Ý nghĩ đầu tiên của Lý Quân Thiên chính là khu vực này kỳ quái, vô cùng kỳ quái. Chắc chắn không phải Kiếm Nhãn của hắn có vấn đề.
Kiếm Nhãn là một cách vận dụng lực lượng của căn cơ võ đạo mà Lý Quân Thiên mày mò ra.
Căn cơ võ đạo đã không thuộc vào phạm trù chân ý thông thường mà là ở trên cơ sơ này tiến thêm một bước. Chỉ có thể nói, nội tình Kiếm Ma để lại quá phong phú.
Nếu không phải bị trở ngại bởi cảnh giới, Lý Quân Thiên đã sớm vận dụng được loại sức mạnh này rồi.
Từ khi lĩnh ngộ ra võ đạo chân ý huyền diệu hình thành ý cảnh, mỗi tăng lên một phần liền có thể ngưng tụ thêm một phần chân khí, cho đến khi toàn bộ mười thành chân khí đều ngưng tụ ra đến, hóa thành khí hải sâu thẳm trong suốt chính là kiếm ý viên mãn.
Lại muốn tiến lên thì phải minh tâm kiến tính, thông thấu bản thân cùng ý chí tương lai ngưng tụ căn cơ võ đạo. Ngưng tụ ra căn cơ võ đạo, huyền diệu tự động diễn sinh cho nên phải đi khám phá từng chút một, không phải vừa có liền hiểu ngay.
Lại bởi vì ngưng tụ ra võ đạo căn cơ cho nên Lý Quân Thiên đem cấp bậc này gọi là nhập đạo, chân ý nhập vào đạo, chính thức bước vào võ đạo.
Cái gì là đạo?
Đường đi qua chính là đạo, đường tương lai phải đi cũng chính là đạo. Nhưng tại sao phải đến Vọng Thiên Cảnh mới có thể coi là nhập đạo?
Bởi vì Vọng Thiên Cảnh phải trải qua Minh Tâm Kỳ, từ ý cảnh viên mãn thuế biến, hiểu rõ bản tâm, sáng tỏ mục tiêu tương lai, điều này tương đương với mới mơ hồ nhìn thấy con đường của mình ở đâu.
Nhìn thấy, mới có cơ hội bước lên. Cho nên phải Minh Tâm mới có thể Ngưng Cơ, nhìn thấy đường mới có thể bước vào trong đường. Từ con đường cho đến đích mà mình đặt ra không phải thực chất, cho nên từng cảnh giới chính là từng nấc thang mà mình phải xây dựng.
Đây chính là đạo.
Ngưng cơ nhập đạo, vừa nhập đạo liền có thần diệu sinh ra, huyền bí mà có tác dụng vô cùng.
Dù chỉ dùng đến một phần thần diệu liền trở thành Vọng Thiên Cảnh đặc hữu, quan sát một phần thế giới không giống với khi quan sát bằng mắt thường.
Mà khi tập trung khuếch đại phương hướng nào đó, liền sinh ra hiệu quả tột cùng.
Tất nhiên chuyện này Lý Quân Thiên làm được không đại biểu người khác cũng làm được. Chân ý của hắn không phải ở cấp bậc Nhập Đạo, trên con đường này đã đi đến vô cùng xa rồi.
Vẫn là cảnh giới hạn chế hắn phát huy ra toàn bộ thực lực.
Cho nên khi hắn toàn lực khai phát thần diệu của căn cơ võ đạo lên đôi mắt, liền dần dần lục lọi ra Kiếm Nhãn.
Nhưng Kiếm Nhãn lúc này chỉ có thể trông thấy một bức tường nối liền trời đất mà không nhìn thấy Tả Thiên Sơn. Chỉ có thể nói khu vực này quá mức dị thường, hơn nữa nguyên nhân còn đến từ sự vật nào đó vô cùng cao cấp.
Nếu không đã không thể ngăn trở Kiếm Nhãn.
Kiếm Nhãn là vận dụng lực lượng của “đạo” mà “đạo” đã chạm đến trời đất, có thể nhìn bao quát thiên địa cho nên gọi là Vọng Thiên. Lực lượng của “đạo” cao cấp như vậy, sao có thể bị vật tầm thường che chắn được.
Cho nên Lý Quân Thiên không có nắm chắc, chưa liều lĩnh xông vào nơi này.
Nhưng từ nơi sâu xa nào đó, Lý Quân Thiên cảm thấy nơi đây rất có thể sẽ ẩn chứa bí mật của thế giới này, ẩn chứa nguồn gốc của Thần Quang.
Đối với người đã mất đi rất nhiều hứng thú với sự vât trên đời mà nói, Lý Quân Thiên rất tò mò với những điều mới lạ. Chỉ là vật tầm thường thì hắn lười nhác đi để tâm, còn vật phi thường thế này thì hắn lại hơi không nhịn được.
Cho nên, phải tăng lên thực lực.
Lấy cảnh giới chân ý nhập đạo mà nói, lực lượng cùng cương khí của hắn đã đạt đến đỉnh phong không còn phạm vi để tăng thêm. Cho dù chờ đợi lượng cương khí khôi phục đến viên mãn thì cũng không có khác biệt gì nhiều, chỉ ảnh hưởng đến sự bền bỉ thôi.
Cho nên muốn tăng lên thực lực cũng chỉ có hai con đường, ngoại lực cùng thân thể.
