Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 865: Nhiệm vụ ban thưởng



Edit: Jess93

Trong túi nạp bảo của hai người nạp đều mang theo vàng bạc, mặc dù nhìn không có vẻ gì là giàu có, nhưng chắc chắn cũng không phải gia đình bình thường, hai người lại ra tay hào phóng, tự nhiên nhận được khuôn mặt tươi cười chào đón từ chủ quán đến tiểu nhị.

Bởi vì không nghĩ lại đưa vị nghĩa huynh này đến Thiên Tinh môn, cho nên Lâm Tịch mấy lần kín đáo dò xét Lăng Triệu tìm hiểu về gốc gác của hắn, chẳng qua hai người đã biết tên họ lẫn nhau, lúc nói chuyện cũng hợp ý rất nhiều.

Người tu tiên, nghịch thiên mà đi, người giống như bọn họ cho dù một hai ngày không ăn không ngủ cũng sẽ không ảnh hưởng cái gì, nhưng dù sao vẫn chưa đạt tới cảnh giới trường hà, không có cách nào tích cốc, nếu không ngủ trong thời gian dài cũng sẽ cảm giác được mệt mỏi.
Ăn uống no đủ, hai người mỗi người muốn một gian phòng để nghỉ ngơi.

Hiếm khi gặp được người hợp ý như thế, Lăng Triệu đề nghị muốn một gian phòng đôi cầm đuốc trò chuyện trong đêm, bị Lâm Tịch lấy lý do quen sống một mình, tướng ngủ cực kém cự tuyệt.

Cho dù hiện tại thể xác ông đây là một nam nhân, cũng vẫn như cũ có một trái tim thiếu nữ hai mươi lăm tuổi đã trải qua nhiều tang thương.

Sao có thể ở chung với nam nhân khác?

Hơn nữa Lâm Tịch muốn tránh người khác nghiên cứu một chút, cỗ thân thể này rốt cuộc có bệnh bẩm sinh gì mà ngay cả thuật pháp tiên gia đều không thể trị.

Kết quả đưa tay bắt mạch cho chính mình một cái, Lâm Tịch không khỏi ngây ngẩn cả người.

Cỗ thân thể này có nền tảng cực phẩm, vạn người không được một, không chút tỳ vết nào, kinh mạch thông suốt, tự nhiên mà thành.
Lâm Tịch dùng tinh thần lực nhìn bên trong một chút, ánh mắt bỗng nhiên trở nên rét lạnh.

Dựa theo cách nói của người ủy thác, hẳn là Vệ Thương Khung dùng bí pháp hèn hạ gì đó đem thân thể già nua của mình đổi cho Vệ Húc, cho nên mới chống lại ý kiến đám người đem chức chưởng môn truyền cho hắn.

Kỳ thật bị mai táng, là Vệ Húc bọc trong vỏ bọc Vệ Thương Khung, mà Vệ Thương Khung chẳng khác gì là thần không biết quỷ không hay truyền vị cho chính mình.

Một người phải ác độc bao nhiêu mới có thể hạ tử thủ đối với con tria ruột của mình như vậy?

Nếu như nàng không đoán sai, hẳn là lúc Vệ Húc còn rất nhỏ, Vệ Thương Khung đã thăm dò ra cỗ thân thể này là cực phẩm, tương lai dùng để đoạt xá đúng là không còn gì tốt hơn, cho nên Vệ Húc mới "Bệnh."

Thế này sao lại là bệnh, đây là Vệ Thương Khung đã làm chuẩn bị cho mình đoạt xá trong tương lai!
Hổ dữ không ăn thịt con!

Tại nhiệm vụ trước, Lâm Tịch biết làm con cái có thể đối với cha mẹ phát rồ tới trình độ nào, như vậy tại vị diện này, là chuẩn bị cho nàng biết, thân là một người phụ thân có thể cặn bã tới trình độ nào sao?

Thế giới này cũng không thèm để ý linh căn gì đó, tất nhiên, muốn tu tiên, linh căn là thứ nhất định phải có.

