Ánh nắng mặt trời của Thực Thảo Giới không có quá gắt như là Thanh Giang Hà, ánh nắng xuyên qua từng chiếc lá cây chiếu rọi lên khuôn mặt của Ngô Đồng, đánh thức Ngô Đồng tỉnh lại.
Thực Thảo Giới không có động vật, cũng không có chim muôn bay qua bay lại như là Thanh Giang Hà, chỉ có nước suối chảy róc rách nghe êm dịu cực kỳ.
Ngô Đồng vương vai tỉnh lại, hắn ngáp dài ngáp ngắn một hơi, đúng là ngủ ở ngoài hoang dã khác hoàn toàn khi ngủ ở nhà, vừa lạnh vừa mệt, vừa đau lưng khiến cho hắn tỉnh lại có chút mệt mỏi.
"Ăn sáng rồi đi làm nhiệm vụ thôi!" Ngô Đồng chỉ còn lại hôm nay cùng ngày mai là kết thúc chuyến đi phó bản lần này, cho nên hôm nay hắn phải tranh thủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ, rồi ngày mai đi một vòng Thực Thảo Giới nhìn ngắm nơi này thử xem còn có những loại thực phẩm nào khác hay không.
Ngô Đồng đi tới dòng suối rửa mặt cho tỉnh táo, sao đó lại nhóm lửa, bắt lên một nồi nước nấu nước trà, sẵn tiện luộc luôn hai trái Bắp Tiến Vua để ăn sáng.
Nước trong nồi nhanh chóng sôi sùng sục, Ngô Đồng dùng nước luộc bắp để pha trà, tuy rằng không quá thanh mát như nước sôi bình thường, nhưng để tiết kiệm thời gian thì như thế này đủ rồi.
"Tuyệt vời, trà nóng cùng bắp luộc tuy rằng có chút lạc quẻ, nhưng ngon vẫn là rất ngon!" Ngô Đồng nhấp một ngụm trà, sau đó cắn bắp vừa luộc chính.
Bắp Tiến Vua luộc cực kỳ ngọt cùng mềm dẻo, so với khi nướng mở hành là hai loại mùi vị hoàn toàn khác nhau, đều có một vị ngon khác nhau.
Ăn sáng xong xuôi, Ngô Đồng đứng dậy, lấy thêm một chút nước vào bình để đề phòng thiếu nước, sau đó hắn cầm dao chặt thịt tiếp tục hướng về cánh đồng bắp mà đi.
Lần này hắn sẽ chơi trò núp lùm bắt lẻ, hắn không tin cả một ngày mà đám nguyên liệu không chạy ra ngoài, hắn không tin bọn chúng có thể núp cả ngày ở trong cánh đồng bắp được.
Ngô Đồng di chuyển đến bên ngoài cánh đồng bắp, chỉ cần đi vài trăm mét nữa thôi là có thể vào bên trong cánh đồng bắp rồi, hắn biết ở bên trong đã có bẫy của đám nguyên liệu chuẩn bị chào đón hắn, cho nên hắn kiên nhẫn núp trong một cái bụi chờ đợi.
Ngô Đồng núp ở trong bụi nguyên cả buổi sáng, nhưng không đợi được cái gì, nhưng hắn vẫn quyết tâm đợi, nếu đợi đến gần chiều tối không có nguyên liệu chạy ra, hắn đành đi sang khu vực khác.
Trong lúc hắn đang chờ đợi, thì bên ngoài lúc này xuất hiện hai trái Ớt Tam Muội cùng với hai chùm Tiêu Đen Thực Thổ.
"Haha! Tên ngu ngốc ngày hôm qua chắc chắn không dám đến nữa, bị chúng ta đặt bẫy như thế, hắn chắc chắn sợ rồi!" Tiêu Đen Thực Thổ dương dương tự đắc nhìn sang đồng loại của mình nói.
"Kiểm tra bên ngoài thật kỹ đi, có thể hắn đi đến con suối bên cạnh nghĩ ngơi rồi không chừng!" Ớt Tam Muội nhìn Tiêu Đen Thực Thổ nói.
Ngô Đồng nhìn thấy mục tiêu đã xuất hiện, hắn khuôn mặt hiện lên nụ cười quái dị, ngay lập tức từ trong bụi lùm nhảy ra, bắt lẻ hai trái Ớt Tam Muội cùng Tiêu Đen Thực Phổ.
"Hehe... chúng mày xong đời với tao!" Ngô Đồng tay cầm dao chặt thịt, chém một phát, ngay lập tức chém g·iết bọn chúng.
[ Đinh! Chúc mừng bạn nhận được Ớt Tam Muội X3! ]
[ Đinh! Chúc mừng bạn nhận được Tiêu Đen Thực Phổ X5! ]
[ Đinh! Chúc mừng bạn đã đánh bại Ớt Tam Muội nhận được 2 XP! ]
[ Đinh! Chúc mừng bạn đã đánh bại Tiêu Đen Thực Phổ nhận được 2 XP! ]
Ngô Đồng ngay lập tức nhận được thêm 8 điểm XP, nhận được mười quả Ớt Tam Muội cùng với hai chùm Tiêu Đen Thực Thổ, hai loại nguyên liệu đã thu thập đủ, bây giờ phải đi tìm thêm Tỏi Ngũ Hành, Hành Lá Thải Độc, Cà Chua Bi, Nấm Hương Mùa Đông, Măng Tây Mùa Xuân nữa là đủ.
