Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 45: Đá Phải Tấm Thép!



Chương 45: Đá Phải Tấm Thép!

Giữa đường đi còn gặp thêm một đám người Tiết Gia Trấn đang bị truy đuổi, muốn gia nhập vào Dương gia.

Dương Nguyên Lãng đã quyết định ứng cứu tai họa lần này của Bất Dạ Thành, cũng không có cự tuyệt.

Trên đường đi, càng tiến về Bất Dạ Thành, thôn dân của mười lăm thôn trấn xung quanh chạy lên Bất Dạ Thành nhờ giúp đỡ càng ngày càng đông, gia nhập vào trận doanh của Dương gia mỗi lúc một nhiều.

Chờ đến khi gần đến chân thành thì số người gia nhập đã hơn năm mươi ngàn người, một con số có thể nói là khủng bố, phải biết Dương gia trấn trước đây tính hết già trẻ cũng chỉ tầm hai mươi ngàn người đâu đó mà thôi.

Đây cũng là bị Dị Lang Tộc tai họa còn sót lại, chứ nếu không, tính hết thôn trấn xung quanh số người phải lên đến một hai triệu người chứ cũng chả ít.

Nhìn qua cũng đủ thấy đám Dị Lang Tộc đó tàn nhẫn cùng hung bạo, chín thành dân chúng bình thường cứ như vậy không còn.

Vì đoàn người gia nhập ngày càng nhiều, trên đường di chuyển cũng càng chậm, phải mất gần một ngày đoàn người Dương Nguyên Lãng mới đến được Bất Dạ Thành.

"Ầm ầm!"

"Rắc! Rầm rầm!"

"A...a..a!"

Đương nhiên trên đường đi, Dương Nguyên Lãng cũng tiện tay đem ba tên Tiên Thiên cường giả của Dị Lang Tộc cho làm thịt.

Vị chi số Tiên Thiên cường giả bị c·hết trong tay của Dương Nguyên Lãng từ khi hắn thức tỉnh đến nay đã lên đến con số năm người rồi.

"Rầm rầm! Phốc! Phốc!"

"Ấy! Một đám đến chịu c·hết nữa!"

Đám người Dương Thái Thu ban đầu thấy Dương Nguyên Lãng chém g·iết Tiên Thiên cường giả của Dị Lang Tộc còn kinh hãi một hồi, nhưng mà Dị Lang Tộc c·hết ngày cành nhiều, bọn họ thấy mãi cũng quen mắt, cũng không còn ai nổi lên hứng thú để mà thán phục nữa rồi.

....

“Báo!”

“Nói đi! Phía trước thế nào rồi?”



Người đến làm trinh sát lần này không còn là Dương Chấn nữa, mà đổi thành Thác Báo, Mộ Kiêu Ưng cùng Thôi Hùng ba người.

Lần này dò xét chính là Bất Dạ Thành, nơi Dị Lang Tộc đặc biệt chiếu cố, Võ Giả lục trọng như Dương Chấn là không đủ để xem.

“Hồi công tử! Bất Dạ Thành đã bị công phá, Dị Lang Tộc đang tàn sát bừa bãi bên trong Bất Dạ Thành!”

Thác Báo cung kính lên tiếng báo cáo.

“Bất Dạ Thành thất thủ rồi sao?”

Dương Thái Thu một đoàn người phía sau vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ không ưa gì Bất Dạ Thành thành chủ Ngô Cự cùng đám Tiên Thiên gia tộc nơi đó.

Nhưng cũng không có phủ nhận, Bất Dạ Thành thực lực rất mạnh, nếu không bọn họ cũng không lặn lội nữa đêm cũng phải đến được Bất Dạ Thành.

Thế nhưng tòa thành trì kiên cố với gần mười vị Tiên Thiên cường giả vậy mà bị công phá, còn bị công phá chưa đến một ngày, điều này làm cho bọn họ không thể nào tưởng được.

“Công tử! Dị Lang Tộc lần phái đến một vị Tông Sư cường giả tên Lang Hôi, chính người này đã đem cao tầng của Bất Dạ Thành đánh bại!”

“Sao..! Sao cơ! Tông Sư cường giả?”

Âm thanh khủng hoảng lan truyền phía sau đám người, dù tự tin vào thực lực của Dương Nguyên Lãng đến mấy, cũng có không ít người có ý nghĩ rời đi.

Tông Sư cường giả a!

Đó là vượt qua Tiên Thiên tồn tại, phất tay liền có thể đem Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh tiêu diệt.

Đại nhân vật như thế này như là thần minh, chỉ tại những kinh đô như Bái Quốc mới có thể được trông thấy những người đó, bây giờ xuất hiện nơi đây, lại còn là địch nhân của bọn họ, thử hỏi người nào không sợ.

“Tiếp theo thế nào?”

Dương Nguyên Lãng không có bao nhiêu cảm xúc, với hắn mà nói tin tức này không có đáng phải kinh ngạc làm gì.



“Hồi công tử! Thuộc hạ đã đến trễ, Bất Dạ Học Viện đã bị Dị Lang Tộc công phá, Viện Trưởng là Tiên Thiên cường giả cũng bị bọn chúng g·iết!"

