Lấy cương khí tẩm bổ bản thân đồng thời đào móc tiềm năng của cơ thể, trong cơ thể sẽ tự nhiên sinh ra một lực lượng tuần hoàn bên trong, duy trì toàn bộ thể chất hoạt động.
Bình thường cơ thể nào cũng có thể năng nhưng rất nhỏ yếu, không hiện ra ngoài. Chỉ có thân thể mạnh đến mức độ nhất định mới có thể cảm nhận được. Ít nhất là lực lượng thân thể của Lý Quân Thiên là có thể cảm nhận được.
Lực lượng thân thể của Lý Quân Thiên bây giờ hơn mười vạn cân, từ khi võ giả tuyệt đỉnh đột phá ra khỏi ba vạn sáu nghìn cân, lại đột phá hai đại cảnh giới liền đạt đến lực lượng cỡ này.
Hắn cũng chưa từng tu luyện pháp môn luyện thể cho nên tất cả tăng lên đều do cảnh giới hồi báo đến. Cùng lắm là lấy chân khí trải vuốt thân thể thôi, cũng không phải là công pháp gì đó.
Mà bây giờ, Lý Quân Thiên muốn sáng tạo cùng tu luyện một môn công pháp luyện thể.
tổng hợp bảy thành huyền diệu của Long Biến, chín thành huyền diệu của Băng Cơ Ngọc Cốt Thiên, tám thành huyền diệu của Hóa Long, cùng với mấy chục võ học luyện thể trong thiên hạ.
Tuy nói gạt bỏ Băng Cơ Ngọc Cốt Thiên nhưng ngoại trừ Hóa Long Quyết ra thì môn công pháp này cũng là thâm ảo huyền diệu nhất.
Làm sao có thể bỏ qua không dùng, cùng lắm thì không vận dụng phương pháp dưỡng nhan kia thôi.
Tìm một khối đá lớn ngồi xuống, Lý Quân Thiên nhắm mắt lâm vào trong suy tưởng công pháp.
Hóa Long Quyết Long Biến, tàng khí tại huyệt nối cuối cùng các huyệt vị nối liền với nhau tựa như đồ, lấy từng huyệt vị làm trung tâm kích thích một vùng xung quanh, khai phát tiềm năng của bắp thịt cùng xương cốt.
Hóa Long Quyết Hóa Long, cực hạn thăng hóa hóa thành long tức, lấy áp lực bên ngoài rèn luyện long tức bên trong, cuối cùng lấy long tức hóa thành thể năng trải đều khắp cơ thể.
Thông qua một trận chiến, Lý Quân Thiên đã nhìn ra được ảo diệu bên trong Hóa Long của Từ Trường Khanh, lấy thân thể làm căn cơ, long tức làm cương khí đảo lộn trong ngoài. Bản thân không có khí hải mà toàn bộ cơ thể đều là khí hải, lấy long tức trải rộng khắp thân thể vừa đạt được hiệu quả rèn luyện cùng tích lũy.
Chính là một công đôi việc, nội ngoại hợp nhất.
Băng Cơ Ngọc Cốt Thiên là công pháp mà Lý Quân Thiên hiểu rõ nhất, ngoại trừ ôn dưỡng bắp thịt để luôn duy trì trạng thái tươi trẻ tràn đầy sức sống ra, công pháp còn có thể rèn luyện xương tủy, thấm sâu vào trong.
Cơ bắp giống như từng sợi tơ mỏng đan xen vào nhau, huyệt vị chính là trung tâm điều hành cơ bắp, ngoại trừ điều khiển còn có phân phối tài nguyên, cưỡng ép phát huy tiềm lực... Long Biến cùng Băng Cơ Ngọc Cốt bổ sung, có thể nói là toàn diện về cơ bắp.
Hóa Long sinh ra long tức thì cũng không khác cương khí là bao, chỉ là thích hợp hơn với cơ thể bởi vì nó lột xác từ hợp nhất tinh khí thần, đồng thời trữ lượng sẽ lớn hơn khí hải rất nhiều. Nếu không có pháp môn cụ thể, Hóa Long không coi là một môn công pháp luyện thể, nó chỉ là một cách thức đột phá, cảnh giới tiếp sau còn chưa có hoàn thiện cho nên Lý Quân Thiên cũng không thể tham khảo quá nhiều.
Xương cốt có thể học Băng Cơ Ngọc Cốt Thiên, lấy từng sợi cương khí đi thẩm thấu, năm này qua tháng nọ tích góp cải biến. Nhưng tốc độ như thế sẽ quá chậm, đồng thời cương khí của Lý Quân Thiên cũng không thích hợp tẩm bổ cơ thể.
