Đừng nói là Chân Tiên, chứ trong Mộng Cảnh kia, tu hành văn minh cao hơn Viên Hoang vô số lần, cường giả nhiều như rừng.
Thế nhưng nơi đó từ lâu Đại Đế cũng đã tuyệt tích, lấy đâu ra Chân Tiên.
“Đế Kinh thì Đế Kinh đi! Dù sao thì cao hơn nữa ta cũng không làm được gì!”
Dương Nguyên Lãng trong lòng thư thái, đừng nói Tiên Cảnh, hiện tại Động Hư, Thánh Cảnh hắn còn không có chạm đến, quan tâm đến Tiên Cảnh làm gì.
Ý nghĩ thông suốt, Dương Nguyên Lãng dẹp bỏ mọi tạp niệm, tiến vào một loại cảm giác gọi là Ngộ Đạo, đưa tinh thần mình dung nhập vào bia đá, tham lam đem những tri thức về Thần Tàng, Đạo Thai hiểu rõ kỹ càng.
Chuyên sâu cũng cố, để cho hắn nắm giữ Đạo Thai viên mãn cảnh giới lực lượng cái đã, sau đó liền sẽ nghiên cứu đến Luyện Thần cảnh giới sau.
Những gì trước đây hắn không có hiểu vì đột phá quá nhanh, cũng như chưa đi vào sâu thấu đáo các cảnh giới cùng sức mạnh mà mình đang nắm giữ, thì giờ đây, hắn cũng đã thông hiểu một cách dễ dàng.
Cứ như thế, Dương Nguyên Lãng ngày ngày chìm đắm vào bên trong Tạo Hóa Thần Bi tu hành, đưa thân vào cảnh giới vong ngã, không quan tâm đến ngoại giới, cũng không quan tâm đến thời gian trôi qua, một lòng chuyên tâm tu hành, tuy nhiên.
Nhưng mà đừng có nghĩ hắn ở cảnh giới vong ngã không quan tâm tất cả có thể hại được hắn là hoàn toàn sai lầm.
Dù là ngộ đạo, thi thoảng thân thể của Dương Nguyên Lãng cũng phát ra một loại lúc lực lượng kỳ dị đem thân thể của hắn bao bọc lại.
Trừ khi cảnh giới vượt qua hắn quá xa, chứ nếu không chỉ cần chạm vào vòng bảo hộ kia, vạn vật đều sẽ tan thành tro bụi.
.....
“Ầm ầm!”
“Chuyện gì vậy? Động đất sao?”
Hoàng Cung Bái Quốc bên trong.
Ngô Kinh đám người đang bàn quốc sự thì cảm giác như trời long đất lỡ, chấn động đem hắn đẩy rơi khỏi ngai vàng.
“Ầm ầm.!”
“Ân! Uy áp này..?”
“Phốc..!”
Liễu Hiên Vinh phun ra một ngụm máu tươi, gương mặt của hắn hiện tại tràn đầy khủng hoảng.
Phần nhiều là không thể tin nổi.
“Chuyện gì thế này.!”
“Phốc.!”
Ngô Việt mới đột phá Thần Tàng Cảnh không được lâu.
Dù đã là Thần Tàng Nhất Chuyển cảnh giới nhưng mà Ngô Việt vẫn là không hiểu nổi bị một loại sức mạnh ép xướng mặt đất.
Dù có cố gắng đến đâu, cũng không thể nào đứng lên nổi, cứ như trên người của hắn có hàng tỷ tấn đất đá một dạng.
“Khục..! Phốc..!”
“Ngô Việt! Ta khuyên ngươi nếu như Không muốn c·hết thì đừng có nên cố gắng đứng dậy!”
Liễu Hiên Vinh rất là thê thảm, cả người bị ép quỳ xuống bên dưới, miệng không ngừng trào máu tươi tuy nhiên hắn thông minh hơn Ngô Việt rất nhiều, không có vận chuyển công pháp chống lại, càng không có ý định đứng lên.
“Đây là có chuyện gì vậy?”
Ngô Việt sau hai lần ăn đau khổ hắn cũng học khôn, không có dám dùng chân nguyên đối kháng với loại áp lực này nữa.
“Đây là uy áp của một vị cường giả! Không, là siêu cấp cường giả..!”
Liễu Hiên Vinh cũng không che giấu.
Loại uy áp thiên địa uy năng này, hắn đã từng may mắn gặp qua một lần, là trên thân của một vị Đạo Thai viên mãn cường giả của Viên Linh Đế Quốc.
Nhưng hắn có một cảm giác, uy áp của vị Đạo Thai cảnh kia cũng không có khủng bố như lần này.
Có thể vị cường giả này đã vượt lên Đạo Thai Cảnh tồn tại, trở thành chúa tể của Viên Hoang Đại Lục nơi đây.
“Siêu..! Siêu cấp cường giả?”
Ngô Việt gian nan lên tiếng.
Hắn cũng hiểu Siêu Cấp cường giả trong lời nói của Liễu Hiên Vinh là chỉ cái gì.
Thế gian này chỉ có Luyện Thần cảnh cường giả mới được thế nhân tôn xưng là siêu cấp cường giả.
Ông trời của ta?
Bái Quốc của hắn chỏ là địa phương nhỏ, cũng đâu làm gì đắc tội với thế lực lớn nào, sao loại cường giả khủng bố này lại tìm đến đây kia chứ.
