Đảo mắt đã trôi qua nửa tháng, cuộc sống của Lục Trường An vẫn bình thản như thế.
Ngày ngày, hắn một bên quản lý Tàng Thư Các, một bên tham ngộ đan kinh, một bên tu luyện.
Mượn nhờ Vạn Linh Huyết Đan, tốc độ tu luyện của hắn tăng nhanh như diều gặp gió, vẻn vẹn nhập tông chưa đầy một tháng đã đột phá Ngưng Huyết viên mãn.
Tốc độ tu luyện nhanh cỡ đó, nếu để những đệ tử thiên tài trong Vũ Dương Tông biết được, nhất định sẽ xấu hổ đến mức đập đầu vào đậu hủ t·ự s·át.
Dù sao, coi như những đệ tử tư chất thượng giai, muốn đột phá đến Ngưng Huyết viên mãn, nhanh cũng cần nửa năm một năm, mà chậm thì phải mất vài ba năm.
Với tu vi Ngưng Huyết viên mãn của hắn, chỉ cần tích luỹ đầy đủ điểm cống hiến nữa là có thể tấn thăng đệ tử nội môn.
Tuy nhiên, Lục Trường An không dự định làm như vậy, mà quyết định tiếp tục điệu thấp tu hành, không hề tiết lộ với bất kỳ người nào.
Nửa tháng này, Vũ Tôn từng triệu kiến hắn một lần, hỏi han về tiến độ tu luyện Luyện Huyết Kinh, Lục Trường An bèn đem một chút kiến giải của mình bẩm báo cho đối phương.
Vũ Tôn nghe xong, cũng không hỏi nhiều mà phất tay để hắn rời đi.
Dưới cái nhìn của lão, Lục Trường An tư chất thấp kém, đạo ngộ cũng không sâu, sở dĩ tu luyện thành công Luyện Huyết Kinh, phần nhiều là vì may mắn mà thôi, nên không nghi ngờ mấy.
Cảnh giới tiếp theo sau Ngưng Huyết cảnh là Đoán Cốt cảnh.
Đoán Cốt cảnh yêu cầu dùng khí huyết thối luyện xương cốt, khiến cho xương cốt cứng rắn như thép.
Một mạch thối luyện xong 206 đoạn xương cốt, chính là Đoán Cốt viên mãn.
Tuy nhiên, theo hiểu biết của Lục Trường An, bên trong Đoán Cốt cảnh ngoại trừ phân chia thành bốn cấp bậc là nhập môn, tiểu thành, đại thành và viên mãn ra, tựa hồ còn phân chia thành các loại phẩm cấp khác biệt, gọi là Đồng Cốt, Ngân Cốt, Kim Cốt và trong truyền thuyết Ngọc Cốt.
Phẩm cấp của xương cốt có ảnh hưởng rất lớn tới thành tựu tương lai của một người.
Có điều tuyệt đại đa số võ giả ở Thần Binh Giới đều chỉ tu đến Đồng Cốt mà thôi.
Về phần Ngân Cốt, thì trong ngàn người mới có một người luyện thành.
Kim Cốt càng là vạn người thậm chí mười vạn người chọn một, mỗi một vị võ giả tu luyện thành Kim Cốt, đều được xưng tụng là tuyệt thế thiên tài, tương lai bất khả hạn lượng.
Còn như Ngọc Cốt, vậy thì chỉ có thể ngộ, không thể cầu, ít nhất theo hiểu biết của hắn, toàn bộ Đại Ngu Vương Triều từ xưa đến nay, chưa từng xuất hiện một vị thiên kiêu nào tu thành Ngọc Cốt.
Mà quá trình ngưng tụ Ngân Cốt, Đồng Cốt, Ngọc Cốt trên được gọi là Đoán Cốt tam luyện.
Những võ giả thiên tài, sau khi thối luyện xong 206 đoạn xương cốt, sẽ không vội vàng đột phá Luyện Tạng mà là lợi dụng thiên tài địa bảo tiếp tục tiến hành thối cốt lần thứ hai, đây chính là Đoán Cốt đệ nhất luyện.