Chỉ là không hề đem chủng loại linh căn cùng với số lượng phân chia rõ ràng giống thế giới tu tiên khác.

Bởi vì cho dù ngươi là ngũ linh căn hỗn tạp, chỉ cần có thể cảm ứng được linh khí, cũng thuận lợi dẫn khí nhập thể, chỉ cần có được công pháp thích hợp, tốc độ tu luyện so với tam linh căn, nhị linh căn cũng không có gì khác biệt, thuộc tính ngũ hành cũng là như thế, cũng không phải là thuộc tính kim cùng thuộc tính hỏa mới là công kích cao.
Vì thế cho dù là đơn thiên linh căn cũng chưa chắc có nhiều ưu thế hơn người khác.

Trong giới tu tiên tại U Minh hải, linh tuyền chính là cảnh giới quyết định một người có đi được lâu dài trong tương lai hay không.

Kỳ thật tu chân là trăm khoanh vẫn quanh một đốm, linh tuyền tất nhiên là cảm giác được linh khí ngưng kết cắm rễ dưới đan điền đầu tiên.

Đến cảnh giới linh tuyền không ai sẽ nóng nảy tiến hành trùng mạch.

Bọn họ sẽ liều mạng tích tụ linh dịch trong đan điền để mở rộng đan điền, tận khả năng lấp đầy đan điền đến giới hạn chính mình có thể chịu được sau đó mới trùng mạch.

Điều này thật sự rất nguy hiểm, hơn ba mươi phần trăm người đều chết tại một bước này.

Bởi vì trước khi trùng mạch phải điều động linh dịch trong đan điền nhanh chóng xoay tròn, cưỡng ép linh dịch cọ rửa từng đầu kinh mạch trong cơ thể, số lượng càng nhiều, bản lĩnh hấp thu cùng vận dụng linh lực lại càng lớn.
Tương tự như nuôi gà, ngươi nuôi một con gà, đợi đến khi trưởng thành mỗi ngày chỉ có thể thu hoạch một quả trứng gà, người ta nuôi một trăm con gà cùng một lúc, như vậy người ta sẽ thu hoạch được một trăm quả trứng gà.

Hiển nhiên là trùng mạch số lượng càng nhiều, hấp thu được càng nhiều linh khí, vận chuyển càng nhanh, pháp lực tự nhiên là càng cao thâm.

Rất nhiều người muốn nhận được tư chất tốt hơn, thế là liều mạng tích lũy linh dịch mở rộng đan điền, nhưng lúc điều động linh dịch tiến hành trùng mạch lại không chịu nổi tốc độ xoay tròn quá nhanh của linh dịch mà nổ đan, đan điền nổ nát, cũng không còn cách nào ngưng lộ một lần nữa, người cũng bị phế đi.

Lâm Tịch cùng A Lạp Lôi hai người cẩn thận phân tích phân biệt những đan dược Vệ Thương Khung đưa cho Vệ Húc, đó cũng không phải đồ vật hại người, ngược lại rất có lợi đối với đan điền Vệ Húc.
Đó là một loại đan dược tên là << Quy Nguyên Bổ Điền đan >>, chẳng qua màu sắc cùng hương vị không đúng lắm, tựa như là bị ngâm trong máu.

Bình thường tác dụng của << Quy Nguyên Bổ Điền đan >> tự nhiên là mở rộng đan điền sau khi ăn.

Nhưng Lâm Tịch biết, trên toàn bộ U Minh hải cũng không có mấy người dùng loại đan dược này, cho nên rất khó mua được ở bên ngoài.

Cũng không phải bởi vì luyện chế khó khăn hoặc là cần thiên tài địa bảo gì, mà là tác dụng phụ quá nhiều.

Đan dược này không có người chịu sử dụng đương nhiên không phải bởi vì khiến người ta đau nhức đến mức gần như sụp đổ sau khi ăn, mà loại đau nhức kịch liệt này là bởi vì thần hồn bị tổn thương mới có thể sinh ra.

