Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 66: Lấy Được Côn Bằng Thôn Thiên Quyết



Chương 66: Lấy Được Côn Bằng Thôn Thiên Quyết

“Cái gì? Các ngươi đã tính toán cẩn thận hết để hại ta rồi hay sao?”

Dương Nguyên Lãng gương mặt trắng xám.

Lão Tổ vừa bế quan không lâu, đám người này đã không chờ đợi được liền đưa Lương Sinh đi vào Vạn Yêu Quật.

Chẳng lẽ bọn họ thật sự chán ghét Lương Sinh đến nổi phải để cho y c·hết mới cam lòng.

Chuẩn Đế gia tộc đúng là sâu như biển mà.

“Không thể nói như vậy!"

"Nếu như bình thường ngươi cố gắng một chút, không đi gây họa một chút, phụ thân cũng sẽ không có ra hạ sách này!”

Phải nói sao đây.

Danh tiếng của Lương Sinh bên trong Côn Bằng Tông quá kém, thực lực lại quá thấp, mỗi lần tổ chức Tông Môn Đại Hội, các trưởng lão bên trong Côn Bằng Tông lại đem chuyện này ra để mà chế giễu phụ thân của hắn, làm cho phụ thân của hắn không ngóc đầu lên nổi, lần nào cũng chỉ ậm ừ cho qua.

Ngặt một nỗi là phụ thân hắn lại không lời nào phản bác, nên mới nghĩ cách thay đổi Lương Sinh mà thôi.

“Đại ca! Ta có lựa chọn nào khác nữa không?”

Dương Nguyên Lãng đưa ánh mắt cầu xin nhìn về phía Lương Khố.

Bên ngoài tỏ vẻ hắn tuyệt không muốn đi vào Vạn Yêu Quật bên trong đâu.

“Không có!”

Lương Khố gương mặt lạnh tanh.

Đừng có nói đùa, hai cha con bọn họ phải vất vả lắm mới chờ được đến lúc Lão Tổ bế quan một trăm năm để mà mài dũa Lương Sinh.

Bây giờ mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, tên đã lên giây, làm sao có thể không bắn cho được.

“Vậy anh nhanh ra tay g·iết tôi ngay luôn đi!”



Dương Nguyên Lãng một bộ lợn c·hết không sợ nước sôi.

Nhất quyết không đi.

Đừng nói là Lương Sinh, chứ Dương Nguyên Lãng hắn bây giờ mà đi vào bên trong cũng khó sống lắm.

Phải biết bên trong Vạn Yêu Quật, Yêu Thú thực lực thấp nhất cũng là Thần Tàng Cảnh, cao nhất lên đến Đại Thánh Cảnh.

Lấy bản thân của hắn Luyện Thần sơ kỳ đi vào trong đó, lỡ may gặp một con Luyện Thần viên mãn Yêu Thú, hay tệ hơn là Động Hư cảnh Yêu Thú, sẽ khó sống đó nha, càng đừng nói là Yêu Thú cường đại hơn nơi đâu cũng có.

“Không cần dùng bộ mặt này ra với ta, hôm nay dù ngươi có c·hết hay sống cũng phải đi vào Vạn Yêu Quật thí luyện, thời gian là một trăm năm!”

“Cái..! Cái gì? Một trăm năm?”

Dương Nguyên Lãng trong lòng run nhè nhẹ.

Đây cũng là thời gian tối đa mà hắn có thể ở bên trong Mộng Cảnh lần này.

Một khi tu vi của hắn đột phá đến Thần Tàng cùng Luyện Thần, mỗi mười hai giờ bên ngoài kia đã không còn là mười năm trong Mộng Cảnh nữa, mà tăng lên một trăm năm.

Tính như vậy, không lẽ lần này Lương Sinh đi vào bên trong Vạn Yêu Quật liền sẽ không có cơ hội để trở ra hay là sao.

“Tuy nhiên phụ thân cũng không có tuyệt đường của ngươi, sẽ cho ngươi ba cái đạo hộ thân bảo vật, ngươi tự xem đi!”

“Xẹt!”

Nói đoạn, Lương Khố ném ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật cho Dương Nguyên Lãng xem.

“Khốn Thánh Tác! Ân, bảo bối tốt!”

Dương Nguyên Lãng lấy ra bảo vật thứ nhất, trong miệng rốt cuộc cũng xuất hiện nụ cười.

Khốn Thánh Tác, tên như ý nghĩa, sợi dây này có thể đem Thanh Cảnh cường giả trói lại, cấp bậc của nó lên đến Thánh Giai Hạ Phẩm, đem một đầu Tiểu Thánh Cảnh yêu Thú trói lại là không có vấn đề.

Sự lợi hại của Khốn Thánh Tác không chỉ có nhiêu đó, một khi bị Khốn Thánh Tác trói lại, bất kể là người hay Yêu Thú, đều không thể nào sử dụng được Chân Nguyên trong cơ thể của bản thân mình, chỉ mặc cho đối phương làm thịt.



Đương nhiên, lấy tu vi của hắn hiện tại, sử dụng Khốn Thánh Tác cũng chỉ trói được Động Hư sơ kỳ yêu Thú là cùng, tu vi cảnh giới ảnh hưởng đến việc phát huy uy năng của cái Thánh Khí này.

Dù là như vậy, cũng rất là trâu bò rồi, nó như đo ny đóng dầy dành riêng cho hắn vậy, Chuẩn Đế gia tộc nội tình quả nhiên không hề tầm thường.

