Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 72: Người từ huyện Tam Giang



Chương 72: Người từ huyện Tam Giang

Thu về 329 exp, vậy là khoảng 230 thây ma. Hắc hắc, không tệ, không tệ…

Hàn Phong một bên day trán, một bên cảm nhận thanh kinh nghiệm tăng lên, đáy lòng cũng có chút vui vẻ.

Một chiêu này trước đó hắn thi triển khi bỏ chạy chỉ tiêu diệt được hơn 120 thây ma, hiện tại trực tiếp liền gấp đôi con số đó.

Uy lực tăng gấp đôi rồi.

Trong 3 tiếng tiêu diệt hơn 230 thây ma và trong 30 giây tiêu diệt cũng chừng đó, vấn đề nằm ở chỗ tiêu hao và đẳng cấp kỹ năng.

Đội ngũ sau lưng hắn ai nấy đều hoảng sợ nhìn qua một màn này.

Sức mạnh của Hàn Phong quá kinh khủng… Cái này mới thực sự là phi phàm giả a… Nếu người kia muốn, hắn có thể một chiêu tiêu diệt toàn bộ đội ngũ ở đây, thậm chí là toàn bộ trấn Hi Vọng…

Bọn họ không khỏi nắm chặt nắm tay, ngay cả ánh mắt cũng hơi cúi xuống, không ai dám nhìn thẳng vào thân ảnh mặc áo khoác đen kia.

Ngô Soái bên cạnh Hàn Phong cũng là thân mình khẽ run rẩy, nhưng sau đó là hưng phấn nói:

- Đại ca, lần sau đệ muốn thử chiêu này một chút.

Hàn Phong nhếch mép mắng hắn:

- Chiêu này của ta chỉ đánh quần công thôi, các thể loại thây ma trên level 10 b·ị đ·ánh trúng, bọn nó cũng chưa chắc đ·ã c·hết. Bất quá nếu đệ muốn thử, vậy đứng im cho ta đánh, không phòng ngự nhé.

Ngô Soái bật kỹ năng Cự Nhân Biến lên, lại thêm cốt giáp tăng cường, chống chịu của hắn sẽ đạt tới 45 điểm, chiêu này của Hàn Phong không thể khống chế hắn, đừng nói là g·iết c·hết.

Phòng ngự tối đa của Ngô Soái chắc hẳn cao hơn thể tốc độ F2.

Ngô Soái cười gượng, sau đó hâm mộ nói:

- Kỹ năng tam giai của huynh thật ngầu. Aizzz, của đệ thật sự… Nếu ra hết sức, đệ cần 10 phút mới tiêu diệt được hết thảy đám thây ma huynh vừa tiêu diệt a…

Hàn Phong lắc đầu:

- Mỗi kỹ năng một điểm mạnh. Đệ từ cấp 6 đã phòng ngự được cái đồ quái thai thể thôn phệ kia công kích, ta là chịu thua đó. Nếu nó đấm ta, một đấm liền c·hết tươi. Mà giờ nếu đệ đấm ta, e rằng hai đấm cũng liền đấm c·hết tươi.

Ngô Soái nghe vậy mới lấy lại được tinh thần, hắn hưng phấn nói:

- Chờ đệ lên cấp 10, tăng kỹ năng lên ba lượt, hẳn là có thể giảm hai đấm xuống một đấm.

Hàn Phong thiếu chút nữa đã nhét một quả cầu băng vào mồm gã. Cái tên tiểu im lặng này, không nói được thứ gì tốt đẹp.

Vậy mà còn dám hùa theo.

Tiêu hao tương đối lớn, Hàn Phong có chút nhức đầu xoa xoa trán, hắn đem kỹ năng giải trừ, băng đá phía trước dần dần tan rã.

- Nhặt chiến lợi phẩm về đây.

