này mà mỗi người ở trong Thần Quang Đại Lục đều là người có năng lực bất phàm. Bất kể là tâm tính lẫn thực lực đều không yếu, năng lực bình quân đều không phải người thường có thể so sánh.
Tất nhiên, thế giới nào cũng vậy, khi thế hệ trước đi đến đủ cao thì thế hệ sau sẽ sung sướng hơn, hoàn cảnh cũng đỡ gian khổ hơn trước.
Cho nên mặt bằng chung vẫn là mặt bằng chung, làm người bình thường, không phải ai cũng có thể đi đến đỉnh cao.
Là người thì đều có chỗ yếu hại, vẫn có thể t·ấn c·ông vào nhân tính, trước uy h·iếp sau lại lấy lợi dụ, Lý Quân Thiên từ trong miệng đám người thẩm vấn ra thông tin không phải chuyện không thể nào.
Hiểu rõ về Thần Quang Đại Lục, Lý Quân Thiên cùng Vũ Nhu lúc này bắt đầu rời đi. Mà từ đầu đến cuối đều không thấy Từ Trường Khanh cùng Cổ Thái Huyền xuất hiện, giống như bọn hắn bị đưa đến nơi nào đó cách rất xa, tạm thời còn chưa thể tìm đến.