Hay là vị Yêu Vương nào rãnh rỗi ghé qua Bái Quốc của hắn chơi đùa một phen vậy kìa?
....
Bên ngoài Bái Thành một ngàn km.
Thục Quốc.
“Khục..! Phốc!”
“Đại thống lĩnh, ngài làm sao?”
Lang Mạc cực kỳ hoảng hốt đến đỡ lấy Lang Hỏa.
“Luyện Thần cảnh cường giả?”
Lang Hỏa lau nhẹ v·ết m·áu trên miệng, gương mặt trở nên ngưng trọng vô cùng lên tiếng.
Hắn là Đạo Thai hậu kỳ cảnh giới, lúc nãy cảm ứng được phương xa thiên địa linh khí b·ạo đ·ộng, trời đất biến đổi, uy áp hàng lâm, nên hắn đưa thần niệm ra bên ngoài điều tra một chút, kết quả lại bị phản phệ, làm cho bản thân thần hồn b·ị t·hương.
Hắn quá hiểu, với tu vi của mình, có thể làm cho bản thân b·ị t·hương phản phệ không một chút kháng cự, cũng chỉ có những Luyện Thần cảnh lão tổ kia mà thôi, nhìn phương hướng có lẽ là bên kia Bái Quốc.
“Đại thống lĩnh! Vậy chúng ta có t·ấn c·ông Bái Quốc nữa hay không?”
Lang Mạc trên gương mặt cũng hiện lên sự khủng hoảng.
Luyện Thần cảnh cường giả, một ý niệm thiên địa biến sắc, vô thanh vô tức g·iết người trong vòng ngàn dặm, loại cường giả khủng bố như thế này, một khi bọn họ gặp phải, chắc chắn phải c·hết không thể nghi ngờ.
“Tấn công! Đương nhiên là phải t·ấn c·ông rồi!”
Ba năm trước, ba mươi ngàn Dị Lang Tộc cường giả của bọn họ biến mất một cách kỳ lạ tại Bái Quốc, theo phân tích, có lẽ tất cả đều đ·ã c·hết.
Đã Bái Quốc dám g·iết Dị Lang Tộc chiến sĩ, như vậy phải bắt bọn chúng dùng mạng đến đổi lấy.
“Nhưng mà đại thống lĩnh..?”
Bên đó có Luyện Thần cảnh cường giả đó nha, ai dám đi qua.
“Xem ngươi kìa, lá gan càng ngày càng bé rồi.!”
Lang Hỏa chỉ tiết luyện sắt không thành thép, trách mắng xong, hắn là nói tiếp.
“Luyện Thần cường giả hiện tại chỉ có tại Viên Linh Đế Quốc, tổng cộng có ba người, một người trấn thủ Ải Quan, một người trấn thủ Hoàng Cung, một người là đang bế tử quan đột phá Luyện Thần trung kỳ Hóa Thần cảnh giới, ngươi nghĩ bọn chúng sẽ phân ra một người đến địa phương nghèo nàn này sao?”
Lang Hỏa là Đạo Thai hậu kỳ đương giả, tin tức mà hắn biết vượt xa đám người bên dưới, ở Viên Linh Địa Khu này có bao nhiêu Luyện Thần cường giả hay Đạo Thai hắn đều nắm rõ ràng.
Cũng là vì như thế, ba năm qua ở Viên Linh Địa Khu này hắn lăn lộn ngày một tốt, cảnh giới cũng ngày một cao.
Phương châm của hắn là không cần trêu chọc Viên Linh Đế Quốc cùng hai đại hoàng Triều, ngoài ra không cần phải kiên nể ai cả.
“Đại Thống lĩnh chỉ dạy rất phải!”
Lang Mạc cung kính thụ giáo.
“Khí tức vừa rồi quả thực là Luyện Thần cảnh cường giả, tuy nhiên nhiều khả năng là đến từ Yêu Tộc cường giả bên trong Viên Hoang Sơn Mạch!”
Nhắc đến Viên Hoang Sơn Mạch, dù đã tu luyện đến Đạo Thai Cảnh hậu kỳ, nhưng Lang Hỏa trong mắt vẫn chứa sự kiên kỵ nồng đậm, cảnh giới càng cao, mới có thể càng biết được tòa Sơn Mạch đó khủng bố.
“Đại Thống lĩnh! Tiếp theo cần làm gì, xin ngài hãy ra lệnh đi!”
Lang Mạc nghe vậy như được ăn một viên thuốc an thần.
Yêu Tộc cường giả sẽ không can thiệp vào ân oán giữa loài người cùng Dị Lang Tộc, đây là quy tắc ngầm tồn tại mấy ngàn năm qua.
Chỉ cần không đui mù đi trêu chọc bọn chúng, dù có đem toàn bộ Viên Hoang Đại Lục huyết tẩy một lần, bọn chúng cũng sẽ không quan tâm.
“Gọi Lang Mẫn đến đây, ta có chuyện muốn cho hắn đi làm!”
“Vâng! Đại Thống lĩnh!”
Lang Mạc mỉm cười.
Dù là rất mạnh miệng, nhưng mà Viên Hỏa cũng không dám quá mạo hiểm.
Giờ này gọi Lang Mẫn, một người vừa đột phá Đạo Thai cảnh không lâu đến, không phải là muốn Lang Mẫn thay y t·ấn c·ông Bái Quốc trước để thử nước hay sao.