Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 19: Hùng Gia Diệt Vong!



Chương 19: Hùng Gia Diệt Vong!

“Haiz! Ta vốn không muốn g·iết các ngươi, các ngươi vì sao lại phải ép ta ra tay thì mới chịu kia chứ?”

Dương Nguyên Lãng hết sức cảm khái, trách trời thương dân, nhưng ra tay thì chẳng lưu tình chút nào cả, đi thẳng đường, gặp bất kỳ người hộ vệ hay là con cháu Hùng gia, liền một đao chém tới.

Hắn chỉ mới đi được chưa đến nửa đường đến nghị sự phòng của Hùng gia, trên đường đi đã có mấy trăm cổ t·hi t·hể ngã xuống, không ai có thể toàn thân nguyên vẹn, tình cảnh vô cùng rợn người.

Tốc độ g·iết người này quá khủng kh·iếp, cũng quá sức là tàn nhẫn đi.

Tuy nhiên, vào giờ khắc này bên trong phòng nghị sự của Hùng gia, cao tầng của Hùng gia đang họp kín, bọn họ còn chưa biết được chuyện xảy ra bên ngoài, cũng không nghĩ đến, ở Bất Dạ Thành nơi này, còn có người dám xông vào Hùng Phủ, diệt sạch bọn họ.

“Tư Kỳ! Con nói xem, lần này con có bao nhiêu phần nắm chắc có thể c·ướp được Lý Hàm Chi đến tay?”

Người vừa hỏi, cũng là tộc trưởng hiện tại của Hùng Gia, Hùng Tư Vũ, ông ta cũng là cha ruột của Hùng Tư Kỳ.

“Thiếu Tộc Trưởng! Ngài có nhắm chắc được không, xin hãy trả lời một tiếng!”

"Đúng vậy! Ta nghe nói Hàm Chi tiểu thư rất là để ý tên Dương Nguyên Sinh bên trong Bất Dạ Học Viện kia!"

"Ai bảo không phải! Có tin đồn hai người kia đã đính ước chung thân nữa kìa!"

Bên trong phòng hội nghị hai mươi mấy tên Võ Đạo cao giai cường giả cũng nhao nhao lên tiếng hỏi thăm.

Nếu là bình thường, để bọn họ đêm khuya thế này tổ chức hội nghị cấp cao chỉ bàn về chuyện nam nữ trai gái, bọn họ sẽ không bao giờ đến.

Nhưng lần này là ngoại lệ, không có cách khác, Lý Hàm Chi đối với sự phát triển của Hùng gia sau này quá sức quan trọng, có thể leo lên được Lý Gia, đại tộc của Bái Quốc, có Tông Sư cường giả tọa trấn hay không, đều đặt cược hết lên người của Hùng Tư Kỳ rồi.

Nếu mà Hùng nói không nắm chắc, bọn họ cũng chỉ có thể bỏ cuộc.

Nói ra tài nguyên mà bọn họ cung cấp cho Hùng Tư Kỳ theo đuổi Lý Hàm Chi gần một năm qua tuyệt đối là không nhỏ.

Nếu không đạt được như ý, bọn họ không nguyện ý ra thêm, đem tài nguyên bồi dưỡng cho những thiên tài của Hùng gia, tương lai còn có hy vọng.

“Phụ thân! Các vị trưởng lão! Các vị xin an tâm, ta có lòng tin không quá một tháng nữa, Lý Hàm Chi sẽ trở thành con dâu của Hùng gia chúng ta!”



Hùng Tư Kỳ phe phẩy chiếc quạt xếp trong tay, vô cùng là tự tin lên tiếng.

Hắn đã có kế hoạch từ lâu, những người có khả năng cạnh tranh hắn đều đã nắm rõ nội tình, sẽ xử lý từ thấp đến cao.

Đầu tiên là tên đeo bám Lý Hàm Chi lâu nhất, si tình nhất, nhưng mà gia thế cũng kém nhất là Dương Nguyên Sinh, hắn là ra tay từ người này đầu tiên.

Hắn nghĩ sau khi Dương Nguyên Sinh nghe tin người nhà của mình vì mình mà bị diệt sạch, tên đó sẽ trở nên điên loạn mất, sẽ không còn có khả năng để cùng bọn họ so tài nữa rồi.

Nhanh thôi, chậm nhất là sáng mai, khi Hùng Khôn ba người trở về, sẽ biết được kết quả.

“Ầm ầm.. Rào rào! “

“Vậy thì tốt! Có câu nói này của thiếu Tộc Trưởng, chúng tôi liền an tâm!”

“Đúng vậy! Trước giờ ta vẫn luôn tin vào bản lĩnh của Thiếu Tộc Trưởng!”

“Thiếu Tộc Trưởng ngài cần thứ gì, xin cứ việc lên tiếng, khố phòng chúng tôi ủng hộ hết mình!”

“....!”

Có câu trả lời khẳng định của Hùng Tư Kỳ, những người ngồi nơi đây cũng an tâm hơn không ít.

Nếu có hy vọng trèo lên Tông Sư gia tộc, có người nào muốn bỏ qua đâu kia chứ.

“Rầm rầm!!! “

“A.. A.. A!”

“Khục! Xin lỗi cắt ngang nhã ý của mọi người một chút..!"

"Ta ở đây xin nói thẳng, kiếp này các vị không có cơ hội leo lên Tông Sư gia tộc đâu.!”

