Thượng Thương Chi Hạ: Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên

Chương 54: Ngũ Hành Chi Khí



Chương 54: Ngũ Hành Chi Khí

Sáng sớm hôm sau, Lục Trường An thông báo với Vũ Tôn một tiếng liền đóng cửa Tàng Kinh Các, mang theo bao tải dược liệu chạy lên Đan Dương Phong.

Từ ngày Diệp đại sư tấn thăng tứ phẩm luyện đan sư đến nay, võ giả tới cầu đan càng ngày càng nhiều.

Nhất là ba tháng trước, mấy vị tông sư lão quái nhận được Vạn Linh Huyết Đan, phát hiện phẩm chất đan dược đều phi thường tốt, thậm chí có mấy viên thượng phẩm.

Dẫn đến danh tiếng của lão càng thêm nổi như cồn, sớm đã không còn giới hạn ở trong nội bộ quận Bắc Hà.

Cường giả ở vài võ quận lân cận cũng thường thường mộ danh mà tới.

Đáng tiếc, những ngày gần đây, Diệp đại sư đã không còn tiếp nhận đan dược dưới tứ phẩm, Luyện Tạng lão quái đến cầu đan, chỉ có thể lui lại một bước, khẩn cầu trưởng lão của Đan Dương Phong xuất thủ luyện chế hoặc là ảo não ra về.

Thời điểm Lục Trường An vừa lên núi, phía trước cửa Đan Đường đã xếp thành hàng dài, gần năm mươi võ giả tu vi cao thấp khác biệt đang chờ đợi đệ tử Đan Đường gọi tên.

Ngay lúc Lục Trường An dự định xếp hàng, thì một gã đệ tử tai mắt lanh lẹ phát hiện bóng dáng của hắn.

Gã đệ tử nọ đầu tiên là sững sờ đôi chút, tiếp theo lập tức nở nụ cười tươi rói, chạy tới đón tiếp:

"Đệ tử Trần Hà bái kiến Lục chấp sự. Đại nhân là tới tìm phong chủ sao?"

"Không phải, ta đến thuê phòng luyện đan!"

Lục Trường An tương đối khách khí nói.

"Vậy xin mời đại nhân đi theo ta, phong chủ từng cố ý dặn dò qua. Nếu Lục chấp sự tới Đan Dương Phong, có thể tùy ý tiến vào bất kỳ phòng luyện đan nào, bao quát phòng luyện đan cao cấp. Hơn nữa, Đan Đường tuyệt đối sẽ không thu phí!"

Trần Hà một bên giải thích, một bên len lén đánh giá Lục Trường An.

Gã gia nhập Đan Dương Phong đã ba năm, nhưng lần đầu tiên được thấy Diệp đại sư khách khí với một người như vậy.

Phải biết, coi như tông chủ hay Tứ Tôn tiến nhập Đan Đường, nếu dám cậy già lên mặt cũng sẽ bị Diệp đại sư chửi cho té tát, xua đuổi xuống núi.

Mà vị Lục chấp sự trước mặt lại được lão đối xử như khách quý.

Nghe đâu, thiên phú luyện đan của Lục chấp sự cực kỳ cao, thậm chí có lời đồn đãi, Diệp đại sư từng chủ động đề nghị, muốn thu hắn làm đệ tử nhập thất nhưng bị từ chối.

Trần Hà âm thầm tiếc rẻ, quả thực là kẻ ăn không hết, người lần chẳng ra.

Toàn bộ Đan Dương Phong, có bao nhiêu người mong muốn bái nhập vào môn hạ của Diệp đại sư mà không được? Không nghĩ tới, cơ hội tốt như vậy bày ở trước mặt, đối phương dĩ nhiên từ chối...

Tiếp đó, Trần Hà khẩn khoản dẫn Lục Trường An đi vào trong nội điện, rồi bảo hắn chờ đợi chốc lát liền xoay người đi tìm trưởng bối.

Phòng luyện đan của đan đường đều có trận pháp bảo hộ, muốn tiến vào yêu cầu nắm giữ lệnh bài tương ứng.

Đây là vì để bảo vệ luyện đan sư, tránh cho trong lúc luyện đan bị người khác quấy rầy.



Chờ đợi chừng nửa khắc đồng hồ, Hà trưởng lão tự mình trình diện, cười ha hả nói:

"Ha ha, Lục tiểu hữu tới Đan Đường sao không báo cho lão phu một tiếng để lão phu tự mình ra tiếp đón!"

"Vãn bối chỉ dự định luyện chế vài viên đan dược thông thường mà thôi, đâu dám kinh động tiền bối..."

Lục Trường An lắc lắc đầu.

"Luyện chế đan dược?"

Ánh mắt Hà trưởng lão sáng lên, vội vã nói:

"Lục tiểu hữu, lão phu có một yêu cầu quá đáng..."

"Yêu cầu quá đáng thì tiền bối khỏi cần nói!"

"Ách!"

