Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 593: Tôn giáo lợi và hại.








Doanh quân Do Thái trong núi Hermon.

Sau mười bốn ngay quay ngược hành quân cuối cùng họ lại trở về nơi này, các lão binh Do Thái không có ngại gian khổ, lập tức bốc xếp hàng hóa chuẩn bị tiếp tục quay lại con đường cũ tiến về Synda hành quân chiến đấu.

Trong mắt họ Hồi giáo Sunni vẫn tốt, vì ít nhất những người này không ngăn cấm người Do Thái tự do tín ngưỡng, đánh thuế khi không theo đạo Hồi thì người Do Thái chịu được, chỉ cẩn cho họ tự do đức tin và hành hương Thánh địa là đủ.

Còn Kito giáo người là ép buộc người Do Thái cải đạo. Không cải đạo sẽ bị trục xuất đuổi đi các phương khác thế giới hay trực tiếp giết là được.

Chính vì sự cực đoan của Kito giáo và cả Hồi giáo Bắc Phi dòng Shia khiến người Do Thái là một dân tộc, một tôn giáo đức tin không thể nào sống chung.

Vì thế nếu Kito giáo gây chiến với Hồi giáo Sunni, thì rõ ràng người Do Thái sẽ đứng về bên Hồi giáo rồi.

Benjamin Huy Tuấn rất băn khoăn.

Hắn gọi riêng Eitan vào một căn phòng mà nói chuyện.

“ Eitan, Chúa đã cho ta một giấc mơ về tương lai, một tương lai tràn ngập máu tanh, máu của người Do Thái chảy khắp mảnh đất này.” Benjamin Huy Tuấn lại mạo danh chúa, có điều hắn làm mãi thành quen và nghiện, dù sao chúa cũng đã từng đồng ý và cũng không có thái độ phản đối gì. Vậy cho để thuận tiện thì Benjamin Huy Tuấn sẽ dùng thôi.

Điều này cũng là vì tốt cho người Do Thái, lại không có cái gì báng bổ Chúa, cho nên Benjamin Huy Tuấn tin là Chúa sẽ thông cảm. Để hoàn thành nhiệm vụ mà Chúa giao cho thì những quyền hạn này Chúa nên ban phát cho hắn.

Eitan sợ hãi, Vị “Lãnh Tụ” trước mặt mình còn có khả năng tiên tri của Muhammad? Hắn im lặng gật đầu kính cẩn lắng nghe.

“ Sau mười năm người Kito giáo cả phương Đông và Phương Tây sẽ thực hiện một cuộc chiến chống lại người Hồi Giáo, cuộc chiến này lấy tên là Thánh Chiến. Chúng muốn đánh đuổi người Hồi giáo lui về cao nguyên Armenia. Chiếm lấy đất thành Jerusalem. Điều đáng sợ là ta thấy máu, máu khắp nơi, người Hồi giáo bại, người Do Thái thì vì giúp người Hồi giáo cho nên bị Kito giáo giết hại, thảm sát không thương tiếc, đến thờ Do Thái bị đốt cháy, bên dưới đó là cảnh những tên hiệp sĩ Châu Âu đang tàn sát người dân… 1 ngàn , mười ngàn? Trăm ngàn? Ta không thể đếm hết được….”

“ Nhưng chúa chỉ gửi cho ta thông tin qua giấc mơ, ngài lại không cho ta chỉ dẫn hay nhiệm vụ”

“ Ta rất bàng hoàng và rối trí cho nên mới cần hỏi ngươi ý kiến”

Benjamin Huy Tuấn giả thần giả quỷ. Nhưng hắn nói đều là đúng, nếu sự thật lịch sử không có can thiệp thì đúng là chuyện sẽ đi theo hướng này.

Eitan tin là thật.

Hắn một là tin năn lực thần kỳ, hai đó là vì kiến thức bản thân mà suy đoán.

“ Lãnh tụ, nhà tiên tri của Do Thái. Không có bất kỳ chỉ dẫn hay nhiệm vụ nào sao? Mong ngài xem xét thật kỹ.” Eitan cung kính hắn muốn Benjamin Huy Tuấn cẩn thận dò xét lại nhưng điềm báo bởi lẽ những mệnh lệnh, nhiệm vụ hay chỉ dẫn của Đức Chúa thường rất ẩn dấu cùng mơ hồ thông qua điềm báo.


Benjamin Huy Tuấn không dám đưa ra nhận định bản thân vì như thế tương đương với điềm báo chỉ dẫn có tính mục đích của Chúa , cho nên hắn đành phải phân tích cụ thể tình hình theo hướng khách quan nhất chi Eitan.

Nhưng lúc này hội nghị đã mở, không chỉ Eitan mà 6 người khác tham gia. Đây là những người có đầu óc tổ chức vào hạng đứng đầu ở Do Thái doanh.

