Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 80: Nội Chiến! Lang Tộc Lại Công Bất Dạ Thành



Chương 80: Nội Chiến! Lang Tộc Lại Công Bất Dạ Thành

Chuyện này nàng khó có thể tiếp thu được.

Đi một chuyến, không chỉ không đem Dương Nguyên Lãng thu phục về Viên Linh Đế Quốc sai bảo, ngược lại còn để cho cường giả mạnh nhất bên mình đi theo đối phương.

Đây phải nói làm sao?

Là mất cả chì lẫn chài hay sao?

Chuyện này quá sức xấu hổ, khi trở lại Hoàng Cung, phụ hoàng cùng lão tổ hỏi đến, nàng biết phải trả lời như thế nào đây?

Biết trước như thế nàng cũng sẽ không có đưa Thái Tiếu Tiếu đến nơi này làm gì.

“Thái Nữ điện hạ! Xin lỗi! Ta không thể quay lại Đế Thành với cô được rồi!”

‘Thái Nữ điện hạ! Không cần nói thêm làm gì nữa, thực lực của đối phương cực kỳ khủng bố, không phải Viên Linh Đế Quốc có thể chống lại!’ Thái Tiếu Tiếu chủ động truyền âm giải thích một câu.

Xem như đã trả lại ân tình mấy tháng qua Nguyễn Minh Ngọc đối xử với hắn không tệ.

Không nên nói quá nhiều kẻo đắc tội với lại Dương Nguyên Lãng.

Động Hư cảnh Tôn Giả, còn mạnh hơn cả Lang Hoàng rất nhiều, muốn đem Viên Linh Đế Quốc tiêu diệt tuyệt đối dễ dàng.

Một khi đắc tội với Dương Nguyên Lãng, hậu quả so với đối mặt với Dị Lang Tộc còn kinh khủng hơn rất nhiều.

“Cái..! Cái gì?”

Nguyễn Minh Ngọc toàn thân run lên.

Viên Linh Đế Quốc là quốc gia mạnh nhất Viên Hoang Đại Lục hiện tại, ngay cả Luyện Thần hậu kỳ cũng không dám khinh thường, vậy mà Thái Tiếu Tiếu nói Viên Linh Đế Quốc không phải là đối thủ của Dương Nguyên Lãng, vậy thực lực của Dương Nguyên Lãng đáng sợ đến như thế nào?

Là Luyện Thần viên mãn hay là Động Hư Tôn Giả?

Nàng cũng không có nghi ngờ lời nói của Thái Tiếu Tiếu, đối phương là Luyện Thần cảnh, còn là Lục Giai Trận Pháp Sư, thân phận tôn quý, không càn lấy chuyện này ra để mà lừa gạt nàng.

“Cô là Nguyễn Minh Ngọc?”



“Vâng! Tiền ..! Tiền bối!”

Khi đã biết Dương Nguyên Lãng là Luyện Thần viên mãn, thậm chí là Động Hư Tôn Giả, Nguyễn Minh Ngọc không dám đi trêu chọc Dương Nguyên Lãng nữa.

“Nghĩ đến cô đêm hôm còn chạy đến nơi này trợ giúp ta! Ta có một lời khuyên dành cho cô, muốn giữ lại mạng sống, không cần quay lại Đế Đô nữa!”

“Không cần quay lại Đế Đô? Tiền bối?”

Người đi đâu mất rồi?

Nàng còn không hiểu chuyện gì xảy ra.

Đế Đô là nhà của nàng, nàng còn là Thái Nữ, người thừa kế tương lai của Viên Linh Đế Quốc, sao nàng không thể trở lại cho được.

Không lẽ..

“Sao lại không liên lạc được?”

Nguyễn Minh Ngọc nhíu mày.

Hệ Thống tình báo của Đế Quốc rất mạnh, đang nằm trong sự quản lý của nàng, làm sao có thể không liên lạc được với bất cứ người nào?

Toàn bộ Hệ Thống tình báo giống như đã t·ê l·iệt hết cả rồi thì phải.

“Vương Nghịch! Ngươi đứng lại đó cho ta!”

“Thái..! Thái Nữ điện hạ!”

“Nói đi! Có phải ngươi biết chuyện gì rồi hay không?”

Lén la lén lút, còn nhìn về phía của nàng không có ý tốt, chắc chắn là đã có chuyện lớn gì phát sinh rồi.

“Thái Nữ điện hạ! Ta vừa nghe được Lão Tổ truyền lại tin tức, nói là không lâu trước đây Lý Vô Cơ liên thủ với lại những thế lực bên ngoài khác, đem Viên Linh Đế Quốc lật đổ rồi!”

Vương Nghịch cũng hết cách, Nguyễn Minh Ngọc dù không còn là công chúa nữa, bản thân cô ta cũng có tu vi Đạo Thai Cảnh, thực lực như vậy, muốn ra tay đem hắn diệt đi, đó là dễ như trở bàn tay.



“Phụ hoàng của ta cùng các Lão Tổ hiện nay như thế nào rồi?”

Nguyễn Minh Ngọc hít vào một hơi thật sâu, để cho bản thân của mình từ từ bình tĩnh lại.

Nàng hiểu tức giận hay đau khổ hiện nay không thể nào giải quyết được vấn đề, phải tìm hiểu được mọi chuyện một cách rõ ràng, khi đó mới có thể có biện pháp ứng phó.

