Sáng sớm hôm sau, Lục Trường An ngồi chiễm chệ ở bên quầy, thư thái nghiên cứu Thái Huyền Đan Kinh.
Phải công nhận, kiến thức bên trong Thái Huyền Đan Kinh quá mức khổng lồ, muốn triệt để nghiên cứu xong xuôi, tối thiểu cần phải tiêu tốn tháng mấy tháng, thậm chí cả năm trời.
Ngay lúc Lục Trường An đang nhắm mắt tĩnh toạ, thì chợt có người gõ bàn đánh thức hắn.
Ngưng mắt nhìn sang, phát hiện đó là một thiếu nữ trẻ măng để tóc đuôi ngựa, chính là Lâm Vũ Hinh.
"Ngươi muốn đổi công pháp gì ư?"
Lục Trường An nhàn nhạt hỏi.
"Không...không phải! Vãn bối là đến để cảm tạ tiền bối!"
Lâm Vũ Hinh có chút rụt rè đáp.
"Cảm tạ ta?"
Lục Trường An nhíu mày, tiếp đó, giống như hiểu ra điều gì.
Nửa tháng trước, thiếu nữ trước mặt từng tới Tàng Kinh Các trao đổi công pháp, ban đầu nàng lựa chọn Đan Hoả Công, nhưng sau khi nghe hắn nhắc nhở, nàng bèn lựa chọn thêm một môn công pháp khác là Thanh Mộc Trường Xuân Công.
Hôm nay bỗng dưng chạy tới cảm ơn, thì hiển nhiên, nàng đã tu luyện Thanh Mộc Trường Xuân Công, đồng thời đạt được hiệu quả không tệ.
Đúng như suy nghĩ của hắn, Lâm Vũ Hinh do dự chốc lát, hít sâu một hơi nói:
"Thời gian trước, tiền bối có nói ta phù hợp tu luyện công pháp mộc hành. Vãn bối đã thử nghiệm tu luyện Thanh Mộc Trường Xuân Công, không nghĩ tới hiệu quả cực kỳ tốt, vẻn vẹn nửa tháng đã đột phá Ngưng Huyết viên mãn. Ánh mắt của tiền bối thực là tinh tường!"
"Như vậy sao? Vậy thì chúc mừng ngươi!"
Lục Trường An gật gật đầu nói.
Lâm Vũ Hinh năm nay mới mười lăm tuổi, tu vi đã đạt tới Ngưng Huyết viên mãn, chỉ cần đột phá Đoán Cốt cảnh, liền sẽ nhận được cao tầng của Vũ Dương Tông coi trọng, thậm chí trở mình tấn thăng đệ tử chân truyền.
Toàn bộ Vũ Dương Tông có hơn bốn ngàn đệ tử, nhưng đệ tử chân truyền lại chỉ có vài chục người mà thôi.
Mỗi một tên đệ tử chân truyền, đều nắm giữ tư chất không kém hơn thượng giai, bọn họ chính là hi vọng đời sau của tông môn.
Về phần chuyện Lâm Vũ Hinh mượn Thanh Mộc Trường Xuân Công, trong vòng nửa tháng đột phá Ngưng Huyết viên mãn. Lục Trường An mặc dù cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không quá bất ngờ.
Cái khác không nói nhưng chỉ nói về pháp mục của mình, hắn vẫn cực kỳ tự tin.
Pháp mục cho ra kết quả là Lâm Vũ Hinh phù hợp tu luyện công pháp mộc hệ, vậy thì nàng chắc chắn phù hợp...
Lâm Vũ Hinh thấy dáng vẻ hờ hững của hắn, cho rằng Lục Trường An đã sớm dự đoán được, ánh mắt xinh đẹp càng thêm sùng bái, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, cẩn thận đem một giỏ trúc đặt lên trên quầy nói:
"Đây...đây là bánh ngọt do ta tự làm, xin tiền bối chớ nên từ chối!"