Không phải không thể mà là tốc độ không nhanh, hơn nữa cương khí sắc bén trong lúc rèn luyện sẽ luôn làm bản thân tự cảm thấy đau nhói, giống như vô số con kiến đang đồng loạt cắn loạn khắp nơi.
Nếu đổi cương khí thành chân khí hay nội lực thì quá trình này sẽ dễ chịu hơn, thoải mái hơn nhưng thời gian cũng lâu hơn.
Ngẫm nghĩ một hồi, Lý Quân Thiên quyết định trước hết rèn luyện da thịt, đem tất cả cơ bắp đều trải vuốt, đánh chắc như tinh thiết, đồng thời sáp nhập trung tâm điều khiển vào từng khối cơ bắp, để có thể khống chế cùng điều khiển tinh vi cơ bắp hơn, bài trừ yếu hại tại huyệt vị.
Trên cơ thể có ước chừng bảy trăm sợi cơ xương bởi vì những sợi cơ này nối liền với khung xương, cũng có thể gọi nó là thịt.
Đã có mục tiêu cụ thể, Lý Quân Thiên liền điều động cương khí, từ trong khí hải chảy ra, thông qua bát mạch chảy về thập nhị kinh, lại từ thập nhị kinh chảy qua thập ngũ đạo, tuần hoàn trong cơ thể.
Lý Quân Thiên muốn một lần rèn luyện xong tất cả cơ bắp.
Nửa giờ sau, Lý Quân Thiên rung nhẹ lông mi, ánh mắt trong trẻo mở ra, bờ vai thả lỏng khẽ thở một hơi.
Kết quả không quá khả quan, cương khí cùng thân thể rất phù hợp vì nó vốn phát triển từ một gốc gác nhưng tốc độ tẩm bổ thật sự quá chậm. Nửa giờ đồng hồ cũng chỉ tăng lên một tí ti, không biết ngày tháng năm nào mới có thể rèn luyện hoàn thành.
Lý Quân Thiên không có ý định ngừng lại ở nơi này vài năm để rèn luyện thể phách đâu.
Đưa mắt nhìn quanh một lượt liền thấy Vũ Nhu đã chất lên một đống lửa còn bản thân nàng thì ngồi xếp bằng cách Lý Quân Thiên không xa, chậm rãi cô đọng chân khí.
Khí thế trên người biến hóa giống như đang xung kích vào Đại Hải Kỳ. Tuy chỉ là một tiểu cảnh giới, tích lũy lượng biến gây nên một loại chất biến nho nhỏ nhưng cũng yêu cầu võ giả tập trung toàn bộ tinh thần.
Lấy tính cách của Vũ Nhu thì không nên xung kích bình cảnh vào lúc này mới phải, có lẽ nàng đột nhiên có lĩnh ngộ gì đó mới làm ra quyết định đột phá.
Lý Quân Thiên vừa vặn tỉnh lại đồng thời lâm vào mắc kẹt trong việc sáng tạo công pháp mới, nhân tiện liền thủ hộ cho nàng luôn.
Vũ Nhu đầu nhập toàn bộ tinh thần vào trong đột phá, không hề biết được tình cảnh ngoại giới. Quả nhiên biến cố liền đến vào đúng lúc này.
Lý Quân Thiên trông thấy một vệt sáng tím thẫm đột ngột phóng từ dưới mặt suối lên, chớp mắt hóa thành một cái miệng máu đỏ thẫm muốn nuốt trọn Vũ Nhu.
Lý Quân Thiên phản ứng cực nhanh, thân hình chớp mắt liền đứng ở sang lưng Vũ Nhu, tay trái đẩy ra một chưởng lớn hơn hai mươi mét chèn vào miệng máu đồng thời đem nó đánh bay ngược về sau.
Rống!!!
Ào ào!!!
Cự thú gầm thét đập xuống mặt suối bắn lên một trận sóng nước cao mười mấy mét, âm thanh đủ chấn động một vùng. Lý Quân Thiên phất tay áo một cái liền biến hóa ra một bức tường cương khí đem Vũ Nhu bảo bọc vào bên trong, ngăn cản toàn bộ âm thanh lẫn bụi nước, tránh ảnh hưởng đến nàng.
Lúc này cự thú từ dưới mặt nước nhô lên, Lý Quân Thiên mới có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng của nó.
Đầu giống như một gian phòng, miệng như cửa lớn, hai mắt mang màu xanh lục ẩn ẩn phát sáng, mình dài đến hơn ba mươi mét nhìn qua có chút giống một con rắn khổng lồ.
