Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 627: Di Lão tam thập thất bộ tầm quan trọng







Bình Tây Quan…..

Nơi này là một đại hùng quan thật sự mặc dù thời gian xây dựng gấp rút.

Xi măng pozzolan để xây dựng mấy công trình dạng này thuận tiện vô cùng. Nền đất cứng trời lại không đổ mưa, với số lượng khổng lồ người thi công thì một ngày xây 1 m cao có thể. Chỉ xây được chừng này vì cần chờ xi măng khô đi mới có thể tiếp tục xây chồng cao lên.

Thành trì ở những khu vực hẻo lánh này trên chục mét đã được coi là khủng bố lắm rồi.

Có thể nói Đại Việt quốc lực kinh hồn, gạch vữa điên cuồng vận chuyển, ngựa xa không ngớt thì mới có được thành quả này.

Đây là thành đặc không có chút nào đất nện lõ, thành được xây theo lối kiến trúc hiện đại hơn đó là tường dày năm mét sau đó đổ cột trụ bê tông phía sau rồi lắp đặt các tấm bê tông đúc sẵn tạo thành bề mặt tường thành phía trên hơn mười mét đủ để quân sĩ hoạt động thoải mái, nhất là đến kị mã cũng có thể ba hàng phi nước đại trên này.

Cuối cùng là cầu thang thoải dốc cũng được đổ bê tông côt thép làm khung mà đi lên. Tường thành.

Chính lối thi công này tiết kiệm được thời gian cùng công sức, lại không thiếu đi độ tin cậy vững chắc.

Khi có được khung tường thành vững chắc thì mới nghĩ đến xây dựng thành lâu khan trang bằng loại gạch đặc biệt được chuyển tới từ Thăng Long, đây chính là gạch rỗng nhẹ, dễ dàng xây dựng cao tầng mà không gây nhiều áp lực cho móng.

Nơi này thành lâu khan trang lắm. , chiều dài đến cả hai mươi mét trên tường thành cao chỉ năm mét thôi nhưng mái ngói đỏ tươi bên trong phá lệ gọi là tinh mĩ, dù sau nơi này cũng là nơi ăn uống sinh hoạt nghỉ ngơi của Tây An Vương.

Đại Việt lần này đúng là chơi khủng.

Có một điều không ai có thể tưởng tượng ra được, đó chính là Thánh Vương lại dẫn đến quân doanh một ngàn kỹ nữ mua từ Bắc Tống, Triều Tiên cùng Nhật Bản.

Lời nói rõ, cứu họ thoát khỏi trầm khổ của cuộc sống có thể. Nhưng tất cả phải có cái giá của nó.

Chỉ cần họ phục vụ quân ngũ đủ hai lần 3 tháng, sau đó chính là tự do, không những tự do còn được Đại Việt triều đình lo công việc lương thiện, ít nhất đủ sống.

Nguyện ý thì tiến hành ký kết hợp đồng kiểm tra sức khoẻ, không nguyện ý thì cũng không ai ép buộc.

Nói thật các kỹ nữ thanh lâu thời này không bị bắt cóc ép tiếp khách cũng là bị người nhà bán vào đây. Số khổ vô cùng.

Ký làm việc này nhìn tuy có bất nhẫn nhưng thật sự còn tốt hơn nhiều nếu để các nàng vật lộn cả đời trong kỹ viện con đường không lối thoát.

Vấn đề duy nhất ở đây lo sợ chính là các bệnh hoa liễu sẽ bùng nổ. Có điều Ký thuộc dạng không sợ lắm vì Columbus còn chưa có sinh ra, chưa thằng nào cõng Giang Mai về HiV thì còn lâu mới có. Tất nhiên phòng trừ nguy cơ thì Ký đã dừng lại việc mua nô lệ người Phi. Lịch sử đã thay đổi chẳng ai nói trước được chuyện gì.

Còn mấy bệnh như Cam Mềm, U bẹn, Lậu , Nấm thì khám tức ra, ra thì điều trị đơn giản thôi. Những người này dĩ nhiên tốt nhất không nên mua nhưng… hay là thôi đi, lương tâm vẫn còn thấy bệnh thì trị thôi.

Thật ra nói Ký kinh thường bệnh không phải mà là các vị thí nghiệm khoa học giả phòng lab Bố Chính đã mang đến một thành quả không tưởng.

Streptomyses.

Thật ra đây là phát hiện tình cờ.

Một nhân viên nuôi cấy phân lập nấm penicillin đã bất cẩn làm hỏng một mẻ lớn nôi cấy. Có một loại nấm sợi màu trắng xâm nhập vậy mà có thể ức chế cả penicillin khiến nấm phát triển không tốt.

Sự việc này được báo cáo cho Ký, hắn mường tượng đây là dạng bảo tử của Streptomyses cho nên yêu cầu Bố Chính rành riêng một khu tiếp tục nuôi cấy phân lập và nhâm lên loại “nấm sợi” kia.

