Triệu Hoài giờ đây, nhàn nhã mà nằm trên nền đất lạnh lẽo. Ánh mắt chăm chú nhìn về bầu trời sao, trong lòng suy tính không ít. Hiện tại cần nhất, chính là làm sao lấy được Băng Linh Chi. Đó mới là điều quan trọng cần phải làm nhưng mà còn có việc khác quan trọng cũng không kém.
- Hình như... Ta quên gì đó thì phải?- Triệu Hoài nhíu mày, sắc mặt còn là có chút khó coi.
- Ngươi đi không một lời từ biệt, Diệp Ninh cô ta không biết lo lắng đến cỡ nào đây!- DG cất tiếng, nói lời nhắc nhở.
- Bỏ mẹ, ta quên mất! Lúc nãy đi gấp quá, quên nói một tiếng. DG, nói với cô ta, là ta không sao, đi vài ngày rồi về!- Triệu Hoài giờ đây, không khỏi hốt hoảng.