Hà trưởng lão há hốc miệng, tiếp theo lúng túng cười làm lành bảo:

"Khụ khụ, không phải, không phải yêu cầu quá đáng, lão phu chỉ muốn được làm đồng tử trông lò giúp Lục tiểu hữu. A ha ha, lão phu dầu gì cũng là tam phẩm sơ giai luyện đan sư, càng là Luyện Tạng cao thủ. Có lão phu trông lò, ngươi luyện chế đan dược sẽ dễ dàng hơn nhiều..."

"Hà trưởng lão thật biết nói đùa, ngươi đường đường là một vị tiền bối, há có thể làm đồng tử trông lò cho ta. Mà lại, tạo nghệ luyện đan của ta chưa chắc đã sánh bằng ngươi, nếu làm đồng tử trông lò, thì phải là ta đi làm mới đúng. Trông lò...tiền bối muốn trông, hơn phân nửa không phải là lò lửa mà là thuật luyện đan của ta đi!"

Lục Trường An cười nhạt, chỉ dùng một câu đã vạch trần tâm tư của Hà trưởng lão.

"Khụ khụ khụ..."

Bị nói trúng tim đen, sắc mặc Hà trưởng lão tức khắc đỏ như đít khỉ, đang muốn mở miệng giải thích vài tiếng, thì Lục Trường An đã nói tiếp:

"Thuật luyện đan mà thôi, cũng chẳng phải chuyện quan trọng gì, tiền bối muốn xem cứ vào xem là được!"

Hà trưởng lão nghe vậy thì như mở cờ trong bụng, vui mừng khôn xiết.

Người khác có lẽ không biết sự thần kỳ của Lục Trường An, nhưng lão lại biết rõ.

Diệp đại sư bị mắc kẹt ở tam phẩm luyện đan sư đỉnh cao nhiều năm, sở dĩ thành công đột phá là bởi vì có sự chỉ điểm của hắn.

Ngoài ra, chuyện Diệp đại sư luyện chế đan dược phẩm chất cao hơn thường lệ, đồng dạng cũng là vì nhận được Lục Trường An trợ giúp.

Bởi vậy, Hà trưởng lão dám khẳng định, vị Lục tiểu hữu trước mặt nắm giữ tạo nghệ đan đạo vô cùng cao thâm.

Thế nên, lão mới buông xuống mặt mũi, thỉnh cầu được làm đồng tử trông lò cho hắn.

"Chúng ta vào thôi!"



Lục Trường An nhàn nhạt nói.

"Được!"

Hà trưởng lão cười toe toét, nhẹ nhàng bấm pháp quyết, mở ra trận pháp của một phòng luyện đan trung cấp.

Phòng luyện đan sơ cấp, sở hữu nhất phẩm Địa Hỏa, có màu vàng nhạt.

Phòng luyện đan trung cấp, sở hữu nhị phẩm Địa Hỏa, có màu đỏ sậm.

Phòng luyện đan cao cấp, sở hữu tam phẩm Địa Hỏa, có màu xanh đậm.

Lục Trường An cùng Hà trưởng lão tiến vào một gian phòng luyện đan trung cấp. Trong lúc hắn đang chuẩn bị tài liệu, thì Hà trưởng lão phi thường hiểu chuyện, tranh thủ giúp hắn dấy lên Địa Hỏa, tiếp theo lui về phía sau, kích động chờ đợi.

Lại về sau, Lục Trường An bắt đầu không nhanh không chậm bỏ vào tài liệu, vận chuyển Ly Địa Khống Hỏa Quyết, tiến hành luyện chế.

....

Cùng một thời điểm, ở bên trong một gian đình viện rộng rãi nằm phía tây của Đan Đường.

Diệp đại sư đang ngồi đối ẩm cùng một lão giả tóc bạc.

Nếu Lục Trường An ở đây liền sẽ nhận ra, lão giả nọ không ai khác chính là lão tổ của Vũ Dương Tông, Vũ Dương tông sư.

"Diệp lão đệ, đồng môn với nhau ngươi cần gì keo kiệt bủn xỉn như thế? Chỉ là vài viên Vạn Linh Huyết Đan mà thôi, ngươi dĩ nhiên không muốn cho lão phu?"

Vũ Dương tông sư thở dài nói.

"Chỉ là Vạn Linh Huyết Đan?"

Diệp đại sư trợn trắng mắt, nhếch miệng cười lạnh nói:

"Họ Tiêu, ngươi nói chuyện thật là dễ nghe. Lão phu cho ngươi một vạn khối nguyên thạch, ngươi chạy khắp Đại Ngu Vương Triều xem có mua nổi một viên cực phẩm Vạn Linh Huyết Đan hay không? Lần trước cho ngươi ba viên đã xem như nể tình đồng môn rồi. Hiện tại muốn cầu đan, liền đem đồ vật đồng giá ra mà trao đổi. Không muốn thì xéo đi! Chớ nên tiếp tục làm phiền ta!"

"Ây!"