“Hồi Thái Nữ điện hạ! Hoàng Đế Bệ hạ cùng ba vị Luyện Thần cảnh Lão Tổ đều đã bị Lý Vô Cơ khống chế lại, tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng!”

Bây giờ không nguy hiểm, không có nghĩa là sau này không nguy hiểm.

Lý Vô Cơ cần có Nguyễn Viết Trung đám người giúp y ổn định lại thế cục bên trong Viên Linh Đế Quốc, cũng như ba người là Luyện Thần cảnh, là lực lượng trung kiên để đối phó với lại Dị Lang Tộc.

Nhưng một khi Dị Lang Tộc được đánh lui, Viên Linh Địa Khu cũng ổn định lại, an toàn của cả ba hắn nghĩ cũng khó nói lắm.

“Một đám khốn kiếp!”

Nguyễn Minh Ngọc hận nghiến răng nghiến lợi lên tiếng mắng.

Tin tức nhận được, Lang Hoàng b·ị t·hương không rõ sống c·hết.

Nhưng Dị Lang Tộc vẫn còn chưa bị diệt, bọn chúng có nhiều Luyện Thần Cảnh hơn loài người.

Binh lực của bọn chúng cũng mạnh hơn phía loài người nhiều lần.

Vào giờ khắc này, nhân loại không có chung tay kháng địch, lại đi xảy ra n·ội c·hiến, tự tương tàn lẫn nhau, đây là muốn đưa nhân loại tại Viên Hoang Đại Lục này đi đến bước đường diệt vong hay là sao?

Nên nhớ hiện tại loài người cũng chỉ còn bao nhiêu đó sức mạnh mà thôi.

Một khi nhân loại bị diệt, đám khốn kiếp kia sẽ là tội nhân ngàn đời của nhân loại.

“Thái..! Thái Nữ điện hạ! Ngài muốn ta làm gì xin cứ nói!”

Đừng có nhìn hắn bằng cái ánh mắt như thế này, trong lòng hắn tởn cả gai ốc lên ấy chứ.

“Vương Nghịch! Có phải trước đó Bất Dạ Thành Chủ có đưa cho ngươi một tấm Bất Dạ Lệnh hay không?”



“Có! Đúng là có! Xin mời Thái Nữ điện hạ nhận lấy!”

Vương Nghịch nhanh trí lấy ra Bất Dạ Lệnh đưa cho Nguyễn Minh Ngọc.

Thứ nhất hắn cũng không có dám đem tấm lệnh bài này đi gặp Dương Nguyên Lãng để yêu cầu đối phương làm gì cho mình.

Thứ hai hắn cũng không tin Dương Nguyên Lãng có thể chống lại Lý Vô Cơ.

Đừng có mà quên, bên phía Lý Vô Cơ hiện tại có đến ba vị Pháp Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh cũng không có ít, chưa nói đến hàng chục triệu q·uân đ·ội võ giả, một tên Luyện Thần cảnh như Dương Nguyên Lãng thì có thể làm được cái gì.

“Đa tạ! Sau này ta nhất định sẽ trả lại ân tình cho ngươi!”

Nguyễn Minh Ngọc cầm lấy lệnh bài, ánh mắt chứa đầy quang mang hy vọng.

Nàng không thể làm gì được liên minh do đám cẩu tặc Lý Vô Cơ kia cầm đầu, không có bản lĩnh cứu ra phụ thân mình cùng Lão Tổ, càng không có khả năng phục quốc được.

Tuy nhiên người đó thì có thể, như Thái Tiếu Tiếu không có gạt nàng, vậy nàng liền có hy vọng cứu được người nhà rồi.

...

“Xẹt! Ong!”

“Thành Chủ đại nhân! Bất Dạ Thành của chúng ta giống như bị người khác vây công?”

Thái Tiếu Tiếu chớp chớp mắt.

Đám Dị Lang Tộc này cũng thật sự là to gan, chỉ có Đạo Thai Cảnh giới là cao nhất, cũng giám đến nơi này vây công Bất Dạ Thành của một vị Động Hư Tôn Giả, hắn không thể không bội phục đâm người này quá ư cam đám.

“Hừ! Nơi này giao lại cho ngươi, làm xong đến Phủ Thành Chủ báo danh, mọi chuyện sẽ có người sắp xếp cho ngươi!”

Dương Nguyên Lãng lắc đầu, nếu là trước đây, có lẽ hắn sẽ trang bức đôi chút, đùa giỡn đám Dị Lang Tộc này đôi chút, tuy nhiên lấy thực lực cùng ánh mắt của hắn hiện tại, rõ ràng là không cầm thiết phải làm như vậy, đám kiến hôi này ngay cả để cho hắn có hứng thú nhìn lại cũng không có chứ đừng nói ra tay.

Trước tiên cấp bách hiện tại vẫn là nên làm quen với lại cảnh giới mới, ổn định cảnh giới, nắm giữ sức mạnh của mình, đó mới là điều mà hắn nên làm.

“Vâng! Thành Chủ đại nhân!”

Thái Tiếu Tiếu cười lên một cách âm trầm.

Không lâu trước đây hắn ở nơi chỗ Dương Nguyên Lãng bị ăn thiệt thòi không hề nhẹ.