Một ngày hoàn thành Đoán Cốt đệ nhất luyện liền chính thức đột phá Ngân Cốt.
Nghe đồn, Đoán Cốt cảnh võ giả nắm giữ Ngân Cốt là có thể vượt cấp khiêu chiến, coi như Luyện Tạng đại võ sư cũng có thể đánh một trận.
Sau khi đột phá Ngân Cốt, nếu vẫn chưa thoả mãn, có thể tiến hành đệ nhị luyện và đệ tam luyện.
Thời đại thượng cổ, các luyện đan sư từng phát minh ra vài loại đan dược phụ trợ cho võ giả tiến hành Đoán Cốt tam luyện, đáng tiếc, những đan dược đó đa phần đều đã thất truyền.
Bởi vì thế, võ giả thời nay chỉ có thể lùi lại một bước, lựa chọn thiên tài địa bảo tương ứng nhằm tiến hành thối cốt.
Chuyện này cũng dẫn tới một vấn đề đó là nếu không tìm được thiên tài địa bảo phù hợp, quá trình thối cốt sẽ trở nên cực kỳ khó khăn.
Không ít thiên kiêu bởi vì thiếu thốn thiên tài địa bảo, mà lựa chọn từ bỏ nửa chừng.
Có điều, Lục Trường An kinh hỉ phát hiện, bên trong Thái Huyền Đan Kinh dĩ nhiên có ghi chép những loại đan dược phụ trợ thối cốt kia, theo thứ tự là Ngân Cốt Đan, Kim Cốt Đan cùng Ngọc Cốt Đan.
Chỉ là những dược liệu chủ chốt dùng để luyện chế ba loại đan dược trên, hầu như đã tuyệt tích.
Nếu ngày sau hắn có thể tìm kiếm được những loại dược liệu nọ, nói không chừng có thể thử nghiệm luyện chế Ngân Cốt Đan, Kim Cốt Đan...tiến hành thối cốt.
Đương nhiên, cái gì Ngân Cốt, Kim Cốt chẳng phải thứ mà hiện giờ hắn cần quan tâm.
Đầu tiên cần thiết đột phá Đoán Cốt cảnh trước đã!
Đối với Đoán Cốt cảnh võ giả mà nói, loại đan dược phụ trợ tốt nhất chính là Đoán Cốt Đan.
Tuy nhiên, Đoán Cốt Đan là nhị phẩm đan dược, giá cả tương đối sang quý, hơn nữa còn bị các thế lực quản chế cực kỳ chặt chẽ.
Dù tuồn ra bên ngoài phường thị cũng sẽ bị hét giá ở trên trời.
Một viên Đoán Cốt Đan thông thường, giá bán tối thiểu là một ngàn lượng bạc, nếu là Đoán Cốt Đan chất lượng tốt, thậm chí có thể đội giá lên mấy ngàn lượng bạc.
Giống như ở Vũ Dương Tông, muốn trao đổi một viên Đoán Cốt Đan, yêu cầu 30-50 điểm cống hiến, tuỳ theo chất lượng.
Hiện tại, trong người hắn không có tiền, càng không có điểm cống hiến, muốn lấy được Đoán Cốt Đan, chỉ có khả năng tự mình luyện chế.
Lục Trường An nhíu nhíu mày, lặng lẽ tính toán.
Cứ như thế, trời đã về chiều.
Khiến cho hắn kinh ngạc, đó là ngày hôm nay, Tàng Kinh Các bỗng dưng vắng lặng dị thường, có thể dùng mấy chữ giăng lưới bắt chim để hình dung.
Ngày bình thường, ít thì cũng có bảy tám tên đệ tử đến trao đổi công pháp, mà nhiều thì có mấy chục người.
Nhưng hôm nay, từ sáng đến chiều, dĩ nhiên không có ai mò mặt đến Tàng Kinh Các.