"Tuy nhiên theo như thuộc hạ được biết, trước đó Ngô Cự đã đưa một số thành viên quan trọng cùng thiên tài rời khỏi Bất Dạ Thành, đến nương nhờ Bái Quận!”

Nhiệm vụ mà Dương Nguyên Lãng giao cho ba người bọn họ không chỉ là thăm dò tình cảnh của Bất Dạ Thành, mà còn là đem hai người Dương Nguyên Sinh cùng Dương Nguyên Bảo cứu đi ra, chỉ là đáng tiếc bọn họ đến chậm một bước.

“Xẹt..! Xẹt..!”

“Khặc ! Khặc.!”

“Ba con chuột nhỏ, thì ra các ngươi ở nơi này, làm cho đại gia ta tìm kiếm quá vất vả rồi!”

Lang Tịch!

Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh của Dị Lang Tộc, hắn cứ có cảm giác như bị người rình mò khi mình thưởng thức mỹ thực.

Lần theo dấu vết, quả là phát hiện ra ba người Thác Báo, chỉ là ba người này tuy thực lực không ra làm sao, nhưng chạy trốn thì lại rất nhanh, hắn lại không rành về tốc độ, nên cũng chỉ chạy theo sau, dựa vào tu vi cực cao của mình sẽ có lúc bắt được.

Một tên Tiên Thiên Dẫn Linh cảnh, tinh huyết nồng đậm hơn người bình thường quá nhiều, hắn rất ít khi gặp được bên trong Bất Dạ Thành, làm sao có thể bỏ qua.

“Xẹt..!” Rầm..!”

“Khục..! Phốc..!”

“Ngươi..!”

“Ực..! Ngươi cho ta uống cái gì?”

Lang Tịch hoảng sợ nhìn Dương Nguyên Lãng.

Mình đá phải tấm sắt rồi sao?

Người này là Tông Sư cường giả, cùng một cấp độ với lại Lang Hôi đại nhân của bọn họ.

Đáng sợ hơn là viên thuốc mà y ném vào trong miệng của mình, đây tuyệt đối không phải là thứ tốt lành gì cả.

“Bên trong Bất Dạ Thành, thực lực của Dị Lang Tộc các ngươi như thế nào?”



“Hồi đại nhân! Một vị Tông sư, mười hai vị Tiên Thiên cảnh giới! Năm trăm Võ Giả viên mãn cảnh giới! ”

Lang Tịch lạnh lẽo, không dám không trả lời.

Dị Lang Tộc bọn họ mạnh thật, nhưng cũng không phải ngu ngốc, cũng không phải không s·ợ c·hết, gặp phải cường giả mạnh hơn mình, cũng sẽ co đầu lại mà thôi.

Đương nhiên hắn cũng không hoàn toàn thực lòng trả lời Dương Nguyên Lãng, ví dụ như Lang Hôi đại nhân, ngài ấy không phải là Hạ Vị Tông Sư, mà là Trung Vị Tông Sư cảnh giới.

“Lang Hý tên kia còn dấu diếm ta!”

Thực lực x·âm p·hạm Bất Dạ Thành mạnh như thế kia, mà Lang Hý chỉ nói là mười tên Tiên Thiên cảnh.

Cũng có thể lâm thời thay đổi kế hoạch, nói chung một tên Võ Giả Cao Giai như Lang Hý, là không thể biết được chuyện của cao tầng Dị Lang Tộc.

Cũng may lần này mình đi vào Mộng Cảnh một lần, nếu không với Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh, thật sự không giải quyết được nguy cơ lần này, có khi cũng đem mình chôn bên trong.

“Ngươi đi vào Bất Dạ Thành, ta không cần biết ngươi dùng biện pháp gì, bắt buộc phải dẫn dụ Lang Hôi cùng tất cả Dị Lang Tộc cường giả bên trong ra đây gặp ta...!”

“Vâng! Đại nhân! Tiểu nhân cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!”

Dương Tịch mừng như điên, không chờ Dương Nguyên Lãng nói hết, hắn liền ba chân bốn cẳng chạy về lại bên trong Bất Dạ Thành báo tin.

Tên nhân loại này quá ngu ngốc, dù mình là Tông Sư cường giả thì sao, có thể địch lại Trung Vị Tông Sư Lang Hôi đại nhân hay sao?

Có thể chống lại mười ba vị Tiên Thiên cường giả cùng năm trăm Võ Giả Cao Giai của Dị Lang Tộc hay sao?

Chờ cho tên ngu ngốc Tông Sư này b·ị đ·ánh bại, hắn liền không tin không tìm được thuốc giải từ trên t·hi t·hể của y.

“Công..! Công tử..?”

Thác Báo ba người nuốt khan mấy ngụm nước miếng.

Đó là Tông Sư cường giả đó công tử ơi, không phải là Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh đâu, công tử ngài có mạnh cũng là đối phó được với lại Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh mà thôi, làm sao có thể chống lại Tông Sư cho được.

Theo hắn thấy biện pháp tốt nhất là tránh xa Bất Dạ Thành, quay trở lại tìm nơi nào an toàn vượt qua một kiếp rồi nói sau.

Không thấy sau khi Dương Nguyên Lãng ngài thả đi Lang Tịch, phía sau có rất nhiều dân chúng đã rời bỏ đội ngũ chạy đi rồi hay là sao.