"Ồ, xin chào Lục huynh, ngươi đến là để nhận ban thưởng chứ?"
Liễu chấp sự mỉm cười nói, ánh mắt nhìn về phía Lục Trường An ẩn giấu một tia dị sắc.
"Đúng rồi! Gặp qua Liễu chấp sự!"
Lục Trường An cười toe toét nói.
"Hì hì! Còn chưa chúc mừng Lục huynh thành công đoạt giải nhất của tông môn thi đấu đây..."
Liễu chấp sự nói tiếp, nhưng khi nhắc tới chuyện này, vẻ mặt của nàng hơi có chút cổ quái. Mấy hôm trước nàng cũng có mặt tại hiện trường, tận mắt chứng kiến phương thức chiến đấu của người đàn ông trung niên trước mặt, quả thật...quả thật một lời khó nói hết.
"May mắn, may mắn!"
Lục Trường An làm bộ khiêm tốn đáp, nhưng vẻ đắc ý sớm đã hằn rõ lên trên mặt. Hắn mới chẳng thèm quan tâm việc chính mình giành giải nhất có quang minh chính đại hay không. Chỉ cần nghĩ tới tông môn ban thưởng phong phú là hắn đã mở cờ trong bụng rồi.
"Đây là lệnh bài mới của Lục huynh, xin mời thu nhận!"
Liễu chấp sự đem một tấm lệnh bài đã chuẩn bị từ trước đặt lên trên bàn nói.
Đó là một tấm lệnh bài bằng bạc, mặt trước ghi chép tên họ của hắn, cộng thêm hai chữ chấp sự, mặt sau ghi chép số điểm cống hiến.
Lục Trường An cầm lấy lệnh bài, cúi đầu nhìn lướt qua, phát hiện bên trên có 1988 điểm, lập tức hài lòng gật gật đầu.
Thời gian trước, sau khi trao đổi 15 phần tài liệu Đoán Cốt Đan, hắn vẫn dư lại 950 điểm cống hiến, cộng thêm tiền lương ba tháng là 18 điểm.
Ngoài ra, hắn còn đem chút ít tài nguyên tu luyện vô dụng giao cho tông môn, thu được 20 điểm cống hiến ngoài ngạch.
Hiện tại, bởi vì đạt được thi đấu đệ nhất mà được ban thưởng thêm 1000 điểm cống hiến, tổng cộng 1998 điểm, không thừa không thiếu.
Nhiều điểm cống hiến như vậy, đủ để hắn tiêu xài thoải mái, chẳng cần giống như những đệ tử khác phải khổ sở chạy đông chạy tây làm nhiệm vụ.
"Đây là 100 khối nguyên thạch ban thưởng!"
Liễu chấp sự tiếp lục lấy ra một túi vải dày cộm đặt lên bàn, nội tâm âm thầm cảm khái.
Bản thân nàng gia nhập Vũ Dương Tông lâu như vậy, nhưng toàn bộ gia tài còn chưa đến 30 khối nguyên thạch. Mà Lục Trường An thì sao nào, gia nhập tông môn hơn bốn tháng, không những chiếm được rất nhiều điểm cống hiến, còn có cả đống lớn nguyên thạch để tiêu xài lãng phí, thậm chí còn được đặc cách từ đệ tử tạp dịch, thăng chức thành tông môn chấp sự.
Giữa người và người, vì sao chênh lệch lớn như thế? Hazz!
Liễu chấp sự thu hồi tâm tình, thấp giọng hỏi:
"Lục huynh còn muốn mua sắm tài liệu luyện chế Đoán Cốt Đan sao?"
"Không cần!"
Lục Trường An khoát khoát tay, hắn đã là Đoán Cốt viên mãn rồi, còn cần Đoán Cốt Đan làm cái gì?
Nhưng sau khi trầm tư giây lát, hắn bèn lấy ra một tờ giấy mỏng, bên trên ghi chép chừng hai mươi loại dược liệu, đưa cho Liễu chấp sự.
"Ta muốn mua sắm những thứ trên, mỗi loại 30 phần!"
"Thục Địa Mộc, Địa Hoàng Thảo, Hoài Sơn Mộc..."
Liễu chấp sự đọc lướt qua đám dược liệu mà Lục Trường An giao cho, khẽ nhíu mày.
Hai mươi loại dược liệu ghi chép trên tờ giấy đều là nhất phẩm, nhị phẩm linh thảo thông thường, giá cả không quá đắt đỏ, nhưng theo trí nhớ của nàng thì bọn chúng kết hợp với nhau tựa hồ không thể luyện chế ra loại đan dược gì, đồng dạng không thể phối trộn để tắm thuốc. Lục Trường An mua sắm bọn chúng để làm chi?