Một người ý tưởng luôn phiến diện. Cho nên bảy người cùng Benjamin Huy Tuấn hội họp.

Lần hội họp này quyết định của họ chính là quyết định vận mệnh của người Do Thái.

Cho nên trong sử sách có ghi chép.

Đây là “Ngày Tân Khởi của Tiên Tri Benjamin và bảy môn đồ”.

Trong căn phòng lớn với một chiếc bàn dài . Bảy người quây quần xùng quanh ánh mắt nồng nhiệt nhìn về Tiên Tri Benjamin, lãnh tụ tinh thần cũng như chính trị của họ.

Không vì hắn trẻ tuổi mà mọi người có một tia khinh thị, ngược lại họ chỉ có cun kính mà thôi.

Benjamin Huy Tuấn là nhà tiên tri, là lãnh tụ tinh thần, là người phát ngôn của Chúa. Đã đủ cho người Do Thái tôn kính đến tận cùng.

Bảy môn đồ: Eitan, Gavriel, Haran, Haim, Lavi, Matan, , Ovadya.

Tiên tri Benjamin.

Benjamin nói tất cả, nói đầy đủ thông tin về cuộc thánh chiến của người Kito. Từ nguyên nhân, diễn biến đến kết quả.

Người khởi xướng thánh chiến thì có nhiều nhưng Benjamin đề cập đếnGiáo hoàng Urban II. Nguyên nhân của việc thánh chiến để bảo vệ và lấy lại những vùng đất của người Kitô giáo được hậu thuẫn bởi thay đổi quan trọng trong phong trào cải cách Giáo hội đang diễn ra. Trước khi Giáo hoàng Urban II phát ra lời kêu gọi, quan niệm Chúa sẽ thưởng công cho những ai chiến đấu vì chính nghĩa đã rất thịnh hành. Nhưng cuộc cải cách của giáo hội Kito sẽ đưa đến một nhận thức mới : “chính nghĩa là không chỉ là chịu đựng tội lỗi trong thế giới mà phải là cố gắng chỉnh sửa chúng” Điều này rất cực đoan và nguy hiểm. Chỉnh sửa như thế nào? Dùng chiến tranh và máu để chính sửa.

Về kinh tế chính trị thì dân số Châu Âu tăng mạnh, nhu cầu mở rộng lãnh thổ bức thiết, đám quý tộc Châu Âu đấu đá lẫn nhau, đấu tranh tàn nhẫn tranh dành lãnh thổ, và Giáo hội lại đứng ra như một cứu cánh “ Đất đai của các con không đủ, tài nguyên nơi đó không thể nuôi sống được người dân đang tăng lên, đó là nguyên nhân các con tranh dành cùng chiến tranh, nhưng hãy hướng ngọn lửa chiến đấu ấy về phương Đông, mở rộng lãnh thổ”. Đây là học thuyết của giáo hội khi muốn bình ổn sự chiến loạn ở Phương Tây.

Thêm vào đó một nguyên nhân nữa mà Tiên Tri Benjamin đề cập đến khiến bảy Tông Đồ im lặng hết hi vọng vào sự ngăn cản Thập Tự Chinh từ việc can thiệm vào nguyên nhân.

Benjamin nêu ra một thông tin. Hoàng đế Byzantine kêu gọi sự giúp đỡ từ phía Tây nhưng không có kết quả. Sau đó, họ kêu gọi sự giúp đỡ từ Giáo hoàng và để đổi lại, họ hứa sẽ xóa bỏ sự phân ly giữa Chính thống giáo Đông phương và Giáo hội Công giáo Rôma xảy ra năm 1054. Nếu chuyện này là đúng, thì Thập Tự Chinh lẽ bắt buộc phải diễn ra.

Kết quả thì như Benjamin đã nói, máu chảy thành sông. Người Công giáo Roma chiến thắng. Người Do Thái chìm trong bể máu.

Benjamin lại nhắc đến một khái niệm, tương lai này sẽ xảy ra nếu như Benjamin không can thiệp vào chuyện này.

Nhưng nếu Benjamin can thiệp vào sẽ có ba hướng.

Thứ nhất hướng đó là Thập Tự Chinh của người Công giáo sẽ được đẩy sớm hơn.

Thứ hai hướng là chọn phe lúc này để đứng, Do Thái giáo nghiêng về Công Giáp hay Hồi Giáo để có sự sinh tồn.

Thứ ba hướng là di cư ồ ạt tránh mảnh đất này, nhưng Jerusalem đất thánh còn đó, làm sao đi nổi? Cho nên cách này bị loại bỏ từ trứng nước.

Vấn đề là Chúa không có hướng dẫn nên đi con đường nào, cũng không có nhiệm vụ mục tiêu xác định , cho nên Tiên tri Benjamin mới mời bảy tông đồ cùng suy nghĩ.