Hắn lại ra lệnh cho Từ Thôi, người kia lập tức điều động ba cái đội viên cao to run rẩy bước vào phế tích xác thịt, nhặt ra cho Hàn Phong 2 sách kỹ năng, 2 thẻ vật phẩm, 1 tinh thạch màu vàng cùng 12 tinh thạch màu đỏ.

- Ôi trời, vận may lớn, 2 điểm tiềm năng.



Ngô Soái nhìn thấy tinh thạch vàng thì lập tức kêu lên đầy hâm mộ.

Hàn Phong liếc hắn, thản nhiên đem 2 tiềm năng hoá thành 1 thể lực 1 trí lực, tiện thể dè bỉu:

- Không phải sáng nay đệ cũng nhặt được 2 điểm tiềm năng sao?

Ngô Soái ha ha cười lớn:

- Tới đây đệ sẽ có 2 điểm nữa.

Hắn dứt lời liền thả người nhảy xuống xe tải, sau đó dưới chân khẽ nhún, thân thể hoá thành một luồng quang mang đâm thẳng vào thi đàn đang kéo tới, dọc đường đi liền nhấc lên gió tanh mưa máu cực kỳ khủng bố.

Hàn Phong nheo mắt nhìn, nhanh nhẹn của Ngô Soái có lẽ cao tới 33 điểm, hắn nếu chiến đấu trực diện cùng em họ, e rằng chỉ có thể chống đỡ rồi chờ phản công mà thôi.

Thể lực đối phương cũng cực kỳ dồi dào. Nếu Hàn Phong không cẩn thận để kéo dài chiến cuộc, có khi hắn còn đánh thua.

Người cường hoá nhanh nhẹn, sức mạnh có ưu điểm về phương diện chiến đấu đơn thể. Ngay cả khi thể lực, trí lực hạ xuống, sức chiến đấu của họ vẫn được bảo toàn tương đối đầy đủ. Bởi vì sức mạnh, nhanh nhẹn là chỉ số cố định, cộng vào liền tăng thêm, không ảnh hưởng bởi chỉ số khác. Còn người phi phàm đường hướng trí lực khi tiêu hao kỹ năng liền đồng nghĩa sức chiến đấu suy giảm.

Bỏ qua vấn đề này, Hàn Phong không có nhảy vào thi đàn mà nhảy ngược ra sau. Hắn muốn nghỉ ngơi đôi chút, kéo trạng thái lên cao hơn, tránh biến cố phát sinh.

Mà 5 đội ngũ chiến đấu cũng lục tục bước qua đống t·hi t·hể cùng vụn băng lả tả, gia nhập vào trong chiến đoàn thanh lý quái vật.

Càng đi tới, bọn họ càng sợ hãi với thực lực của Hàn Phong. Không có bất kỳ ai ở đây có thể tự tin chịu nổi uy lực một chiêu này. Chỉ có Chu Vấn là suy nghĩ một chút. Nếu hắn nhanh chân bật gia tốc, hẳn là có thể chạy thoát.

Hàn Phong chui vào ô tô, đem 5 tinh thạch exp chứa 32 kinh nghiệm cất đi, sau đó dùng nốt số còn lại, thu được 45 exp nữa.

Vậy là hắn đã có tổng cộng 378/1000 exp rồi.

Theo lý thuyết, mỗi ngày hắn có thể thi triển chiêu này tối đa 5 lượt, nếu thi triển liên tục 3 lượt là có thể dễ dàng tăng lên cấp 10 . Bất quá đó là trường hợp lý tưởng, tạm thời chưa có thi đàn đông đúc như vậy gom chung một chỗ chờ hắn thu gặt đâu.

Đem hai sách kỹ năng lấy ra, một là bản kỹ năng hoả đao nhất giai, vật còn lại khiến Hàn Phong vô cùng hứng thú.