Nhưng rất nhanh, nàng khẽ lắc lắc đầu, giở ra sổ sách bắt đầu tính toán, đối với hành vi kỳ lạ của người đàn ông trung niên trước mặt, Liễu chấp sự sớm đã miễn dịch.
Chừng nửa khắc đồng hồ sau, Liễu chấp sự mới hồi đáp:
"Một phần dược liệu 20 điểm cống hiến. Lục huynh xác định muốn mua 30 phần ư?"
"Xác định!"
Tiếp đó, Lục Trường An rất sảng khoái bỏ ra 600 điểm cống hiến mua sắm 30 phần dược liệu, rồi cực kỳ cao hứng rời khỏi Sự Vụ Đường.
Liễu chấp sự nhìn bóng lưng của hắn, vô ý thức cảm thấy đau lòng nhức óc.
600 điểm cống hiến nha, bản thân nàng tích góp cả năm trời mới miễn cưỡng kiếm được chừng đó, mà Lục Trường An dĩ nhiên không thèm nháy mắt một cái đã tiêu sạch.
Nàng căn bản không biết, Lục Trường An mua sắm dược liệu kỳ thực không phải đồ vô dụng, mà chính là tài liệu để luyện chế Ngân Cốt Đan.
Tuy rằng mấy tháng nay, bên phía Diệp Phàm tạm thời chưa có hồi âm, nhưng hắn rất tin tưởng, đối phương nhất định sẽ giúp hắn tìm được Ngân Cốt Thảo, bởi vì thế mới bỏ ra lượng lớn điểm cống hiến mua sắm những tài liệu phụ trợ.
Hơn nữa, điểm cống hiến của hắn rất nhiều, đừng nói là 30 phần dược liệu, coi như 50 phần, 80 phần hắn cũng dám mua.
Nguyên nhân chủ yếu là giá trị của Ngân Cốt Đan đầy đủ trân quý!
Đối với tông môn lớn như Vũ Dương Tông mà nói, dưới 25 tuổi đột phá Đoán Cốt viên mãn chính là thiên tài, nhưng chỉ có Ngân Cốt thiên kiêu mới đủ để đem ra làm bài diện.
Cũng vì vậy, bất kể là tông chủ hay Tứ Tôn đều cam lòng bỏ ra giá lớn, mua sắm thiên tài địa bảo trợ giúp ái đồ nhà mình tấn thăng Ngân Cốt cảnh.
Đáng tiếc, Ngân Cốt Đan sớm đã thất truyền từ lâu, muốn tấn thăng Ngân Cốt rõ ràng không phải chuyện dễ dàng.
Nếu Ngân Cốt Đan xuất hiện, thì toàn bộ Vũ Dương Tông tuyệt đối phải điên cuồng.
Một đường đi xuống Kim Dương Phong, Lục Trường An tìm một chỗ hẻo lánh, đem tất cả dược liệu ném vào trong túi trữ vật, tiếp theo lặng lẽ đi tới Tàng Kinh Các.
Ban thưởng của tông môn thi đấu đệ nhất, ngoại trừ điểm cống hiến và nguyên thạch ra, hắn còn được phép tiến vào tầng thứ ba của Tàng Kinh Các, lựa chọn một môn Địa giai công pháp, võ kỹ.
Chỗ tốt lớn như vậy, Lục Trường An tất nhiên sẽ không bỏ quên.
Lục Trường An làm việc của Tàng Kinh Các đã hơn bốn tháng, có điều, đây là lần đầu tiên hắn đi lên tầng thứ ba, dù sao, lúc trước thân phận của hắn thấp kém, chỉ là một gã đệ tử tạp dịch mà thôi.
Khác với tầng thứ một và tầng thứ hai, tầng thứ ba là nơi cất giữ các loại bí tịch cao cấp nhất của Vũ Dương Tông, cho nên bên ngoài được bố trí trận pháp cao thâm bảo hộ, đồng thời do Vũ Tôn tự mình tọa trấn.
Thời điểm Lục Trường An vừa đi lên, thì Vũ Tôn đang ngồi tĩnh tọa ở trên bồ đoàn tựa hồ đang tu luyện.
"Tự mình vào đi!"
Hắn còn chưa kịp mở miệng, Vũ Tôn đã trầm giọng nói, cũng không mở mắt ra.
"Vâng!"
Lục Trường An gật gù ôm quyền, mà trận pháp bảo hộ thư các cũng tự động mở ra một thông đạo để hắn tiến vào.