Có nó trong tay, theo tu vi ngày một gia tăng, hắn ở bên trong Vạn Yêu Quật ngày càng tốt.

Một trăm năm thời gian, nói không chừng khi ấy hắn đã đột phá được Thánh Cảnh tu vi cũng nên.

“Côn Bằng Thôn Thiên Quyết?”

Dương Nguyên Lãng chấn động toàn thân.

Thứ hai bảo vật lại là trấn tông tuyệt học của Côn Bằng Tông, Côn Bằng Thôn Thiên Quyết, đây là phần tiếp theo của Bắc Minh Thánh Pháp đây mà.

“Đúng là Côn Bằng Thôn Thiên Quyết! “

“Theo đúng quy định, muốn tu luyện môn công pháp này, ngươi phải đột phá đến Luyện Thần viên mãn cảnh giới, tuy nhiên phụ thân xét thấy ngươi phải vào Vạn Yêu Quật, nên phá lệ đưa nó cho ngươi!”

“Ngươi nên hiểu, vì lấy Côn Bằng Thôn Thiên Quyết cho ngươi, Lương Gia chúng ta đã bị Tống gia ép ra không ít máu!”

Nhắc đến chuyện này, hắn càng nghĩ càng giận.

Lấy Thiên Phú của Lương Sinh, việc nó tu luyện đến Luyện Thần viên mãn chỉ là sớm hay muộn mà thôi, đưa trước cho nó thì đã có sao, vậy mà Tống Nhật một hai đòi Lương gia phải bỏ ra ba bình Đại Thánh cấp Đan Dược, đúng là lòng tham không đáy mà.

“Ta có nói cần Côn Bằng Thôn Thiên Quyết cùng đi vào Vạn Yêu Quật đâu!”

Dương Nguyên Lãng nói thầm.

Hắn biết Tống gia trong lời Lương Khố vừa nói chính là gia tộc mạnh nhất của Côn Bằng Tông nơi này, tông chủ hiện tại chính là người của Tống gia, Lão Tổ của Tống gia cũng là cường giả mạnh nhất Côn Bằng Tông, tu vi đã là Chuẩn Đế viên mãn cảnh giới, hơn xa Lão Tổ của Lương gia nhiều lắm, bị Tống gia bắt chẹt cũng không hề oan.

“Ngươi nói cái gì?”

“Hắc! Không! Ý của ta muốn nói tấm lòng của phụ thân cao tựa Thần Sơn, rộng hơn Thần Hải, ta thề lần này đi vào Vạn Yêu Quật nhất định sẽ cố gắng tu hành, không có khiến cho phụ thân cùng gia tộc thất vọng!”

“Hừ!”



Lương Khố đương nhiên biết Lương Sinh nói nhăng nói cuội, nhưng tên này rốt cuộc cũng chịu vào Vạn Yêu Quật, cũng xem như không uổng công gia tộc phí một hồi tài nguyên.

“Đại ca! Bảo vật thứ ba đâu?”

Dương Nguyên Lãng nhìn lại bên trong Nhẫn Trữ Vật, ngoài Khốn Thánh Tác cùng Côn Bằng Thôn Thiên Quyết ra, không có thêm vật gì khác.

Vừa rồi không phải nói là có ba cái bảo vật bảo mệnh hay là sao, thế nào mới có hai cái, còn một cái chạy đi nơi nào rồi.

“Bảo vật thứ ba chính là ta!”

“Là ngươi.?”

Dương Nguyên Lãng trợn to mắt.

Lương Khố đi theo hắn cùng vào Vạn Yêu Quật.

Như vậy cũng là người Hộ Đạo cho hắn.

Bình thường tên này tâm cao khí ngạo, khi nào lại cúi đầu đi làm chân chạy cho người khác bao giờ.

“Thế nào? Không được sao?”

“Hắc! Cái này thì không phải!”

Tiểu Thánh Cảnh Thánh Tử trở thành người hộ đạo cho mình, nhìn cũng uy phong thật đó, nhưng mà nghĩ một cách rộng rãi ra thì Lương Khố này đến giá·m s·át mình tu hành thì đúng hơn.

Bọn họ sợ mình đi vào bên trong Vạn Yêu Quật, liền tìm một nơi an nhàn ở bên trong đó một trăm năm rồi đi ra đây mà.

“Không phải là tốt nhất!”

Tu vi của hắn cũng đã đến bình cảnh, phía trước là Đại Thánh Cảnh cảnh giới, hắn đã thử qua nhiều phương pháp, thôn phệ không ít Đại Thánh Cảnh cường giả, nhưng vẫn không đột phá được, nhân cơ hội đi theo bảo hộ Lương Sinh, hắn cũng thầm nghĩ vào bên trong Vạn Yêu Quật tìm kiếm cơ hội đột phá.

“Đại ca! Ta phải chuẩn bị một số thứ, tháng sau chúng ta sẽ lên đường?”

“Ngươi không phải lại muốn giở trò gì ra nữa đó chứ?”

Lương Khố đưa ánh mắt hoài nghi sang nhìn Lương Sinh.

“Đại ca! Bây giờ Lão Tổ đã bế quan, ta còn có thể giở được trò gì nữa chứ..?”

Dương Nguyên Lãng có đôi chút bất đắc dĩ, đám người này không có tin mình đến như vậy hay là sao.