Thiếu nữ nói xong, cũng không dám đợi thêm, mà cuống quýt xoay người bỏ chạy.
Nhìn dáng vẻ chạy trối c·hết của nàng, Lục Trường An mỉm cười lắc lắc đầu.
Tuy nhiên, hắn cũng không từ chối bành ngọt của thiếu nữ, dù sao, đây là thù lao mà hắn xứng đáng nhận được.
Cứ như thế, nguyên cả ngày trời, Lục Trường An một bên nhàn nhã thưởng thức bánh ngọt, một bên chăm chú tham ngộ đan kinh, lâu lâu hớp một ngụm rượu thuốc.
Càng nghiên cứu, hắn càng phát hiện Thái Huyền Đan Kinh bác đại tinh thâm đến cỡ nào.
Trong đó, bao quát lý giải của Thái Huyền thượng nhân đối với đan đạo, kinh nghiệm và yếu quyết luyện đan, cũng như đủ loại đan phương từ cao đến thấp.
Thái Huyền thượng nhân là cường giả sinh sống ở thời thượng cổ, cho nên những đan phương mà ông ta nắm giữ, có rất nhiều đều đã thất truyền. Nếu lấy ra, tuyệt đối sẽ khiến cho giới luyện đan chấn động.
Đương nhiên, Lục Trường An không ngu xuẩn tới mức lấy đan phương thất truyền ra khoe mẽ, nhiều nhất chỉ là luyện chế để mình sử dụng mà thôi.
Thất phu vô tội, hoài bích có tội, đã bước chân vào tu hành giới, thì cần thiết phải cẩn thận.
Khiến hắn lưu ý nhất đó là bên trong Thái Huyền Đan Kinh còn bao hàm một môn thủ pháp khống hoả độc môn do Thái Huyền thượng nhân tự mình sáng chế ra, gọi là Ly Địa Khống Hoả Quyết.
Đối với luyện đan sư mà nói, khống hoả là một kỹ năng nhất định phải nắm giữ.
Khả năng khống hoả càng thuần thục, pháp quyết khống hoả càng cao minh, thì bất kể là tốc độ luyện đan hay phẩm chất đan dược đều sẽ tăng lên trên diện rộng.
Ly Địa Khống Hoả Quyết hiển nhiên là một môn pháp quyết khống hoả phi thường cao cấp, hầu như vượt xa các loại pháp quyết khống hoả đương thời.
Tu luyện tới viên mãn, thậm chí có thể tăng lên ba thành phẩm chất của đan dược.
Chớ nên cho rằng ba thành là ít.
Phẩm chất của đan dược ở Thần Binh Giới, thông thường được chia làm bốn cấp bậc là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm.
Phẩm chất cao hay thấp liền dựa vào mức độ lợi dụng dược lực ẩn chứa bên trong linh dược.
Trong quá trình luyện đan, bởi vì nhiều yếu tố mà luyện đan sư sẽ rất khó lợi dụng toàn bộ dược lực. Trong đó, một phần dược lực dung hợp với nhau trở thành đan dược, một phần khác thì sẽ trở thành đan độc.
Cổ nhân có câu, đan có ba phần độc, chính là ám chỉ vấn đề trên.
Đan dược phẩm chất càng cao, lượng đan độc càng ít.
Thí dụ một viên Bổ Huyết Đan, nếu có năm phần đan độc trở lên chính là phế đan, ăn vào lợi bất cập hại.
Bốn phần độc, sáu phần dược hiệu là hạ phẩm.
Ba phần độc, bảy phần dược hiệu là trung phẩm.
Hai phần độc, tám phần dược hiệu là thượng phẩm.
Cuối cùng, có dưới một phần đan độc chính là cực phẩm đan dược.
Mà Ly Địa Khống Hoả Quyết, tối đa có thể gia tăng ba thành phẩm chất. Đồng nghĩa với việc, nếu trình độ luyện đan của hắn chỉ đủ để luyện chế ra một viên đan dược hạ phẩm, thì vận dụng Ly Địa Khống Hoả Quyết, có thể khiến viên đan dược hạ phẩm kia biến thành đan dược cực phẩm.
