“Dị Lang Tộc lần này t·ấn c·ông Bái Quốc có năm vị Đại Tông Sư, hai mươi vị Trung Vị Tông Sư, cùng một trăm vị Hạ Vị Tông Sư!"
"Còn Tiên Thiên cảnh vượt qua hai ngàn! Phân biệt đến các tòa thành trì còn lại của Bái Quốc!"
"Như ta tính không sai, bây giờ mấy vị Đại Tông Sư đã vây công Bái Thành rồi!”
Lang Hôi cũng không có giấu giếm cái gì, đem những gì mình biết nói ra.
Không cần thiết nói dối, dưới thực lực tuyệt đối, không cần phải che che giấu giấu làm gì.
Dương Nguyên Lãng là Đại Tông Sư thì sao.
Chờ khi mấy vị Đại Tông Sư của bọn họ công phá Bái Thành, đem huyết thực nơi đó thôn phệ, tu vi đề cao, liền sẽ điều tra Bất Dạ Thành nơi này.
Như vậy ngày c·hết của Dương Nguyên Lãng cùng đám ti tiện nhân loại này cũng không xa.
“Ực! Mạnh như vậy sao?”
Thác Báo đám người cảm thấy hơi lạnh sau gáy càng lúc càng mãnh liệt.
Năm vị Đại Tông Sư, hai mươi vị Trung Vị Tông Sư, một trăm Hạ Vị Tông Sư, đây là cổ lực lượng kinh khủng đến như thế nào, đem Bái Quốc tiêu diệt hoàn toàn không khó.
Chỉ sợ cũng chỉ có Thần Tàng cảnh cường giả xuất hiện, mới may ra có thể trấn áp cổ lực lượng này.
Nhưng Thần Tàng cảnh làm sao có thể xuất hiện ở Bái Quốc nơi đây, cường giả như thế cũng chỉ có tại Triều Tịch Vương Triều mà thôi.
"Chỉ nhiêu đó sao?"
Ở đây cũng chỉ có một mình Dương Nguyên Lãng tỏ ra thái độ khinh thường.
Một đám Tông Sư mà thôi, hắn còn tưởng Dị Lang Tộc lần này sẽ đưa đến Bái Quốc lực lượng mạnh đến dường nào cơ chứ.
Hóa ra cũng chỉ như thế.
"Công tử! Vậy chúng ta không đi nữa sao?"
Ánh mắt của Lý Hàm Chi phát ra từng tia sáng kỳ dị.
Nàng để ý rất là kỹ.
Khi Dương Nguyên Lãng nghe đến đối phương có năm vị Tông Sư, không chỉ không sợ hãi, mà còn xem thường đối phương nữa.
Thái độ kia giống như đúc trước đó Lang Tịch nói bên trong Bất Dạ Thành có Tông Sư cường giả một dạng.
Nói như vậy! Thực lực của Dương Nguyên Lãng không chỉ là Tông Sư sư như mình nghĩ, mà đã là Thần Tàng Cảnh mất rồi.
Nghĩ đến khả năng này, hô hấp của Lý Hàm Chi không khỏi có chút dồn dập.
"Không đi nữa! Tạm thời lấy Bất Dạ Thành làm căn cứ của chúng ta đi!"
"Vâng! Công tử!"
Suy đoán của mình là đúng.
Không được!
Phải gửi một bức thư lên Bái Thành, nói cho cha cùng gia tộc biết một tiếng, bảo bọn họ nhanh chóng di chuyển đến Bất Dạ Thành nơi đây.
Có Thần Tàng Cảnh cường giả tọa trấn, xung quanh mấy cái Quận Quốc nơi đây có thể nói là ôm gối không lo.
...
Bái Quốc! Hoàng Cung!
“Lý Quá Tông Sư! Bao giờ Hiên Vinh đại nhân mới đến?”
Hoàng Đế Ngô Kinh ánh mắt đầy lo lắng nhìn xuống Lý Quá.
Ông tổ nhà họ Lý là người ra ý định mời Liễu Hiên Vinh tiến đến trợ giúp, hai người trước đó quan hệ không tệ, như Lý Quá ra mặt, tỷ lệ mời được Hiên Vinh đại nhân là vô cùng cao.
“Bệ hạ! Hiên Vinh đại nhân đã truyền âm, bây giờ Triều Tịch Vương Triều bên trong Dị Lang Tộc hoành hành khắp nơi, ngài ấy còn cần một ít thời gian để đem đám Dị Lang Tộc kia trục xuất, nên có thể đến chậm hơn dự định!”
Lý Quá cũng cười khổ không thôi.
Trước đó khi đến Triều Tịch Vương Triều hai người bọn họ đúng là có thân giao, tuy nhiên kể từ khi Liễu Hiên Vinh đột phá Thần Tàng cảnh.
Mọi chuyện đã hoàn toàn khác, hắn cũng không thể lấy chút giao tình năm xưa ép đối phương đi làm chuyện này chuyện kia được, hắn còn không có mặt mũi lớn như vậy.
“Vậy phải làm sao đây?” Ngô Việt trong lòng bàng hoàng lo sợ.
Bên ngoài Bái Thành có mấy chục ngàn Dị Lang Tộc, Đại Tông Sư cường giả lên đến bốn người, Trung Vị Tông Sư hơn hai mươi, Hạ Vị Tông Sư càng là vượt qua một trăm người.
Nếu như bọn chúng tiếp tục công kích, không qua hai ngày thời gian, Bái Quốc sẽ hoàn toàn mất nước, hắn cũng sẽ trở thành vị vua mất nước.