Bên trong tầng thứ ba chỉ có bốn cái giá sách, bên trên chỉ bày biện tổng cộng mười sáu quyển trục mà thôi, nhưng mỗi một loại đều là Địa giai công pháp, vũ kỹ trở lên, giá trị khó lòng đong đếm.
Có thể nói, bất kỳ một môn võ học nào ở nơi đây rơi vào trong giang hồ, đều sẽ dẫn tới một trận gió tanh mưa máu.
Lục Trường An chậm rãi đi dọc theo từng giá sách, dùng pháp nhãn quan sát kỹ thông tin của từng quyển trục.
[Băng Hỏa Thất Trùng Thiên, Địa giai trung phẩm ma công, yêu cầu cùng tu luyện hai loại lực lượng là Huyền Băng và Viêm Dương. Băng có nguồn gốc từ nước, nước có thể mòn đá, băng có thể đông cứng...Hỏa và khí cùng sinh, khí khiến hỏa mạnh hơn. Khí sinh ra từ nhiệt, nhiệt sinh ra hỏa... Âm Hàn Bất Sinh - Độc Dương Bất Trưởng. Băng Hỏa không dung hòa nhưng có thể cân bằng và cộng sinh, có thể vận dụng nó lên người đối thủ. Khi vận công, dọc cơ thể sẽ xuất hiện hai luồng băng hoả riêng biệt, màu sắc da cũng phân chia ra hai màu đỏ và xanh, uy lực kinh người. Nhưng tu luyện đến Thất Trùng Thiên đỉnh cao thì sẽ có hiện tượng đau tim. Những người nhục thân không đủ mạnh mẽ, tu luyện Băng Hỏa Thất Trùng Thiên sẽ tổn thương kinh mạch, dù có luyện thành cũng có hậu hoạn về sau...]
"Hậu hoạn lớn như vậy? Không luyện!"
Lục Trường An lắc lắc đầu.
[Cửu Tử Tà Công, Địa giai hạ phẩm ma công (bản thiếu) thời điểm tu luyện yêu cầu kinh mạch nghịch chuyển, khí huyết chảy ngược, huyệt Bách Hội trở thành Huyệt Xung Tuyền, khí huyết từ Nhâm Đốc sinh lên thành sinh xuống. Cửu Tử Tà Công có phương pháp chuyển di kinh mạch để thoát c·hết, kích thích kinh mạch giúp công lực đề thăng. Nhưng phương pháp trên cực kỳ nguy hiểm, sơ sẩy là không còn mạng. Ngoài ra, Cửu Tử Tà Công còn có năng lực phục hồi cực mạnh và nhanh chóng. Đó chính là lý do Cửu Tử Tà Công có thể Nhập Tử Trùng Sinh. Một ngày nhập môn, trong cơ thể sẽ sinh ra một loại lực lượng tà ác gọi là Cửu Tử Tà Khí, khi vận công sẽ hiện ra hư ảnh khô lâu. Muốn tăng lên Cửu Tử Tà Khí cần hấp thu oán khí, tà khí từ trên thân n·gười c·hết hoặc hung binh, hấp thụ càng nhiều thì càng mạnh. Người tu luyện Cửu Tử Tà Công, sử dụng Cửu Tử Tà Khí có thể thi triển ra Cửu Tử Bạch Cốt Trảo, vô cùng âm độc...]
"Dã man như vậy? Không luyện!"
[Dung Huyết Ma Chưởng, Địa giai trung phẩm võ kỹ, một khi đánh trúng vào bất kỳ sinh vật gì, kình lực thấu vào da, huyết quản kinh mạch nát tan. Uy lực chưởng lực đánh nát tan kinh mạch, hủy hết ngũ tạng. Ngoài ra còn có tà khí làm bốc hơi huyết dịch. Kẻ bị trúng chiêu sẽ lập tức biến thành xác khô. Tu luyện cùng Cửu Tử Tà Công giống nhau, cần hấp thu tà khí, oán khí...]
"Bà mẹ nó!"
[Vạn Lôi Thối Thể Quyết, Địa giai hạ phẩm công pháp, muốn tu luyện cần tiến vào lôi trì, mượn lôi điện rèn thể, chịu đựng vạn lôi phệ thân. Tu luyện tới đại viên mãn, nhục thân cứng rắn, đao thương khó nhập, có lôi điện hộ thể, tung hoành Luyện Tạng...]
"Còn vạn lôi phệ thân? Không luyện!"
[Bộ Phong Túc Ảnh, Địa giai trung phẩm độn pháp...]
....
Lục Trường An lượn quanh vài vòng, phát hiện công pháp ở tầng thứ ba đều cực kỳ cao thâm, nhưng đại đa số đều không phù hợp với hắn, nội tâm có chút ảo não.