Dương Nguyên Lãng đạp cửa xông vào, kèm theo là một đám hộ vệ canh cổng bên ngoài tầm hai mươi người đã đầu mình một nơi, máu tươi nhiễm đỏ phòng nghị sự, thêm vào tia chớp đánh xuống, tràn cảnh vô cùng quỷ dị.



“Hít hà..!”

Từng âm thanh hít khí lạnh vang lên.

Hùng gia mọi người dùng ánh mắt cực kỳ đáng sợ nhìn về Dương Nguyên Lãng.

Có không tin, có không hiểu, có phẫn hận, càng nhiều hơn là không thể nào tin nổi.

Hùng gia bọn họ canh phòng nghiêm mật, thực lực của đám hộ vệ có thể nói là mạnh nhất trong ba đại gia tộc đứng đầu, nhưng lại bị người ta mạnh mẽ xông vào, không ai ngăn cản, khỏi phải nói cũng hiểu phần lớn hộ vệ của Hùng gia đã bị c·hết trong tay của người này rồi.

“Tiền..! Tiền bối! Không biết Hùng gia có chỗ nào đắc tội với lại tiền bối, xin tiền bối chỉ rõ!”

Phản ứng đầu tiên là Hùng Tư Vũ, hắn một bên ra hiệu cho ám tử đi tìm gia tộc lão tổ của bọn họ, một bên cố gắng kéo dài thời gian.

Không có cách nào khác cả, đối phương tiêu diệt sạch sẽ hộ vệ cùng cao thủ Hùng gia trong thời gian ngắn như vậy, thêm vào lấy tu vi Võ Đạo thập trọng của hắn vẫn không nhìn ra được đối phương sâu cạn, không cần đoán cũng biết đối phương là Tiên Thiên cường giả, còn là Tiên Thiên cường giả rất lợi hại.

“Hít hà!”

Lại thêm âm thanh hít khí lạnh vang lên.

Được sự chứng thực của Hùng Tư Vũ, đám trưởng lão của Hùng gia một lần nữa lại hít khí lạnh, toàn thân lạnh lẽo.

Đối mặt với một vị Tiên Thiên cường giả, không ai nơi này của bọn họ có thể nổi lên ý nghĩ chống lại.

Tiên Thiên cường giả, dù là mới vào Tiên Thiên cường giả, cũng có thể nhẹ nhàng miễu sát Võ Đạo thập trọng cảnh giới, trừ phi có thật nhiều Võ Đạo thập trọng cường giả liên hợp lại, may ra mới có con đường sống.

Hùng gia bọn họ chỉ có năm vị Võ Đạo thập trọng cường giả mà thôi.

Đưa lên không đủ cho đối phương nhét kẽ răng.

Đây cũng là suy đoán dựa trên việc đối phương là Tiên Thiên nhất trọng cường giả, nếu đối phương là Tiên Thiên nhị trọng trở lên, Võ Giả cảnh giới có nhiều cũng không làm được tích sự gì.

“Ai da! Phải nói sao đây! Hùng gia các ngươi là không có đắc tội ta, tuy nhiên chính hắn lại đắc tội ta!”



Tiên Thiên gia tộc nội tình quả nhiên đủ dày.

Võ Đạo thập trọng tại thôn trấn bên dưới dường như tuyệt tích, nhưng bên trong Hùng gia lại ngồi một đống.

Đúng là làm cho hắn phải mở rộng tầm mắt đôi chút.

Hèn gì người bên ngoài thôn trấn chen nhau muốn đến Bất Dạ Thành sinh hoạt, âu cũng có cái lý của nó.

Tuy nhiên! Hôm nay Bất Dạ Thành phải có một cổ siêu cấp thế lực phải biến mất rồi.

“Hùng Tư Kỳ?”

Mọi người nhìn về hướng chỉ tay của Dương Nguyên Lãng, tất cả đều choáng váng.

Ở đây không ai nghi ngờ lời nói của Dương Nguyên Lãng, một Tiên Thiên cường giả tôn sư không cần thiết phải hạ thân phận đi nói dối bọn họ làm gì, người ta nói Hùng Tư Kỳ đắt tội với y thì chính là Hùng Tư Kỳ đắc tội không sai.

“Tiền..! Tiền bối minh xét! Trong này chắc chắn có hiểu nhầm, vãn bối có mười lá gan, cũng không dám đắc tội với tiền bối a!”

Hùng Tư Kỳ bị dọa cho sắp khóc.

Hắn xưa nay kiêu ngạo thật, nhưng cũng nhìn người mà kiêu căng.

Trong thành những gia tộc có Tiên Thiên cường giả tọa trấn như bọn họ hắn rất ít v·a c·hạm.

Người trước mắt nhìn qua là biết không phải là Tiên Thiên cường giả của Bất Dạ Thành.

Loại cường giả này, hắn gặp cũng chưa từng gặp, làm sao có thể đắc tội đối phương được.

“Không có hiểu lầm! Chính ngươi đã sai người đi g·iết hết người nhà của ta, không lẽ ngươi đã quên?”

“Giết..! Giết người nhà của ngài?”

Không chỉ Hùng Tư Kỳ ngơ ngác, ngay cả cha của y cùng toàn thể cao tầng của Hùng gia cũng ngơ ngác luôn.

Nếu như lời nói của vị Tiên Thiên cường giả này là thật, bọn họ quả là bội phục lá gan của Hùng Tư Kỳ.

Người nhà của Tiên Thiên cường giả mà người cũng dám phái người đi g·iết, ngươi thật sự rất trâu bò.