“Đinh! Kỹ năng chủ động nhị giai: Thiết huyết ca. Kỹ năng thuộc tính: Cất tiếng ca thiết huyết tạo thành hiệu quả hồi phục. Mỗi 2 giây hồi phục 1 thể lực và tạm tăng cường 2 sức mạnh cho nhóm mục tiêu (10). Kỹ năng kích hoạt: mỗi giây tiêu hao 1 thể lực, 2 trí lực! Kỹ năng có thể kích hoạt liên tục. Uy lực kỹ năng phụ thuộc vào chỉ số trí lực và cấp độ kỹ năng”

Kỹ năng này thực sự rất tốt.

Trong một cái chớp mắt, hắn thật có xúc động muốn học tập kỹ năng này. Bất quá nghĩ đi nghĩ lại, đây là kỹ năng dạng buff quần thể, hại mình lợi người, tiêu hao quá lớn, không thích hợp cho hắn sử dụng.

Hắn phải đứng ở tuyến đầu diệt địch mà không phải tại phía sau hỗ trợ.

Đặt vào hoàn cảnh hiện tại thì đội ngũ của hắn cũng chưa có người thích hợp sử dụng. Người có chỉ số thuộc tính cao thì cần đứng ra chiến đấu, người có chỉ số thấp thì chẳng lợi dụng được nhiều. Chi bằng trước giữ lại rồi tính sau.

Đánh rớt ra một cái kỹ năng nhị giai, kết quả liền tạm thời không có chỗ vận dụng.

Nhưng Hàn Phong cũng không có quá nhiều uể oải, tương lai ai biết trước được điều gì chứ.

Hắn gác chân lên ghế xe, hai mắt lim dim tiến vào giấc ngủ.

Chừng hơn 20 phút sau, một đội viên đội hậu cần chạy tới đứng phía bên ngoài hô nhẹ:



- Đại đội trưởng, có tình báo quan trọng.

Hàn Phong hai mắt mở bừng ra, duỗi nhẹ vai một cái, trước tiên kiểm tra chỉ số, thấy chúng được phục hồi kha khá.

Hắn mở cửa xe bước xuống rồi hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Đôi viên kia dắt tới hai nam một nữ nói:

- Ba người này vừa chạy từ huyện Tam Giang tới.

Hàn Phong giật mình, huyện Tam Giang?

Huyện Tam Giang là huyện giáp ranh với huyện Liễu Lâm, hai bên cách nhau một con sông Lệ Giang. Liễu Lâm phía bờ đông, còn Tam Giang ở bờ Tây.

Đội viên vội vã tiếp lời:

- Đúng vậy, đội trưởng Tạ Hàm Hương đang chỉ huy xây tường đất bên phía bên kia thì bắt gặp bọn họ lái xe chạy tới. Họ không cần nghỉ ngơi, muốn ngay lập tức gặp thủ lĩnh.

Hàn Phong nhìn ba người này, để ý thấy nam nhân bên hông có đeo một thanh trảm mã đao, một nam một nữ còn lại cũng có mang theo đao và gậy bóng chày, hẳn đều là người phi phàm.

Trong lúc Hàn Phong quan sát họ thì họ cũng quan sát Hàn Phong, nam nhân dẫu đầu lên tiếng:

- Hàn đội trưởng, anh khoẻ. Tôi là Trương Húc, hai người này là đồng bạn của tôi, Quan Bình, Cố Mạn Như.

Hắn gật đầu xác nhận:

- Tôi là Hàn Phong, thủ lĩnh trấn Hi Vọng. Ba người là tới từ phương hướng huyện Tam Giang sao?

Nam nhân dẫn đầu vẫn còn mang theo bi ai trả lời:

- Đúng vậy…

Hắn nhanh chóng xốc lại tinh thần rồi hỏi:

- Hàn đội trưởng, anh đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên chưa?

Hàn Phong nghe Trương Húc hỏi, đồng tử không khỏi hơi thu nhỏ lại.

Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy nhiệm vụ từ miệng của người khác không phải Ngô Soái.

