Làn da của cô ta trắng mịn hồng hào giống như một cô gái bình thường, cảm giác vô cùng mềm mại. Cô ta cũng có thân hình rất đáng tự hào. Duyên dáng yểu điệu, tinh tế thanh lịch. Chiếc váy dạ hội màu đỏ thẫm gợi cảm ôm sát thân hình đầy mê hoặc của cô ta. Hai ngọn núi trước ngực cao sừng sững. Ở giữa là khe núi sâu không thấy đáy. Ánh mắt của đàn ông một khi đã chạm vào thì không cách nào dời đi chỗ khác được. Những lúc khác không nói, trong bữa tiệc vừa rồi, cho dù mấy tên đàn ông không dám tiếp cận cô ta, cũng không dám nhìn thẳng vào mắt cô ta. Nhưng bọn họ đều lén lút âm thầm quan sát cô ta. Thậm chí còn có hai tên gan to dùng điện thoại di động zoom lên rồi chụp trộm cô ta. Tôn Thượng Hương biết rằng cách trang điểm ăn mặc của mình hôm nay ít nhất cũng đã đạt được hiệu quả đầu tiên. Thế mà Lý Phong không nhìn cô ta. Từ lúc Lý Phong bước vào, ánh mắt của anh không dừng lại trên người cô ta dù chỉ 0,01 giây. Cô ta giống như không khí. Tôn Thượng Hương rất tức giận! “Tôi hỏi anh, có phải ngay từ đầu anh đã biết chị dâu tôi muốn gây chuyện đúng không?” Lý Phong gật đầu. “Vậy tại sao anh không nói cho tôi biết?” “Vì sao phải nói cho cô biết?” Tôn Thượng Hương sững người, sau đó nói: “Nếu anh nói cho tôi biết thì tối nay sẽ không xảy ra chuyện này”. “Toàn bộ bữa tiệc tối nay đều là chuẩn bị cho chủ tịch và phu nhân”. “Với sự giúp đỡ của tôi, họ có thể mở rộng địa bàn kinh doanh ở Phú Châu”. “Bây giờ đã được mở rộng rồi”. Lý Phong lạnh nhạt nói. Tôn Thượng Hương chợt nhận ra. Đúng rồi! Cô ta suýt chút nữa thì vỗ tay vào đùi mình! Có Cam Hưng Bá bảo vệ và hộ tống hai người họ. Bây giờ không biết có bao nhiêu nhiêu người đang suy đoán về thân phận của Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân. Những sếp lớn của các tập đoàn đó chắc chắn sẽ chủ động liên hệ với Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân. Khi bọn họ thật sự hiểu được thực lực của tập đoàn Lăng Tiêu, 100% sẽ hợp tác với bọn họ. Không cần sự can thiệp của tập đoàn Tôn Thị. Hơn nữa, không cẩn có sự trung gian giới thiệu của tập đoàn Tôn Thị. Tập đoàn Lăng Tiêu sẽ càng thêm phát triển hơn nữa! Lúc này, một cơn gió thoáng qua. Lý Phong cũng giống như cơn gió, lướt qua người Tôn Thượng Hương. Khi Tôn Thượng Hương quay đầu lại, Lý Phong đã đi xa. Cô ta nhìn thấy một bóng lưng cao lớn. Tôn Thượng Hương thầm tức giận, khi cô ta muốn đi tìm Kỳ Ti Mẫn để giải quyết mọi chuyện thì phát hiện ra cô ta đã biến mất. Lúc này, Kỳ Ti Mẫn đang ngồi trong xe Rolls-Royce. Chiếc xe này không đỗ ở bãi đỗ xe cũng không đỗ ở đường lớn. Mà lại đang đỗ ở một góc hẻm. Ngay cả đèn đường ở đây cũng đã bị hỏng. Bên trong xe Rolls-Royce, ánh đèn mờ ảo. Chiếc xe này của người đứng đầu nhà họ Châu hiện giờ, Châu Vũ. Kỳ Ti Mẫn và Châu Vũ ngồi cạnh nhau. “Bà lớn nóng lòng muốn gặp tôi như vậy, có phải xảy ra chuyện gì thú vị rồi không?” “Thú vị?” Dưới ánh đèn mờ ảo, vẻ mặt của Kỳ Ti Mẫn vô cùng tức giận. “Không chỉ đơn giản là thú vị, nếu như tôi nói chuyện này cho ông biết, ông sẽ sợ hãi đến mức nhảy ra khỏi ghế đấy”.