Nhưng kỳ quái là con rắn này ngoại trừ hai chiếc răng nanh rất lớn ra thì còn có không ít răng sắc nhọn khác, nhìn qua đã thấy đây là bộ hàm chắc khỏe của động vật ăn thịt.
Càng quái hơn chính là nó có hai chân rất lớn ở phía trước, móng vuốt sắc nhọn cùng cơ bắp tráng kiện để người ta liên tưởng đến phần trên của cá sấu.
Ở phía sau hai bên gáy của nó mọc ra hai chiếc vây nhọn hoắt, theo tiếng gầm thét của nó liền để hai chiếc vây xòe rộng ra như chiếc quạt xếp, vung vẩy tựa như đôi tai.
Toàn bộ cơ thể ngoại trừ đôi mắt xanh lục ra thì thuần một sắc tím thẫm, so với bầu trời thì tím đậm hơn nhưng lại lộ ra vô cùng hòa hợp với sắc trời.
“Giao long?”
Nhìn đến cự thú này, Lý Quân Thiên hơi nghiêm mặt một chút. Con cự thú này cho hắn cảm giác mạnh hơn con mãnh hổ lúc trước nhiều, đồng dạng cũng là loại tồn tại vượt quá tứ chuyển cửu đoạn của Thần Quang Đại Lục.
Tứ chuyển cửu đoạn có thể để lực lượng đại đến trăm vạn cân, mà vượt lên trên thì lấy cơ sở này cất bước ít nhất cũng có thể phát ra mấy trăm vạn cân.
Lực lượng như thế đã không thua kém gì Lý Quân Thiên rồi, hắn tất nhiên phải đối đãi nghiêm túc.
Lý Quân Thiên vươn tay ra, hóa chưởng làm trảo bắt về phía cự giao, trước tiên ước lượng thử lực lượng của nó. Bàn tay ngưng tụ từ cương khí hóa thành thực chất bắt ra ngoài, so với đầu của cự giao còn lớn hơn.
Lại trông thấy cự giao đồng giơ móng vuốt bắt ra, trên móng vuốt của nó chậm rãi bùng lên một ánh đen kịt bập bùng tựa như đốm lửa. Cả người còn cự giao hơi nghiêng về sau một chút sau đó bắn thẳng về phía trước, tựa như cung tên bắn ra ngoài, vung trảo đánh về phía bàn tay của Lý Quân Thiên.
“Còn biết vật lộn?”
Lý Quân Thiên lẩm nhẩm nhưng cũng không phân tâm, toàn lực khống chế cự thủ chộp đến.
Phanh!!!
Như kinh lôi giữa trời, hai bức tường thanh đâm sầm vào nhau, cự giao bị phản chấn bắn ngược lại nửa thân thể nhưng mà bàn tay từ cương khí đồng dạng vị va đến tán loạn.
Cự giao bị phản chấn lại không có tổn thương gì, thân hình lại bắn ngược g·iết trờ về, khí thế hung hãn mười phần. Lý Quân Thiên trở tay đẩy ra một chưởng, một chưởng lại giống như tường thành chắn ngang đâm đến.
Phanh! Phanh! Phanh!!!
Mười mấy lần va đập, Lý Quân Thiên ở trên mặt lực lượng áp chế cự giao một chút, đánh cho nó không ngừng bại lui về sau. Nhưng lần nào cự giao cũng hung hăng g·iết trở về, mười phần không s·ợ c·hết, thậm chí càng đánh càng hung hăng, tốc độ lao đến càng lúc càng nhanh.
Lý Quân Thiên tấm tắc lấy làm kỳ lạ, cự thú mạnh đến mức này sao lại hung hăng như thế, không có chút trí tuệ nào. Đồng thời b·ị đ·ánh lại không thấy tổn thương gì, da dày thịt béo, không s·ợ c·hết cũng không sợ b·ị t·hương. Thật là kỳ quái.
Thấy cự giao đã bị đẩy lui hơn năm mươi mét, cách Vũ Nhu một khoảng đủ xa đồng thời nửa thân hình đã thoát ra khỏi dòng suối, Lý Quân Thiên cũng không tiếp tục xuất chưởng mà vươn tay ra, ý cảnh bao trùm ra ngoài.
Khanh! Khanh!!!
Tiếng kiếm xé gió ngâm vang, dưới trời tím phớt hiện ra một vệt lưu tinh lao đến, khí thể sắc bén giống như xẻ dọc bầu trời, mũi kiếm cắm thẳng nhắm đến cự giao.