Ngô Đồng tiếp tục ẩn nấp ở trong bụi lùm, một lúc sau lại Hành Lá Thải Độc cùng Ớt Tam Muội lại xuất hiện, hắn không chần chừ mà đem chúng nó g·iết c·hết, thu thập đủ thêm 10 bó Hành Lá Thải Độc.
Chỉ là Ngô Đồng đợi mãi, đợi mãi nhưng không thấy Tỏi Ngũ Hành cùng với Chà Chua Bi hay Nấm Hương Mùa Đông, Măng Tây Mùa Xuân xuất hiện.
"Tỏi Ngũ Hành đúng là thông minh, trốn cũng thật giỏi, không những một củ, mà toàn bộ Tỏi Ngũ Hành đều thông minh như vậy? Khó khăn rồi đây!" Ngô Đồng đứng dậy, không đợi được nữa, đã chiếu tối rồi, hắn phải nhanh chóng đi sang khu vực khác, tìm những nguyên liệu khác, không thể ở mãi một chỗ chờ đợi được.
Ngô Đồng đứng dậy rời khỏi khu vực này, hắn di chuyển sang hướng đông, nơi mà dòng suối vẫn chảy xuống bên dưới, hắn đi dọc theo tiếng nước chảy mà tiếp tục tìm kiếm, mặt trời sắp lặn rồi, nên phải tiếp tục đi tìm.
Chỉ là trong lúc hắn đi về phía đông, lại nhìn thấy một đám Tỏi Ngũ Hành đang di chuyển, tựa như đang di chuyển nhà sang nơi khác vậy, có tận mấy chục củ Tỏi Ngũ Hành xếp thành hàng dọc đi về phía trước.
"Thì ra là bọn mày trốn chạy đến chỗ này, được lắm, hôm nay tao phải bắt sạch bọn mày!" Ngô Đồng lúc này lén lút bò dưới mặt đất, hóa thành một cái lùm cây mà đi theo phía sau đám Tỏi Ngũ Hành.
Ngô Đồng cứ tầm năm phút là lại g·iết c·hết một tên, cứ vừa núp vừa bắt lẻ như vậy cho đến khi nguyên một đoàn Tỏi Ngũ Hành chỉ còn lại có năm củ.
"Chuyện gì xảy ra, các huynh đệ đâu mất hết rồi?" Tỏi Ngũ Hành đội trưởng dẫn đầu lúc này lo lắng, đột nhiên mấy chục huynh đệ biến mất, chắc chắn là có kẻ nào đó đang trốn ở đâu nó, rình bọn nó như rình mồi.
XOẸT!
"Ahhh!" Ngô Đồng vụt qua như một tia chớp, con dao chặt thịt ngay lập tức g·iết thêm một Củ Tỏi Ngũ Hành nữa khi nó quay đầu.
Cứ như thế Ngô Đồng mỗi một lần lướt qua là một củ Tỏi Ngũ Hành bị hắn g·iết c·hết, cuối cùng chỉ còn lại một mình Củ Tỏi Ngũ Hành đội trưởng, cũng là cái Củ Tỏi Ngũ Hành đã bỏ chạy khi lần đầu tập kích hắn.
"Hehe! Cuối cùng cũng bắt được mày... mày là thứ đã chỉ huy đám nguyên liệu gài bẫy tao ở trong cánh đồng bắp chứ gì!" Ngô Đồng đã để lại ký hiệu khi lần đầu gặp Tỏi Ngũ Hành, cho nên hắn nhận ra đây chính là Củ Tỏi đó.
"Ngươi... ngươi... là ngươi... ngươi vậy mà dám đánh g·iết các huynh đệ của ta!" Tỏi Ngũ Hành lúc này có chút sợ hãi, nó ban đầu lo lắng sẽ bị Ngô Đồng chạy vào bên trong cánh đồng bắp săn g·iết cho nên mới bỏ chạy.
Nhưng mà nó không ngờ Ngô Đồng lại xuất hiện ở chỗ này, chẳng lẽ hắn biết hành động của nó sao, chắc chắn là đám Ớt Tam Muội kia phản bội nó rồi.
"Ở đây không ai giúp mày được đâu, mày chạy không thoát, tao sẽ khiến cho mày trở thành thức ăn của tao!" Ngô Đồng cười quái dị nhìn Tỏi Ngũ Hành nói.
"Đừng... đừng lại đây... không... thả ta... thả ta ra... Ahhh!" Tỏi Ngũ Hành hét lớn, bị Ngô Đồng nắm lấy cơ thể, cột vào dây thừng sau đó vác nó ở sau lưng.
"Hừ! Đêm nay cho mày tận hưởng cảm giác sung sướng!" Ngô Đồng cười cười, trời cũng đã tối, mặt trời cũng đã lặn, hôm nay dừng lại ở đây thôi, ngày mai tiếp tục đi tìm kiếm những nguyên liệu còn lại chắc vẫn là đủ, nhiệm vụ đầu tiên có lẽ là không thất bại được đâu.
Ngô Đồng dừng lại ở bên suối, khu vực này so với khu vực ngày hôm qua hắn ngủ không có khác nhau bao nhiêu, nước suối vẫn chảy róc rách, nước suối vẫn tươi mát vô cùng.
"Thả ta ra... mau thả ta ra... mau thả ta ra!" Tỏi Ngũ Hành bị Ngô Đồng dùng dây thừng cột lại, giờ phút này bị Ngô Đồng quay ở trên bếp lửa mà không ngừng la hét, Ngô Đồng cũng thật ác, treo nó ở nơi khá cao, khiến cho lửa không làm cho nó bị đốt c·hết, nhưng vẫn cảm nhận được sự nóng bức của ngọn lửa.