Vũ Dương tông sư mặt già xấu hổ. Mấy tháng trước, Diệp đại sư luyện chế xong đan dược, từng tặng lão ba viên cực phẩm Vạn Linh Linh Huyết Đan.

Sau khi lão tiêu hóa xong hết thảy đan dược, tu vi từ Khai Trần trung kỳ một mạch tiêu thăng tới Khai Trần hậu kỳ, nghiễm nhiên biến thành đệ nhị cao thủ ở quận Bắc Hà.

Tông sư tu luyện khí huyết, từ một giáp đến ba giáp là sơ kỳ, từ bốn giáp đến sáu giáp là trung kỳ, từ bảy giáp đến chín giáp là hậu kỳ, mười giáp là viên mãn.

Mượn nhờ dược lực của ba viên cực phẩm Vạn Linh Huyết Đan, số lượng khí huyết trong người lão đã đạt tới tám giáp, chỉ cần phục dụng thêm vài ba viên nữa, tất sẽ tấn thăng Khai Trần viên mãn, trực tiếp vượt qua quận chủ Hồ Nguyên Vũ, danh chính ngôn thuận trở thành Bắc Hà đệ nhất cường giả.

Đến khi đó, lão nói không chừng còn thử nghiệm trùng kích Thông Huyền một phen.



Nếm được mùi ngon ngọt, Vũ Dương tông sư há có thể bỏ qua.

Lão dám khẳng định, trên người Diệp đại sư vẫn còn đan dược, vì thế mới mặt dày mày dạn, ba ngày một lần tới cầu đan.

"Diệp lão đệ, ngươi vốn dĩ không ưa thích tu luyện, cần tam phẩm ngũ hành chi khí để làm chi? Đây chẳng phải đang làm khó lão ca ta sao?"

Vũ Dương tông sư khổ sở nói.

Nửa tháng trước lão chạy đến Đan Dương Phong cầu đan, Diệp đại sư cực kỳ thoải mái đồng ý, nhưng yêu cầu dùng tam phẩm ngũ hành chi khí để trao đổi.

Ngũ hành chi khí bao gồm Xích Hỏa Khí, Thanh Mộc Khí, Hoàng Thổ Khí, Bạch Kim Khí và Hắc Thủy Khí, chính là tài nguyên chủ yếu dùng để luyện tạng.

Bên trong ngũ hành chi khí lại được phân chia thành cửu phẩm, cửu phẩm thấp nhất, nhất phẩm tối cao.

Võ giả dung hợp ngũ khí cấp bậc càng cao, ngày sau đột phá Khai Trần càng thêm dễ dàng.

Đối với tông môn lớn như Vũ Dương Tông mà nói, sưu tập hạ tam phẩm ngũ hành chi khí tương đối dễ dàng, sưu tập trung tam phẩm ngũ hành chi khí mặc dù khá khó khăn, lại vẫn có thể làm được.

Nhưng tam phẩm ngũ hành chi khí trở lên, thì coi như tông sư cường giả như lão cũng khó lòng tìm thấy.

Nếu lão nhớ không nhầm, thì Diệp đại sư đột phá Luyện Tạng, chỉ dung hợp một đạo ngũ phẩm Xích Hỏa Khí mà thôi, vậy lão ta cần tam phẩm ngũ hành chi khí trở lên để làm cái gì?

"Khỏi cần cò kè mặc cả. Một đạo tam phẩm ngũ hành chi khí, đổi một viên cực phẩm Vạn Linh Huyết Đan, thấp hơn tam phẩm, vậy thì không cần bàn nữa!"

Diệp đại sư hừ lạnh nói.

"Diệp lão đệ, tứ phẩm ngũ hành chi khí thì thế nào?"

Vũ Dương tông sư vô cùng buồn bực, còn muốn kỳ kèo mặc cả thêm mấy câu, chợt phát hiện sắc mặt của Diệp đại sư hơi đổi, hướng về phía phòng luyện đan ngửi lấy ngửi để.

"Mùi hương này là...."

"Có chuyện gì sao?"

Vũ Dương tông sư nhíu mày.

Diệp đại sư giơ tay, ý bảo lão im lặng, tiếp ngửi thêm vài lượt, sau đó đứng bật dậy, lớn tiếng hú lên:

"Là mùi hương của Ngân Cốt Đan, trong Đan Đường có kẻ đang luyện chế Ngân Cốt Đan!"

"Ngân Cốt Đan? Ngươi nói là là loại đan dược có thể trợ giúp võ giả tiến hành Đoán Cốt đệ nhất luyện?"

Vũ Dương tông sư kinh ngạc hỏi.

"Đúng là nó! Lão phu đã biết người luyện chế là ai rồi. Khà khà khà! Không chơi với ngươi!"

Diệp đại sư nói xong, lập tức tung người rời khỏi đình hóng gió, chạy về phía nội viện.

Vũ Dương tông sư thấy thế cũng vội vàng bám theo.
— QUẢNG CÁO —