“ Theo con nghĩ , Chúa gửi ngài tới nhân gian là có mục đích, kết quả kia đã có điềm báo rõ ràng nó chỉ xảy ra khi ngài không can thiệp gì. Điều đó có nghĩa ngài hoàn toàn có thể thay đổi kết quả kia” Gavriel.

“ Không không Gavriel, chúng ta có thể nghĩ theo một hướng khác, đó chính là nhiệm vụ của Tiên Tri là đưa người Do Thái tránh khỏi cuộc chiến tranh này chứ không phải can thiệp kết quả” Ovadya lên tiếng.

“ Tránh né mà không rời bỏ Jerusalem thì chỉ có ngả theo Công Giáo, nhưng mọi người đều hiểu sự áp đặt tôn giáo của Nhóm Công Giáo, họ sẽ không cho người Do Thái tự do tín ngưỡng, đến lúc đó vẫn có chiến tranh” Lavi phân tích.

“ Tôi tin tưởng nhiệm vụ của Tiên Tri là dẫn dắt người Do Thái thay đổi cuộc chiến này kết quả, mọi người hãy nhìn vào những năng lực của ngài? Phần nhiều là chế tạo được các loại vũ khí, sắt thép tốt. Đây chính là một điềm báo rõ ràng” Haran khẳng định.

Má …. Benjamin rảnh trong đầu… đến như vậy cũng có thể suy luận thành, thật là khó tưởng tượng. Nhưng nếu nhìn bề ngoài thì đúng là vậy. Năng lực của Benjamin Huy Tuấn chính là kiếm tiền và chế tạo vũ khí. Kiếm tiền chính là quân nhu, chế tạo vũ khí là trang bị quân đội. Vậy thứ này không phải một điềm báo quá rõ của Chúa sao?

Câu nói này vừa đưa ra khiến toàn bộ các Tông Đồ kể cả Eitan trí giả cũng ầm ầm cho là phải.

Benjamin từ việc không muốn tham gia cuộc chiến, âm thầm phát triển lại tự đưa mình vào thế khó.

Hắn không thể có biện minh gì phản bác lại điều này.

Mọi chuyện đã nói ra, lúc này Benjamin tự lật mặt nói mình có hướng dẫn của Chúa không tham gia chiến tranh, hòa hợp Công Giáo, cải đạo v.v…..

Nói như vậy thì hắn còn là người phát ngôn của chúa Do Thái sao?

Đây chính là bất lợi của việc dùng tôn giáo lãnh đạo. Khi đã dính tới tôn giáo thì ngươi không phải người đứng đầu mà là Chúa. Ngươi có thể rất nhanh dùng tôn giáo thống nhất môn đồ, chiến đấu vì đức tin. Nhưng ngươi mãi không là người đứng đầu.

Ngươi có thể dùng Chúa để áp đặt tư tưởng lên người khác, thì người khác cũng có thể dùng Chúa áp đặt lên ngươi.

Như Benjamin Huy Tuấn ở đây là một ví dụ. Hắn được lợi rất nhiều từ tôn giáo nhưng kế hoạch tương lai của hắn cũng bị tôn giáo giới hạn. Có rất nhiều con đường sáng nhưng vì giới hạn của Tôn giáo chỉ có thể đi con đường tối nhất, nghịch thiên con đường.

Bất đắc dĩ, không có lựa chọn vì tất cả đã chắc chắn khẳng định ý chí của Chúa Do Thái là vậy. Và một mình Benjamin Huy Tuấn không thể đi ngược.

Vậy thì chiến thôi.

Vấn đề cần suy nghĩ cẩn thận. Vì một khi đã dấn thân vào là thay đổi lịch sử, đã thay đổi lịch sử thì không còn khả năng “ Tiên tri”.

Làm sao để dẫn nhóm dân tộc số lượng ít ỏi Do Thái dành chiến thắng hay dành lợi thế trong cuộc chiến này?

Benjamin Huy Tuấn suy ra một kết luận…. đó là Hải Quân.

Đúng vậy, chỉ có hải quân chặn được bờ biển Địa Trung Hải phía Đông không cho quân Thập Tự đổ bộ, ép họ phải theo lối Đông La Mã Constantinopolis theo đường bộ tiến vào Necaea, ép giao tranh với quân Hồi giáo trên bộ.

Một khi Hồi Giáo quân không bị móc từ sau lưng thì để xem cuộc chiến này sẽ đi đến đâu.

Người Do Thái không quá giỏi Kỵ Chiến, pháo trong thủ thành tốt nhưng trong dã chiến không đủ dùng. Quan trọng nhất là chưa tìm thấy được KNO3 do đó chưa thể phát triển pháo.

Nhưng hải chiến chưa chắc cần pháo , Benjamin Huy Tuấn nhìn về đèn dầu leo lắt mà suy tư.

Dầu hoả , hải chiến , Ballista . Hải quân Do Thái.















.