Từ Thác Hải Cảnh về sau, tuy nói mỗi cảnh giới tăng lên đều có thể trải vuốt thân thể nhưng chung quy lại là bảo dưỡng thân thể, gia tăng tuổi thọ cùng tính bền dẻo chứ không tăng quá nhiều lực lượng.
Muốn gia tăng lực lượng còn cần có pháp môn cụ thể.
Lý Quân Thiên tuy rằng lấy kiếm nhập đạo, có thể gọi là chuyên tu Kiếm Đạo. Nhưng chấp niệm của Kiếm Ma là võ đạo, toàn thể trong ngoài không bỏ sót, cho nên thân thể cũng phải nghiên cứu một chút.
Không phải nói Lý Quân Thiên phải tinh tu toàn bộ các loại võ đạo mà hắn cần xây dựng một dàn khung cơ sở cho võ đạo, để người đến sau xây dựng con đường của chính bọn hắn ở trên đó.
Giống như từ một gốc rễ tỏa ra rất nhiều cành là. Về phần khi nào mới có thể tỏa ra thì Lý Quân Thiên cũng chưa biết, hắn trước hết phải phong tỏa cùng quy nạp tất cả con đường của người khác lại, để người khác đi lên võ đạo của hắn sau đó mới tỏa ra.
Có lẽ khi đạt đến cảnh giới thích hợp, võ đạo ghi khắc vào thiên địa thì mới có thể để võ giả thỏa thích tỏa ra từng đường nhánh của chính mình.
Thời điểm đó, cảnh giới đó, tự khắc sẽ sinh ra ý nghĩ như thế, nước chảy thành sông.
Giống như việc Lý Quân Thiên có thể cảm ứng được một cách mơ hồ rằng có người đột phá lên trước mình, lực cản của thế giới yếu bớt, mình còn có thể đột phá một vài cảnh giới... Tựa như từ sâu xa có ai đó đang nhắc nhở.
Có lẽ chính là huyền diệu trong đại đạo của hắn. Bởi vì đạo của hắn đi được rất xa, đạt đến rất cao cho nên huyền diệu tự sinh cũng rất kỳ ảo, tiếp xúc đến thứ gì đó mà cảnh giới của hắn chưa thể lý giải.
Xét về ngoại vật, Lý Quân Thiên không am hiểu lắm. Hắn thừa hưởng khả năng sử dụng mọi loại v·ũ k·hí từ Kiếm Ma, thông thạo nhất cũng là kiếm. Ba thanh kiếm trong hộp kiếm bây giờ mạnh nhất chính là Tinh Hà nhưng mạnh này cũng không phải dựa trên uy lực.
Tu luyện Linh Pháp gia tăng tuổi thọ thật nhiều, cũng sinh ra rất nhiều linh thuật huyền diệu. Nhưng những linh thuật này luôn có một tinh cố định, giống như đo đạc kỹ càng, sẽ không thể bùng nổ.
Chính là sức mạnh bị giới hạn rõ ràng trong cảnh giới, từ đó phải phụ thuộc vào các loại huyền diệu khiến cho lực lượng trở nên đa dạng để chiến thắng. Cho nên cảnh giới của Lý Quân Thiên không tăng lên, lực lượng tối đa mà linh vật có thể phát ra cũng là cố định, không có cách nào tăng trưởng.
Diệt Ma thì cũng mạnh nhưng không mạnh hơn Vĩnh Dạ bao nhiêu cả, phẩm chất bất phàm vì được ôn dưỡng mấy chục năm, có điều bây giờ đã bị tiêu hao hết sạch, phải mất một thời gian mới có thể khôi phục được.
Cho đến Vĩnh Dạ, thời gian này được căn cơ võ đạo trải vuốt đã có tăng lên đáng kể nhưng cũng không thể bổ trợ cho việc phát huy ra lực lượng vượt mức thông thường. Có lẽ tương lai Lý Quân Thiên sẽ tìm ra cách khiên cho Vĩnh Dạ mạnh hơn, nhưng không phải chuyện một sớm một chiều.
Chỉ còn con đường luyện thể.
Kỳ thực cỗ lực lượng huyền diệu sinh ra khi vừa mới đột phá cảnh giới mà Lý Quân Thiên chưa tìm ra nguồn gốc đã rèn luyện cơ thể một cách toàn diện, chiếm được tăng lên rõ rệt.
Nhưng nếu như có thể chủ động rèn luyện cùng với khai phát tiềm năng của cơ thể thì vẫn có thể tiếp tục tăng lên đến. Ít nhất sánh ngang với lực lượng của cương khí.
Nói đến rèn luyện thân thể, Lý Quân Thiên lập tức nghĩ đến Hóa Long Quyết cùng với Long Biến. Nếu Hóa Long Quyết là nội ngoại kiêm tu, dưới tạo nghệ của Từ Trường Khanh thì vẫn giữ được phương hướng này, chỉ là hơi lệch sang luyện thể một chút.
Long Biến của Lý Thiên Hành thì trực tiếp đổi sang công pháp luyện thể, lấy toàn bộ nội lực cùng ý cảnh đi rèn đúc thân thể. Chính là một phương pháp rèn luyện thân thể vô cùng cao thâm.
Về phần Băng Cơ Ngọc Cốt Thiên của Hoan Mị Cực Lạc Công bị Lý Quân Thiên tự động bỏ qua, không có ý định cân nhắc đến. Vả lại toàn bộ Cực Lạc Các cũng chỉ có Tường Vi là luyện thành cảnh giới cao nhất, những người khác còn lâu mới luyện được công pháp luyện thể này.