Thử hỏi người bình thường mở rộng đan điền là vì gia tăng số lượng trùng mạch, thế nhưng thần hồn bị hao tổn thì có nghĩa là người này trùng mạch số lượng có nhiều đến đâu, cũng là phế vật như lưu ly tuỳ tiện liền chết.
Mặc kệ là công kích về mặt thần hồn hay là kíƈɦ ŧɦíƈɦ cảm xúc, đối với người dùng loại đan dược này trong thời gian dài mà nói, đều là trí mạng.

Chỉ cần trong đầu không phải chứa đậu hũ, ai cũng sẽ không lẫn lộn đầu đuôi vì mở rộng đan điền mà mạo hiểm như vậy.

Vệ Thương Khung tâm cơ độc, mưu tính sâu, bởi vậy có thể thấy được chút ít.

Hắn căn bản không quan tâm thần hồn của đứa con trai riêng này của mình sẽ như thế nào, bởi vì sau này người dùng cỗ vỏ bọc này chính là Vệ Thương Khung, đồng thời bởi vì thần hồn bản thể bị tổn thương nghiêm trọng, tương lai hắn đoạt xá xác suất thành công cũng sẽ gia tăng thật lớn.

Chính là bởi vì người ủy thác trường kỳ ăn loại đan dược này, cho nên thần hồn Vệ Húc mới biến thành dáng vẻ kỳ quái kia ư?
Người ủy thác đến chết đều không rõ người cha này ngoan độc đến mức nào, thế mà còn không nỡ trả thù ông ta.

Lâm Tịch vừa đau lòng vừa phẫn nộ, đúng thế, ai sẽ nghĩ đến cha ruột bảo hộ chính mình nhất thế nhưng mới thật sự là người muốn hại mình cơ chứ?

Đáng tiếc bởi vì Vệ Thương Khung mặt ngoài bảo vệ, người ủy thác lại khăng khăng một mực cho rằng người phụ thân này đối với chính mình rất không tồi, xưa nay chưa từng hoài nghi bất cứ điều gì ông ta nói.

Một thiên tài tu luyện cứ như vậy bị cha ruột cưỡng ép chế tạo thành củi mục.

Bây giờ tinh thần lực người ủy thác ít đến đáng thương, cho nên căn bản không biết mặc dù hắn chỉ có cảnh giới ngưng lộ sơ kỳ, nhưng đan điền so với những người cảnh giới thanh khê lại lớn hơn rất nhiều.

Chưa trải qua trùng mạch với chút linh khí ít đến đáng thương mà hắn hấp thu được thì dù có mệt đến chết cũng khó đạt tới cảnh giới linh tuyền.
Quả thực chính là dùng thìa múc nước vọng tưởng đổ đầy một cái bể bơi.

Thế là vị thiên tài tu luyện này chẳng những không nhận được sự coi trọng nên có, ngược lại thành rác rưởi, phế vật bị người toàn môn phái chế giễu.

Tu luyện đi, rồi lại tiếp tục phân tích đi, Lâm Tịch đều nghĩ đi gϊếŧ chết tên phụ thân cặn bã này trước lại nói.

Vốn còn muốn lặng lẽ nắm chặt thời gian tu luyện, điên cuồng nâng cao tu vi, nếu không lấy bản lãnh mèo ba chân bây giờ của nàng, sẽ bị người miểu sát trong giây lát.

Tự vệ đều là thần thoại, còn phải mưu toan cứu người đó chính là chuyện cười.

Hiện tại xem ra vẫn chưa được.

Lâm Tịch nhớ rõ đã từng đổi mấy viên << Mân Côi Ngưng Thần hương lộ >>, cũng không biết cho người ủy thác sử dụng có hiệu quả hay không.
Chẳng qua bây giờ trong nhà trọ hoàn cảnh ồn ào, tốt nhất là tìm một chỗ có linh tuyền tắm rửa, hiệu quả hẳn là sẽ càng tốt hơn.

Vẫn là luyện hai mươi Đoạn Cẩm trước đi.

Việc cấp bách là phải chữa trị thần hồn đã bị tổn hại trước, bởi vậy lần này Lâm Tịch lại lựa chọn bắt đầu từ Thủ Thái Dương Tiểu Tràng kinh.