Hắn không lập tức trả lời mà liếc mắt nhìn đội viên bên cạnh nói:

- Cậu đi làm việc đi.

Đội viên kia giật mình, vội vã xin lỗi, sau đó nhanh chóng rời đi.

Hàn Phong chỉ vào xe nói:

- Tránh nắng một chút.

Ba người phi phàm không có lý do từ chối, đều theo Hàn Phong tiến vào trong xe.



Sau khi tất cả an ổn hắn mới hỏi:

- Ba vị là người của chính phủ?

Ba người nhìn nhau, Trương Húc lắc đầu:

- Tôi và Cố Mạn như thì coi như không phải, còn vị Quan Bình này đích xác là người phi phàm thuộc chính phủ.

Hàn Phong đưa mắt nhìn Quan Bình. Đây là một nam thanh niên trạc tuổi hắn với thân hình rắn rỏi và đôi mắt cương nghị, hắn ta gật đầu xem như xác nhận:

- Hàn thủ lĩnh, tôi là người phi phàm thuộc trung tâm cứu hộ cứu nạn huyện Tam Giang.

Đây không phải lần đầu tiên Hàn Phong nghe thấy cái tên này. Lần gần nhất hắn nghe chính là từ bộ đàm radio liên lạc kia.

Thế lực chính phủ đó đứng đầu bởi huyện trưởng huyện Tam Giang, Bạc Thanh.

Hàn Phong gật đầu xem như xác nhận, hắn lại nhìn qua Trương Húc:

- Các người tại sao lại chạy được tới nơi này? Tôi cũng từng dò xét một chút phương hướng tới huyện Tam Giang, cảm thấy từ bên đó qua bên này thực là điều không tưởng.

Trương Húc nghe Hàn Phong nhắc, khuôn mặt tràn ngập đắng chát lắc đầu nói:

- Chúng tôi thất bại trong nhiệm vụ tân thủ. Cái kia yêu cầu chúng tôi thủ vững tiết điểm giao thông cầu Lệ Giang. Kết quả sáng nay có thi đàn kéo tới, công phá phòng tuyến, tám phần mười đội ngũ phòng thủ bị tiêu diệt, số còn lại chạy được đến đâu liền chạy. Về phần căn cứ người sống sót của chúng tôi…

Nữ tử Cố Mạn Như nghe lại liền không nhịn được khóc nức nở:

- Thủ… Thủ lĩnh vì bảo hộ chúng tôi… Đã bị quái vật g·iết c·hết…

Trương Húc cũng là trầm trọng lắc đầu nói:

- Quái vật kia quá mức kinh khủng, thật sự không có cách chiến thắng…

Hàn Phong nghe hai người than thở thì lập tức hỏi:

- Nó biểu hiện thế nào?

Trương Húc nghiến răng nhớ lại, thù hận nói:

- Thủ lĩnh nói nó là một con thể thôn phệ level 25. Tôi nghe không hiểu lắm, cụ thể hình dạng thì…

Hàn Phong vừa nghe được, da đầu không khỏi tê dại.

Thể thôn phệ level 25… Quái vật này nếu không thiết lập bố cục chu đáo, e rằng phải có một dàn súng máy hợp sức công phá may ra mới tiêu diệt nổi.

Nếu hiện tại đột nhiên xuất hiện một con như thế ở trấn Hi Vọng, Hàn Phong cũng không có nắm chắc đối phó.

Lúc này Quan Bình chợt lên tiếng:

- Tôi và 3 người khác được chính phủ phái tới hỗ trợ bọn họ. Trước đó bọn tôi cố gắng liên lạc với Liêu cục trưởng, Nhạc phó cục trưởng xin cầu viện nhưng không được. Khi phòng tuyến bị phá vỡ, tôi bạo gan chạy về phía này. Hàn thủ lĩnh, hai người bọn họ có ở căn cứ của anh không?

——

Cho tác xin 1 like có được không 3