Đồng thời cũng chuyển mẫu về cho Ký và các chuyên gia ở Thăng Long nghiêm cứu. Đôi bên tiến hành song song.

Thử nghiệm nhiều lần cho thấy đây rõ ràng là một chủng của Streptomyses có tác dụng ức chết Protein mạnh. Vấn đề là Ký không biết đây là chủng nào trong họ Streptomyses cho nên không dám loạn dùng đường uống. Nhưng mà đường bôi thì hắn dám.

Streptomyses môi trường nuôi cấy chính là chứa macrolid thứ này là một chất kháng sinh. Có điều chưa phân lập đúng chủng không dám dùng cho đường hô hấp. Nhưng thử nghiệm có thể ức chế các loài nấm là đủ.

Đại Việt môi trường ẩm nóng bệnh nấm khá nhiều. Có thuốc này khác gì thần dược, thuốc bôi nên không quá nguy hiểm sức khỏe.

Chính vì vậy mấy chị kỹ nữ Tống được thơm lây vấn đề này.

Dĩ nhiên ai phát hiện có bệnh sẽ không có tiếp khách gì cả chót mua về rồi thì giải phóng cho đi lao động cưỡng chế trong thời gian điều trị cùng theo dõi… cấm cho đi lung tung quan hệ nhăng.

Số còn lại khoẻ mạnh thì thực hiện đúng hợp đồng phục vụ ba tháng lần một sau đó về Thăng Long cải tạo lao động cùng theo dõi sức khoẻ trong 3 tháng. Tiếp tục công việc 3 tháng lần 2 sẽ là tự do.

Ký “dấu” Huy chuyện này, thật ta Huy mắt nhắm mắt mở cho qua thôi.


Binh sĩ 3 vạn bạn quân ở tiền tuyến đã có gần 1 năm trời thời gian xa nhà. Sinh lý nhu cầu ai cũng có không phải vấn đề thú tính mà là vấn đề sinh lý tự nhiên đòi hỏi. Không được thoả mãn rất dễ gây ra sai lầm đối với phụ nữ ở các vùng họ đóng quân. Đến lúc đó chém giết người?

Cho nên lấp không bằng gỡ, không thể lấy thuốc lá làm thay thế mãi được chuyện kia.

Cho nên lần này đúng là Thánh Vương làm việc hơi mất mặt chút nhưng đây là việc cần thiết.

Tất nhiên mọi thứ có hạn độ. Mật thì ít , ruồi thì nhiều . Tỉ lệ 30/1 cho nên phải có phân bổ chỉ tiêu rõ ràng. Thời gian số lượng cụ thể . Không được làm bừa.

Ngồi trên lâu quan Tích nhíu mày:

“ Ngươi thật là tốt a, bỏ ra mười lăm quan tiền một người, dùng xong là giải phóng. Chúng ta giải phóng đến nghiện rồi. Hết giải phóng Tróc Nọi người Di, giờ đến kỹ nữ Tống – Triều- Nhật cũng giải phóng… Nhị đệ ngươi tình thương bao la quá thể… em dâu có ý kiến gì không?”

Ngô Khảo Ký cười trừ.. kỹ doanh lập. Đám binh sĩ điên cuồng la hét huýt sáo ầm ỹ cả lên, ngồi trên thành vẫn nghe rõ mồn một.

“ Ta dấu” Ký cười.

“ Dấu được?”

“ Dĩ nhiên không được, Đại Việt nàng quản, sao qua mắt được, nhưng thái độ vẫn phải thể hiện. Thôi không nói, cha bao giờ về. Mẹ cả và mẫu thân ta đang trên đường tới đây. Có lẽ tầm 5 hôm nữa sẽ tới” Ký thông báo cái.

Hai vị phu nhân của lão Hiến nghe trượng phu tin chưa chết mà đàn trên đường về thì ầm ầm đòi đi Di Mã thành, ai quản cũng không được cho nên Ký sắp xếp xe ngựa cho đi sau. Bản thâm hắn điên kỵ phóng cuồng tới trước.

“ Không phải vì chuyện của cha mà ngươi lặn lội đến tận nơi này chứ ? Hay lại tính đánh Đại Lý ngay lúc này?” Tích nghi ngờ mà hỏi.

Tình hình của ông Hiến được cấp tin về Quan, đã không ngại , sức khoẻ đang hồi phục tốt. Từ từ có thể vài ngày sẽ xuất phát đi về không cần lo lắng. Vậy Ký lên đây là có mục đích khác, Nếu không phải đánh Đại Lý thì tích cũng nghĩ là lý do nào khác.

“Đệ lên để xem tình hình thực tế rồi mới quyết định. Đánh hay không đánh. Và nếu có đánh cũng phải tiết chế ra sao” Ký cũng không vòng vo ý đồ.

“ Liệu có sớm quá hay không? Đại Việt chục năm qua lớn nhỏ năm sáu trận đánh rồi….” Tích lo lắng cho Ký, hắn sợ em trai vì quá quan tâm đến cái gì mà công bình cho anh cả này mà vội vã đánh Đại Lý. Nếu như vậy quá sức tổ hại sức lực Đại Việt rồi.

