Ngoại Tình Vô Số Lần

Chương 93: Hôn môi



Cô cười thành tiếng, không có chú ý tới khóe mắt của bản thân mình đã ướt.

Đàm Trăn lại uống một ngụm,  chất lỏng cay độc trượt vào yết hầu của cô, dạ dày bắt đầu đau và nóng. 

Cô biết dạ dày mình không tốt, nhưng chỉ có rượu mới có thể khiến cho tứ chi hoạt động, nó giống như ma túy tạm thời nhảy lên thần kinh của cô.

Khi cô chuẩn bị uống nữa thì Kiều Ứng Thành đã ngăn cô lại. 

"Đừng uống nữa , em say rồi."

Không biết có phải là do cô say rượu hay không , cô cảm thấy da mình rất nóng. 

Nhưng thật ra là cô đã say rồi , cô không có sức lực mà ngã vào lồng ngực rộng lớn của anh. Cô giãy giụa nhiều lần nhưng thất bại ,sau đó anh giữ chặt bả vai của cô. 

Âm thanh nhức đầu hình như đã biến mất, cô hỗn loạn ngã vào lòng Kiều Ứng Thành, bên tai chỉ nghe thấy tiếng trái tim đập nhanh. 

"Trăn Trăn, anh đưa em về nhà."

Kiều Ứng Thành nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, vỗ nhẹ vào cô.

Âm thanh ôn nhu lọt vào tai, trong lòng cô dâng lên nỗi sợ hãi , không có ý thức mà nắm chặt áo Kiều Ứng Thành.

Nhà sao?Cô làm gì còn nhà để ở chứ?

Đến bây giờ cô còn không dám nói với mẹ về chuyện ly hôn. Chuyện của Đàm Thơ giống như một quả bom ở trong lòng cô, Cố Dĩ Nguy phản bội cô , tâm cô đã lạnh, Đàm Thơ phản bội cô làm cho trái tim cô đóng băng .

Cô đã từng có hai cái nhà, nhưng mà bây giờ một cái thì không thể quay về, một cái thì không dám về.

Kiều Ứng Thành muốn đưa Đàm Trăn đến chỗ ở hiện tại của cô, nhưng cho dù hỏi cô bao nhiêu lần cô cũng không mở miệng. Đàm Trăn chôn trong lòng ngực anh, cô nhắm chặt hai mắt, im lặng mà ngủ. 

Anh cũng không thể cùng cô đi thuê phòng , bất đắc dĩ anh chỉ đành đưa cô về nhà anh. 

Kiều Ứng Thành sống một mình, cũng không có phòng cho khách, chỉ có thể dìu cô đến giường trong phòng của anh.

Đàm Trăn đã có một chút ý thức, nhưng còn chưa tỉnh hẳn, trán lấm tấm mồ hôi, chảy xuống gò mà và cổ, nhìn giống như là một con thiên nga mới từ trong nước lên.

Cô mở miệng , không có ý thức mà lẩm bẩm cái gì đó, Kiều Ứng Thành lại gần nghe, mới phát hiện cô kêu "Mẹ".

Khi con người gặp chuyện đau khổ hay khó khăn, điều đầu tiên họ làm chính là tìm mẹ. Nhưng mà Kiều Ứng Thành biết rõ, vì sao Đàm Trăn lại không dám về nhà, một mình đi vào quán bar mượn rượu giải sầu.

Mắt của anh bắt đầu trở nên sâu thẳm.

Kiều Ứng Thành vốn  cho rằng, có một số việc không phải là chấp niệm , khi anh hoàn thành nguyện vọng của bản thân liền không dám hy vọng xa vời. 

Nhưng mà.....Kiều Ứng Thành lắc đầu, xóa bỏ những ý nghĩ trong đầu.

Anh giặt khăn, muốn lau mặt và tay cho Đàm Trăn.

Lúc anh dùng khăn lau mặt cô thì bỗng nhiên cô mở mắt ra.

Cô thấy khăn ở  bên má , hình như vẫn chưa có ý thức : "Kiều đại ca, đây là đâu?"

Kiều Ứng Thành cảm thấy mặt có chút nóng , "Nhà anh."

Anh cất khăn xong, tính  tránh ra, bỗng nhiên bị một cánh tay mềm mại kéo lại. 

Kiều Ứng Thành còn không có quay đầu, cả người đã bị cô kéo lên giường.

Theo lẽ thường mà nói anh cao lớn như vậy sẽ không có chuyện không phòng bị huống chi Đàm Trăn còn say và không có sức lực như vậy. 

Nhưng mà sự thật thì Kiều Ứng Thành ngã vào chăn bông mềm mại , khuôn mặt hai người gần trong gang tấc, hô hấp nóng rực nhẹ nhàng quấn quýt. 

Không một người nói chuyện cũng không có người cử động, nhưng hai người đều cảm giác được thân thể cứng ngắc của đối phương. 

"Em....." Kiều Ứng Thành còn chưa nói hết đã bị Đàm Trăn hôn lên.

Môi của cô quá nóng, hơi nóng truyền vào đôi môi lạnh của Kiều Ứng Thành.

Trong chớp mắt hai thân thể  xa lạ cách một tầng chăn gắt gao kề nhau, từng đợt ngứa ngáy theo môi lan ra toàn thân. Kiều Ứng Thành chống lên giường, bời vì quá dùng sức mà tay đã bắt đầu trở nên đỏ, cơ hồ anh quên nhắm mắt, đối diện với một đôi mắt ướt át. 

Đàm Trăn rất nhanh liền nhắm mắt lại, thăm dò vào đôi môi kia, đầu lưỡi mềm mại dây dưa với lưỡi của anh.

————————

Mn ơi follow fb mình với ạ với như là ủng hộ mik, mik có để link trong phần hội thoại ạ.https://www.facebook.com/profile.php?id=100075420765953&mibextid=LQQJ4d