"Chuyện gì xảy ra?"
Lục Trường An đầy mặt nghi hoặc rời khỏi Triêu Dương Phong.
Lúc vừa đi xuống chân núi, liền phát hiện một gã đệ tử mặt buồn rười rượi đang đi trên sơn đạo.
Lục Trường An tâm tư xoay chuyển, khẽ vươn tay túm lấy bờ vai đối phương.
"Tiểu huynh đệ xin dừng bước!"
Gã đệ tử nọ bị Lục Trường An giữ chặt vốn còn có chút không vui, nhưng sau khi nhìn thấy kẻ giữ mình là một người đàn ông trung niên, nho nhã lễ độ, ác cảm trong lòng liền biến mất, những lời oán hận cũng bị nghẹn lại trong họng, thấp giọng dò hỏi:
"Tiền bối gọi ta là có chuyện gì sao?"
Hiển nhiên gã cho rằng Lục Trường An là một vị chấp sự hay trưởng lão nào đó trong tông.
Lục Trường An hỏi:
"Ta là quản lý mới của Tàng Kinh Các, chỉ là không biết vì sao, cả ngày hôm nay không có ai đến đến trao đổi công pháp? Chẳng lẽ xuất hiện đại sự gì ư?"
"A, tiền bối là Tàng Kinh Các chấp sự? Đệ tử thất lễ!"
Gã đệ tử kia nghe đến mấy chữ Tàng Kinh Các, lập tức giật mình, thái độ trở nên cung kính, nhưng vẫn lộ ra vẻ hiếu kỳ hỏi:
"Tiền bối là mới gia nhập Vũ Dương Tông ta?"
"Đúng rồi!"
Lục Trường An gật đầu.
"Ầy! Vậy thì khó trách! Tiền bối chỉ sợ không biết, hôm nay là mồng 10, chính là ngày mà tông môn phân phát điểm cống hiến và tài nguyên tu luyện của tháng trước. Vì vậy, các sư huynh sư đệ sẽ không đến Tàng Thư Các đâu!"
Gã đệ tử giải thích.
Lục Trường An nghe thế mới bừng tỉnh đại ngộ.
Hắn thế mà đã quên hôm nay là ngày phát lương.
Theo quy định của Vũ Dương Tông, cứ đến mồng 10 hàng tháng, tông môn sẽ phân phát điểm cống hiến và tài nguyên tu luyện miễn phí cho môn nhân.
Tuỳ theo địa vị của từng người mà nhận được phúc lợi cao thấp khác nhau.
Cho nên hàng tháng, cứ vào ngày này, Sự Vụ Điện của tông môn sẽ trở nên vô cùng náo nhiệt.
Mọi người đổ xô đến đây, để nhận phúc lợi, đồng thời trao đổi các linh đan diệu dược, thần binh bảo giáp nhằm nâng cao thực lực của bản thân.
Lục Trường An bấm tay nhẩm đếm, hắn mặc dù là đệ tử tạp dịch, nhưng bởi vì làm phụ trách quản lý Tàng Thư Các, nên được hưởng phúc lợi của đệ tử ngoại môn.
Đệ tử ngoại môn, mỗi tháng sẽ nhận được 3 điểm cống hiến cùng 3 bình Bổ Huyết Đan, bên cạnh đó, còn cả 3 điểm cống hiến tiền công nữa.
Sáu điểm cống hiến, tác dụng không lớn.
Về phần Bổ Huyết Đan, hắn đã Ngưng Huyết viên mãn rồi, còn cần gì Bổ Huyết Đan?
Có điều, con muỗi nhỏ đến mấy thì vẫn phải thịt.
Điểm cống hiến thì không nói, nhưng Bổ Huyết Đan có thể lấy ra đem đến phường thị bán trao tay cho người khác, ngược lại cũng là một món tài phú nho nhỏ.
Không chần chờ gì nữa, Lục Trường An vội vàng thay đổi phương hướng, đi về phía Kim Dương Phong.