“Lý Quá Tông Sư! Hiên Vinh đại nhân có yêu cầu gì hay không?”
Người lên tiếng hỏi là Ngô Việt, Đại Tông Sư cảnh giới duy nhất của Ngô gia, mấy ngày qua hắn cũng là người vất vả nhất, bị cường giả của Dị Lang Tộc chiếu cố nhiều nhất.
Làm Hoàng Tộc lão tổ, hắn cũng nhận được tin bên trong ba mươi sáu Quận Quốc có đến mười hai cái đang bị Dị Lang Tộc vây đánh.
Nhưng nếu Triều Tịch Vương Triều thực sự phái ra cường giả, cũng có thể nhanh chóng đem cổ lực lượng này dập tắt mà thôi.
Sở dĩ bây giờ Triều Tịch Vương Triều còn chưa ra tay, mọi người trong lòng đều hiểu rõ Triều Tịch Vương Triều muốn tiêu hao lực lượng của các tiểu quốc, sau đó nhất cử tiêu diệt, nạp vào bản đồ của mình, lắc mình trở thành cái thứ ba Hoàng Triều.
“Ngô Việt Tông Sư! Bên kia Hiên Vinh đại nhân ngỏ ý muốn cũng ta dâng lên mười triệu Linh Thạch cùng ba tòa thành trì thì mới gấp rút cứu viện!”
Bên đó không nói rõ ràng, nhưng ngụ ý chính là như vậy, nghe không hiểu là do lĩnh ngộ của ngươi kém, chỉ là tu vi đến Tông Sư cảnh, còn sống hơn hai trăm năm, có ai lại là người ngu ngốc đâu.
“Mười..! Mười triệu Linh Thạch?”
Toàn thể triều đình triệt để im lặng.
Bái Quốc chỉ là quốc gia nhỏ, hằng năm thu thuế cũng chỉ có tầm ba mươi triệu Linh Thạch mà thôi, còn chi ra các thứ, hàng năm dư thừa mấy triệu Linh Thạch cũng là cao lắm rồi, đó là còn chưa tính t·hiên t·ai nhân họa đi vào, một khi tính lên, Bái Quốc đúng là không còn bao nhiêu.
Bây giờ Liễu Hiên Vinh mở miệng đòi mười triệu, đây là tích lũy cả mười năm của bọn họ mới gom đủ.
Một lần đưa mười triệu Linh Thạch, Bái Quốc sẽ tổn thương nguyên khí, đó còn là chưa nói Triều Tịch Vương Triều còn muốn ba tòa thành trì, đây là muốn quốc gia bọn họ không có gì khác nhau.
“Bệ hạ! Chúng ta không thể đáp ứng yêu cầu của bọn chúng được!”
“Đúng vậy Bệ Hạ! Triều Tịch Vương Triều lòng lang dạ sói, tuyệt đối không thể đáp ứng yêu cầu của bọn chúng!”
“Chúng thần nguyện ý dốc toàn bộ gia sản, cùng nhân lực sống mái với Dị Lang Tộc.!”
“Bệ hạ..!”
Triều đình bên trong triệt để b·ạo l·oạn,để Bái Quốc dâng ra mười triệu Linh Thạch thêm vào ba tòa thành trì, trước sau gì Bái Quốc cũng sẽ diệt vong, một khi Bái Quốc không còn, thân phận quý tộc của bọn họ cũng đừng nghĩ có.
Nên chuyện này thà c·hết không nên nghe theo.
“Quốc Sư! Ý của ngài như thế nào?”
Ngô Kinh đem âm thanh của những đại thần này ép xuống, sau đó đặt chú ý lên người một ông lão mang đạo bào hình bát quái.
Thấy thế, mọi người cũng ngừng tranh luận, đưa ánh mắt tập trung vào Vô Vi Đạo Nhân, không gì khác, chỉ vì Vô Vi Đạo Nhân là Đại Tông Sư cảnh cường giả, là Bái Quốc hai vị Đại Tông Sư cảnh, thực lực có thể nói là đang ở kim tự tháp rồi.
Thêm nữa Vô Vi Đạo Nhân còn là sư phụ của Thái Tử Ngô Minh, đệ nhất thiên tài của Bái Quốc hiện tại, cũng là tương lai hy vọng của Bái Quốc.
“Bệ hạ! Đánh Dị Lang Tộc chúng ta còn cơ hội, nhưng giao ra Linh Thạch cùng ba tòa thành trì, Bái Quốc chắc vong!”
Vô Vi Đạo Nhân tích chữ như vàng, nói ra một câu kia liền im lặng nhắm mắt dưỡng thần.
“Được! Như vậy chúng ta sẽ đem hết toàn lực, cùng với lại Dị Lang Tộc tử chiến một trận!”
Ngô Kinh hào hùng lên tiếng, giờ khắc này, mọi lo lắng của hắn đã bay sạch sành sanh.
Đại Tông Sư thôi mà, Bái Quốc bọn họ cũng có, còn có mấy chục vạn đại quân Võ Giả, một trận chiến này chưa chắc gì bọn họ đã thua.
“Bệ hạ anh minh!”
Chúng quan cúi đầu lui đi ra.
Triều hội rất nhanh kết thúc, đại thần cùng quý tộc nhanh chóng trở lại phỉ đệ của mình, huy động toàn tộc, còn huy động toàn tộc cùng Dị Lang Tộc đánh nhau hay làm gì thì không người nào được biết.
....
Lý Phủ!
“Nguyên Sinh công tử! Nguyên Sơn công tử! Tộc trưởng thông báo với hai vị một tiếng! Nữa giờ sau tập trung tại diễn võ trường!”