“ Đại ca yên tâm, ta có tính toán chu toàn , không lấy vận mệnh, xương máu Đại Việt ra làm láo” Ngô Khảo Ký mìm cười. Hắn rút bên người ra một xập tài liều đưa cho Tích, thật ra tài liệu này Tích đã biết trước khi chuyển về Thăng Long thì đã qua trước nơi này.

“ Ta hiểu đệ muốn chọc vào giữa Di lão cùng Bạch Tộc mối này. Nhưng nói thật Đại Ca thấy không quá tương lai, hai tộc này ngàn năm đánh rồi hòa hòa rồi tranh biến ảo rất khó đoán .” Thì ra tích cũng nhìn ra điểm không đúng của Bạch và Di hai đại tộc của Đại Lý , nhưng hắn vẫn cảm thấy thời cơ chưa chín muồi.

“ Đại ca quan sát thật kỹ hai cái thông tin này” Lý nói rồi chỉ vào mấy dòng thông tin hắn đã gạch đỏ trước đó.

“ Trong lịch sử của Nam Chiếu trước đây cũng như Đại Lý lúc này thường cố ý lảng tránh nói về vấn đề 37 Đại Di lão Trại. Đây là cố ý hay vô tình không biết, nhưng mỗi lần nhóm này xuất hiện đều gây nên biến động cực lớn ở Đại Lý và đều có liên quan Đoàn Thị”

“ Lần đầu đề cập đến Di Lão 37 trại là tầm 150 năm về trước ,Đoàn Tư Bình liên kết mượn quân của 37 bộ tộc Di Lão ở Điền Đông với lời thề chỉ thu thuế một nửa và giảm lao dịch trong 3 năm, nhờ vậy hắn đánh được Dương gia cướp ngôi vị lập nên Đại Lý”

“ Lần hai dó là cách đây 5 năm , Cao Trí Thăng cùng con trai là Cao Thăng Thái đã mua chuộc được Di Lão 37 bộ lạc ở Điền Đông xuất binh tiêu diệt Dương Nghĩa Trinh, tôn lập Đoàn Thọ Huy lên ngôi”

Ngô Khảo Ký chưa nói đến lần ba đó là 37 đại trại Di Lão làm loạn khiến cho Cao Thăng Thái sợ hãi trước khi chết phải nhượng bộ lại ngôi cho họ Đoàn.

Tuy là tộc ít người hơn một chút so với Bạch Tộc , lại là văn minh thấp hơn nhưng mỗi lần xuất hiện Di Lão 37 bộ lạc Điền Đông đều gây nên chính biến, đây là điều không thể phủ nhận.

“ Đạ Ca cũng nhìn thấy điều đó, nhưng lại không thể nhìn thấu quan hệ các họ thế tộc Đại Lý bên trong, cho nên vẫn chưa thể nghĩ ra kế sách vạn toàn.” Ngô Khảo Tích lên tiếng.

“ Đại Ca có hiểu tại sao năm lần bảy lượt Di Lão 37 bộ lạc ở Điền Đông cứ xuất hiện là họ Đoàn có lợi?” Ngô Khảo Ký cười thâm ý.

“ Đoàn thị là người Di?”

“ Phải mà cũng không phải…” Ngô Khảo Ký cười bí hiểm.

Thật vậy, trong một đám tài liệu thông tin chằng chịt mà không có tổng kết chắt lọc ra thì khó nhìn thành vấn đề.

Lần đầu tiên 37 bộ Di Lão xuất hiện là…. Đoàn thị mời được họ ra tay.

Lần thứ hai là Cao Trí Thăng mời được 37 bộ Di Lão ra tay nhưng là để đưa họ Đoàn lên ngôi. Nếu thực sự Cao Trí Thăn mà có thể tự mình mượn sức 37 bộ Di Lão thì hắn tự xưng đế cho nhanh, không cần lòng vòng lập phế Đoàn thị rồi cướp ngôi sau đó.

Lần thứ ba 37 bộ Di Lão xuất hiện làm loạn lại khiến Cao Thăng Thái trước khi chết phải nhường bộ để họ Đoàn quay lại ngôi báu.

Nhìn đủ hiểu Đoàn thị chính là liên quan mật thiết Di Lão. Nhưng liên quan ra sao? Vấn đề mấy nhà Đoàn, Cao, Dương, Triệu, Lý, Đổng là sao?

Ký phải lên tận nơi này để xác nhận thông tin nhanh nhất từ Cẩm T Vệ để có thể quyết định cân nhắc.
























Đại Việt đã giành lại được Lưỡng Quảng từ tay triều Tống. Hãy xem Đại Việt xuất chinh nam hạ tiến đánh quần đảo Mã Lai, thu phục eo biển Malacca như thế nào? Mời đọc bộ truyện lịch sử quân sự