Nếu trình độ luyện đan của hắn đủ để luyện chế ra đan dược trung phẩm, như vậy phối hợp với Ly Địa Khống Hoả Quyết, sẽ có xác suất không nhỏ luyện chế ra đan dược hoàn mỹ.
Giá trị của một viên đan dược cực phẩm hoàn toàn không phải một viên đan dược hạ phẩm có khả năng so sánh. Đừng nói tới đan dược hoàn mỹ!
Hoàng hôn vừa buông xuống, Lục Trường An đứng dậy vươn vai, kết thúc công việc ngày hôm nay.
Một đường trở về tạp dịch phong, tâm tình của hắn cực kỳ thoải mái.
Trông coi Tàng Kinh Các cả ngày, hắn đã học thuộc lòng Ly Địa Khống Hoả Quyết, ngoài ra, mặc dù không chăm chú tu hành, nhưng bởi vì có rượu thuốc hỗ trợ, hắn cũng thành công ngưng tụ thêm 8 sợi tơ máu.
Đêm nay, hẳn là có thể đột phá Ngưng Huyết tiểu thành.
Có điều, thời điểm đi ngang qua một chỗ quảng trường ở nội môn, hắn chợt dừng lại, vểnh tai lên nghe ngóng.
"Trường Phong sư huynh, ngươi biết chuyện gì chưa? Nghe nói, trong vòng một đêm, tóc và lông mi của Cơ sư tỷ đã trở nên bạc trắng..."
Một gã đệ tử nội môn làm bộ thần bí nói.
Cơ sư tỷ trọng lời của gã đệ tử nội môn nọ, Lục Trường An tự nhiên đoán được, chính là Cơ Khuynh Thành. Cơ Khuynh Thành dù sao cũng là nhân vật phong vân ở trong Vũ Dương Tông. Nên mọi động tĩnh của nàng đều sẽ được rất nhiều đệ tử chú ý.
"Đầu tóc trở nên bạc trắng ư?"
Một gã đệ tử khác hiếu kỳ hỏi.
"Ừ, chỉ là trắng một cách mỹ miều, không phải là khô bạch, mà là tỏa ra một ánh sáng màu trắng kỳ lạ, xinh đẹp vô cùng."
Gã đệ tử cảm thán nói.
"Hừ! Dĩ nhiên không phải khô bạch rồi, ta nghe Trần trưởng lão nói, đầu tóc của Cơ sư tỷ sở dĩ trở nên trắng như vậy là do dấu hiệu của huyết mạch thức tỉnh, chỉ có một số gia tộc lớn mới xuất hiện tình trạng như thế. Đáng tiếc, ta dò hỏi Trần trưởng lão, thì hắn lại im lặng không chịu tiết lộ thêm!"
Một tên đệ tử khác chêm lời.
"Huyết mạch thức tỉnh sao?"
"Đúng rồi, ta nghe nói là huyết mạch thức tỉnh, chỉ có một số ít gia tộc thần bí mới sở hữu, dường như rất lợi hại!"
"Huyết mạch thức tỉnh..."
Lục Trường An nhíu nhíu lông mày, không tự chủ nhớ tới chuyện ở Hắc Phong Lâm nửa tháng trước.
Ngày đó, sau khi Cơ Khuynh Thành vận dụng Huyền Minh Thất Hình Diện, liền sở hữu một loại sức mạnh thần bí gọi là thần lực.
Chẳng lẽ chuyện tóc và lông mi của nàng ta chuyển thành màu trắng là vì tấm mặt nạ kia?
Lắc lắc đầu, nhân quả giữa hắn và Cơ Khuynh Thành đã thanh toán xong. Cho nên chuyện của đối phương, hắn đâu cần thiết quan tâm làm gì!